Vì cuộc sống còn có thể đẹp hơn thế. Thể loại: ngôn tình hiện đại...
Thật sự mà nói thì trong cuộc đời này, chúng ta - ai đó đều sẽ có con đường riêng. Trong tiềm thức của mỗi người luôn cho rằng chúng ta - ai đó không muốn chống lại sự sắp xếp của số phận.
Cũng có thể nói theo quy luật của tạo hóa mà anh và cô đến với nhau bằng một thứ - hồi ức. Những gì trong quá khứ thật sự đã khắc sâu vào lòng mỗi người.
Cô, một nhà văn trẻ thành đạt, có một cuộc sống đáng mơ ước, dù sự nghiệp hay đời sống, cô đều rất chu toàn. Cô là người đã yêu ai thì nhất định không rời bỏ người đó cho dù như thế nào.
Nhưng anh, một người sống trong bóng tối của phạm pháp, một kẻ không bao giờ chấp nhận một điểm yếu nào, và cuối cùng chấp nhận nguy hiểm của pháp luật, biến cô trở thành điểm yếu lớn nhất của mình.
Mối quan hệ này thật sự chính là không có tương lai, mà hiện tại cũng mong manh khó lường.
Cô có một ước muốn, muốn có một gia đình hạnh phúc, muốn tự tin giới thiệu bạn trai. Vì anh, cô từ bỏ tất cả. Những gì cô có cô sẵn sàng đánh đổi để được bên anh. Cùng anh sống trong bóng tối, một khắc cũng không rời. Nhưng anh, anh không muốn cô sống mà không có tương lai. Nếu bị bắt buộc phải từ bỏ, anh nhất định từ bỏ.
Cô phát hiện anh có mối quan hệ mờ ám với một cô gái khác.
Anh đột nhiên thay đổi, thay đổi đến không ngờ.
Đến khi anh bị bắt, cô mới một lần tới thăm anh. Hai người gặp lại, vẫn như thế, nhưng không biết tình cảm đã thay đổi đến mức nào rồi.
Tất cả đều dự báo trước một kết cục không thể nào hoàn hảo.
Cốt truyện gắn liền với tình yêu vĩnh cửu của Pharaoh Ramset II và hoàng hậu Nefetari. Vùng đất linh thiêng ven sông Nile một phần làm cho cốt truyện càng trở nên mờ ảo.
Sở dĩ như vậy, tác giả muốn truyền tải một chút tin vào định mệnh, một chút mơ mộng viễn vông, một chút kì vọng vào tình yêu mà khi viết xong tác giả mới giật mình nhận ra tình yêu và hôn nhân là hai chiều hướng khác nhau hoàn toàn. Cho nên, phải là một điềm báo của sự không trọn vẹn.
Mặc dù lúc đầu tác giả muốn kết thật hạnh phúc, tuy nhiên lúc này tác giả mới bừng tỉnh, cuộc sống này không có chuyện gì hoàn hảo, cho nên, tác giả chua xót và tiếc nuối, kết cho tiểu thuyết "Cho đến khi vật đổi sao dời" là một cái kết ngưng giữa chừng, như một giọt nước giữa trời quang, giữ lại những thứ đẹp nhất của tình yêu này, anh và cô đều không thay đổi.
Nữ chính có tính cách bá đạo, ương ngạnh và thực dụng. Trên đời này, những thứ mà cô yêu thích đều bằng mọi cố gắng chiếm lấy kì được, nếu đến tột cùng, cô sẽ trở nên ảo tưởng, hoài mộng về thứ mà cô yêu thích, đó chính là cô, một Thương Thanh Cầm duy nhất. Không thể trách cô cứng nhắc vì cô có nguyên tắc riêng của mình. Không thể trách cô quá khó tính vì nguyên tắc của cô là không thể phá vỡ.
Người đàn ông yêu cô ở hiện tại, anh ta sẵn sàng quên đi những gì trong quá khứ của cô, cũng sẵn sàng đón nhận sự nghiêm khắc và khó tính của. La Tử Hạo, người đàn ông thứ hai, yêu cô bằng tất cả những gì anh có. Trớ trêu, cô bị mắc kẹt giữa hai mối liên hệ mới và cũ. Đôi lần cô như lạc lối, không biết rốt cuộc cô là muốn ở bên ai, hay là cô đang yêu hai người cùng một lúc.
La Tử Hạo nói cô là người phụ nữ vô cùng yếu đuối, không biết cương quyết.
Trường Tư Mộ nói cô là người luôn biết tiến về phía trước, cho nên cô không nên giữ lại quá khứ nữa.
"Người phụ nữ chống lại anh, thật không thông minh. Người phụ nữ dám yêu anh, thật yếu đuối. Nhưng Thương Thanh Cầm, tôi không hiểu vì sao, em thông minh nhưng vẫn chống lại anh, em mạnh mẽ nhưng vẫn yêu anh."
Không phải một câu chuyện trong mơ, không phải là ảo vọng, không hẳn là tình yêu, mà hình như là một sự nương tựa.
Cô không muốn tìm một kẻ lạ hoắc để sống chung, nên cô tìm anh.
Anh không muốn gây nguy hiểm cho người khác, nên anh chọn rời bỏ.
Cô vẫn tiến về phía trước dù ở bên cạnh cô là ai, tât cả vì tương lai của cô, quá khứ cô sẽ vứt bỏ, hiện tại sẽ không ngừng tiến về phía trước. Đừng trách cô vô tình, cô chỉ có thể hết lòng đến vậy.
Vì cuộc sống còn có thể đẹp hơn thế.
chương 40: hoàn