"Phải rồi," La Dư Tân nhìn Sở Thành, "Hai người đâu phải bạn bè, cậu ta còn chẳng bằng tôi sao mà đạt tiêu chuẩn kết bạn với anh được, cậu ta chỉ là con chim hoàng yến anh nuôi để mua vui thôi, tất nhiên không phải bạn anh rồi."
"Sao đây?" Sở Thành nhìn hắn, tuy anh đang ngồi nhưng khí thế vẫn hơn hẳn La Dư Tân, "Cậu tìm đủ mọi cách tiếp cận tôi như này là do không đợi nổi nữa, muốn làm chim hoàng yến của tôi à?"
La Dư Tân ngây ngẩn cả người, hắn nhìn Sở Thành nhất thời nói không nên lời.
Quý Khinh Chu thấy tay mình hơi run, cậu muốn đẩy cửa vào chất vấn Sở Thành, anh quên đã nói gì với tôi lúc trước rồi ư? Nhưng cậu vẫn không động đậy, cậu không tin Sở Thành sẽ quên chuyện đã hứa với cậu, cũng không tin Sở Thành sẽ lừa cậu, Quý Khinh Chu nắm chốt cửa yên lặng đứng nguyên.
Sở Thành vẫn mở ghi âm, nhìn La Dư Tân nói: "Cậu nghĩ Quý Khinh Chu là chim hoàng yến của tôi nên tôi mới nâng đỡ em ấy, cho em ấy tài nguyên, đầu tư tiền bạc, giúp em ấy được thuận buồm xuôi gió thậm chí còn áp đảo luôn cậu. Cậu không cam tâm, bày ra một màn kịch để tôi cứu cậu, làm đủ mọi cách để có số của tôi lại còn giả vờ như tình cờ gặp được. Quý Khinh Chu chân trước vừa đi vệ sinh, chân sau cậu đã kịp vào nhầm phòng, cậu nhìn thấy em ấy đoán là tôi cũng ở đây nên cố ý tới gặp tôi đúng không?"
Yết hầu của La Dư Tân hơi động, hắn bỏ xuống cơn giận rồi khẽ nói, "Tôi chỉ muốn làm quen với anh thôi."
"Chỉ muốn làm quen với tôi thôi à?" Sở Thành bật cười, "Cậu nói câu này chính cậu có tin không? Cậu biết cậu và Quý Khinh Chu trông giống nhau, cậu nghĩ em ấy là chim hoàng yến của tôi, cậu thèm khát tài nguyên của em ấy, cậu muốn có được tài nguyên của em ấy, vậy chắc cậu biết cái giá phải bỏ ra là gì chứ nhỉ? Hay cậu nghĩ tôi cũng giống Phương Diệu Tuyên, chỉ cần cậu lấy cái danh bạn bè ra thì tôi sẽ vì cậu làm những việc trên cả mức bạn bè? Tôi không phải người như vậy, tôi là gian thương, tôi là thương nhân, việc không có lợi tôi không làm."
La Dư Tân không nói lời nào.
"Rồi sao đây, muốn làm chim hoàng yến của tôi không?" Sở Thành chống cằm nhìn hắn.
Quý Khinh Chu cảm thấy chốt cửa mà cậu nắm đang dần buốt lạnh, lạnh tới nỗi tay cậu không nắm chặt được, đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác dường như mình chưa từng quen biết Sở Thành.
"Hahaha," Đột nhiên Sở Thành cười, Quý Khinh Chu không hiểu chuyện gì thì nghe Sở Thành nói tiếp, "Cậu đang xem xét đấy à? Cậu xem xét câu tôi vừa hỏi thật luôn?" Sở Thành nhìn người trước mặt, không hiểu sao Phương Diệu Tuyên lại thích người như vậy còn xem Quý Khinh Chu là người thay thế hắn cho được.
"Tôi không có." La Dư Tân cáu kỉnh gắt lên, "Tôi chỉ sững người một lúc thôi."
"Nhưng cậu đâu có từ chối, cậu đang do dự đấy thôi, cậu đang xem xét, có lẽ cậu còn nghĩ mình có thể chấp nhận được, vì từ khi cậu lập kế hoạch cho tới khi tôi mắc câu, cậu đã biết trước sẽ có khả năng này, nhưng cậu vẫn không từ bỏ, vẫn chọn bẫy tôi cho bằng được, từ lúc mới bắt đầu cậu đã chuẩn bị sẵn cho trường hợp này rồi còn gì, không đúng à?"
"Không đúng." La Dư Tân phủ nhận, hắn không muốn thừa nhận, cao giọng biện giải, "Anh nghĩ tôi cũng hèn hạ, không có tự trọng giống Quý Khinh Chu ư? Trừ phi anh thích tôi nếu không tôi tuyệt đối sẽ không để anh động vào người tôi."
"Thế nếu tôi thích cậu thì tôi ngủ với cậu được không?" Sở Thành hỏi ngược lại.
La Dư Tân bị anh hỏi cho cứng họng, Sở Thành thấy hắn như vậy thì cười, "Tiếc là tôi không có hứng thú với cậu."
