Nghe câu bảo đảm đầy dịu dàng của anh, Quý Khinh Chu nhớ tới mấy lời anh vừa nói với La Dư Tân về mình, hỏi: "Hai người còn nói gì nữa không?"
"Đâu nói gì, à, nói em không phải chim hoàng yến của tôi, cách nói này không tốt cho em, tôi sợ hắn đi nói linh tinh bên ngoài nên sửa lại, rồi kể tôi tiêu vạn hắn dâng lên như nào, chịu, ngứa mồm lắm, nghĩ cảnh hắn bày kế các kiểu này nọ đã đời xong lại mất không vạn cho tôi cầm đi đưa em là tôi buồn cười rồi, cứ phải nói cho hắn bằng được mới thôi."
Quý Khinh Chu nghe vậy, nhẹ giọng hỏi, "Vậy là anh vì thanh danh của tôi nên phủ nhận quan hệ giữa chúng ta à?"
Sở Thành ôm cậu hôn một cái "Chúng ta cũng đâu có làm gì." Anh nhẹ nhàng bảo, "Hình ảnh của em rất tốt, trong sáng, sạch sẽ, trẻ trung, scandal bao dưỡng mà bị đồn ra ngoài sẽ tạo tiếng xấu cho em."
Quý Khinh Chu nhìn anh, cậu cũng không định hình được tâm trạng của mình ngay lúc này là gì, chỉ im lặng gật đầu.
Sở Thành thấy hình như cậu không vui, hỏi, "Em sao thế? Vẫn giận à?"
"Không có," Quý Khinh Chu miễn cưỡng cười, "Tôi chỉ thấy thiệt cho anh, việc gì anh cũng nghĩ cho tôi còn cho tôi tiền cho tôi tài nguyên, vậy mà tôi lại chẳng cho anh được cái gì."
"Em nói gì thế?" Sở Thành không thích nụ cười gượng gạo trên mặt cậu, anh đưa tay vuốt nhẹ gò má Quý Khinh Chu, "Em bên tôi suốt một năm trời, chẳng lẽ một năm này không đáng giá hay sao? Chính tôi cũng rất thích khoảng thời gian được ở cùng em, cái mà em cho tôi dù ngàn vàng khó mua tôi cũng bằng lòng mua, ở bên em tôi rất vui vẻ, như vậy đã đủ lắm rồi."
Anh nhìn Quý Khinh Chu, vỗ vai cậu, "Được rồi, em đừng suy nghĩ nữa đánh bida tiếp đi, hôm nay tôi dắt em ra ngoài chơi mà, đừng để kẻ khác làm ảnh hưởng tâm trạng, không đáng."
Quý Khinh Chu gật đầu, đứng lên đi qua bàn bida với anh.
---
Hai người chơi cả ngày bên ngoài, tới tối dùng bữa xong mới trở về nhà, Quý Khinh Chu thấy hơi mệt nên tắm xong thì ngủ ngay. Hôm sau Quý Khinh Chu tranh thủ thời gian trống đi chụp ảnh bìa tạp chí, Chu Thành Phong nói với cậu, "Một Bức Thư Tình sắp chiếu rồi đấy."
"Bao giờ thế?" Quý Khinh Chu hỏi.
"Anh nghe Khương sản xuất bảo là tầm đâu giữa tháng , mấy bữa nữa bắt đầu ra mắt giới thiệu rồi. Phim này chiếu web nên chủ yếu quảng bá online thôi, việc phải làm cũng không nhiều mấy."
Quý Khinh Chu gật đầu, "Vâng, em biết rồi."
Cậu mở lịch trên điện thoại ra xem, còn hôm nữa là đến sinh nhật cậu, Quý Khinh Chu đã để trống ngày đó từ sớm, giờ chỉ cần nói với Sở Thành dành ra ngày đó nữa thôi là được.
---
Tới tối trước khi ngủ Quý Khinh Chu nói với Sở Thành chuyện này, cậu nằm nhoài lên người anh hỏi, "Mốt anh rảnh không? Tôi muốn đi karaoke với anh."
Sở Thành ôm vai cậu suy nghĩ, "Mốt à?"
Quý Khinh Chu gật đầu, cậu vốn định bảo Sở Thành hôm đó là sinh nhật cậu, nhưng mà nghĩ đến việc mình muốn làm vào sinh nhật thì hơi ngại, nên mới bảo là muốn đi karaoke.
