Mộ Dung Linh Tuyền lập tức đỏ mặt, tim gan nhảy loạn xạ, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sáng rực của Cơ nhi, dáng vẻ ngượng ngùng kia làm cho tâm tình Cơ nhi khoái trá, nghiêng đầu kề miệng ngay tai hắn nói nhỏ “Vương gia, dáng vẻ này của ngươi mới phù hợp với tuổi, hì hì, không nên luôn giả bộ thâm trầm”.
Lần thứ hai Cửu vương gia sửng sốt xấu hổ muốn bốc khói, lúng túng không thôi, tiểu nữ nhân này thật sự quá lớn gan.
“Tần công tử, hay là để Hồng ma ma kêu Yến nhi tới đây” Hồng ma ma thấy Cơ nhi đứng chung với Cửu vương gia, Quốc cữu gia phía này vẻ mặt đen thui, nghĩ thầm nhất định là vì không có cô nương tiếp đón, đầu óc vội vã hỏi dò.
“Cút” Trong lòng Tần Chân từ đầu đã hơi bực sẵn, giờ nhìn Cơ nhi vui cười thân thiết với Cửu vương gia, trong lòng lại càng khó chịu hơn, Hồng ma ma vừa vặn bị hắn trút giận.
“Vâng vâng vâng” Sắc mặt Hồng ma ma lập tức tái nhợt, nhìn Cơ nhi nháy mắt ra dấu rồi đi ra ngoài, Cơ nhi mỉm cười với Cửu vương gia rồi đứng lên, nàng biết Hồng ma ma có chuyện muốn nói.
Ngoài cửa, Hồng ma ma ôm chặt cánh tay Cơ nhi nói “Cơ nhi à, dù gì Tần công tử cũng là Quốc cữu gia, ngươi đắc tội với hắn sao?”
“Ma ma đừng lo lắng, không có sao đâu” Cơ nhi tự tin mỉm cười nói.
“Vậy ngươi đừng lơ là hắn, nghe nói Hoàng hậu nương nương rất được sủng ái, Quốc cữu so với Vương gia cũng rất có ảnh hưởng” Hồng ma ma lo lắng nói.
“Vâng, Cơ nhi hiểu rồi, nhưng mà Quốc cữu này không phải là người tốt, Yến nhi cô nương nhìn lầm người rồi, thật sự sợ nàng hiểu nhầm” Cơ nhi tương đối lo lắng việc này.
“À, nhìn sơ thì hắn cũng không tệ, nhưng mà lúc nãy dọa Ma ma sợ quá” sssssssHồng ma ma nhận thức Tần công tử cũng hơn một tháng vẫn thấy hắn tới tìm Yến nhi, cho rằng hắn cũng là một gã si tình.
“Đây mới là bản tính của hắn, vừa rồi Cơ nhi xém chút mất mạng, Ma ma, nhìn người không thể nhìn bề ngoài, đặc biệt là nam nhân, chúng ta ở trong nghề này bị nam nhân lừa còn ít sao?”
“Ừm, đúng là như vậy, Cơ nhi hình như rất hiểu rõ nam nhân, ha ha, sao lại đột nhiên thông minh hẳn vậy?” Hồng ma ma thật sự thấy có hơi kỳ quái.
“Ha ha, Ma ma đừng nghĩ linh tinh, ta ở đây nhìn hai năm còn chưa đủ sao. Được rồi ngươi đừng lo lắng, Cơ nhi sẽ đối phó với bọn họ”
Hồng ma ma sửng sốt, dù sao cũng thấy nha đầu này thay đổi quá nhiều, hình như thay đổi thành một người khác, nhưng mà nàng thích Cơ nhi hiện tại, cho tới bây giờ chưa có cô nương nào khiến nàng tự tin như vậy.
Bên trong phòng, Tần Chân đợi Cơ nhi vừa ra khỏi liền ngồi trước mặt Cửu vương gia mà hỏi thăm khẩn trương “Tiểu Vương gia, ngươi thật sự thích Cơ nhi?”
“Ha ha, Tần đại ca, cảm tạ ngươi đã mang bản vương tới đây, bản vương lâu rồi không hài lòng như vậy, Cơ nhi thật sự là một cô nương lương thiện hiểu ý” Mộ Dung Linh Tuyền bày tỏ ý tứ rõ ràng.
“Tiểu Vương gia, ta cũng rất thích Cơ nhi, Vương gia có thể nhường nàng cho ta không?” Tần Chân thật đúng là không biết xấu hổ.
“Quốc cữu gia! Ngươi cũng biết bản vương chưa bao giờ thích tới chỗ thế này, hôm nay gặp mặt Cơ nhi thật sự khiến bản vương có chút kính trọng với nơi này, hóa ra ngay cả cô nương thân phận thấp kém chuyên mua vui cũng có sự cứng cỏi mạnh mẽ, bản vương thích Cơ nhi, Quốc cữu gia có nhiều nữ nhân, sẽ không tranh đoạt với bản vương chứ” Cửu vương gia nói giọng thành khẩn, cũng không chịu nhường Cơ nhi.
Tần Chân trầm mặt, cây quạt trong tay càng quạt nhanh hơn, hắn cũng biết mình không thể quá phận, dù sao Cửu vương gia là thân đệ đệ của hoàng thượng, mà mình cho dù biến thành Quốc cữu gia nhưng nếu có xung đột, sau cùng người không may chắc chắn là chính mình.
