Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 321: buổi yết kiến hoàng đế

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau một ngày nghỉ ngơi, đã đến lúc yết kiến.

Trong phòng yết kiến là tấm thảm đỏ được trải giữa những cây cột cao lớn màu trắng, mang lại cảm giác như trong ngôi đền.

Người đàn ông đẹp trai với mái tóc bạc ngồi trên ngai vàng, cao hơn bọn tôi ba bậc. Hoàng Đế của Đế Quốc Raverio, Lionel Raverio.

Và bên cạnh ông là bạch nữ thần trẻ trung và xinh đẹp… Haku-san của chúng ta.

Bọn tôi mặc những bộ đồ sang trọng được thuê và quỳ gối trước bậc thềm trên thảm.

Tôi ở phía trước, Wataru và Rokuko lần lượt ở bên trái và bên phải. Phía sau là Gozoh, Roppu và Shikina, Thịt và Ichika ở cuối cùng.

Sally-san, chỉ huy hiệp sĩ đoàn, đứng bên cạnh Haku-san như hộ vệ của Hoàng Đế, và vài vị quan chức khác. Hình như có cả thư ký, tôi đoán họ ở đó để ghi chép lại sự kiện.

"Ngẩng đầu lên."

"Vâng."

Như đã luyện tập vào hôm trước, tôi ngước nhìn Hoàng Đế.

"Kehma Golen. Cậu đã đánh lui được hỏa long. Điều này có đúng không?"

"Đúng vậy… Xin hãy nhận lòng thành của tôi."

Nói xong, tôi đưa một mảnh móng vuốt (do cô ấy cắt móng tay) và một ít vảy (phần còn lại sau khi đưa cho thợ rèn) cho vị quan chức. Người đàn ông đặt chúng trên khay bạc (làm từ mithril?) và dâng cho Hoàng Đế Lionel.

Hoàng Đế nhặt chiếc vảy và mảnh móng vuốt lên.

Sau khi xem xét một lúc và ngạc nhiên trước chúng, Haku-san hắng giọng, khiến ông ta quay về vấn đề hiện tại.

"Đúng, quả thực là vảy và móng vuốt hoả long… Rất tốt. Vì thành tích xuất sắc trong việc đẩy lùi mối đe dọa từ hỏa long cho Đế Quốc, cậu được phong hiệu Nam Tước. Với người đồng hành cùng, họ sẽ được phong hiệu Mạo Hiểm Tước. Về phần Bá Tước Nishimi, sẽ có phần thưởng bằng tiền vàng."

""" Tạ ơn bệ hạ. """

Nam Tước. Là thứ tôi được thông báo là sẽ nhận được, nhưng… ờ, blah. Thông thường, mạo hiểm giả hạng B sẽ trở thành Mạo Hiểm Tước, nhưng chỉ thế thôi không đủ để khen thưởng thành tích mà tôi thủ vai chính. Mặc dù Wataru cũng ở đó…

Bắt đầu từ cấp bậc thấp nhất, có Mạo Hiểm Tước, Hiệp Sĩ Tước, Tòng Nam Tước và Nam Tước, tức là cao hơn người khác ba bậc. Tổng thể cao bốn bậc trên thường dân… và là tước hiệu cha truyền con nối. Hurrah.

Và vì là người duy nhất được phong Hiệp Sĩ Tước trở lên, tôi được giơ kiếm nghi lễ trên vai và phải thề trung thành với đế quốc.

… Chắc hẳn anh hùng nào đó đã kể họ nghe nghi lễ này. Khung cảnh hay xuất hiện trong manga và anime. Tôi thầm nghĩ trong khi cầm kiếm nghi lễ như đã luyện tập.

Tiện nói, tôi sẽ giữ lại thanh kiếm này. Đây giống bằng chứng cho thấy tôi là Nam Tước nên tôi sẽ treo trong văn phòng khi trở về nhà… chắc không phải ma kiếm (camera giám sát) của Haku-san đâu nhỉ? Viên ngọc màu xanh trên tay cầm không có gì bất thường đâu ha?

Dù sao đi nữa, mọi chuyện vẫn diễn ra theo đúng kế hoạch và sắp giải tán. Pfft.

Không phải tôi định nói chuyện với hoàng đế hay gì đâu, lý do duy nhất tôi được triệu tập tới đây là vì việc này. Nhưng má nó, chẳng phải họ chỉ cần gửi thư là xong sao… ờ thì tất nhiên họ không thể làm vậy.

"Về phần còn lại, cậu có thể hỏi những quan chức này để biết thêm thông tin. Bây giờ ta sẽ―"

"Được rồi, cho ta xin chút thời gian được không? Bắt đầu từ giờ chúng ta nói chuyện ít trang trọng hơn."

Haku-san mỉm cười ngắt lời hoàng đế.

Tới rồi!

Haku-san ngắt lời! Tôi biết ngay từ khi nhìn thấy chị ta ở đây.

Haku-san xua tay, đuổi các quan chức chạy vội ra khỏi phòng. Họ có được chị ta trả lương không vậy?

Những người duy nhất còn lại là Haku-san, Hoàng Đế, Sally-san và bọn tôi… Tôi cũng muốn chuồn, nhưng không được.

"Rokuko-chan."

Nghe thấy Haku-san gọi mình, Rokuko chớp mắt, như đang bối rối.

Điều này hoàn toàn không có trong kịch bản diễn tập ngày hôm qua.

"Giờ, em đến đây được không?"

"V-vâng."

Được gọi tới một cách quá quen thuộc bởi bạch nữ thần—Haku-san—Rokuko không suy nghĩ bước lên bậc thang.

