"Công việc của Diệp Cô Thâm bận rộn như vậy, thì anh đoán."
"Nha..."
Công việc của Diệp Cô Thâm rất bận rộn, Đường Tuế Như nghe thấy tiếng xe ô tô ở đối diện, "Anh chạy xe sao?"
"Anh đang chạy trên đường đến đón em!"
"Nhanh vậy sao!" Coi như là cô có nói không đi, cũng không thể rồi!
"Gặp Tiểu Tuế Tuế đương nhiên là phải nhanh một chút, em đổi quần áo chưa?" Tấn Mặc Bắc vẫn là người anh trai luôn chăm sóc cho cô.
"Chờ một chút, xong ngay đây!" Đường Tuế Như cúp điện thoại, nhìn tấm ảnh trên màn hình, lúc đầu cô định đi ra ngoài.
Cô còn chưa có bằng lái, không thể lái xe, vừa vặn anh Bắc tới đón cô!
Muốn đi đâu đều được!
Cô đổi chiếc vày màu xanh bạc hà, chờ không đến năm phút, một chiếc xe thể thao màu xanh đậm dừng ở cổng, tiếng kèn vang dội.
Cô cười rồi đi qua.
Tấn Mặc Bắc thân sĩ mở cửa xe, đôi mắt nhìn chằm chằm cô, chú ý tới cổ của cô đã đổi dây chuyền, bộ dạng giống như là rất đỗi bi thương.
"Ai, mười năm không gặp, Tiểu Tuế Tuế đã không thích anh Bắc nữa, quà của anh Bắc tặng cho em, mới bao lâu, liền chán rôi, không thích nữa rồi! Sớm biết, còn không bằng trực tiếp đưa tiền cho em, em thích cái gì thì đi mua cái đó."
"Hôm nay anh Bắc mặc âu phục thật là đẹp trai!" Đường Tuế Như tựa ở bên cạnh xe, "Khó được có người mặc âu phục màu xanh đậm lại anh tuấn tiêu sái như vậy, phong lưu phóng khoáng, xem ra anh Bắc chính là nhân tài của khoa học kỹ thuật nha!"
Nói, cô liền ngồi vào trong xe.
Tấn Mặc Bắc vòng qua đầu xe, rồi ngồi xuống, "Vẫn là Tiểu Tuế Tuế của nhà chúng ta có mắt nhìn!"
"Chủ yếu là vóc người của Anh Bắc đẹp!" Cô nhìn Tấn Mặc Bắc, cô không có nói láo.
Anh Bắc là thật sự rất đẹp trai!
Đường Tuế Như đối với Cảnh thị cũng không phải là hiểu rất rõ, hỏi Đường Đường địa điểm ở trong tấm ảnh, liền để Tấn Mặc Bắc lái xe đi.
Kết quả lúc họ đến, đã không thấy bóng dáng của Diệp Cô Thâm.
Tấn Mặc Bắc đứng ở bên cạnh cô, cúi đầu cười yếu ớt, "Bây giờ Tuế Tuế thích ăn đồ ngọt sao? Hiện tại không sợ hư răng nữa sao!"
"Anh Bắc, ấn tượng của anh về em phải thay đổi rồi! Em cũng đã mười tám tuổi rồi! Cũng không phải còn là tám tuổi nữa!" Cô đi vào trong, cũng đã tới, không mua kem để ăn, thì thật là ngại quá rồi!
Trong tay bưng ly kem lớn, lần nữa ngồi lên chiếc xe thể thao, lập tức cô liền không biết mục tiêu, không biết là nên đi chỗ nào!
Cô có cần phải gọi điện thoại cho Diệp Cô Thâm không?
Tấn Mặc Bắc lái xe rất chậm, "Tiểu Tuế Tuế, em nói nếu như em làm bẩn xe của anh, em làm sao đền cho anh đây?"
Cô giật mình, cúi đầu xem xét, ly kem lớn cũng đã tan hết một nửa!
"Anh liền không hiểu được đâu! Em chính là chờ sau khi nó tan ra, trực tiếp uống đó! Cái này gọi phương pháp ăn công nghệ cao!" Cô cứng miệng che giấu mình sự thất thần.
Không thôi thì thật mất thể diện!
"Ừm, em nói đều đúng hết!" ánh mắt Tấn Mặc Bắc cưng chiều nhìn cô một cái, "Giữa trưa muốn ăn gì đây?"
"Hải sản."
"Ok!"
Phòng ăn hải sản cao cấp, Đường Tuế Như bưng ly kem tan hết đi vào, Tấn Mặc Bắc dừng xe xong, liền cầm giúp cô.
Đường Tuế Như ánh mắt nhìn xung quanh, cô tương đối thích vị trí có chút yên tĩnh, liền hướng phía trong mà đi vào.
"Tiểu Tuế Tuế, chúng ta như vậy không giống là vụng trộm hẹn hò chứ? Yêu đương vụng trộm, kích thích sao?" Tấn Mặc Bắc nói đùa.
"Anh Bắc, anh đừng dọa em, anh làm em sợ, sau này em sẽ không một mình đi ăn cơm với anh nữa đâu!" Đường Tuế Như cả kinh mở to hai mắt, trừng anh, "Nếu không, chúng ta đổi một chỗ rộng rãi hơn một chút?"
"Cho phép Diệp Cô Thâm ở bên ngoài ăn cơm cùng phụ nữ, em ăn cơm với anh thì có sao đâu, sợ cái gì, chúng ta ngay thẳng thì sợ gì chứ, trừ phi, Tiểu Tuế Tuế em..."