"Hô!"
Gió lớn đột nhiên nổi lên.
Trương Tinh Phong ánh mắt như hai ngọn lửa lập lòe, nhìn thẳng vào đại hán cao lớn trước mặt. Sát khí trên người hắn càng lúc càng lớn, càng ngày càng mạnh. Chung quanh thân thể bắt đầu hiện lên những luồng khí lưu màu đen, càng ngày càng dày đặc.
Gần năm mươi vạn chiến sĩ Nguyên Mông bị cỗ sát khí ngập trời chấn nhiếp, sợ hãi lui về phía sau. Năm mươi vạn người bị một người bức lui, nghe qua thì đúng là khó tin, nhưng sự thật lúc này những chiến sĩ Nguyên Mông lại đang cực kỳ thống khổ.
Trong mắt bọn họ, lúc này Trương Tinh Phong dường như đã không còn là người, sát khí tràn ngập khắp cả không gian. Những Nguyên Mông chiến sĩ gần đó đều cảm thấy khó thở, còn Minh quân ở phía nam lại không hề cảm thấy khó chịu, đây chính là năng lực khống chế tuyệt đỉnh của Trương Tinh Phong.
- Là ngươi phế đi võ công của đại ca ta?
Luồng sát khí trên người Trương Tinh Phong đột nhiên gia tốc, áp bức về phía Tạp Sát.
Tạp Sát ngạo nghễ nói:
- Đúng, chính là ta!
Tạp Sát biết rõ không thể nói dối để tránh một kiếp này. Mặc dù hắn biết nam tử tóc bạc trước mặt chính là Trương Tinh Phong trong truyền thuyết, nhưng hắn nhận ra Trương Tinh Phong so với hắn còn ít tuổi hơn.
Tạp Sát trời sinh bên trong kinh mạch đều là tiên thiên nguyên khí ở thể rắn. Sau khi được Mộc Lạc tổ sư của Mật Tông phát hiện, lập tức thu làm quan môn đệ tử, hơn nữa còn giúp hắn đả thông kinh mạch, khiến cho hắn trực tiếp đạt đến Kim Đan tiền kỳ. Tạp Sát sau này cố gắng tu luyện, chỉ năm năm đã đạt đến Kim Đan hậu kỳ. Từ đó đến nay đã ba năm, Tạp Sát cũng cảm giác được mình còn cách Nguyên Anh kỳ không xa nữa.
Tốc độ tu luyện cực nhanh, cơ duyên kinh người, Tạp Sát tin tưởng không một kẻ đồng trang lứa nào có thể đạt đến trình độ như hắn.
Ánh mắt băng lãnh của Trương Tinh Phong chợt sáng lên:
- Vậy thì ngươi hãy chết đi!
- Tiệt Sát Đao Quyết thức cuối cùng!
Trương Tinh Phong vung tay lên, hỗn độn lực khổng lồ lập tức tụ thành hình một thanh đao, sát khí lẫm liệt. Lang phong hay Tiêu Lâm khi sử dụng chiêu này phải cần thời gian để vận công, còn Trương Tinh Phong chỉ cần tiện tay là có thể tùy ý phát ra.
- Khai —— Thiên —— Tích —— Địa!
Đao khí do hỗn độn lực tạo thành bỗng nhiên biến mất, khi nó xuất hiện thì đã đến trước mặt Tạp Sát. Tạp Sát hoảng sợ, hắn còn không có một chút thời gian để phản ứng. Nói thì rất chậm, nhưng trên thực tế lại rất nhanh. Trương Tinh Phong chỉ vừa vung tay lên, đao khí đã xuất hiện trước mặt Tạp Sát.
"Dừng tay!" "Dừng tay!"
Đại trưởng lão đột nhiên xuất hiện phía trước đao khí, Ám Huyết Thủ Ấn trên tay lập tức phát ra. Lúc đầu hắn chính là dùng một chiêu này để ngăn cản Lang Phong.
"Bồng!"
Đao khí tản mát. Đại trưởng lão vô lực ngã xuống đất, nhưng vẫn không hề hấn gì. Chẳng lẽ hắn lại có thực lực cường đại đến như vậy?
Trương Tinh Phong cũng không thèm liếc mắt nhìn Đại trưởng lão, cười lạnh nhìn về phía sau.
Một lão hòa thượng dáng người cao lớn, lông mi cơ hồ dài đến tận cằm, cặp mắt hình tam giác. Tất cả đều có vẻ rất khó nhìn, nhưng khi ở trên khuôn mặt của Lão hòa thượng này thì lại có cảm giác rất hài hòa.
"Sư thúc!" "Sư phụ!"
