Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 319: trở lại đế đô (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối cùng bọn tôi đã đến đế đô.

Sau chuyến đi dài… vô nghĩa.

Trước mắt là con đường dài lát đá trải dài sau khi đi qua cổng đế đô. Hai bên là những cửa hàng và tòa nhà xây bằng đá và gỗ. Chúng quá lộng lẫy và thời thượng so với những thị trấn trên đường đi cho đến giờ. Cùng với khu giả kim và xưởng Anh Hùng, đế đô cũng có lượng lớn tòa nhà mang phong cách cực kỳ châu Âu khiến người ta phải thốt lên trầm trồ.

Người và xe ngựa tấp lập trên đường, đúng với vị thế là đường trục chính của đế đô. Hơn nữa, một phần mười xe ngựa trông rất sang trọng hoặc có gắn gia huy.

"Đây là đế đô!"

Wataru hoành tráng tuyên bố trong xe ngựa, con đường làm nền cho câu nói của anh ta.

Bọn tôi không thể nhìn rõ cảnh quan vì bị che hết rồi, nhưng tôi nhận ra ai đó đang xấu hổ quê một cục vì anh ta. Chẹp

Elf thành phố, Shikina, chỉ nhìn với ánh mắt lãnh đạm như muốn nói: [Thường có nhiều người giống thầy ấy nên họ không để ý đâu.]

"Ừ, đế đô."

"Ơ kìa, cậu không ngạc nhiên à? Cứ như thể cậu đã từng thấy thị trấn lớn như này trước đây."

"Ngoại trừ Mikhan, Tsuia, Donsama và Corky đều là thị trấn khá lớn mà?"

"… Tôi nghĩ quy mô rất khác nhau."

"Thôi nào. 1, 2, 3, nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa. Đến một lúc nào đó, chúng không còn tạo ra khác biệt nữa và tất cả cảm giác còn lại là [Ồ, đây là thị trấn lớn]. So với Golen, tất cả đều khổng lồ, thế thôi."

"Nửa vời quá! Nhưng tôi không mong đợi gì hơn ở Kehma-san."

Ờ thì, tôi cũng từng đến đây. Tôi sẽ không nói ra. Và ý anh là gì khi mong đợi tôi là kẻ nửa vời?

Ngoài ra, dù đi qua cổng của đế đô, xe ngựa cũng không bị kiểm tra. Hiệu quả của việc được triệu gọi thật tuyệt.

"Trước tiên chúng ta đến hội mạo hiểm giả gần nhất nhé? Có vài hội ở đây, giống như ở Corky. Một ở trung tâm và mỗi hướng một cái, tổng cộng là năm."

"Mỗi cổng một cái à. Vậy thì tới hội ở phía đông."

Nhân tiện, Misha đang ở hội mạo hiểm giả trung tâm. Tôi không muốn gặp lại… Thực sự không. Rốt cuộc không thể giải thích lý do tôi quen biết Misha vào thời điểm này.

"Kehma, quan trọng hơn là đồ ăn! Ichika, ở đế đô có món gì ngon thế?"

"Xung quanh đây nhiều tran’g trại với đủ loại sản phẩm từ sữa và món hầm."

"Rokuko, phô mai ở đây cũng rất ngon. Hơi quá sức đối với người mới, nhưng mùi vị đặc trưng và ai nỡ mê rồi thì không thể cưỡng lại!"

"Heeh, đề nghị của Roppy à? Được, chúng ta đi ăn một ít phô mai! Em sẽ tính sổ nếu ăn không ngon!"

… Rokuko. Em bị Ichika lây nhiễm hoàn toàn… nhưng không phải là anh không hiểu.

"Nghĩ lại đi Rokuko, em có nhớ tại sao mình ở đây không?"

"Hả? Chẳng phải là tour du lịch ẩm thực?"

"Ôi đáng tiếc, hoàn toàn chệch hướng~. Em được gọi đến đây sau khi đánh bại con rồng, nhớ không?"

"Ồ có chuyện đó hử!"

"Chúng ta cần làm một số việc ở đây, khác với thị trấn trên đường đi. Wataru, lịch trình như thế nào?"

"Đúng rồi. Tôi đã cho họ xem lá thư ở cổng, họ sẽ sớm liên lạc. Có lẽ lúc chúng ta đến hội là vừa kịp, sau đó thì chúng ta thuận theo mà làm."

Có khi họ đang chuẩn bị sắp xếp chỗ ở trọ. Tại sao anh ta chắc chắn họ đợi ở hội?

Khi bọn tôi giao hành lý ở hội và đi dạo quanh phòng ăn của hội một chút thì cô ấy xuất hiện.

"Nyoho~! Tôi đến đón các cậu đây~!"

"Ồ, Misha-san. Cảm ơn cô."

"Wataru. Có vẻ cậu vẫn bận rộn như mọi khi? Tôi sẽ luyện tập với cậu bất cứ lúc nào, cứ đến gặp tôi nhé nya~!"

