Chương
“Tỉnh táo chút đi, không nhìn thấy bên cạnh anh ấy còn có đứa bé sao?”
Hoắc Anh Tuấn dẫn ba đứa nhỏ bước vào công ty ngay lập tức phát hiện nhân viên lễ tân đang nghịch điện thoại.
Anh có chút không thoải mái. Tại sao anh mới không ở đây không bao lâu mà bầu không khí làm việc trong công ty lại trở nên lười biếng như vậy?
Hơn nữa hôm nay anh còn có ý muốn khoe khoang con cái nên đưa con đến đây chơi nữa mà. Anh muốn cho cả công ty nhìn thấy con của anh đáng yêu, dễ thương đến mức nào!
Hoắc Anh Tuấn lại gần quầy lễ tân họ nhẹ một tiếng, ba nữ nhân viên lễ tân đang mải mê gõ điện thoại di động lập tức cứng đờ của người. Sau đó họ cùng nhau ngẩng đẩu lên, hét lên với giọng điệu vô cùng phức tạp nhưng cũng đầy trìu mến: “Tổng giám đốc Hoắc, anh trở về rồi ạ!”
Hoắc Anh Tuấn vốn dĩ định dạy cho mấy cô nhân viên này một bài học, nhưng lúc này anh nhìn sắc mặt bọn họ không có vẻ gì là kích động và ngạc nhiên cả, anh nhất thời không nói ra mấy lời khó nghe.
Anh đẩy chiếc kính râm từ sống mũi lên đỉnh đầu, sau đó anh chỉ “ừ” một tiếng rồi nói thêm: “Trong giờ làm việc nghịch điện thoại, trừ lương!”
Mười phút sau, trong nhóm lại bắt đầu rầm rộ hẳn lên.
“Thật sự là cậu chủ nhỏ và công chúa nhỏ đó! Mọi người có nhìn thấy không hả, hai cậu nhóc còn đẹp trai hơn cả bố, lông mi dài mà cong vút nữa. Tôi được nhìn thẳng rồi đấy, tim như muốn rớt ra ngoài vậy!”
“Đúng thế. Xin lỗi sếp Hoắc, em không thể kìm lòng được”
“Công chúa nhỏ cũng rất xinh luôn ấy! Đây là cô bé xinh đẹp nhất mà tôi được gặp trong cả cuộc đời này luôn đấy! Về nhà phải đánh lão chồng tôi một trận mới được, tất cả đều do gen của anh ấy không tốt!”
“Yeahl” Ba anh em sinh ba ngồi trong phòng làm việc của Hoắc Anh Tuấn, hết nhìn bên trái rồi lại nhìn sang bên phái để thoả mãn trí tò mò của mình, ba đứa nhỏ còn bỗng nhiên đồng thanh hắt xì.
Hoắc Anh Tuấn đang giải quyết đống công việc xếp đầy trên bàn làm việc, thấy thế anh nhíu mày lại rồi hét lên đây giận dữ: “La Cơ Vị Y mau tăng nhiệt độ phòng làm việc lên cho tôi”
Vừa hay lúc này La Cơ Vị Y đẩy một chiếc xe đồ ăn nhẹ và món tráng miệng đến cửa văn phòng, cậu ta vội vàng chạy đi chỉnh nhiệt độ điều hoà.
Ba đứa nhỏ ăn uống no căng bụng, Hoắc Anh Tuấn tìm giám đốc bộ phận phát triển trò chơi và quay phim, lần lượt cho đám nhỏ tham gia. Hơn nữa, anh còn yêu cầu chỉ cần cậu bé muốn tham gia vào dự án nào thì nhất định phải nghe theo vô điều kiện.
Thi Tịnh có hứng thú với tất cả mọi thứ ở đây, cô bé không biết mình muốn đết phận nào chơi nên đã được đưa đến bộ phận quản lý, ở đó có rất nhiều chị gái xinh đẹp, họ cùng nhau sắp xếp, lên kế hoạch cho chương trình kỷ niệm thành lập công ty.
Công ty dạo gần đây rất trầm lặng, bọn họ trước nay chưa từng nghe nói sếp Hoắc có con từ khi nào, lại còn có cả đứa nhóc, bé nào bé nấy đều rất đẹp! Vì thế công ty ngay lập tức chạy đi phục vụ cậu chủ nhỏ và công chúa nhỏ.
Phòng làm việc lại trở nên yên tĩnh, Hoắc Anh Tuấn xoa xoa sống mũi rồi gửi tài liệu cho La Cơ Vị Y: “Tất cả các tài liệu có chữ ký của Hoäc Trình Viễn từ trước đến nay, cậu đem đi kiểm định nét chữ cho tôi. Còn nữa, thu thập tất cả tài liệu về cuộc sống của Lục Xuyên Mạn đem đến đây cho tôi. Nhanh lên!”
Không đến giờ, tất cả các tài liệu ghi chép về Lục Xuyên Mạn từ khi sinh ra đến bây giờ đều được đặt trước mặt Hoäc Anh Tuấn với các cột mốc khác nhau.
Hoắc Anh Tuấn nhìn lướt qua đống tài liệu, lật các trang giấy, anh chỉ tìm những gì mà anh cảm thấy có hứng thú, xem những ghi chép kỳ lạ.