Tôi sẽ trở thành nữ phản diện lưu danh lịch sử

chương 100

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cái giường êm ái, cái gối mềm mại, làn da ấm áp.

…Làn da ấm áp!?

Tôi bất ngờ đến mức tỉnh ngủ.

Cơn buồn ngủ bỗng bay mất luôn.

Lông mi dài, mũi cân đối, bờ môi mỏng, đúng là khuôn mặt khi ngủ tuyệt đẹp.

Tôi có thể ngắm suốt đời luôn quá.

…Không được, một nữ phản diện không thể bị đàn ông dắt mũi được.

Nhưng tại sao Duke-sama lại ngủ bên cạnh tôi vậy.

Hơn nữa lại bán khỏa thân là sao?

…Một cơ thể với cơ bắp tuyệt đẹp.

Tôi cũng muốn có cơ bắp giống như này.

Dù tôi có luyện tập đến thế nào thì nó cũng không thành hình dáng nhất định.

Tôi ngây người suy nghĩ và nhìn khắp căn phòng.

Nơi này… không phải là phòng tôi nhỉ.

Phòng tôi không rộng như này, cũng không đơn giản như này.

Thế có nghĩa là, đây là phòng của Duke-sama nhỉ?

Tức là cung điện nhỉ?

Tôi đã đến đây bằng cách nào vậy… Tôi chẳng nhớ gì từ lúc lên xe ngựa cả.

Tôi đã thiếp đi ngay sau đó.

Trước mắt thì, chỉ có duy nhất một việc tôi có thể làm.

…Phải chuồn khỏi đây thôi.

Tôi nhẹ nhàng xuống giường sao cho không gây tiếng động gì.

“Em đi đâu đấy?”

Tôi vừa xuống giường thì nghe thấy giọng Duke-sama.

Có khi nào ngài ấy đã thức từ nãy rồi không.

Tôi từ từ quay về phía Duke-sama.

…Vòng cổ kim cương.

Tại sao Duke-sama lại cầm nó nhỉ.

Hình như ở cổ tôi… Cái vòng cổ phong ấn ma lực đã biến mất.

“Cái này rơi ra từ trong túi của gã mà Alicia chém bay đầu”

Nói xong Duke-sama cười như đang trêu chọc.

Đùa tôi hả.

Có lẽ nào tôi lại bị trộm mất cái vòng cổ kim cương quý giá đó sao?

Tôi cảm thấy mặt mình trắng bệch.

Quả nhiên chuồn đi sẽ tốt hơn nhỉ.

Tôi vờ như không có chuyện gì, quay lưng về phía Duke-sama định bước đi.

“Lại đây”

Nói xong, Duke-sama vòng tay qua eo tôi, nhẹ nhàng nhấc tôi lên.

Cái này không phải phạm luật sao?

Tôi cứ thế bị đem lên giường, ngồi trước mặt Duke-sama.

Tại sao lại ngồi đối mặt nhau thế này.

Bây giờ tôi sẽ bị thuyết giáo một trận kinh khủng chăng.

Không được trở nên yếu đuối. Nếu là một nữ phản diện thì không được mất tinh thần chỉ vì bị mắng.

Duke-sama dịu dàng vòng tay qua cổ tôi.

…Eh?

Tại sao mặt Duke-sama lại gần đến mức này chứ.

Đầu tôi trở nên trống rỗng.

Đến lúc nhận ra thì cái vòng cổ kim cương đã quay về nằm trên ngực tôi.

Nó vẫn đẹp đẽ, tỏa sáng lấp lánh như trước.

“Đẹp quá”

Duke-sama nhìn thẳng vào mắt tôi và nói.

…Đang nói đến viên kim cương phải không?

Làm ơn hãy thêm chủ ngữ vào đi. Tôi đang bị trêu chọc đó hả?

Đôi mắt xanh thẳm nhìn tôi chăm chú.

Tôi cảm thấy cơ thể mình nóng lên.

Những lúc như này thì nên làm gì nhỉ.

Tôi nghĩ nếu là nữ chính thì chắc chắn sẽ né tránh ánh mắt.

Nhưng nếu né tránh ánh mắt thì sẽ bất lịch sự, hơn nữa tôi tuyệt đối sẽ không làm những việc mà nữ chính có thể làm đâu.

“À ừm, quốc vương bệ hạ…”

Tôi lỡ miệng đổi chủ đề sang ngài quốc vương mất tiêu.

Tôi vừa dứt lời thì khuôn mặt Duke-sama tối sầm.

Về cơ bản thì tôi không hối hận với phát ngôn của mình, nhưng lần này tôi vô cùng hối hận với những gì đã nói ra.

Truyện Chữ Hay