Vũ Nương Thập Phu

chương 16: nam nhân khó chịu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nụ hôn nhiệt tình triền miên khiến sắc mặt hai người đỏ hồng, thân thể nóng rực, đâu đó trong lòng đều luyến tiếc đối phương cho nên vẫn ôm nhau đến đêm khuya.

” Cơ nhi, để ta gọi Tinh Kim vào đây” Mộ Dung Linh Tuyền rốt cục buông Cơ nhi xinh đẹp ra, đôi mắt lóe sáng nhìn khuôn mặt vừa quyến rũ lại trong sáng của nàng.

” Vương gia, hắn là một đại nam nhân đi theo bên người Cơ nhi chắc sẽ không vui vẻ tình nguyện” Tuy nhiên trong lòng Cơ nhi rất vui vẻ, dù sao có một cao thủ bên người thì lá gan cũng lớn hơn một chút, pháp luật cổ đại không xài được, nắm đấm mới là đạo lý vững chắc.

” Ha ha, không sao đâu, ta đã thống nhất với hắn rồi” Mộ Dung Linh Tuyền mỉm cười đi mở cửa “Tinh Kim, ngươi vào đây”.

Liễu Tinh Kim trực tiếp đi vào gian phòng, đôi mắt khẽ nâng lên, lạnh lẽo lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của Cơ nhi, khuôn mặt tuấn tú trước sau vẫn quạnh quẽ không đổi.

” Vương gia, Cơ nhi cô nương” Liễu Tinh Kim trong mắt Cơ nhi càng ngày càng giống cương thi.

” Cương thi, đã quen biết như vậy thì ngươi không cần khách sáo, ha ha” đôi mắt Cơ nhi sáng rực nhìn khuôn mặt như một tác phẩm điêu khắc tinh sảo của hắn, mỗi lần thấy hắn đều bị sự lãnh khốc ấy thuyết phục, sao lại có người đúng mốt có thể lạnh lùng tới mức này, phải biết rằng nam nhân hiện đại thường giả bộ đóng vai lạnh lùng trước mặt nữ nhân, kỳ thực nội tâm rất rối loạn cợt nhả.

” Ha ha, Tinh Kim, đêm nay ngươi lưu lại đây, ngày mai bản vương khởi hành vào sáng sớm. Ngươi bảo hộ Cơ nhi cô nương cho tốt rõ chưa?” Mộ Dung Linh Tuyền vừa thể hiện rõ uy nghiêm Vương gia.

” Vâng! Vương gia” Liễu Tinh Kim ôm quyền lĩnh mệnh. Kỳ thực trong lòng hắn ấm ức miễn bàn, nghĩ sao mà kêu người đường đường là một thị vệ Vương gia làm bảo tiêu ột kỹ viện cô nương thấp kém, có thể không khiến hắn buồn bực sao? Hôm qua thì cùng Vương gia náo loạn, cho tới đêm nay hắn phục tùng, ai kêu hắn nợ ân tình của Cửu vương gia, cam nguyện làm thị vệ mười năm, nghe lệnh y.

” Cương thi, nếu ngươi không thật muốn lưu lại thì rời khỏi với Vương gia đi, ta không sao đâu, Hồng ma ma rất quan tâm Cơ nhi” Cơ nhi không hề ngu ngốc, nhìn khuôn mặt băng giá lễ độ cung kính kia liền biết hắn không hề cam lòng tình nguyện.

” Cơ nhi cô nương không cần khách sáo, Tinh Kim sẽ ở lại” Liễu Tinh Kim liếc nàng một cái.

” Cơ nhi, nàng đừng để ý tính cách này của hắn, nhưng mà bản vương tin tưởng hắn sẽ dùng sinh mệnh bảo vệ nàng, có đúng không Tinh Kim?” Lời này từ Mộ Dung Linh Tuyền trọng lượng rất nặng, khiến cho Liễu Tinh Kim sửng sốt, đôi mày khẽ chau liếc sang Cơ nhi, ý thức được tầm quan trọng của Cơ nhi đối với Cửu vương gia.

” Vâng, Vương gia” Liễu Tinh Kim lúc này đây trả lời vẫn cung kính như cũ, Cơ nhi thấy thế muốn phì cười, thầm nghĩ thật không nhìn ra mỹ nam lạnh lùng này thật sự cá biệt.

Nửa khắc sau, Cửu vương gia Mộ Dung Linh Tuyền cùng người hàng đêm có lòng cùng hắn tới – Quốc cữu gia Tần Chân rời khỏi Phiêu Vũ Viện, Cơ nhi thấy được sự lưu luyến trong mắt Mộ Dung Linh Tuyền, trong lòng cũng có chút thương cảm. Nhưng đáy mắt Tần Chân lại vui mừng khiến lòng nàng hoảng sợ, lẽ nào Tần Chân này thật sự sẽ gây bất lợi ình? Mị lực của mình có phải hơi nặng quá rớt lủng đầu rồi? Hay là nam nhân này bị coi thường, cho ăn nhục nhã liền bộc lộ ý nghĩ không an phận, cũng dám tranh nữ nhân với Cửu vương gia sao?