Đại trưởng lão và Tạp Sát lập tức cung kính nói với Lão hòa thượng.
Lão hòa thượng dường như không hề chú ý đến hai hậu bối của mình, quay sang nói với Trương Tinh Phong:
- Lão hòa thượng ta gọi là Mộc Lạc!
Trương Tinh Phong ánh mắt lạnh lẽo, nói:
- Lão hòa thượng, muốn giữ mạng thì hãy mau rời đi. Hôm nay tất cả những người ở nơi này đều phải bị trừng phạt!
Trương Tinh Phong trên người hiện lên ngạo khí, phảng phất như năm mươi vạn đại quân trong mắt hắn không khác gì những con kiến.
Mộc Lạc nhướng mày nói:
- Lão hòa thượng ta hôm nay đến đây là muốn hướng Trương bá tước cầu tình!
- Mẹ kiếp, cút!
Trương Tinh Phong hiện giờ đang như một ngọn núi lửa phun trào, nhưng lão hòa thượng này lại dám đến ngăn cản hắn, giận dữ khiến cho hắn lần đầu tiên mắng chửi.
Mộc Lạc ngẩn người, nhưng chợt nói:
- Trương bá tước nên biết rằng trời còn có thiên đạo!
- Ha ha ha...... Ha ha ha......
Trương Tinh Phong ngửa mặt lên trời cười lớn. Thiên đạo! Nếu như muốn giải thích về thiên đạo, phỏng chừng trên đời này không ai có thể biết rõ bằng hắn. Hắn đã sớm hiểu rõ, cái gì không thể giết người, tất cả đều là thối lắm. Cường giả vi tôn, thiên kinh địa nghĩa. Cũng chỉ có những kẻ tu luyện ở Phàm nhân giới này mới cho rằng không thể giết người.
- Thiên đạo, ngươi cũng muốn vọng đàm thiên đạo? Để ta cho ngươi thấy cái gì gọi là thiên đạo!
Trương Tinh Phong cười lạnh.
Trên người hắn đột nhiên bừng lên kiếm khí, khí tức trên bầu trời trở nên hỗn loạn. Rõ ràng là ban ngày, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện bảy đạo ánh sáng.
- Thấy rõ rồi chứ? Đây chính là Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết lợi dụng lực lượng của các vì sao!
"Những vì sao!" Mộc Lạc khiếp sợ nhìn lên bầu trời. Giữa ban ngày chứng kiến những vì sao, quả thật là kỳ tích.
- Lão hòa thượng hình như đã đạt đến Phân Thân trung kỳ rồi, hãy tiếp của ta một chiêu!
Trương Tinh Phong biểu tình trên mặt cũng không biết là cười lạnh hay là hưng phấn.
Kiếm khí bỗng nhiên bừng lên, "Tử Nhận" bay đến trên đỉnh đầu Trương Tinh Phong.
- Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết —— Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương ngũ kiếm hợp nhất!
Trương Tinh Phong khẽ ngâm lên. Năm vì sao trên không trung đột nhiên bừng sáng, ánh sáng chiếu thẳng đến Tử Nhận trên đỉnh đầu. Đối phó với Lão hòa thượng này, hắn vừa ra tay đã sử dụng ngũ kiếm hợp nhất.
- Kiếm —— Chi —— Tàn!
Lạnh, phi thường lạnh! Đây là cảm nhận của năm mươi vạn quân Nguyên Mông.
Tử Nhận sáng lên, chung quanh tân kiếm bắt đầu xuất hiện những luồng khí màu trắng, loại khí chỉ có thể nhìn thấy ở những nơi cực lạnh. Tử Nhận vừa động, bỗng nhiên huyễn xuất thành vô số kiếm ảnh.
Mộc Lạc chấn động, hắn không cách nào nhìn ra kiếm nào là thật, kiếm nào là hư.
Mộc Lạc nhắm mắt lại, trên người đột nhiên phát ra quang mang màu vàng óng, so với hộ thể kim quang của Đại trưởng lão khi đối phó với Lang Phong còn mạnh hơn gấp nhiều lần.
Mộc Lạc sắc mặt nghiêm trọng, hai tay không ngừng kết thành các loại thủ ấn, trên tay cũng bắt đầu xuất hiện những đạo ánh sáng màu sắc khác nhau.
"Oanh!"
Trong nháy mắt cơ hồ tất cả kiếm ảnh đều công kích vào hộ thể kim quang. Mộc Lạc đột nhiên mở mắt ra, quát lớn một tiếng:
- Thất —— Thải —— Thủ —— Ấn!
"Phanh!"
