Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
Ninh lão, cũng chính là ông cụ Tô Mộc nhường chỗ trên xe buýt lúc trước.
Ninh lão nhìn Tô Mộc, nhận ra cô.
Ông đối với Tang Hạ có chút hảo cảm, đồng thời đối với Tô Mộc đi cùng Tang Hạ cũng mang theo chút hảo cảm.
"Cô nhóc, sao cháu lại tới nơi này."
Trước khi Tô Mộc bị giải đi, Ninh lão lên tiếng hỏi thăm trước.
Tô Mộc vắt quần áo ướt đẫm trên người mình.
"Từ thuyền bên kia tới." Tô Mộc nói.
Ngay sau đó liền nghe thấy bên ngoài có người vội vàng tiến vào.
"Báo cáo, trên thuyền hàng hóa của Tần gia bên kia phát hiện một lượng lớn ma túy!
Ánh mắt đám người tối sầm lại, nếu như không phát hiện, những thứ ma tuý này ở bên cạnh bọn họ tiến vào quốc gia của mình, gây họa cho người dân trong nước...
"Đi xử lý." Người đàn ông trung niên bên cạnh Ninh lão nghiêm túc nói.
Sau khi đàn em rời đi, trong khoang thuyền còn lại vài vị cùng Tô Mộc.
"Cô nhóc, nói đi." Ninh lão cất tiếng hỏi.
Ông tham gia chính trị nhiều năm, chút thủ đoạn này vẫn có thể nhìn ra được.
Mà Tô Mộc muốn cũng chính là hiệu quả này.
Không có quá nhiều lỗ hổng, thẳng thắn giải thích cách tiếp cận của mình.
Ý nghĩa của buổi họp mặt ngày hôm nay của bọn họ ở chỗ này, chính là bởi vì Tần gia đã đưa tay vào giới chính trị.
Tần gia độc chiếm toàn bộ giới hắc đạo, bạch đạo không ai dám chọc, mà trong giới chính trị, có vài kẻ vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, Tần gia là đối tượng hợp tác cường đại như vậy, chính là điều bọn họ mong muốn, việc này cũng cho Tần gia cơ hội vươn tay về phía giới chính trị.
Nhưng Tần gia, dã tâm quá lớn, cứ tiếp tục như vậy, quốc gia này sẽ loạn.
Ninh lão tuy rằng đã về hưu nhiều năm, nhưng quốc gia này, chung quy ông cũng sẽ không nhìn nó loạn, cho nên hẹn ở bến tàu nói chuyện.
Tô Mộc cũng do nhận được tình báo, mới cùng Tần Kiêu đến đây.
Để cho bọn họ biết Tần gia có thể ở dưới mí mắt bọn họ, đem ma tuý vận chuyển vào hại người nước họ, vì thế tự mình làm một tấm chăn mà đến.
"Các vị cũng đều hiểu rõ, cho dù Tần gia ngã xuống, sẽ có một 'Tần gia' khác, mà Tần gia cũng không dễ dàng xử lý như thế..."
Ninh lão đối với phân tích chuẩn xác của cô vô cùng kinh ngạc, một cô nhóc con hiện giờ đều có thể nhìn thấu triệt như vậy sao?
Cô nhóc này không đơn giản.
"Cho nên, nhóc con, cháu có đề nghị gì?"
Bọn họ đang bởi vì chuyện này mà đau đầu, nếu cô đã tới, chắc đã sớm có dự mưu, ông ngược lại muốn nghe cô nhóc này có kinh hỉ gì cho ông.
"Tôi giống như các vị đề cử một người: Tần Kiêu."
Sau đó lấy ra một túi chống thấm nước từ trong người, rồi từ trong túi lại lấy ra một cái USB.
"Phiền toái thả một chút, cảm ơn."
Những thứ trong ổ đĩa USB được máy chiếu hiện thị trên tường trắng trong cabin.
Tô Mộc đem thân phận tình huống tính cách của Tần Kiêu đều phân tích ra, kết hợp với tư liệu chiếu ra, chứng minh đầy đủ Tần Kiêu có thể cùng bọn họ hợp tác, cũng giải thích vì sao hắn có thể đảm nhiệm chức vụ lớn của Tần gia.
...
Nghe Tô Mộc mạnh mẽ phân tích, đám người Ninh lão hiển nhiên bị thuyết phục.
Một nhân vật nguy hiểm có thể khống chế, so với một nhân vật nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
Huống hồ Tần Kiêu này, coi như có điểm mấu chốt đạo đức.
Cho dù Tần Kiêu không bị bọn họ khống chế, nhưng cho đến bây giờ, đây là giải pháp tốt nhất.
"Cô nhóc, Tần gia, cũng không dễ dàng tiếp nhận như vậy." Ninh lão nói.
"Cho nên, còn cần các ngài hỗ trợ." Tô Mộc trả lời.
Ninh lão chấn động vài lần, cầm điện thoại di động, ông nhìn tư liệu trên điện thoại do Tô Mộc gửi tới, ánh mắt lần thứ hai hướng về phía Tô Mộc thay đổi, trở nên có chút kỳ diệu.
"Cô nhóc, con là cháu gái của Chu lão đầu sao? Khó trách, khó trách." Nhóc con này quả thực là truyền nhân của Chu lão đầu, thậm chí còn hơn hẳn.
Những nhân vật ở đây, ít nhiều đã nếm qua thiệt thòi của Chu lão gia tử, nghe được Tô Mộc là cháu gái của Chu lão gia tử, liếc mắt nhìn nhau một cái, đều hiểu được suy nghĩ của nhau.
☆☆☆☆☆
//