Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 324: gia đình của shikina

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đấu Hầm Ngục đang chờ đợi, nhưng vẫn còn chút thời gian.

Cụ thể, bọn tôi có một tháng chuẩn bị. Hầm ngục sẽ có hình dạng thế nào là điều tôi nghĩ đến sau khi được gặp lõi…

Hiện tại, tôi quyết định tụ họp lại với mấy người Wataru.

Tôi nghe từ người giúp việc họ đều ở trong nhà Shikina—tức là dinh thự của Bá Tước Kukkoro… Nơi đây là thành phố quý tộc tập trung, nên nói chung khá gần hoàng thành.

Do đó, tôi đi đến dinh thự Kukkoro trên xe ngựa gỗ cùng với Rokuko. Xe ngựa được Haku-san chuẩn bị, khuyên bọn tôi không nên đi bộ.

Xe gần như không rung lắc tí nào, liệu có lắp hệ thống treo gì đó không? Quả là đồ chất lượng hoàng tộc.

Tuy nhiên… gia đình của Shikina, huh… Haaah… Sẽ không mang cách nói chuyện y chang nhau chứ?

Con gái của họ (Shikina) là hàng bị lỗi chăng? Tôi có lỗi trong việc đó nên không muốn gặp ông ấy lắm, nhưng không tránh được. Nghe nói sẽ tự khỏi theo thời gian và tôi thủ sẵn thuốc chữa trị nếu cần, dưới tư cách dạy dỗ, tôi đã hoàn thành trách nhiệm. Trường hợp xấu nhất là dùng thuốc cho Shikina ngay lúc đó.

Khi đến dinh thự Kukkoro, bọn tôi được dẫn vào khu vườn.

Shikina, Roppu, Thịt và Ichika đang đấu tập theo nhóm hai người, với Wataru, Gozoh và một elf già nào đó với mái tóc chải ngược đang quan sát họ. Ông ấy mặc trên người bộ quần áo đắt tiền, ắt hẳn là Bá Tước Dyno Kukkoro… cha của Shikina.

Thấy bọn tôi đến gần, Wataru giơ tay lên chào.

"Vất vả rồi, Kehma-san. Bữa tiệc trà với Haku-sama thế nào?"

"Tôi được yêu cầu làm chút việc và kết cục sau cùng chấp thuận mối quan hệ của tôi với Rokuko đến mức ôm nhau. Wataru, đây là ai vậy?"

"Giới thiệu nhé. Đây là—"

"Dyne Kukkoro. Con gái tôi mắc nợ cậu, Kehma-dono. Rokuko-dono."

"Vâng. Cảm ơn."

"Ừ, bọn tôi chăm sóc cô ấy!"

Ông Dyne mỉm cười trước câu nói thẳng thắn và thành thật của Rokuko.

Điều quan trọng nhất rút ra, Shikina là đứa có vấn đề và không hiểu thường thức. Tôi vẫn không hiểu tại sao ông ấy lại giao phó Shikina cho người chẳng hề quen biết như tôi.

Nhân tiện, trong làng cũng có Công Ty Dyne, nhưng thương nhân Dyne ở làng có trùng tên với ông Dyne. Khác ở chỗ, dân thường không có họ.

"Sư phụ Kehma! Làm tốt lắm!"

"Ờ. Cứ lo việc cô đang làm đi."

"Vâng!"

Giữa Roppu và Shikina, Shikina có vẻ chiếm thế thượng phong.

Ngay từ đầu cô ấy đã có nền tảng tốt, nếu khắc phục điểm yếu dễ bị đọc vị là mạnh ngay. Ichika cũng nói gặp không ít khó khăn mới thắng cô ấy.

"À đúng, Haku-san sẽ gửi bọn tôi trở về thông qua [Dịch Chuyển] để thực hiện yêu cầu dễ dàng hơn, vì vậy bọn tôi tới đây tạm biệt."

"Tôi hiểu rồi. Dù sao cũng là Haku-sama."

“Không đùa chứ? [Dịch Chuyển] cần nhiều người sử dụng. Và để tới tận Golen... sẽ không có gì lạ nếu chứng kiến những n’gười đi qua đó chết."

[Dịch Chuyển] nguy hiểm lắm à? Khoan, tôi có thể chết sao? Haku-san hứa sẽ dạy tôi [Dịch Chuyển], nhưng… tốt nhất tôi không nên cố quá sức ngay lúc bắt đầu.

"Haku-san nói sẽ tự mình đưa đến. Không hổ danh là Bạch Nữ Thần-sama."

"Hooh, thật t’uyệt vời. Quả là Bạch Nữ Thần-sama... à, không không, gì cơ? Bạch Nữ Thần-sama đích thân làm việc đó? Wooow."