Anh nói xong, có được bản ghi âm mình muốn rồi, bấm tắt điện thoại.
La Dư Tân đang muốn nói gì đó thì bị anh cắt ngang.
"Tôi sửa hai thứ cậu nói sai." Sở Thành nói.
"Nói sai?"
"Đúng," Sở Thành nhìn hắn, "Cậu tiếp cận tôi nhưng chẳng biết gì về tôi chỉ tự tiện phỏng đoán rồi làm theo ý mình, lãng phí thời gian của cậu cũng lãng phí thời gian của tôi."
"Thứ nhất, đúng là Quý Khinh Chu không phải bạn của tôi nhưng cũng chẳng phải chim hoàng yến tôi nuôi, vớ vẩn, tên khốn nào nói vậy? Không biết chia rẽ uyên ương sẽ bị lừa đá à?”
Quý Khinh Chu nghe vậy bất giác ngẩng đầu lên, cậu hơi choáng, nghĩ có khi nào mình nghe nhầm rồi không.
"Người như tôi mà phải đi nuôi chim hoàng yến chắc? Tây Ngu thiếu gì người đẹp? Tôi muốn ngủ với ai mà không được lại còn phải dựa vào bao dưỡng? Chẳng qua chỉ là cách thức theo đuổi thôi, giống cậu tìm đủ mọi cách để làm quen với tôi đấy. Thứ hai," Sở Thành nhìn La Dư Tân, "Rút ngay cái câu hèn hạ, không có tự trọng lại, Quý Khinh Chu không sống lỗi như cậu, cậu lợi dụng Phương Diệu Tuyên bao nhiêu lần tự cậu biết, em ấy cũng chẳng bao giờ đi xin tài nguyên chỗ tôi. Để tôi nghe thấy câu đấy một lần nữa thì đừng có trách."
"Tôi không nói thì không phải sự thật à?" La Dư Tân còn lâu mới tin những gì anh nói, "Cậu ta có phải chim hoàng yến anh nuôi hay anh đã từng ngủ với cậu ta chưa chính anh biết rõ."
"Thế phải khiến cậu thất vọng rồi, tụi tôi trong sáng lắm, tôi làm gì nỡ, em ấy đóng phim từ sáng đến tối mệt lả người, tôi xót còn chưa hết lòng dạ đâu mà đi làm mấy chuyện đấy."
Sở Thành thở dài, hỏi, "La Dư Tân, cậu đã thích ai bao giờ chưa? Chắc là chưa nhỉ, bởi vậy cậu đâu có hiểu, khi thích một người lúc nào cũng sẽ đặt đối phương lên trước bản thân mình. Tôi thích em ấy nên tôi không chịu được việc để em ấy thua kém người khác, [Chá Cô Thiên] không phải do em ấy đòi, là tự tôi đưa em ấy, vì tôi không muốn thấy fans của cậu diễu võ dương oai còn cậu thì dương dương đắc ý, tôi muốn em ấy vui vẻ, thế nên tôi chủ động liên hệ với bên sản xuất, tự hạ giá, tự đầu tư để em ấy không phải chịu bất kỳ sự ảnh hưởng nào từ cậu."
"Do đó kế hoạch này của cậu từ đầu đã thất bại rồi, vì em ấy không ưa cậu, nếu không phải vì muốn xem trò cười tôi còn chẳng buồn ngó tới cậu, mà này, biết . tệ cậu đưa tôi tiêu như nào không?"
La Dư Tân không hỏi, trực giác mách bảo tốt nhất hắn không nên biết.
Có điều không phải hắn không hỏi thì Sở Thành sẽ không nói, anh chủ động trả lời: "Tôi chuyển cho fanclub của Quý Khinh Chu làm tiền dự trữ, bảo mấy cổ dùng tiền đấy để chạy số liệu. Chắc cậu không biết nhỉ, tôi là hội trưởng fanclub off-site của em ấy, lúc chương trình mới phát sóng fans của em ấy chưa nhiều, tôi là một trong số những người giúp em ấy mắng fans của cậu trên mục spam comment. Nói chắc cậu không tin, nhưng tôi xác thực là fan cuồng của em ấy đấy."
"Giờ cậu vẫn nghĩ em ấy là chim hoàng yến tôi nuôi không?" Sở Thành nhẹ nhàng hỏi hắn.
Quý Khinh Chu đứng ngoài cửa, trong chớp mắt cũng không biết anh đang hỏi La Dư Tân hay là đang hỏi cậu.
Cậu nghe được tiếng bước chân, nhanh chóng thả tay ra, trốn sang một bên. La Dư Tân quá kích động nên lúc mở cửa trực tiếp đi về phía bên kia, không để ý tới Quý Khinh Chu đang đứng cách đó không xa.
Quý Khinh Chu thấy hắn đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu dựa lên tường, nghĩ tới câu Sở Thành vừa nói với La Dư Tân, vô thức sờ tay lên mặt dây chuyền trên cổ mình, Sở Thành nói vậy là có ý gì? Có phải thật không? Hay chỉ để chọc tức La Dư Tân thôi?
