ôi miệng nàng.
“Vâng…” Trong lòng Cơ nhi đang giãy dụa, mình có nên để hắn hôn không? Nhìn dáng vẻ của hắn là biết hắn nhất định chưa từng chạm qua nữ nhân, khuôn mặt đỏ bừng thật sự kích thích, khiến nàng muốn cắn một cái.
“Ta, ta…” Mộ Dung Linh Tuyền mặt đỏ không dứt, không biết có nên hỏi ý Cơ nhi trước không nhỉ?
“Muốn hôn ta sao?” Cơ nhi nhìn dáng vẻ đáng yêu của hắn lập tức quyết định.
“A, không, không phải” Mộ Dung Linh Tuyền hai tai đỏ ửng, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Cơ nhi khẽ nhướn lông mày, đôi tay ngọc ôm cổ hắn, toàn bộ thân thể Mộ Dung Linh Tuyền không ổn định như dựa hẳn vào người Cơ nhi.
“Vương gia không muốn, Cơ nhi muốn” Cơ nhi vừa dứt lời thì đôi môi liền dán lên môi hắn.
Mộ Dung Linh Tuyền muốn chạy trốn nhưng bị Cơ nhi ôm chặt, trên môi truyền đến cảm giác mềm mại khiến lòng hắn đang hoảng hốt cũng bình tĩnh một chút.
“Ưm..” một tiếng rên nhẹ, Cơ nhi khẽ cắn môi dưới của hắn một cái, Mộ Dung Linh Tuyền bị đau liền rời khỏi cái miệng nhỏ của nàng, khó hiểu mà nhìn Cơ nhi.
“Vương gia, người lại đáp trả với ta thế sao?” Cơ nhi gắt giọng. (Linh: sau khi đọc kỹ thì ta mới hiểu ra Cơ nhi tỷ giận vì anh Tuyền không đáp lại nụ hôn của chị ấy hehe)
“A, ta, ta không biết rõ” Mộ Dung Linh Tuyền nhìn Cơ nhi đang bĩu môi, bộ dáng e thẹn kia khiến hắn cảm thấy sự kích động không rõ là gì.
“Vậy là chưa học rồi, chúng ta cùng nghiên cứu một chút là được, Cơ nhi cũng không biết gì hết” Cơ nhi đỏ mặt nhìn hắn, trái tim hắn bị công phá hoàn toàn, nhìn qua cánh môi mọng nước của nàng rồi chậm rãi cuối đầu.
Hai đôi môi chạm nhau, mềm mại ấm áp, Cơ nhi chủ động vươn lưỡi khẽ liếm môi hắn, làm cho tim hắn càng đập nhanh hơn, lập tức học theo, nhẹ đưa lưỡi đụng vào đầu lưỡi nhỏ thơm của nàng, hai lưỡi lập tức dây dưa cùng một chỗ, Mộ Dung Linh Tuyền cũng từ đó tìm được lạc thú, chỉ cảm thấy cái miệng nhỏ của Cơ nhi hương vị ngọt ngào không gì sánh được, khiến cho hắn muốn ngừng mà không được, ngậm mút cái lưỡi thơm tho làm cho Cơ nhi thở hồng hộc, hắn thích loại cảm giác này.
“Ưm, a…” Âm thanh mê người phát ra từ miệng Cơ nhi, ngực nàng lại càng phập phồng không ngừng, tựa vào trong ngực Cửu vương gia, trái tim hai người đều đang kịch liệt nhảy nhót.
Hai người từ cứng nhắc dần quen thuộc, hai bên thăm dò lẫn nhau thẳng đến đều không thở nổi thì mới đành buông nhau ra, sợi chỉ bạc khẽ kết nối, mờ ám không gì sánh được, khiến cho khuôn mặt hai người đều mắc cở giống rặng mây đỏ lúc hoàng hôn.
Bốn mắt nhìn nhau nhưng không ai biết phải mở lời thế nào, trong lòng Mộ Dung Linh Tuyền thấy đau như bị ai bóp chặt, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn màu hồng động lòng người của Cơ nhi, đôi mắt ánh sao bỗng trở nên u ám thâm trầm.
“Vương gia thật đáng ghét, sao lại nhìn Cơ nhi như vậy?” Cơ nhi thấy hai tròng mắt hắn nhìn nàng không chớp, khiến nàng càng thêm xấu hổ nhưng mà trong lòng đã khẳng định, Cửu vương gia đã thật sự thích nàng rồi.
“Cơ nhi, theo ta trở về được không?” Mộ Dung Linh Tuyền đột nhiên không hề muốn nàng tiếp tục ở lại đây thêm giây phút nào nữa.
“Vương gia lại như vậy rồi, Cơ nhi đã nói rõ rồi mà. Vương gia với Cơ nhi không thích hợp đâu” Cơ nhi lôi kéo tay hắn cùng ngồi xuống, Cơ nhi đạm nhiên nhìn khuôn mặt tuấn tú khả ái của hắn.
“Cơ nhi không thích ta sao?” Cửu vương gia trong lòng cảm thấy không vui, hắn phát hiện bản thân đã rất thích tiểu nữ nhân này, muốn bảo hộ nàng thật tốt.