"Nghĩ ngược lại đi bác. Người ta là sếp của Wataru."

"Đoán vậy… n’hưng đúng là đáng nể. Đến cả Wataru cũng tôn kính."

"Tên đó thì bỏ đi. Hôm nay đủ rồi, cháu muốn nhanh chóng làm một giấc."

Ồ, tôi nên làm gì với xe ngựa mượn từ gia tộc Tsuia?

"Tôi sẽ bảo mấy người Gozoh-san mang xe về Tsuia."

Ngay khi tôi nghĩ vậy, Wataru lên tiếng.

Hửm? Mấy người Gozoh…? Như thể anh ta không có ý định đi cùng họ.

"Tôi bận việc khác nên định theo tuyết đường cắt ngang đế quốc. Haku-sama phái đi làm việc."

"Thế à? Việc Haku-san giao chắc hẳn khá khó khăn."

"Còn phải trả nợ cho cậu nữa mà. Tôi đã đến Wakoku từ lâu nếu không phải làm vậy...! Kuh!"

Nhắc mới nhớ, đến giờ anh ta trả được khoảng một nửa rồi nhỉ? … Chắc Wataru sẽ báo cho tôi biết khi nào trả xong.

"Giao xe cho Gozoh. Vậy hội quay về gồm Gozoh, Roppu và Shikina? Cả người đánh xe nữa... Con đường cũng nguy hiểm không ngờ, có lẽ nên thuê thêm người hộ tống?"

"Không, Wataru dọn dẹp sạch sẽ rồi. Sẽ ổn thôi… … n’hưng mà, nếu ai cùng đường đến tận Golen thì cho họ đi ké. Hoặc ở Corky."

Nhắc mới nhớ, Uzoh và Muzoh từng nói sẽ về ghé thăm làng nếu không bận công việc, chẳng biết chuyện gì xảy ra sau đó? Có phải họ bận công việc không tới, hay vì… ờm, họ là mạo hiểm giả. Mạo hiểm là điều khó tránh khỏi.

Ngay lúc đó, tôi nhận ra ông Dyne đang nhìn bọn tôi.

"Ừm... Sao thế?"

"… Ta chỉ đang nghĩ được nhận việc trực tiếp từ Bạch Nữ Thần-sama thật tuyệt vời."

"Hahaha, bọn tôi chỉ là tay sai vặt thôi, Dyne-san."

"Đúng như cậu nói, Wataru-dono, nhưng mà, cách đối xử với cậu tốt hơn nhiều so với quý tộc bình thường. Điều tốt nhất bọn ta có thể làm là mời rượu ngài ấy trong dịp lễ hội. Ta chỉ đơn thuần là thường dân thăng lên tầng lớp quý tộc sau khi lập được chiến công."

Lễ hội gì, lễ hội dâng rượu cho Haku-san?

"Tiện nói Kehma-dono, cậu đã quyết định chỗ ở qua đêm chưa? Mấy người Gozoh-dono đang nói về việc ở lại nhà ta trong thời gian còn ở đế đô, nhưng nếu rảnh thì Kehma-dono, ta nói chuyện với cậu một lúc được không?"

"Haaah, tôi không nghĩ có chuyện đại sự cần nói..."

"À, không sao. Ta chỉ muốn nói về Shikina."

Aaah—ông ấy đã phát hiện ra. Hay đúng hơn, rất có thể cô ấy lỡ miệng. Kiểu như [Con đã trở về VỚI MỘT CON CU!].

"Tình trạng của con bé sẽ không mất quá một năm để tự khỏi. Elf có tuổi thọ cao hơn nhân loại và thú nhân, nên không sao cả."

"… Tôi đã chuẩn bị thuốc chữa trị cho cô ấy nếu ngài muốn."

"Không phụ lòng mong đợi từ Kehma-dono. Như Wataru-dono nói với ta, cậu là quý ông đích thực."

Ô kê. Tôi được tha thứ!

"Tuy vậy còn một vấn đề, chính là ai sẽ lấy con gái ta."

"… Nhưng chuyện đó liên quan gì đến tôi?"

"Ta biết… tuy nhiên, con gái ta được nuôi dưỡng trong một môi trường có phần khắc nghiệt xung quanh toàn hiệp sĩ, con bé hơi… rất… tục, như cậu thấy đấy. Và quan trọng nhất, con bé không ý thức về lời nói và hành động của mình… ta sẽ đỡ nhức đầu hơn nhiều nếu cậu cải thiện khía cạnh đó của con bé, nhờ vả cậu chuyện đó được không?"

"Còn phụ thuộc vào nỗ lực của chính cô ấy…"

Tốt. Ít ra không phải nhà dột từ nóc. Còn cứu được.

Truyện Chữ Hay