Sau tiệc trà, tình huống dần chuyển biến sang nói về [Yêu Cầu].
Rokuko cũng có mặt… nói đúng hơn em ấy đang ngồi trên đùi Haku-san.
Và có lẽ—không, chắc chắn bởi vậy—Haku-san cười rất tươi.
… Haku-san ỉu xìu sau khi Rokuko ôm tôi ngay trước mặt, để bù đắp em ấy ngồi lên đùi chị ta.
Nhưng mà, quan trọng bây giờ là cái yêu cầu đó. Nhất định không phải chuyện vui vẻ gì.
"Ane-sama. Chị muốn yêu cầu gì vậy?"
"Yêu cầu liên quan đến Đấu Hầm Ngục."
Thấy chưa? Biết ngay. Và Đấu Hầm Ngục… cực kỳ phiền toái.
"… Ưmmm. Chị muốn đấu với bọn tôi lần nữa à, Haku-san?"
"Ể, lại phải đấu với Haku-neesama nữa à? Nếu chị muốn báo thù, bọn em (Kehma) chấp nhận thách đấu!"
"Ý chị không phải vậy. Chị không muốn đấu với Rokuko-chan. Nói chính xác hơn, lần này em không cần can thiệp."
Haku-san âu yếm vuốt tóc Rokuko.
"Tôi muốn nhờ sự giúp đỡ của Kehma-san... với tư cách là cố vấn—không, nhà sản xuất (producer) là cách gọi chính xác hơn."
"Nhà sản xuất?"
Khi nghe thấy từ không đến từ thế giới này, tôi lặp lại theo phản xạ.
Nhắc tới nhà sản xuất, người ta sẽ nghĩ ngay tới đào tạo thần tượng.
Nói thật tôi không nắm rõ công việc ấy đòi hỏi những gì. Ít nhất, không phải loại công việc chỉ cần chạm vào màn hình theo nhịp điệu.
"Một hầm ngục gần đây được phát hiện ở vùng đồng cỏ giữa Đế Quốc và Quỷ Quốc … Lúc đầu chị cũng không để ý, nhưng hóa ra đó là hầm ngục của loạt số hiệu 600 (loạt mới nhất)."
"Loạt 600, họ giống em."
"Rồi sao?"
"Lõi của hầm ngục này đã xin nhờ trợ giúp. Cầu cứu vì sắp bị đám Quỷ Quốc giết hại."
"… Ể? Nhờ chị à?"
Tôi buột miệng nói mà không suy nghĩ.
"Có vấn đề gì?"
"Thì bởi, lõi của [Hang Lửa] gọi chị là kẻ phản bội, nên…"
"Ờ đúng. Không rõ thế nào, nhưng hầm ngục này bị xem là thuộc về phe chị bởi tên ngổ ngáo nào đó của Quỷ Quốc và bị khiêu chiến Đấu Hầm Ngục. Hiện giờ đang trong giai đoạn chuẩn bị."
Quỷ Quốc hử? Nhắc đến lõi ở Quỷ Quốc, người duy nhất tôi nghĩ đến là Lõi Số 666, Aidi.
Cô ấy tự nhận là địch thủ của Rokuko (nhưng thực ra là bạn thân).
"Nhắc mới nhớ, Aidi hở ra là muốn mở kèo solo. Có phải tất cả lõi Quỷ Quốc đều giống vậy không?"
Rokuko nghiêng đầu sang một bên.
"Đúng đấy, lũ đó máu liều nhiều hơn máu não, thà bem nhau còn hơn chào hỏi. Vì vậy, kẻ thua không mất mạng nhưng theo quy định phải tuyệt đối phục tùng kẻ thắng."
Phép chào hỏi lịch sự bỗng biến thành cuộc chiến quyết định là nô lệ hay không à? Đáng sợ quá.
"… Umm, tức là lõi xin giúp đỡ không thuộc phe của Ane-sama đúng không?"
"Đáng lẽ họ thuộc phe Thú Vương vì là lõi dạng thú, nhưng đã mất liên lạc với phe của mình… Và dù nhận được cầu viện, họ cũng không thể giúp vì đó là nơi nhạy cảm."
Ồ, cách phương thức liên lạc ở đây còn nhiều hạn chế…
Trên hết, trực tiếp nằm giữa Quỷ Quốc và Đế Quốc là ở vị trí quá xấu. Nếu phe Thú Vương tham gia sẽ dễ leo thang biến thành chiến tranh.
"Đó là lý do tôi yêu cầu cậu giúp việc này."
"Liệu có khả năng họ quy hàng Quỷ Quốc không?"
"Ngoài ra, nhỡ đâu họ là gián điệp! Nhưng là gián điệp phe nào?"
"Không đâu. Chị biết họ không nói dối. Ở đất nước họ có câu nói: [Là kẻ yếu và chết. Hoặc có tỉ lệ chết]."
… Câu cú kì dị vậy? Nhưng tôi đoán đại khái là không ngừng tiến bộ sống thêm ngày nào hay ngày đó hoặc chắc chắn chết ngay. Tuy nhiên, cái chết luôn là đích đến sau cùng…
Hơn nữa, Quỷ Quốc có giải đấu hàng năm cho các lõi phô diễn sức mạnh. Nếu màn thể hiện quá hổ thẹn… Kết cục cũng không khó đoán.
"Nhân tiện, lõi này là dạng thỏ. Nói thẳng ra thì không có sức mạnh gì cả."
"… Vậy khó có khả năng thuộc về phe Quỷ Quốc."
