Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cộc cộc cộc
Tiếng gõ cửa vang lên làm Chu Kiều Nhi tỉnh giấc.
-Có chuyện gì ạ?
-Thưa tiểu thư phu nhân dặn tôi gọi người dậy xuống ăn sáng để đi học ạ.- Người giúp việc quy củ nói
-Tôi biết rồi
Sau mấy ngày nằm ở nhà dưỡng bệnh cô mới quyết định xin cha mẹ đi học. Mặc dù lúc đầu cha mẹ vẫn sợ cô còn yếu nên can ngăn nhưng vì cô cương quyết nên họ cũng đành chịu thua.
Chu Kiều Nhi vừa ngồi dậy đã ngáp một cái rõ to. Đầu tóc thì bù xù như tổ quạ khuôn mặt vẫn còn đang ngái ngủ. Còn đâu dáng vẻ tiểu thư nữa chứ!-.-
Vscn xong cô mới vớ lấy bộ quần áo đồng phục được treo ở cửa tủ quần áo rồi mặc vào. Nhìn trong gương cô trầm trồ khen ngợi.
-Đẹp thật đó!
Bộ đồng phục được thiết kế với chiếc áo sơmi trắng, bên ngực trái áo là huy hiệu trường được thêu tên của trường bằng chỉ vàng rất đẹp. Trên chiếc áo cô đeo cà vạt kẻ sọc caro màu đỏ lẫn với màu trắng và đen. Chiếc váy ngắn gần dài đến đầu gối cùng hoạ tiết với cà vạt khoe được đôi chân thon dài và trắng trẻo của Chu Kiều Nhi. Để mái tóc dài xoã tự nhiên chỉ kèm theo một cái băng rô màu xanh cố định ở đỉnh đầu. (hình minh hoạ bên dưới)
Trông cô vừa năng động lại có phần dịu dàng xinh đẹp.
Đi xuống dưới nhà ai cũng nhìn cô. Cô không như mọi ngày ăn mặc hở hang, trang điểm loè loẹt mà để mặt mộc làm lộ rõ vẻ đẹp vốn có của cô hơn.
Ông bà Chu thấy cô thì rất mừng vì con gái đã thay đổi còn Chu Minh Viễn thì ngẩn ra một lúc rồi vội vàng che dấu đi điểm đỏ khả nghi trên mặt và cũng may là không ai thấy điều
đó.
-Cha mẹ, ca ca sáng hảo! Cô cười tươi để lộ hàm răng trắng bóc cùng chiếc răng khểnh nhìn mọi người.
-Con gái sáng hảo!
-Em gái sáng hảo!
Cô ngồi ăn sáng xong thì Chu Minh Viễn đưa cô đi học
Trường cấp ba S là trường học đứng đầu thành phố A. Vào đây chỉ có thể là thiếu gia tiểu thư nhà giàu hoặc những học sinh vào nhờ học bổng. Trường này đã có lịch sử lâu đời nhưng vẫn nguy nga đẹp đẽ. Để phân biệt tầng lớp học sinh rất dễ. Trường định ra tiểu thư công tử tầng lớp thượng lưu thì ở cúc áo ở cổ tay màu vàng, tầng lớp trung lưu thì màu bạc còn hạ lưu màu đồng.
Nhìn xuống cổ tay cô thấy cúc áo màu vàng nhưng cô biết không ai trong trường này tôn trọng cô hết bởi cái xú danh háo sắc độc ác của nguyên chủ mà nữ chính mang lại.
-Em đi học tốt nha
-Anh cũng thế!
Tạm biệt Chu Minh Viễn xong cô bước xuống xe
Từ lúc đầu khi thấy chiếc audi đen đậu ở cổng trường mọi người đã để ý đến. Đến khi người trong xe bước ra học sinh mới lần lượt ồ lên.
"Ai mà đẹp dữ vậy?"
"Học sinh mới hả, trước đây chưa thấy bao giờ"
"Hình như cô ta là Chu Kiều Nhi đó"
"Thật hả? Sao nhìn khác quá vậy???"
Nghe những lời này cũng đã quá nhiều nên cô đi mà không màng chuyện xung quanh.
Đi lên lớp Chu Kiều Nhi mở cửa định bước vào thì chợt lùi ra sau năm bước.
Ầm
Xô nước từ trên cánh cửa đổ ụp xuống mặt đất. Cũng may cô tránh kịp nếu không chắc giờ đã làm trò cười cho bọn họ rồi.
-Ai?- Cô liếc qua cả lớp với ánh nhìn sắc bén.
-Kiều Nhi cậu có sao không?- Nữ chủ chạy ra giả vờ lo lắng cho cô nhưng ở góc độ người khác không nhìn thấy thì cười mỉa nhìn cô
-Tôi không cần loại người giả tạo như cô quan tâm, thật kinh tởm mà!
-Cậu nói vậy là sao chứ?- Phạm Ngọc Trâm nhìn cô mắt long lanh đầy nước chọc người thương tiếc.
-Sao cô dám nói vậy với nữ thần của chúng tôi chứ? Cô ấy chỉ là muốn giúp đỡ cô thôi mà. Cô thật quá độc ác!- Một cô gái mặt đầy tàn nhang nói
-Tôi độc ác sao? Thế ai là người để xô nước ở đây chứ, đừng tưởng tôi không thấy cô vừa để đây rồi vội chạy đi.
-Cô...-Ả lúng túng
-Làm sao? Nói trúng tim đen rồi à?
Cô ả không có gì để nói bèn vung tay lên định tát cô.
Chát!
Tiếng đánh nghe thật chói tai nhưng người bị đánh không phải là Chu Kiều Nhi mà là cô ả kia
Quay lại s trước:
Khi bàn tay cô ta sắp hạ xuống mặt Chu Kiều Nhi thì cô nhanh như cắt vặn tay cô ta ra đằng sau rồi tát một cái thật mạnh vào mặt ả
Khuôn mặt cô ả giờ in rõ năm ngón tay màu đỏ thật chói mắt. Hình như có nơi còn bắt đầu rỉ máu.
Mọi người trố mắt kinh ngạc một hồi lâu rồi mới hồi thần lại.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy???"
"Người bị đánh sao giờ chuyển thành Trịnh Mạc Ly rồi?"(cô gái vừa bị đánh)
-Lần sau đừng đụng tới tôi không thì không có chuyện nhẹ như hôm nay đâu. Cô cố tình nói to để cả lớp nghe rõ rồi thản nhiên đi xuống cuối lớp nằm gục xuống bàn ngủ
Cô ta là ai vậy? Đó là điều mà ai cũng đang tự hỏi bản thân vì Chu Kiều Nhi mà mọi người biết vốn là một người háo sắc, vô dụng nhưng sao bây giờ lại khác quá vậy???
Ps: hơn từ rùii ^^