Còn đây là nhận xét của con editor: mình thích truyện báo thù, bất kể có trọng sinh hay không. Bộ này đối với mình là một bộ rất đặc sắc, cái cách em nó trả thù phải nói là cực độc, cực hiểm, mà đặc biệt là cực thông minh, còn thông minh thế nào thì đọc rồi sẽ biết =))) Ở bộ này mọi người sẽ không bắt gặp một em thụ giằng xé nội tâm giữa yêu hay không yêu rồi chạy trốn tình yêu linh tinh này nọ (thì đa số mấy em trả thù đều không tin tình yêu ấy mà), em nó rất dứt khoát, khi biết mình đã yêu sẽ không do dự, mà chính tình yêu này đã vớt em lên khỏi những suy nghĩ quá cực đoan đại loại như ‘đồng quy vu tận’ khi trả thù. Được rồi, spoil thế thôi, nói nữa mất hay =]] Thể loại: Hào môn thế gia, báo thù rửa hận, vòng giải trí, mỹ thực, hiện đại
Tình trạng bản gốc: hoàn 100 chương + 1 phiên ngoại
Thẩm thoát thời gian trôi qua rất nhanh đã mười lăm năm Phùng Xuân mới quay lại đứng trước cửa nhà Chương gia nhưng với một gương mặt hoàn toàn mới chỉ tâm niệm duy nhất hai chữ: Báo thù.
Nằm ngoài kế hoạch của cậu khiến cậu không ngờ tới chính là gặp phải Dương Đông.
Truyện này không trọng sinh, báo thù trong kiếp này; không trọng sinh, báo thù trong kiếp này; không trọng sinh, báo thù trong kiếp này. Việc quan trọng phải nói ba lần nha. (Của tác giả hết đó, tui ko có thêm thắt gì đâu =)))
Mặc khác, tiểu thụ lúc báo thù sẽ không mềm lòng, nhất định sẽ trả thù đến cùng.
Biên tập ngân bài của Tấn Giang đánh giá:
Ngoài mặt, Phùng Xuân là một diễn viên xinh đẹp tinh xảo, nhưng cậu lại chôn giấu bí mật không muốn ai biết.
Mười lăm năm trôi qua, mang một khuôn mặt mới, Phùng Xuân đi cùng bạn gái xuất hiện trong bữa tiệc ở Chương gia, trong đầu chỉ mang một ý nghĩ: báo thù.
Có điều, cậu lại không ngờ tới, Dương Đông dĩ nhiên xuất hiện trước mắt mình.
Tác phẩm được hành văn trôi chảy, hình tượng phong phú kết hợp chuyện xưa đầy đặc sắc, thể hiện được suy nghĩ độc đáo của tác giả. Ngôn ngữ của tác giả xây dựng hình tượng sinh động, Dương Đông tổng tài bá đạo cùng Phùng Xuân thâm tàng bất lộ được khắc họa vô cùng nhuần nhuyễn, bất kể là miêu tả vòng giải trí hay chiêu trò ngươi lừa ta gạt giữa người với người đều đầy sức hấp dẫn. Văn chương dẫn dắt tình tiết thay đổi bất ngờ, quanh co chặt chẽ. Đến cuối cùng Phùng Xuân có thể báo thù thành công hay không, tình yêu cùng sự nghiệp có thể đều gặt hái được hay không, khiến chúng ta mỏi mắt mong chờ.
Còn đây là nhận xét của con editor: mình thích truyện báo thù, bất kể có trọng sinh hay không. Bộ này đối với mình là một bộ rất đặc sắc, cái cách em nó trả thù phải nói là cực độc, cực hiểm, mà đặc biệt là cực thông minh, còn thông minh thế nào thì đọc rồi sẽ biết =))) Ở bộ này mọi người sẽ không bắt gặp một em thụ giằng xé nội tâm giữa yêu hay không yêu rồi chạy trốn tình yêu linh tinh này nọ (thì đa số mấy em trả thù đều không tin tình yêu ấy mà), em nó rất dứt khoát, khi biết mình đã yêu sẽ không do dự, mà chính tình yêu này đã vớt em lên khỏi những suy nghĩ quá cực đoan đại loại như ‘đồng quy vu tận’ khi trả thù. Được rồi, spoil thế thôi, nói nữa mất hay =]]
chương 106: ngoại truyện 6