Deneb không nhịn được mà bắt đầu càm ràm.
「Này, không phải chúng ta đi qua chỗ này rồi sao? Ngọn đồi đó, tôi nhớ đã nhìn thấy nó ngày hôm qua xong. Mà không, mới hồi nãy tôi còn nhìn thấy nó nữa」
「Nói thừa. Thì chúng ta đang đi vòng quanh chỗ này chứ còn gì nữa」
Đã hai ngày nay, họ đi tuần tra quanh đường ray của thế kỷ thứ mười hai.
「Nhớ để ý cho kỹ đấy. Sắp tới sẽ có người gửi điện tín từ Ga Thời Gian. Chúng ta phải tìm cho ra người đó」
「Nhưng mà sắp là bao giờ?」
「Thì sắp là sắp thôi chứ hỏi thế bố thằng nào trả lời được」
ZeroLiner vẫn chạy bon bon trên đường ray trải dài vô tận trong sa mạc thời gian.
Thỉnh thoảng trong khung cảnh vụt qua cửa sổ, đâu đó ngoài kia, bóng dáng của Ga Thời Gian lại thấp thoáng hiện lên.
Tuy nhiên, khác với những nhà ga được xây dựng trong thời kỳ phát triển ở thế giới thực, ở đây phần lớn là những cánh cửa đứng trơ trọi giữa vùng sa mạc.
Đó giống như trạm dừng xe buýt hơn là một nhà ga.
Những ai mở cánh cửa đó vào thời điểm《trùng giờ[note58875]》, họ sẽ đi tới Ga Thời Gian. Đó là cách thức hoạt động. Tất nhiên, hành khách nào không có vé sẽ không thể bước lên con tàu thời gian......。
Yuuto vẫn tiếp tục quan sát, không một phút lơ là. Deneb, dù ngoài mặt giống như xơi phải bả, cũng nhìn qua cửa sổ phía bên kia.
Deneb là Imagin mang hình dạng của một con quạ.
Ngoại hình của y là một người đàn ông to lớn khoác trên mình chiếc áo choàng màu đen. Imagin là thực thể tinh thần không có hình dạng cụ thể, hình dạng vật chất mà chúng có được dựa trên hình ảnh của chủ khế ước.
Hay có thể nói, chúng chính là phép ẩn dụ về nội tâm của người ký khế ước, nhưng Yuuto không biết rốt cuộc Deneb đại diện cho điều gì. Ngay cả khi chủ khế ước của Deneb chính là bản thân anh trong tương lai.
Tuy vẻ ngoài có phần to lớn và thô kệch, song cách ăn nói của y lại rất nhỏ nhẹ.
「Vừa khéo, nồi súp sôi rồi nè……」
「Cậu có bỏ nấm hương vào không đấy?」
「Gì cơ?」
Yuuto hỏi lại như một thói quen, tuy nhiên Deneb nghe thấy lời ấy thì thoáng chột dạ.
「Khai mau, cậu có bỏ vào không!」
「Tại cậu bảo muốn đi tìm『nấm hương』, thế nên tôi có chuẩn bị nhiều một chút」
「Tôi đến lạy ông đấy, đã mất công đi tìm rồi lại còn tốn hơi chuẩn bị trước nữa」
Yuuto còn đang định chửi cho Deneb một trận, con tàu đột nhiên phanh gấp khiến cả hai ngã lăn xuống sàn.
Tiếng còi báo động kêu lên inh ỏi.
「C-Có chuyện gì vậy?」
「Là hệ thống phanh tự động được kích hoạt! Chắc chắn phía trước có vật cản!」
Kế đó, hệ thống chống bó phanh đã được khởi động, thân tàu bắt đầu rung lắc dữ dội.
Giữa những tiếng còi báo động chói tai, một âm thanh cảnh báo khác lại vang lên.
「Radar vừa mới phát hiện! Có thêm một vật cản nữa đang đến!」
「Vật cản nào nữa vậy?」
「Thứ đó đang tiếp cận chúng ta từ trên không!」
「Thế thì nhanh bắn hạ nó đi. Triển khai Naginata thôi!」「Đừng làm thế vội!」
Yuuto ngăn Deneb lại.
「Rất có thể đó là thứ mà chúng ta đang tìm kiếm」
「Nhưng mà」
「Chế độ lái tự động sẽ tự tránh vật cản. Tàu sắp lại rung lắc nữa đấy! Bám cho chắc vào!」
Yuuto bò dưới sàn, trườn về phía cửa sổ.
Ánh sáng chói lóa đã bao phủ toàn bộ cửa sổ.
「Sắp va chạm rồi!」
Yuuto hét lên.
Quay lại nhìn, anh thấy Deneb tay vẫn đang ôm khư khư cái nồi từ trong bếp.
「Deneb! Mặc mẹ cái thứ đó đi!」
「Để vậy không khéo súp sẽ bị đổ mất......! Đây là tình huống khẩn cấp đấy!」
「Cái tên hâm này!」
Thời điểm va chạm đã đến.
Thân tàu rung lắc kịch liệt, hất văng cơ thể Yuuto lên không trung.
「Deneb!」
Yuuto chỉ kịp hét lên một tiếng, ngay sau đó cơ thể anh bị đập mạnh vào trần xe, Yuuto đã chìm vào cơn mê.