Ôi. Chẳng phải điều này hoàn toàn trái ngược với những gì người hôm qua đã nói những bậc thang đó nhằm thể hiện sự khác biệt về địa vị sao? Bước lên tùy tiện như vậy ổn không!? Nó có sức nặng khác với cái trong hầm ngục của chúng ta.

Ngay cả hoàng đế cũng cau mày tỏ ra không hài lòng. Đây có lẽ là giây phút ngẫu hứng của Haku-san. Không, chắc chắn là giây phút ngẫu hứng.

"Ufufufu♪"

"… Huh? Umm, chuyện này khác với buổi diễn tập của chúng ta mà?"

Rokuko không hỏi Haku mà hỏi người bên cạnh.

Này, Rokuko, người em vừa hỏi là Hoàng Đế của đế quốc này, em biết chứ? Một người siêu quyền lực? Ông ta không phải lão chủ cửa hàng bán vũ khí đâu. Ít nhất em hỏi Haku-san được không? Chị ta ở ngay đó.

"… … … Ta cũng không biết. Xin ngài Thủy Tổ hãy khai sáng?”

"Ừ tất nhiên."

Sau đó Haku-san đặt tay lên vai Rokuko mỉm cười.

"Để ta giới thiệu em gái mình Rokuko. Rokuko, đây là Lionel. Thằng bé là hoàng đế, nên hãy gọi theo cách thích hợp."

"… …Ừmmm, rất vui được gặp Hoàng Đế Lionel?"

"… … … Lần đầu diện kiến ngài, Rokuko-sama."

Ôi ôi ôi sai, quá sai. Hoàng Đế Bệ Hạ vừa dùng -sama cho Rokuko, cái quái gì thế… má nó.

Gozoh và Roppu đều có những biểu cảm, như [Ồ… chẹp.] và [Đúng như dự đoán.].

Ichika, Thịt và Wataru không có phản ứng gì đặc biệt. Họ đã biết.

Về phần Shikina, cô ấy vẫn ngơ ngác không hiểu.

"Ừm, Haku-neesama. Không phải chị nói em là em gái chị là bí mật sao?"

"Hiện tại không chính thức nên không sao cả. Rokuko-chan,

em đã lớn đến mức có thể tự mình đến đây nên chị mới ngắt lời một chút. Mọi người lưu ý hiện giờ là không chính thức. Nếu nói với ai, ta sẽ khép vào tội phản quốc, nghe rõ chứ?"

Mọi người đều gật đầu. Mạng sống mới là quý giá.

Nhìn cách Hoàng Đế cũng gật đầu, có vẻ như ông ta nằm dưới bàn tay của Haku-san.

"Giờ thì, Lionel."

"… Sao vậy?"

"Rokuko-chan là em gái quý giá của ta. Hiểu chứ?"

"… Nếu ngài muốn nhường ngôi Hoàng Đế, chúng tôi sẵn lòng—"

"Không phải chuyện đó."

Đợi đã, ông ta trực tiếp trao lại ngôi vị à? Không cần làm vậy đâu. Trông có vẻ stress lắm.

"Sẵn sàng đáp ứng nếu có chuyện xảy ra. Điều đó chẳng phải rất đáng yêu sao?"

"… Nếu chỉ có vậy thì không cần làm gián đoạn buổi yết kiến này…?"

"Sẽ có nhiều phiền toái nếu ta không giới thiệu em gái với cậu."

"Ra vậy… dụng tâm của ngài Thủy Tổ, xin lỗi vì đã không hiểu."

Ồ, vậy là ông ta đồng ý? Tuy nhiên, Haku-san chỉ cần dùng chức năng của hầm ngục để xử lý bất cứ ai—ồ.

Lẽ nào giữ bí mật hầm ngục với cả hoàng đế?

Trước toàn bộ đế quốc? Tuy nhiên, ông ta ít nhiều là người lãnh đạo của đế quốc? Ông ta không biết về hầm ngục… dù là hậu duệ của Haku-san?

Khoan đã. Chị ta không có Chủ Nhân, nên tốt hơn hết là giấu kín. Càng ít người biết càng tốt… nhưng ngay cả hoàng đế cũng vậy à?

… Có lẽ ông ta chỉ biết hầm ngục hoàn toàn nằm dưới sự kiểm soát của Haku-san?

Nghĩ lại thì, Sally-san có nói [được cho là hậu duệ của Haku-sama], nhưng ý là họ không có quan hệ huyết thống hay ông ta không được tiết lộ nhiều?

Có khả năng ông ta chỉ là con tốt điều hành đế quốc, khi thấy cách hoàng đế hoàn toàn sẵn sàng nhường ngôi.

Và lý do nói về Rokuko ở nơi toàn những người không liên quan đến hầm ngục, có phải là để tôi không nói gì ngoài ý muốn với hoàng đế? Tức là, tránh một phần triệu khả năng tôi tiết lộ thông tin về hầm ngục?

Woah. Nghe có vẻ rắc rối lắm.

"Được rồi. Vài kẻ sẽ bắt đầu gây ồn ào nếu kéo dài lâu hơn, vì vậy kết thúc ở đây. Rất tiếc phải chia tay Rokuko-chan, hẹn gặp lại sau."

"Vâng, Haku-neesama."

Nói vậy, Rokuko thản nhiên bước xuống bậc thang.

Phew, chào mừng trở lại.

Và đó là cách bọn tôi—với chút biến cố nhỏ—vượt qua buổi yết kiến hoàng đế an toàn.

… An toàn rồi phải không…?

Truyện Chữ Hay