Gần đây Sở Thành hơi bận, hỏi lại cậu, "Phải là ngày mốt à? Cuối tuần được không?"
"Tôi muốn đi ngày mốt."
"Thế đợi tan làm tôi đi với em nhé?"
"Dạo này anh bận lắm à?" Quý Khinh Chu hỏi anh, "Tôi muốn đi lúc sáng còn buổi tối tôi có sắp xếp khác, anh chuyển công việc của ngày mốt sang ngày mai hoặc ngày kia được không?"
Sở Thành nghe vậy thì chợt nghĩ chắc là cậu muốn mai đi luôn, nhưng vì sợ trễ nãi công việc của anh nên mới dời lại một ngày để anh có thời giờ điều chỉnh. Em ấy đúng là chu đáo thật, "Được thôi." Anh nói, "Để tôi sắp xếp."
Quý Khinh Chu nghe thế liền vui vẻ hôn Sở Thành một cái, "Cảm ơn anh."
Sở Thành ôm cậu hôn, nhẹ giọng bảo, "Khách sáo gì chứ."
°
Ngày tháng , Sở Thành không đi làm, hai người ngủ thẳng giấc tới lúc tỉnh thì quấn lấy nhau thêm chốc nữa rồi mới chịu rời giường, trưa hôm nay cậu muốn ăn sủi cảo, lý do rất đơn giản, cậu muốn nấu ăn với Sở Thành mà sủi cảo là món duy nhất Sở Thành có thể phụ cậu làm.
Sở Thành nghe cậu nói muốn ăn sủi cảo là biết ngay cậu muốn làm gì, "Em cố tình phải không, muốn tôi phụ em chứ gì."
Quý Khinh Chu thoải mái thừa nhận, "Tôi muốn nấu ăn với anh, nếu anh biết làm món khác thì đổi qua món đó cũng được."
Vầy chơi khó Sở Thành quá, nhỏ giờ anh chỉ có phụ mẹ cán bột lúc Tết, bình thường anh còn chẳng vào bếp chứ nói gì đến làm món khác.
Sở Thành chịu thua, "Sủi cảo thì sủi cảo, sau này phải ra luật cho em mới được, kẻo em lại bắt tôi ngày nào cũng phụ em làm sủi cảo."
Quý Khinh Chu nghe vậy, nhìn anh không nói gì. Cậu cũng muốn để Sở Thành ra luật cho mình lắm, nhưng giữa bọn họ nào có cái gọi là sau này.
Quý Khinh Chu đẩy Sở Thành, giục anh, "Nhanh đi rửa mặt đi."
Sở Thành cán bột rất thuần thục, Quý Khinh Chu gói sủi cảo cũng rất nhanh, Sở Thành nhìn cậu gói điêu luyện vậy đột nhiên nhớ tới chuyện hôm Valentine, hỏi cậu, "Lần này em có bỏ tiền xu vào nữa không?"
"Không được." Quý Khinh Chu đáp, "Đến Tết mới được bỏ tiền xu chứ, hôm nay đâu phải Tết."
"Valentine lần trước cũng có trùng ngày Tết đâu em vẫn bỏ vào còn gì?"
Quý Khinh Chu nghe vậy quay sang nhìn anh, suy nghĩ một lúc rồi đem đồng tiền xu lần trước lấy ra, bỏ vào sủi cảo gói lại.
Sở Thành nhắc cậu, "Lần này em chia cẩn thận đấy, khéo lại như lần trước đồng nằm hết trong bát tôi."
"Được." Quý Khinh Chu nói thì nói vậy nhưng lúc gói xong vẫn lén đánh dấu làm ký hiệu.
Cậu không trắng trợn để cả miếng có tiền xu vào bát Sở Thành nữa, sợ anh nghi nên lúc chia thì chia cho anh cái, còn mình thì cái. Lúc ăn Quý Khinh Chu cố ý ăn miếng có tiền xu trước, rồi nhìn Sở Thành cười tươi rói. Sở Thành thấy vận may của cậu lần này không tệ, vừa vui thay cậu xong thì anh cũng ăn trúng một cái.
"Lần này được, vận may hai ta đều không tệ." Sở Thành cười nói.
Quý Khinh Chu vui vẻ gật đầu, "Còn một cái, xem ai trong chúng ta có thể ăn trúng."
