“Quả nhiên là không có gì đâu ạ”
Tôi ngay lập tức mỉm cười nói.
...Mà quan trọng hơn, dù chỉ đơn giản là ngủ thôi, nhưng một cô gái chưa kết hôn lại ở trong phòng đàn ông thì không phải là rất tệ sao.
Chưa kết hôn, hay đúng hơn là mới có 13 tuổi.
Được rồi! Giờ phải quay về ngay.
“Alicia~”
Tôi nghe thấy giọng Gill từ bên ngoài cửa.
Đúng rồi, Gill cũng ở trong cung điện mà.
Thế có nghĩa là anh Henry nhất định cũng đang ở đây nhỉ?
Cánh cửa từ từ mở ra.
Gill ló đầu vào.
“Alicia? Có đó không?”
“Có chứ”
Tôi nhanh chóng xuống giường, đi về phía cửa.
Anh Henry ở phía sau Gill.
Ái chà, tất cả mọi người đều ở đây rồi. Vậy tôi có thể về luôn rồi!
“Duke, tôi vào nhé”
Anh Henry nói xong liền đẩy Gill và bước vào phòng.
Ấy không, ra khỏi phòng đi.
Tại sao lại vào phòng vậy.
“Ngài ngủ với bộ dạng đó à”
Anh Henry nhìn Duke-sama với vẻ kinh ngạc rồi nói.
“Ah, Alicia, cái này”
Nói xong, Gill xòe tay cho tôi xem.
Trên tay Gill có cái răng nhỏ.
Tôi sững sờ nhìn chằm chằm.
“May mà nó là răng hàm nhỉ”
Gill mỉm cười nói.
Tôi muốn hỏi tại sao em ấy lại đem đến đây nhưng không phát ra tiếng.
“Em đã đọc trong sách rồi. Răng có chứa những kí ức đó”
Gill nói như thế đọc được nét mặt tôi ấy.
Đúng là tôi đã từng đọc nó rồi.
Vì thế nên phải giữ gìn răng thật cẩn thận.
“Cần không?”
“Không cần đâu”
Tôi vừa trả lời một cách thành thật thì mặt Gill có chút rạng rỡ.
“Em giữ nó được không?”
“Được chứ. Nhưng... đó là răng mà?”
Tôi nhìn Gill với vẻ mặt khó hiểu.
Không ngờ em ấy lại muốn cái răng chẳng có chút giá trị nào.
“Ổn mà. Có thể trong cái răng này chứa đựng những kỉ niệm với em ấy chứ”
Gill nói xong liền tỏ vẻ vui mừng.
...Một cậu bé dễ thương và thành thật như bình thường.
Tuy có đôi chút vặn vẹo, méo mó nhưng vẫn là một cậu bé bình thường nhỉ.
“Nè, bức tranh lớn treo ngoài hành lang là ai với ai thế?”
Gill quay về phía Duke-sama hỏi.
Bức tranh lớn?
Duke-sama cũng ngây người ra.
Có khi nào là cái bức tranh mà lần trước đi lạc tôi đã nhìn thấy không nhỉ.
Bức tranh về ngài quốc vương và... có lẽ là cha ngài quốc vương.
Nhưng tại sao Gill lại bận tâm đến nó nhỉ.
“Có khi nào là bức tranh vẽ cha ta và bác ta không?”
Tôi không tin nổi lời Duke-sama nói.
Người trong bức tranh đó là anh trai của ngài quốc vương sao!?
Nhưng trông tuổi tác có vẻ cách xa quá.
Nhiều chuyện quá làm tôi dần không hiểu nổi.
Bình thường thì đại hoàng tử phải có quyền kế thừa vương vị chứ nhỉ.
...Tại sao cha của Duke-sama lại trở thành vua vậy?