Woa, Misha tới rồi. Thú nhân mèo ngốc nghếch tóc hồng hạng A kiêm chủ hội. Nhưng mà. Cô ấy có vẻ căng thẳng, tại sao?

Cứ giả vờ tôi không biết cô ấy.

"Vậy Wataru, vị này là Misha gì đó? Cậu giới thiệu cho bọn tôi được không?"

"Nya? Cậu nói gì vậy, Kehma-san, tại sao phải—à đúng! Ny tất nhiên là phải giới thiệu rồi! Chậc, nyuh-huh! Rất vui được gặp lần đầu tiên."

Đó là lời bào chữa tệ hại. Misha và tôi đáng ra không nên biết nhau. Tại vì, tôi chỉ loanh quanh ở Golen và Misha luôn ở trụ sở hội tại đế đô.

Nói cách khác, Misha và tôi là hai đường kẻ không có giao điểm. Tuy bọn tôi biết nhau bởi những thứ liên quan đến hầm ngục, nhưng ngoài ra thì đều bất hợp lý.

"… Ơ? Misha-san, Kehma-san, hai người biết nhau à?"

"Không, đây là lần đầu gặp nhau. Tôi chưa bao giờ gặp trước đây nhưng có vẻ cô ấy rất tốt bụng~. Hy vọng chúng ta thân thiết với nhau, Misha!"

"Đúng! Đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, nhưng cảm giác không khác gì tri kỷ lâu năm! Tin chắc chúng ta sẽ hợp nhau!"

"Chỉ cần nhìn biết chúng ta sẽ hợp nhau, chúng ta sẽ là bạn thân, bạn thân! Yaaaay."

"Yaaaaa!"

Tôi ngập ngừng đập tay với cô ấy. Chiến thuật có đi vào lòng đất không? Tôi mong là trót lọt. Kể cả không thì tôi vẫn tiếp tục đâm theo lao và không để họ truy vấn!

"Để tôi tự giới thiệu. Tôi là Kehma. Trưởng làng Golen. Cô gái này là Rokuko. Hai người này là nô lệ của tôi, Mun và Ichika."

"Bỏ qua phần giới thiệu, hai người này là thành viên trong tổ đội của tôi, Gozoh-san và Roppu-san."

"Tên tôi là Shikina Kukkoro!"

"Ra vậy! Tôi là Misha. Chủ hội của hội mạo hiểm giả ở đế đô, rất vui được gặp nya!"

Tốt, từ giờ trở đi không còn vấn đề gì nữa.

Nhưng Wataru vẫn nghiêng đầu suy nghĩ, tôi nói thầm với anh ta.

"Wataru. Đừng nói cho ai biết, Misha đến gặp tôi cách đây không lâu. Nhưng cô ấy hành động bí mật. Cho nên đừng nói gì kỳ lạ."

"Ồ, hiểu rồi. Hoá ra là thế?"

Bị thuyết phục, Wataru gật đầu. Misha giơ ngón cái lên như thể nghe lỏm được.

Hoàn hảo. Từ giờ tôi có thể lấy đó làm cái cớ khi gặp thành viên trong tổ đội Haku-san. Tôi cũng có thể giả vờ chưa từng gặp họ. Tôi cũng có thể giả vờ tôi giả vờ không biết họ vì lý do bí mật. Quá hoàn hảo.

"Okay đi thôi! Tôi sẽ dẫn đường đến đó trên thú cưỡi, điều khiển xe ngựa theo sau nhé nya~"

Nói xong, Misha cưỡi lên con sư tử (có cánh bằng lông vũ và đuôi rắn). Bọn tôi sẽ theo sau.

"Rokuko-sama, xin hãy đến đây."

Và rồi Misha đưa tay ra mời Rokuko như thể mấy người còn lại vô hình.

"Misha. Hiện tại tôi chỉ là Rokuko, không cần khách sáo như vậy."

"… À. Xin lỗi, tôi đã sơ suất."

Thấy vậy, đừng nói Wataru, ngay cả Gozoh và Roppu cũng kiểu [Ồ... hiểu rồi] hay gì đó, nhưng cũng có vẻ mặt tốt nhất không nên nói ra. Shikina khó hiểu trước câu nói của Misha, cô ấy còn thêm hậu tố -sama cho Rokuko. Hoàn toàn ưu tiên Rokuko.

"Tiếp tục nào—-chúng ta sẽ đi đến lâu đài. Đi theo tôi và đừng để bị lạc nhé nya~"

Misha tiếp tục dẫn đường. Tuy nhiên thú cưỡi của Misha quả thực rất hiếm thấy. Liên tục thu hút chú ý của mọi người… và cô ấy đã cố gắng cho Rokuko cưỡi nó? Heeee~.

Nhưng mà, có ổn không Misha? Cách đối ứng của cô đầy lỗ hổng vậy trời?

… Hoặc có lẽ Haku-san ra lệnh cho cô ấy đối ứng với Rokuko như thế?

Không thể nào. Rốt cuộc đây là Misha.

Truyện Chữ Hay