"Ăn trúng có thưởng gì không?"
Quý Khinh Chu suy nghĩ, "Anh ăn trúng thì anh hôn tôi một cái, tôi ăn trúng thì tôi hôn anh một cái."
"OK."
Kết quả quá rõ ràng, Sở Thành nhìn tiền xu trong bát của mình, cười kéo Quý Khinh Chu qua hôn cậu một cái, Quý Khinh Chu rất hài lòng, yên lặng khẽ cười.
Cơm nước xong hai người đi karaoke, lần này không đi chỗ của Tần Học nữa, Quý Khinh Chu cũng đoán được đại khái khu đấy là nơi mà hội nhà giàu hay tới chơi rồi, cậu không muốn hôm nay lại phải đụng trúng La Dư Tân hay Phương Diệu Tuyên nên thôi đi chỗ khác.
Quý Khinh Chu đặt một phòng karaoke dạng theo nhóm giống thời còn đi học, đội mũ đeo kính xong thì ra ngoài cùng Sở Thành. Vừa bước vào trong, Sở Thành đã nghe tiếng ca thảm thiết phát ra từ phòng bên cạnh, anh nhìn thiết bị đơn sơ trong phòng, chê bai, "Gì vầy không biết?"
"Vầy là ổn lắm rồi, bao phòng như này không rẻ đâu, đây là loại đắt nhất rồi đó." Quý Khinh Chu giải thích.
Sở Thành cười nhạo, "Cỡ này á? Miễn phí tôi còn chẳng đi."
Quý Khinh Chu: "... Là tôi đặt đấy! Nói anh biết vậy thôi!"
Sở Thành: ...
Sở Thành cười cười, "Nhìn kỹ thấy cũng OK lắm, vừa hát vừa so tài với phòng bên cạnh luôn, như này giúp người ta nhớ về sơ tâm khi ca hát, xịn phết, tôi duyệt rồi."
Quý Khinh Chu hừ lạnh một tiếng, vậy còn nghe được.
[Sở Thành nịnh con zai í nhầm bạn zai số không ai số ]
Lúc cậu chọn bài Sở Thành cũng đi qua ngồi cạnh cậu chọn chung, Quý Khinh Chu hỏi anh, "Bữa hổm anh hát cho tôi bài gì thế?"
"Quyến Luyến Không Rời." Sở Thành trả lời rồi add vào list, "Em muốn nghe à?"
Quý Khinh Chu gật đầu.
"Vậy lát nữa hát cho em nghe nhé." Sở Thành nhẹ nhàng bảo.
Quý Khinh Chu yên lặng nhìn anh, Sở Thành như này làm người ta dễ phải lòng quá.
Tối hôm đó cậu buồn ngủ quá rồi, không nghe rõ Sở Thành hát cái gì, chỉ nhớ mãi một câu "Từ đời này qua đời khác, cho đến khi sông cạn đá mòn", bây giờ nghe Sở Thành hát lại mới biết đoạn tiếp theo là:
---
Hôm nay có em hôm nay say
Vẻ đẹp của em lưu luyến trong lòng này
Đừng đợi đến khi tóc bạc rồi mới hối hận
Hôm nay có em hôm nay say
Quyến luyến không rời nét đẹp này
Cho tôi được ôm người đẹp về
---
Quý Khinh Chu rất thích câu "Hôm nay có em hôm nay say, đừng đợi đến khi tóc bạc rồi mới hối hận" hai câu này rất giống với suy nghĩ của cậu.
Sở Thành hát đến đoạn "Cho tôi được ôm người đẹp về" thì ôm cậu vào lòng, Quý Khinh Chu bật cười, Sở Thành ném micro đi ôm cậu hôn, Quý Khinh Chu ngoan ngoãn để anh hôn, vươn tay ra dịu dàng ôm lại anh.
Hát xong cũng đã giờ tối, hai người cùng nhau đi ăn rồi lái xe về nhà. Trên đường về ngang qua tiệm bánh, Quý Khinh Chu xuống xe mua bánh kem, Sở Thành thấy cậu cầm bánh kem mang ra thì giật mình, "Sao mua bánh kem thế?"
"Tôi thấy thèm." Quý Khinh Chu trả lời.
"Mà sắp sinh nhật em rồi đúng không, em muốn tổ chức thế nào?"