……… ….

Cơ nhi mang theo Liễu Tinh Kim về tiểu viện của nàng ‘Tuyết Viện’, tiểu Lục gặp băng lãnh Liễu Tinh Kim có hơi sợ nên vẫn núp xa xa, cũng không dám nói chuyện với hắn, Cơ nhi khẽ cười một tiếng với Liễu Tinh Kim đang tỏa ra lãnh khí toàn thân nói “Cương thi, ngươi ở nơi này được không? Bên kia là gian phòng của ta, bên ngoài là của tiểu Lục” Cơ nhi chỉ chỉ gian phòng xa nhất, gần cạnh một phòng khách.

“Không!” Liễu Tinh Kim lập tức lạnh lùng cự tuyệt.

“Á, vậy ngươi muốn ở chỗ nào? Vương gia đã để ngươi theo ta, không lẽ ngươi muốn rời đi?” Cơ nhi giật mình nói lớn.

Khuôn mặt lãnh khốc của Liễu Tinh Kim khẽ giật rồi nói “Sẽ không, nhưng ta phải ở trong gian phòng kia” Liễu Tinh Kim chỉ chỉ gian phòng sát vách Cơ nhi, sau đó trực tiếp đi vào.

“A, phòng đó là chỗ ta để quần áo” Cơ nhi vội vàng ngăn cản nhưng không kịp, Liễu Tinh Kim mở cửa phòng, trong không gian rông rãi chỉ có hai cái tủ gỗ, trong đó treo đầy quần áo lót mà mấy hôm nay Cơ nhi gấp gáp cắt may, cùng với mấy bộ váy ngắn mùa hè, áo ngắn tay và quần đùi, nàng không phải cổ nhân cho nên thích ăn măc mát mẻ bên trong tiểu viện của mình để luyện tập vũ đạo.

“Đây là cái gì?” Liễu Tinh Kim nhìn miếng vải hình thù kỳ quái, chau mày đưa tay cầm lấy một cái màu trắng tò mò hỏi Cơ nhi.

Khóe miệng Cơ nhi mím chặt, đầu đầy hắc tuyến, sau cùng đỏ mặt nói ” Cương thi, ta nghĩ ngươi tốt nhất là không nên biết”.

“Huh? Đây là dây lưng ngươi dùng để luyện tập vũ đạo sao?” Liễu Tinh Kim thật sự ngạc nhiên, bởi vì từ nhỏ đến lớn chưa thấy qua thứ quái lạ như vậy, chỉ thấy hắn đem nắm tay đặt ở giữa hai chỗ gồ lên xoay vài cái, phát hiện nắm tay to của hắn có thể nhét vừa.

“Trời ạ!” Cơ nhi thật sự chịu không nổi, chạy tới dựt lấy áo ngực rồi xoay lại nói “Cái này không phải dùng để luyện vũ đạo, cái này gọi là áo ngực, xài giống như cái yếm, như vầy…” Cơ nhi tỉnh lược bớt từ ngữ, giải thích kèm hành động đem áo ngực đặt trên vòng đầy đặn của nàng biểu diễn một chút.

Liễu Tinh Kim há miệng, mắt nhìn si ngốc, sau đó ‘oanh’ một cái, khuôn mặt tuấn tú chuyển thành màu đỏ.

“Ta đã nói rồi, kêu ngươi đừng hỏi, có lúc lòng hiếu kỳ cũng không phải chuyện tốt” Cơ nhi nhướn một bên lông mày nhìn khuôn mặt cứng ngắc đỏ ửng kia nói tiếp “Cái này là khố(quần) tam giác mặc phía dưới, rất mát mẻ, trời nóng nực như vầy mà vẫn mặc hai quần dài, lỡ nóng chết người sao? Còn có mấy cái này, đều là quần áo mùa hè, ta cũng không muốn nổi rôm sảy, hiện tại ngươi hiểu chưa?”

Liễu Tinh Kim dại ra nhìn Cơ nhi giải thích hoàn tất, sửng sốt một hồi lâu mới tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên chính là xoay người chạy, kết quả thân thủ quá nhanh nên trực tiếp đâm vào ván cửa phát ra tiếng nổ lớn, Cơ nhi kinh hãi mà nhìn hắn vuốt ót tiếp tục chạy trối chết, bỗng nhiên nhịn không được mà cười to thành tiếng, trời ạ, nam nhân này quá dễ thương.

Truyện Chữ Hay