Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 318: thị trấn thợ rèn corky (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối cùng tôi tình cờ nghe thấy thông tin không ngờ tới từ một tiệm giả kim.

Người phụ nữ tóc đen, mắt đỏ. Nhà giả kim đó. Khả năng cao là Leona.

Nếu giả định biến thành thật thì việc ở lại thị trấn này quá đỗi nguy hiểm.

… Nghĩ lại thì, chẳng phải tôi thả cô ta quãng gần đế đô với [Bạch Bãi Biển] sao…? Nơi đó nằm ở phía bên kia đế đô tính từ đây mà? Ờm, nếu tính khoảng thời gian trôi qua kể từ đó, cũng không lạ khi cô ta đến được đây.

"Nhà giả kim đó nói cô ta tin vào Thần Hỗn Mang cũng như Giường Giáo. Bởi Giường Giáo là tôn giáo phụ và mọi người có thể theo cả hai."

Cô ta nghe về Giường Giáo từ đâu? Thị trấn này nằm khá xa.

… Tôi đoán có khá nhiều thương nhân trở thành Giường Tử…

“Ồ, người phụ nữ đó cũng bán cho tôi một số loại thuốc từ Thần Hỗn Mang. Tôi không thể bày bán chúng bên ngoài, nhưng đây—kiểm tra thử xem. [Futanaru] và [TA]! Còn có [Mất Lỗ] và [Mất Gậy]! Tác dụng dao động từ độ tinh khiết thấp nhất trong một đêm đến độ tinh khiết tối đa hiệu quả vĩnh viễn, vì vậy tôi đã dò hỏi nguồn gốc và ngài biết không? Cô ta cố nhận mình tự làm… Tôi sẽ tin nếu đây là hàng ăn cắp từ kho từ tay quý tộc giàu có nào đó, nhưng gần đây cũng không nghe thấy vụ nào như thế cả."

Nói xong, chủ tiệm lôi ra nhiều loại thuốc khác nhau từ trong hộp. Sắp xếp theo màu sắc từ trong suốt đến gần như mờ đục.

Sở dĩ ông ta cẩn trọng như vậy, không giống các sản phẩm khác, là do sự khan hiếm của chúng. Nói chung, cần phải đối xử đặc biệt bởi rất hiếm.

… Quan trọng hơn, kẻ đó chắc chắn là Leona. Tuyệt đối không sai.

Tôi cầu nguyện thế giới này không có ai khác sản xuất ra những loại thuốc đáng ngờ đó. Chỉ từ cái tên tôi đã đoán ra sự điên rồ trong đó.

Và tại sao cô ta sử dụng A thay S trong từ [TA] vậy!? TS có nghĩa là transsexual, suy ra là thuốc chuyển đổi giới tính. Chắc chắn không ai khác trong thế giới này hiểu được… Đợi đã, đó là mục đích à?

"Cô ta nói chúng cực kỳ đắt tiền và bán được giá cao trong đấu giá, nên tôi định quảng cáo dần dần... nhưng! Phần quà đặc biệt chỉ dành cho ngài, Giáo Chủ...! Tôi sẽ bán đúng với giá gốc!"

"Vậy tôi lấy cái [Gậy Mất] hiệu quả một năm được không... À, lấy cái nửa năm! Đóng gói lại nhé?"

"Chắc chắn rồi! Cái đó giá 10 vàng!"

Đắt thế!? —em mua cái quỷ gì vậy, Rokuko!?

Rokuko lấy 10 vàng từ [Két Sắt] và trả tiền.

"Cái này giúp vô hiệu hoá Shikina. Mua sẵn phòng trước cũng yên tâm hơn."

"Ờ… 10 vàng hử.”

Đó là số tiền bọn tôi có thể bỏ ra bằng học phí hàng tháng của Shikina, nhưng về cơ bản vẫn là 10 triệu yên.

Nói sao nhỉ… em ấy mua hơi mát tay nha. À nhưng ngay cả tôi cũng tài trợ 100 vàng cho ngôi làng. Tất cả là lỗi Wataru khiến ý thức tiền bạc của tôi trở nên kỳ lạ. Tại Wataru.

Giờ nghĩ lại, phòng thượng hạng của nhà trọ có giá 25 vàng một đêm.

Nhưng tôi nghi lọ thuốc mà Shikina dính phải cũng được bán ở đây. Khả năng cực kỳ cao. Nhân tiện, họ mua trong đấu giá tốn 150 vàng. Khi tôi hỏi giá loại thời hạn một năm… ông ta nói 20 vàng.

"… Nếu 20 vàng cho thời hạn một năm… vậy vĩnh viễn là bao nhiêu? Ông hẳn phải có rất nhiều tiền dự trữ để mua cả đống này."

"Tôi bán đấu giá tất cả số thuốc lúc đầu, và sử dụng lợi nhuận thu được, lặp lại quá trình này cho đến khi đủ tiền. Mỗi lọ có giá 1000 vàng. Tôi rất vui vì mua kịp trong thời gian người đó ở đây."