Một con thỏ ở vùng đất tu la sẽ trở thành mồi ngon cho đám khát máu.
"Ừm, lõi đó chết cũng không ảnh hưởng nhiều đến đế quốc. Đó không phải là điều tôi quan tâm lắm ngay từ đầu, tôi không mất gì cả. Sẽ chẳng có gì thay đổi."
"… Tại sao chị nói chuyện nhờ bọn tôi giúp đỡ?"
"Nếu là Kehma-san, tôi cảm thấy cậu sẽ khiến những kẻ ở Quỷ Quốc bị chơi một vố biến thành trò hề. Kể cả không thắng, cậu vẫn mang lại kết quả hòa về mặt tổng thể. Tôi tin cậu sẽ chế tạo ra kết cục thú vị từ tình huống này."
Ồ. Hiểu rồi. Đó là lý do gọi tôi là nhà sản xuất chứ không phải cố vấn?
… Có lẽ do chức năng dịch đang trêu chút thôi.
"Dạng thỏ… Ane-sama, chẳng lẽ là Số 629?"
"Đúng vậy. Nếu hắn từng trêu chọc em, chúng ta sẽ mặc kệ. Kehma-san muốn đặt dấu chấm hết cho chúng không?"
"Không, thực ra… Số 629 nói chuyện với em bình thường."
"Vậy thì giúp. Về việc đó, tôi sẽ giao cho cậu, Kehma-san."
Lõi ấy có quan hệ tốt với Rokuko. Số 629 vừa tự cứu bàn thua trông thấy.
"… Về phần thưởng?"
"Tôi đã trả trước rồi. Cậu được phép ôm Rokuko-chan."
"Ồ—vâng."
"Tôi sẽ thu hồi lại nếu cậu thua."
"Kehma, cố gắng hết sức! Em sẽ giúp!"
Haku-san cười lớn. Chẳng rõ, là thật hay đùa.
"… Nhân tiện, tôi muốn quay trở về hầm ngục trước, cho tôi chút thời gian được không? Phải mất vài ngày mới đến được đây..."
"Không thành vấn đề. Cậu có thể về [Hang Tham Vọng] ngay sau khi đến [Bạch Bãi Biển]. Chỉ việc nói với đám người Wataru là tôi gửi hai người trở về thông qua [Dịch Chuyển]."
Được à? Tôi quên mất đấy chính là kế hoạch ban đầu của mình.
Tiện nói, vì [Dịch Chuyển] dùng lượng ma lực tỷ lệ thuận với số người và khoảng cách, ngay cả Haku-san cũng phải nghỉ một hoặc hai ngày nếu gửi bọn tôi về trên toàn bộ quãng đường từ đây tới [Hang Tham Vọng] thông qua [Dịch Chuyển].
Do đó ma lực cần thiết để đưa thẳng đến [Hang Tham Vọng] sẽ hơi nhiều, nhưng đưa đến [Bạch Bãi Biển] thì không thành vấn đề. Trên thực tế, đó là nơi bọn tôi được gửi đến trong lần Đấu Hầm Ngục trước đây.
"Thực ra, nhân cơ hội này cho cậu học [Dịch Chuyển] được đấy? Tôi không ngại đổi 1 cuộn phép [Dịch Chuyển] để lấy 3 chiếc ghế mát-xa."
Khá thơm. Thông thường cần vài chục triệu DP mua cuộn phép [Dịch Chuyển], vì vậy đổi 1 cái bằng 3 chiếc ghế mát-xa là deal cực hời!
"Tuyệt đấy… khoan, giờ mới nhớ, Haku-san, chị dùng [Dịch Chuyển] một mình, nhưng chẳng phải chị từng nói đây là ma thuật cần niệm bởi một nhóm người sao?"
"Cậu sẽ xoay sở được, Kehma-san. Là anh hùng với khả năng ma lực phi thường. Ít nhất, tôi đảm bảo cậu sẽ có thể đưa một người khác đi chơi vòng quanh những nơi xa như [Bạch Bãi Biển] tính từ đế đô."
Được Haku-san đảm bảo… tuy nhiên, chẳng phải làm điều này là để tiếp tay cho Rokuko đến đế đô dễ dàng hơn sao?
Ngoài ra, nếu ma lực được cho là phi thường của tôi chỉ xa đến thế thì Haku-san khinh khủng đến mức nào?
"Ane-sama, còn em thì sao?"
"Em à…mm, hơi chênh vênh. Có lẽ trăm năm sau? Nhưng với tốc độ phát triển hiện tại của em, có lẽ là trong chục năm sau… không, biết đâu trong vài năm tới?"
Về phần tôi, đó là phỏng đoán hơi vội vàng, nhưng về cơ bản, ý là giới hạn ma lực của một người sẽ tăng lên chừng nào còn sống. Cho nên mọi người trong tổ đội của Haku-san đều dùng được [Dịch Chuyển]… (ngoại trừ Misha).
"… Ô kê! Kehma! Học [Dịch Chuyển] và hẹn hò ở đế đô thôi!"
"Eh—... gu, kuh...! ... Rokuko-chan, hẹn hò với chị nhé? Thấy thế nào?"
"Tất nhiên Ane-sama. Em cũng muốn hẹn hò với chị!"
"Rokuko-chan…!"
Chẹp, Rokuko hoàn toàn chi phối chị ta kìa. Dù không cố ý. Mặt Haku-san liên tục chuyển từ cảm xúc này sang cảm xúc khác, nhưng tôi không nói ra đâu.