Quý Khinh Chu có chút bối rối, cậu chưa bao giờ biết việc Sở Thành từng giúp mình cãi nhau với fans của La Dư Tân. Anh chưa bao giờ kể với cậu việc này hay là việc anh tự hạ giá [Chá Cô Thiên].
Quý Khinh Chu không khỏi bắt đầu cảm thấy hơi khó nghĩ, cậu muốn tìm Sở Thành hỏi cho rõ nhưng lại không dám. Cậu im lặng tựa người lên tường, chỉ còn hơn một tháng, hợp đồng giữa hai người họ chỉ còn hơn một tháng nữa, nếu những gì Sở Thành nói là sự thật thì trước khi hợp đồng kết thúc, hoặc là vào ngày hợp đồng kết thúc, có lẽ anh ấy sẽ nói với mình rằng anh ấy thích mình.
Nếu như, nếu như anh ấy nói vậy chỉ để chọc tức La Dư Tân thì... thì ngày mà hợp đồng kết thúc cũng là ngày cuối cùng bọn họ bên nhau.
Quý Khinh Chu cúi đầu, cầm trong tay mặt dây chuyền ngọc Sở Thành tặng cậu, lẳng lặng chớp mắt nhìn.
Sau khi điều chỉnh tâm trạng xong cậu mở cửa phòng chơi bida rồi bước vào.
Sở Thành thấy cậu đã quay lại, hỏi, "Em đi lâu thế?"
"Vừa rồi cô lao công đang dọn dẹp nên tôi đứng chờ một tí."
Sở Thành không chút nghi ngờ, vẫy tay với cậu, "Em lại đây."
Quý Khinh Chu đi qua, ngồi xuống cạnh anh. Sở Thành mở file ghi âm anh vừa thu cho Quý Khinh Chu nghe, "Em nghe này."
Quý Khinh Chu nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi trên điện thoại, không ngờ Sở Thành còn ghi âm lại! Quý Khinh Chu lắng tai nghe đoạn ban nãy chưa kịp nghe và tiếp theo là đoạn hội thoại quen thuộc mà cậu vừa nghe được.
Cậu nghe đến đoạn Sở Thành hỏi La Dư Tân, "Rồi sao đây, muốn làm chim hoàng yến của tôi không?" Cáu lên cho Sở Thành một đấm.
Sở Thành xoa dịu cậu, “Tôi cố tình nói vậy, là cái bẫy thôi."
"Tôi nói anh đừng để ý hắn rồi, anh còn nói chuyện với hắn còn hỏi hắn câu này, nếu hắn bảo muốn thì có phải anh cũng định bao dưỡng hắn luôn không?"
"Nói bậy gì thế, tôi nói chỉ nuôi mình em là chỉ nuôi mình em, tôi đã gạt em bao giờ chưa?" Sở Thành ôm cậu vào lòng, "Em đừng giận, tôi nói vậy để ghi âm lại thôi. Loại như La Dư Tân chẳng khác gì ruồi bâu lấy mật, em không quan tâm hắn thì hắn vẫn mặt dày sáp lại như thường, chỉ khi em nắm được điểm yếu của hắn trong tay lúc đó hắn mới thôi không dám phiền em."
"Hiện tại đoạn ghi âm này chính là điểm yếu của hắn, không có được gì từ tôi thì hắn phải về bám rịt Phương Diệu Tuyên tiếp thôi, hắn không muốn để Phương Diệu Tuyên nghe được cuộc đối thoại vừa rồi, nên một khi hắn biết tôi có đoạn ghi âm này sẽ không dám đeo theo nữa."
Quý Khinh Chu hiểu, Sở Thành nói đúng, đoạn ghi âm này rất có ích, nhưng chỉ cần nghĩ tới cảm giác của mình lúc Sở Thành hỏi La Dư Tân câu đó là cậu sẽ thấy khó chịu.
"Tôi không thích anh hỏi hắn ta như vậy," Quý Khinh Chu nói, "Tôi nghe thấy không vui."
Cậu tùy ý trước mặt Sở Thành quen rồi, có những chuyện cũng như vài lời cậu nghĩ mình không nên nói, như vậy là không phù hợp với thân phận của cậu, nhưng cậu vẫn không nhịn được nói ra mất rồi. Cậu rất giỏi ngụy trang trước mặt người khác, vậy mà khi đứng trước Sở Thành cậu lại không cách nào giấu được, cả niềm vui lẫn nỗi buồn cậu đều để Sở Thành nhìn thấy, không giữ lại chút nào cũng không hề che lấp.
Sở Thành không biết cậu sẽ khó chịu khi nghe những câu này, thầm nghĩ may mà anh cũng không định bao dưỡng người nào khác, nếu không tới lúc chạm mặt nhau ở Tây Ngu thì Quý Khinh Chu sẽ không được vui mất. Anh nhìn Quý Khinh Chu, nhẹ giọng dỗ dành, "Chỉ có lần này thôi, về sau tôi không bao giờ nói với ai những câu như vậy nữa, được không?"
°
Ok Happy New Year
Đếm ngược đê ~