1000 vàng… tức 4 lọ là nhiều hơn tổng nợ của Wataru rồi?

Hơn nữa chỉ là giá mua về. Ai biết vào đấu giá bị đẩy lên cao tới đâu. Nếu 20 vàng đấu giá tăng thành 150, thì một lọ đã nhiều hơn số nợ của Wataru… người bình thường sẽ phải làm việc cả đời chỉ vì 1 vàng…

"… Huh? Ông nói mua cái gối này ba ngày trước à?"

"Gối là vật phẩm bán chạy nên tôi thường xuyên bổ sung. Để xem, người đó đến đây hàng tuần, chắc khoảng ba, bốn ngày nữa sẽ quay lại đây."

"Hiểu rồi."

Trước đó phải rút khỏi thị trấn này. Mmhmm.

Trực giác của tôi đang gào thét cảnh báo rời khỏi thị trấn càng sớm càng tốt. Tôi phải thuyết phục mọi người rời đi, kể cả hôm nay—nếu có thể.

Hoặc bọn tôi tách ra đi lẻ. May mắn thay, đế đô chỉ cách đây hai, ba ngày đi bộ!

"Ông có thể tiếp tục dùng tên Giường Giáo cho chiếc gối, nhưng loại nước thánh đó không được. Bán dưới tên khác đi.Tôi sẽ không trách ông vì chuyện đó."

"Hiểu rồi. Xin lỗi đã gây rắc rối."

"… Ngoài ra, tôi có quá khứ không tốt đẹp với nhà giả kim đó, đừng nói cho cô ta về tôi. Và về tên của nước thánh, nói cô ta có người không biết đến Giường Giáo ghé thăm và ông nghĩ nên đặt tên khác."

"Được, hiểu rồi! À, ngài có thể ban phước cho những chiếc gối này không?"

Nói xong, chủ tiệm lôi ra rất nhiều gối từ kho đồ của mình. Ông ta giữ bao nhiêu? Sao không gọi đây là tiệm bán gối cho rồi!

… Tôi đặt thánh ấn trên gối, đưa tay lên chúng và niệm [Ngủ Ngon].

Tác dụng? Làm gì có. Vấn đề niềm tin ấy mà.

Tôi liên lạc với Wataru và Gozoh ngay khi quay về quán trọ và thuyết phục họ cho phép bọn tôi rời Corky vào ngày hôm sau.

Nghĩ đến khả năng chủ tiệm sẽ nói với cô ta, tôi muốn rời đi càng sớm càng tốt.

Cúp đuôi mà chạy! Rút lui chiến thuật! Kiểu thế.

"... Nói thật ta muốn ở lại đây một thời gian, tại sa’o cậu định rời đi sớm như vậy?"

“Xin lỗi, cháu vừa có linh cảm xấu…”

"Không s’ao đâu. Ta nghĩ cậu có lý do không nói cho bọn ta."

Gozoh vừa nói vừa gãi đầu. Biểu lộ bác ấy không thích lắm, nhưng bác ấy không quá bận tâm.

"Đúng vậy, tôi tin vào cậu, Kehma-san. Nói thật tôi lo lắng cho sự an toàn của Corky hơn. Cậu nhận ra điều gì tồi tệ à? Triệu chứng của thảm họa bệnh phổi đen?"

"Sẽ thật tuyệt chỉ có thế."

"Đợi đã, sắp có biến thật à?"

Tôi đặt tay lên vai Wataru và dịu dàng cười nói.

"Không chạm vào thần thì không phạm phải tai hoạ. Tốt hơn là anh không biết. Nói thật đấy."[note56117]

"… Giá trị SAN đang bị khủng hoảng ở mức thấp, đừng tiết lộ với tôi nhé!"

Lựa chọn tốt đấy.

Bọn tôi rời Corky trên xe ngựa có mái che… và không nhìn lại. Tôi không muốn sơ ý nhìn thấy đứa nào tóc đuôi ngựa mắt đỏ.

…Ồ, nhưng trên đường về vẫn phải quay lại đây. Có lẽ tôi nhờ Haku-san dịch chuyển trở lại… hoặc tôi tìm đại lý do tách khỏi đám người Gozoh và quay về [Bạch Bãi Biển]?

Được, đi thôi. Tới đế đô!

Con đường đã được bảo trì tốt, vì vậy nếu lái xe chăm chỉ bọn tôi sẽ đến vào tối nay… tốn hai ngày cũng được.

_______________________

(Tác giả: tiếc cho fan Leona nhưng Kehma là kẻ rút lui chiến thuật khi cần.

Leona sau khi nghe tin đồn về Giường Giáo, đã tự xưng là người Giường Giáo.

Vị nhà giả kim nào đó đôi khi cũng giữ nguyên nguồn gốc xuất xứ sản phẩm để bán.

Tuy nhiên [Futanaru] và dòng sản phẩm Thần Hỗn Mang là hàng nguyên gốc của Leona.

Việc biên soạn thành sách cũng thật kinh khủng (toát mồ hôi))

Truyện Chữ Hay