“Không phải thế, nếu như không thích thì Cơ nhi sẽ không hôn Vương gia, ta dù gì vẫn là con gái mà, cũng biết thẹn thùng chứ. Thế nhưng hoàng thất từ xưa đã rất phức tạp, Cơ nhi tự nhận mình không có may mắn đó, Vương gia đừng ép Cơ nhi được không? Nếu chàng thích Cơ nhi thì thường xuyên tới thăm Cơ nhi nhé?” Trong lòng Cơ nhi đang tự khen bản thân, nét mặt thành khẩn nhìn tiểu nam nhân này. (Linh:ta thấy người có vẻ thân rồi nên chuyển sang chàng luôn)
“Được rồi, bản vương không ép nàng, vài ngày nữa bản vương chắc phải quay về kinh thành, nhưng mà nửa năm sau ta chắc chắn sẽ trở lại thăm nàng được không?” Mộ Dung Linh Tuyền trong lòng luyến tiếc Cơ nhi, nếu biết thế này thì hắn sẽ tới đây sớm hơn một chút.
“A, nhanh như vậy đã phải trở về sao?” Cơ nhi nóng ruột, mình thật vất vả mới tìm được một chỗ dựa lớn vững chắc mà.
“Ừ, bản vương rời đi cũng đã hai tháng rồi, mẫu hậu sẽ nhớ lắm, nhưng mà sau khi trở về thì lập tức có thể quay lại” Mộ Dung Linh Tuyền lộ ra sự không muốn trong mắt, chủ động nắm chặt đôi tay Cơ nhi.
“Vậy được rồi, Vương gia phải nhớ tới Cơ nhi đó” Cơ nhi chu miệng, trong lòng cũng có chút luyến tiếc, bởi vì nàng nghĩ Mộ Dung Linh Tuyền thật sự là một tiểu nam nhân tốt.
“Cơ nhi, ta, ta…” Mộ Dung Linh Tuyền lần thứ hai nhìn cái miệng nhỏ nhắn của Cơ nhi, hắn rất thích hôn nàng.
“Chán ghét, lại muốn Cơ nhi chủ động nữa? Lẽ nào Cơ nhi là nam nhân hay sao?” miệng Cơ nhi lại càng chu ra hơn, tiểu nam nhân này cũng không thể bị động hoài vậy chứ.
“Không, lần này bản vương chủ động!” Mộ Dung Linh Tuyền đột nhiên ôm lấy thân thể Cơ nhi, đôi môi tăng thêm lực phong tỏa hai cánh môi nàng. Cái lưỡi linh hoạt mạnh mẽ chiếm đoạt từng chỗ ngọt bên trong khoang miệng nàng, cảm giác mất hồn khiến hắn lưu luyến không muốn rời, cũng bởi vì đêm nay là lần đầu biết yêu.
Một lúc lâu sau, Mộ Dung Linh Tuyền mới lưu luyến không rời mà tách khỏi Cơ nhi, Tần Chân nhìn biểu tình hai người, lông mày nhíu chặt, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tối hôm sau, Tần Chân không có cơ hội, đêm thứ ba cũng như trước không có cơ hội, liên tiếp mười đêm Cơ nhi được Cửu vương gia bao trọn gói, cảm tình hai người cũng ngày càng tốt, trước mặt Cơ nhi thì Mộ Dung Linh Tuyền hoàn toàn mất đi dáng vẻ Vương gia, lộ ra sự khả ái hồn nhiên, làm cho trong tâm Cơ nhi đối với hắn càng có cảm giác cưng chiều.
Đêm nay trong nhã gian, Mộ Dung Linh Tuyền lấy một khối ngọc bội khắc hoa văn rồng để trong tay Cơ nhi nói ” Cơ nhi, ngày mai ta sẽ rời khỏi Dương Châu, nàng không nên đi ra gặp bất cứ khách nhân nào hết biết không? Cái này cho nàng, có khó khăn thì cầm nó đến tìm tri phủ Dương Châu, ta đã có nói chuyện với hắn rồi, còn nữa ta để Tinh Kim lại cho nàng, ta sợ Tần Chân sẽ kiếm chuyện với nàng, nàng phải ngoan ngoãn chờ ta trở lại nhớ chưa?” Mộ Dung Linh Tuyền trong mắt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
“Vương gia, nhanh như vậy đã muốn đi sao? Cơ nhi không nỡ xa chàng” Cơ nhi trong lòng nhất thời không muốn, nước mắt lưng tròng, Mộ Dung Linh Tuyền đối xử với nàng là thật lòng vô cùng tốt.
“Ta cũng luyến tiếc nàng, nhưng mà ta sẽ trở về rất nhanh” Mộ Dung Linh Tuyền nói xong thì kéo Cơ nhi vào lòng, mười ngày qua hai người mặc dù hiểu nhau vô cùng nhưng ngoại trừ hôn môi với ôm thì cũng không hề tiến thêm một bước nào.
“Vương gia, vì sao chàng biết Tần Chân sẽ gây sự với ta?” Cơ nhi trong lòng hắn khẽ hỏi.
“Hắn vẫn muốn tìm đến nàng nhưng vì ta ở đây nên hắn không có cơ hội, nhưng lần này hắn lại không đi cùng mà chỉ nhờ ta chuyển lời nhắn, mấy ngày này tính tình hắn rất cáu gắt, sắc mặt u ám, ta sợ hắn tâm hoài bất quỹ, nàng cần phải cẩn thận một chút”
“Vâng, Cơ nhi đã biết, Vương gia, cảm ơn chàng” Cơ nhi trong lòng đau xót, nước mắt rơi thẳng xuống, không ngờ rằng mình xuất thân thấp hèn nhưng lại tìm được tiểu nam nhân si tình như vậy.