Quý Khinh Chu suy nghĩ, "Không cần tổ chức gì nhiều, hai chúng ta cùng đón thôi là được rồi."
"Không gọi thêm bạn bè của em à?"
Quý Khinh Chu nghe vậy hơi sửng sốt, cậu cũng không rõ bạn bè của mình có những ai, Dư An Nghi là , rồi Liên Cảnh Hành là , Ứng Niên chắc cũng tính là , vậy là người? Cậu nghĩ một lúc nhẹ giọng đáp lại: "Chắc không được đâu, mấy người họ bận lắm, thời gian cũng khó mà xếp cùng một ngày."
Cậu nhìn bánh kem trên tay, cậu từng xem chứng minh của nguyên chủ rồi, sinh nhật cậu ta vào giữa tháng . Khi đó hợp đồng của cậu và Sở Thành cũng sắp hết hạn, cậu muốn dành nhiều thời gian hơn cho Sở Thành, không muốn có thêm sự tham dự của người nào khác. Dù sao... Quý Khinh Chu không nghĩ tới nữa, chỉ nhìn chiếc bánh trong tay mình, không nói thêm lời nào.
Sở Thành không thích cũng không ghét bánh kem, Quý Khinh Chu cắt cho anh một miếng thì anh ăn một miếng. Bánh cậu mua không lớn nhưng vẫn không ăn hết, Sở Thành thấy vậy lấy tay quẹt một miếng kem lên mặt cậu, Quý Khinh Chu nhanh chóng lau đi.
Hai người giỡn qua giỡn lại, giờ trên mặt toàn là kem, Quý Khinh Chu cười anh, "Anh trẻ con thế."
Sở Thành đáp lại, "Em thì không à, em quẹt lại tôi này."
"Do anh quẹt tôi trước."
"Vậy tôi lau cho em." Anh nói xong ghé sát vào Quý Khinh Chu, hôn lên chỗ dính kem trên mặt cậu lấy kem đi.
Quý Khinh Chu bị anh hôn kiểu này mặt đỏ lên, cúi đầu xuống.
Sở Thành thấy cậu như vậy thì tim lỡ một nhịp, dứt khoát ôm cậu ngồi lên đùi mình, hôn hết những chỗ dính kem trên mặt cậu.
Quý Khinh Chu khó mà nhịn được ôm cổ anh chủ động hôn lại, hai người quấn quýt lấy nhau, cậu khẽ bảo, "Không được làm thế nữa."
Sở Thành cười cười, cắn nhẹ môi cậu, đáp lại, "Ừ."
Anh ôm Quý Khinh Chu hôn một lúc, lấy khăn giấy lau đi vết kem trên mặt cậu. Quý Khinh Chu ôm cổ Sở Thành nhìn anh, nhìn một hồi thì tự nhiên ghé sát lại giống anh làm lúc nãy, hôn xuống chỗ dính kem trên mặt Sở Thành.
Sở Thành cười, "Gì đây, chỉ cho quan viên phóng hoả không cho dân chúng thắp đèn à? Em bảo không được cơ mà?"
Quý Khinh Chu kệ anh nói, cứ nhè nhẹ mà hôn.
Sở Thành ôm cậu, anh nghiêng mặt đi chạm phải môi Quý Khinh Chu, lại hôn cậu lần nữa.
Nhịp tim Quý Khinh Chu tăng nhanh rồi lại êm ả như dòng suối chảy, cậu mặc cho Sở Thành hôn mình, từng đoá hoa nơi đáy lòng chợt chớm nở, cậu ôm lấy Sở Thành, cọ nhẹ lên môi anh, trái tim dần trở nên phẳng lặng, khi làn gió khẽ lướt qua, từng cánh hoa rơi xuống. Cậu khẽ gọi, "A Thành", rồi thủ thỉ với anh, "Anh thật tốt."
"Em cũng thế." Sở Thành nhẹ nhàng đáp lại.
Quý Khinh Chu ngước lên nhìn anh, ánh mắt cậu trong trẻo lại ấm áp, cậu nói, "A Thành, chúng ta làm đi."
°
Mai là kỷ niệm năm đào hố hí hí, thật ra là hôm nay cơ nhưng / tui mới public nên z (◕ᴗ◕✿) peng peng, chúc mừng năm đào hố
// - //