Ánh sáng nhiều màu chung quanh bỗng nhiên tiêu tán. Mộc Lạc lúc này đã không còn vẻ trang nghiêm như lúc trước, tăng y màu trắng rách tả tơi, nhưng ít nhất hắn cũng đã ngăn cản được một kích này của Trương Tinh Phong.
- Lão hòa thượng, không tệ, hãy tiếp một chiêu nữa!
Trương Tinh Phong cười lớn.
Mộc Lạc sắc mặt biến đổi, một chiêu vừa rồi hắn hầu như đã sử dụng tất cả chân nguyên lực bên trong cơ thể.
"Chạy!"
Mộc Lạc một tay nắm lấy Tạp Sát, tay kia nắm lấy Đại trưởng lão, lập tức chạy trốn. Hắn cũng không hề quan tâm đến mặt mũi, nếu không thì cũng không thể sống cả ngàn năm.
"Muốn chạy!" Trương Tinh Phong sắc mặt cười nhạo. Trước mặt năng lực thuấn di của hắn mà muốn chạy trốn, quả thật là buồn cười.
- Bắc Đẩu Thất Tinh Kiếm Quyết —— Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang lục kiếm hợp nhất ——Kiếm – Chi - Tuyệt!
Trương Tinh Phong trên người lóe sáng, Tử Nhận lập tức bộc phát uy lực kinh khủng.
"Oanh long long!"
Tử Nhận lóe lên, trong nháy mắt đã đến sau lưng Mộc Lạc, tốc độ thật sự quá nhanh.
Mộc Lạc biết không xong, liền buông tay ra, Tạp Sát và Đại trưởng lão lập tức rơi xuống. Mộc Lạc không hề khẳn trương, lập tức phát ra một chiêu "Thất Thải Thủ Ấn". Khi vừa mới bỏ chạy, hắn đã chuẩn bị ngăn cản Trương Tinh Phong truy sát.
Nhưng hắn lại quên mất, lần này lại là lục kiếm hợp nhất, uy lực còn kinh khủng một chiêu vừa rất nhiều.
"Oanh!"
Tử Nhận trở về trên đỉnh đầu Trương Tinh Phong, không hề có vấn đề gì.
"Phốc!"
Mộc Lạc thổ ra một ngụm máu tươi. Đây là lần đầu tiên hắn thổ huyết, hơn nữa còn bị thương rất nặng.
- Chạy!
Mộc Lạc hét lớn một tiếng, không hề cảm thấy xấu hổ vì lời nói này, bởi vì hắn đã cảm giác được không thể nào địch nổi Trương Tinh Phong.
- Thất —— Thải —— Thủ —— Ấn!
Mộc Lạc chỉ có thể sử dụng một chiêu mạnh nhất mà hắn có thể sử dụng lúc này, hy vọng có thể ngăn cản Trương Tinh Phong trong chốc lát. Sau khi xuất ra cũng không cần xem kết quả, lập tức ngự không bay đi. Tạp Sát và Đại trưởng lão cũng lập tức chạy trốn.
Trương Tinh Phong cười lạnh nhìn bọn chúng, lại nhìn năm mươi vạn quân đội Nguyên Mông, lẩm bẩm nói: "Phế võ công của đại ca ta, các ngươi hãy chết theo đi!"
Trương Tinh Phong đột nhiên bay thẳng lên trời, đến khi cách mặt đất khoảng mười thước mới ngừng lại.
"Hưu!" Trương Tinh Phong giơ kiếm thẳng lên trời.
Một cỗ khí thế kinh khủng đột nhiên dâng lên, cả thiên địa trong nháy mắt trở nên tối sầm, khí lưu chung quanh người hắn bắt đầu trở nên hỗn loạn.
"Phanh!"
Dây buộc tóc đột nhiên đứt ra, mái tóc bạc hỗn loạn tung bay theo gió. Trương Tinh Phong trên người lóe lên những tia chớp, hắn đã bắt đầu dựng thế dựa theo bí quyết cuối cùng của tâm điển.
"Phanh!" "Phanh!"
Tạp Sát và Đại trưởng lão đột nhiên chấn động. Bọn họ còn đang bỏ chạy, những phía trước mặt bỗng nhiên xuất hiện một cấm chế vô hình, hoàn toàn vây khốn bọn họ.
Tạp Sát và Đại trưởng lão trong lòng hoảng hốt. Lúc này bọn họ đã cách xa chiến trường khoảng một dặm, có thể tưởng tượng được phạm vi của cấm chế này lớn đến cỡ nào. May mắn là tốc độ của Mộc Lạc thật sự nhanh, mới có thể chạy thoát trước khi cấm chế hình thành
Trương Tinh Phong sắc mặt nghiêm trọng, những tia chớp trên người càng ngày càng mạnh. Bầu trời cũng bắt đầu trở nên u ám, từng đám mây đen dày dặc bắt đầu tụ tập lại trên đỉnh đầu của hắn. Tất cả những người bên trong cấm chế đều cảm thấy sợ hãi.
