“Mất rồi sao?”
Gill hỏi Duke-sama không chút ngại ngần.
Cảm ơn, Gill. Chị cũng muốn hỏi điều đó đấy.
“Chịu”
Duke-sama cười như muốn đánh trống lảng.
...Nhất định là ngài ấy biết chuyện gì đó.
Nhưng khi hỏi thì không nói cho chúng tôi biết.
Rốt cục là đang giấu gì nhỉ.
“Tôi muốn hỏi thêm một điều nữa...”
Gill nhíu mày nhìn Duke-sama.
“Gì thế?”
“Bao lâu thì thánh nữ xuất hiện vậy? Theo như trong sách tôi đã đọc thì thánh nữ là người xuất hiện trong truyền thuyết”
“À, đúng là truyền thuyết ha”
Duke-sama trả lời không chút chần chừ.
Chờ chút, thánh nữ là con người trong truyền thuyết sao?
Chắc tôi chưa đọc quyển sách đó. Nhưng Gill nói là đã từng đọc trong sách nên chắc chắn tôi phải đọc rồi nhỉ. Không nhớ nổi nữa.
Thế có nghĩa là, nữ chính nhất định sẽ được lưu danh sử sách còn gì!
Tại sao tôi lại sinh ra cùng thời đại với nữ chính thế nhỉ.
Dù tôi có trở thành nữ phản diện tuyệt vời đến mức nào thì vẫn bị che khuất sau cái bóng của thánh nữ thôi.
Tôi không có cơ hội được đắm mình trong ánh hào quang với tư cách một nữ phản diện rồi...
“Alicia? Sao tự dưng lại làm vẻ mặt đăm chiêu vậy?”
Gill dòm mặt tôi.
Tôi muốn nói ra suy nghĩ của mình tại đây, nhưng Duke-sama không biết việc tôi muốn trở thành nữ phản diện.
“Không có gì đâu”
Tôi mỉm cười nói.
Có lẽ vì đó là Gill nên chắc chắn em ấy sẽ nhận ra không phải là không có gì.
Dù sao thì tôi đã lỡ biết một việc nghiêm trọng rồi.
Tôi đã từng nghĩ chỉ có một thánh nữ xuất hiện trong năm.
Nhưng đúng là từ trước đến nay chưa có người nào giống Liz-san xuất hiện nhỉ.
Ah! Thật tồi tệ mà. Đến tận bây giờ tôi mới nhận ra điều đó...
“Liz Cather trong truyền thuyết đó đầu toàn đất, còn quốc vương hiện nay thì vô dụng...”
Gill cười nhạo nói.
Nghe mấy lời Gill nói, bỗng có cơn lạnh chạy khắp sống lưng tôi.
Nói quốc vương vô dụng ngay trước mặt Duke-sama thật là...
Tôi từ từ quay sang phía Duke-sama.
Duke-sama sững sờ nhìn kinh ngạc.
...Bây giờ chuồn đi sẽ tốt hơn chăng?
Anh Henry cũng đứng bất động nhìn chằm chằm.
Sau một lúc im lặng, Duke-sama bật cười.
Lần đầu tiên tôi chứng kiến Duke-sama cười đến mức này.
Mặc dù đang bật cười nhưng trông không hề khiếm nhã chút nào. Quả nhiên hoàng tử thật đáng nể mà.
“Đúng ha, chắc là vô dụng thật”
Duke-sama vừa cười vừa nói.
...Ngài quốc vương là cha của Duke-sama mà nhỉ.
Nói kiểu đó liệu có ổn không.
Lần này đến lượt Gill bất ngờ với dáng vẻ của Duke-sama.
“Anh không hiểu nổi Duke đang nghĩ gì”
“Em cũng vậy”
“Em nữa”
Cả tôi và Gill đều thừa cơ chêm vào lời anh Henry.
Chúng tôi thẩn thơ đứng trơ ra nhìn Duke-sama mất một lúc.
Ngay lúc đó, Gill khẽ lẩm bẩm gì đó bên tai tôi.
“Nếu thánh nữ xuất hiện, quốc vương tiếp theo sẽ kết hôn với thánh nữ...”