“Tần đại ca, cô nương ở đây không hề ít, biết đâu sẽ có người giống như Cơ nhi thì sao, ha ha” Mộ Dung Linh Tuyền mở lời làm lành, hắn cũng không muốn bất hòa nghiêm trọng với Tần Chân.
“Không sai, ha ha, tiểu Vương gia cứ chơi từ từ, Tần mỗ sẽ tìm thử, một canh giờ sau về phủ thế nào?” Tần Chân dù sao cũng là nhân vật trải đời, trong lòng biết rằng tiểu Vương gia sợ là nổi lên ý nghĩ muốn giữ lấy Cơ nhi, bản thân cũng phải biết điều một chút, Cơ nhi không cho Vương gia chuộc thân thì mình vẫn có thể lặng lẽ tới, hắn tin tưởng bằng thủ đoạn của bản thân thì Cơ nhi nhất định sẽ thích hắn.
“Được, một canh giờ sau gặp lại ở cửa chính” Cửu vương gia nở nụ cười, hắn cũng muốn ở một mình với Cơ nhi, tâm tư thiếu niên đã bị nàng khuấy đảo rồi.
Tần Chân trở về vẻ phóng khoáng thường ngày, đứng lên phẩy quạt, cười tủm tỉm đi ra ngoài, đúng lúc Cơ nhi đã nói xong với Hồng ma ma, thấy Tần Chân đi ra liền nhìn hắn mỉm cười nói “Quốc cữu gia, đi tìm Yến nhi cô nương sao?”
“Tiểu nha đầu, bản công tử đêm mai đến gặp ngươi” Tần Chân cuối đầu cười khẽ nói bên tai Cơ nhi rồi nhanh chóng rời khỏi, lưu lại Cơ nhi đứng chau mày chậm rãi tới gần gian phòng.
“Cơ nhi cô nương, Vương gia đang chờ ngươi” Liễu Tinh Kim lãnh khốc thấy nàng nhìn Tần Chân tới đờ người, lập tức lạnh giọng thúc giục, tiểu nữ nhân này sẽ không gặp một người thích một người chứ.
Cơ nhi nhìn khuôn mặt tuấn tú như tác phẩm điêu khắc điêu luyện sắc sảo của hắn, cười quyến rũ nói “Cảm ơn ngươi…. Cương thi” Sau đó cười trộm bước vào, Liễu Tinh Kim sửng sốt, nhưng mà khóe miệng khẽ cười khổ, nàng vẫn bướng bỉnh y như vậy.
Vốn tưởng là vui đùa cho hết giờ nhưng Cơ nhi bị Cửu vương gia gặng hỏi liên tục rất nhiều việc gần hết một canh giờ, cũng may Cơ nhi có được ký ức của cơ thể này nên cũng không sợ nói hớ.
“Vương gia ngươi đâu có cưới Cơ nhi về nhà, hỏi nhiều như vậy để làm gì?” Mắt Cơ nhi sắp trợn trắng rồi, tiểu nam nhân này lợi hại y hệt cảnh sát hiện đại, đem gốc gác của nàng hỏi sạch sẽ không còn gì.
“Ha ha bản vương chỉ muốn hiểu rõ Cơ nhi hơn không được sao?” Đôi mắt Mộ Dung Linh Tuyền như đang phát sáng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ nhi.
“Vương gia, ngươi vẫn còn nhỏ tuổi mà sao Cơ nhi thấy ngươi giống như lão nam nhân ba mươi tuổi, cẩn thận như vậy nữ nhân sẽ không thích đâu, nam nhân vẫn nên có chút dễ thương, khuôn mặt này rõ ràng là thiếu niên nhưng lại ra vẻ từng trải như thế, Vương gia khó làm thế sao?” Cơ nhi thật sự đồng tình với hắn.
Mộ Dung Linh Tuyền nhất thời xấu hổ, Cơ nhi cười nói “Tốt xấu gì thì bây giờ Cơ nhi đang nói chuyện yêu đương với Vương gia, mà sao lại giống thẩm vấn phạm nhân vậy, đây là kỹ viện chứ không phải nha môn” Cơ nhi trêu ghẹo hắn.
“Cơ nhi, nàng quá bướng bỉnh rồi” Khuôn mặt Cửu vương gia càng đỏ hơn, nhưng lập tức giả bộ thâm trầm, không phải là hắn không muốn đùa giỡn, chẳng qua đã thành thói quen.
“Cơ nhi còn có thể bướng bỉnh hơn đấy” Cơ nhi nói xong liền vươn hai tay bẹo má hắn rồi cười to nói “Vương gia, phải như vầy mới vui”.
“Tiểu nữ nhân này thật là…” Mộ Dung Linh Tuyền rốt cục phản công, cùng náo loạn với Cơ nhi, cũng chìa tay bóp mặt Cơ nhi đang cười vui vẻ, nhất thời trong nhã gian vang lên tiếng chuông bạc cùng tiếng cười thoải mái hòa lẫn, cho tới khi Cơ nhi không cẩn thận bị Mộ Dung Linh Tuyền áp đảo trên ghế thái sư, bốn mắt nhìn nhau, hai người mới ngừng cười, bầu không khí trở nên mờ ám.