Quân đội Minh triều lại không hề cảm thấy gì, bởi vì Trương Tinh Phong đã khống chế phạm vi của cấm chế, vừa vặn không ảnh hưởng đến Minh quân. Đại bộ phận của Phong Vũ Quan cũng bị bao phủ bên trong cấm chế, dù sao bên trong cũng đều là quân đội Nguyên Mông.
- Cửu Tiêu Thần Lôi Dẫn Kiếm Quyết!
Trương Tinh Phong khẽ ngâm lên.
Mật tàng sát chiêu cuối cùng của tâm điển, uy lực cực kỳ kinh khủng. Tục truyền kiếm quyết này tổng cộng có bảy thức, tâm điển cũng chỉ ghi lại ba thức, nhưng chỉ cần ba thức này cũng đủ để tung hoành tại Tu Chân Giới rồi.
Thức thứ ba một khi phát ra, tất cả những Tu chân giả trong phạm vi kể cả cao thủ Đại Thành kỳ đều muốn hóa trành tro bụi, có thể tưởng tượng được uy lực của kiếm quyết này kinh khủng đến như thế nào.
Trương Tinh Phong nhắm mắt lại, hai tay huyễn động dọc theo một quỹ tích kỳ dị. Tử Nhận lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên sáng lên, hình thành một chiếc lồng ánh sáng màu tím, hoàn toàn bao phủ lấy Trương Tinh Phong.
- Cửu Tiêu Thần Lôi Dẫn Kiếm Quyết —— Lôi Thần Chi Lâm!
Trương Tinh Phong trên người lóe lên những tia chớp, vô số mây đen trên bầu trời cũng bắt đầu chuyển động.
- Cuồng —— Xà —— Loạn —— Vũ!
Trương Tinh Phong ánh mắt loé sáng, phảng phát như một thiên thần nhìn năm mươi vạn quân bên dưới đang sợ hãi.
"Oanh long long!"
Những tia chớp bắt đầu xuất hiện trên các tầng mây, không ngừng đánh xuống mặt đất. Những tia chớp vần vũ trong không trung tựa như những con độc xà cuồng bạo.
Trương Tinh Phong hay tay khẽ chuyển động, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện từng đạo điện mang, cùng với những tia chớp trên các tầng mây hòa lẫn với nhau.
"A!"
"Mẹ a!"
"Thần a!"......
Năm mươi vạn quân đội Nguyên Mông quân bắt đầu hỗn loạn, cảnh tượng phảng phất như ngày tận thế khiến cho bọn họ phát điên. Trương Tinh Phong tựa như một lôi thần vô địch khiến cho bọn họ tuyệt vọng, điên cuồng không ngừng hét lớn. Lúc này bọn họ đã không còn suy nghĩ, chỉ muốn giữ lại mạn gsống mà thôi.
Nhưng hy vọng này đã xa vời!
Trương Tinh Phong lạnh lùng nhìn quân đội Nguyên Mông bên dưới. Khi bọn họ tàn khốc giết hại những người bên trong Phong Vũ Thành, khi bọn họ tàn sát những cư dân chung quanh, khi bọn họ nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của những người dân Minh triều, bọn họ cảm thấy rất sảng khoái, nhưng khi bọn họ cũng lâm vào hoàn cảnh đó......
Trương Tinh Phong không hề có một chút thương hại. Những người này chỉ vì Lang Phong mất đi võ công mà phải chết theo.
"Hát!" Thân thể Trương Tinh Phong bỗng nhiên chấn động.
"Oanh tạp!" Trên bầu trời xuất hiên một tia chớp khổng lồ, điện mang không ngừng vờn quanhthân thể hắn. Mái tóc bạc tung bay, Trương Tinh Phong những về phía quân đội Nguyên Mông bên dưới lạnh lùng cười.
Hai tay cao giơ lên cao, những tia chớp bắt đầu từ trên tay phát ra. Sắc mặt hắn bắt đầu trở nên đỏ bừng, hiển nhiên lần này hắn đã vận dụng tất cả lực lượng.
Trương Tinh Phong tựa như Lôi thần phẫn nộ nhìn những con kiến bên dưới, khẽ ngâm lên:
- Cửu Tiêu Thần Lôi Dẫn Kiếm Quyết —— Lôi Thần Chi Nộ!