「Vì nay là Nyūbai, nên tôi có nhờ mọi người dọn dẹp tránh cho con tàu bị nấm mốc. Nhưng tôi quên không phổ cập kiến thức căn bản cho họ rằng nấm mốc cực kỳ thích nhiệt độ nồm ẩm, thế mới dẫn đến thất bại này đây」
「Nhưng mà Nyūbai nó là cái gì」
Những gì mà người đàn ông lịch lãm kia —— Owner nói, anh chẳng hiểu cái mô tê gì. Mặc dù cố gắng sắp xếp lại đống bàn ghế ngổn ngang nhưng cái sàn nhà đáng ghét này cứ xóc lên xóc xuống.
「Thì Nyūbai là Nyūbai thôi. Đó là ngày mặt trời đi qua kinh độ 80. Hay theo âm lịch, đó là 24 tiết khí mang chủng ngày Hạ chí」
「Thế chuyện đó thì có liên quan đến việc dọn dẹp con tàu hôm nay」
「Liên quan chứ, vì giờ đang là mùa mưa mà」
「Ah......」
Cuối cùng, từ《nhập mai[note58673]》hiện lên trong đầu anh.
「Đúng rồi, giờ đã là mùa mưa rồi」
「Mùa mưa? Làm gì đã đến mùa mưa nhỉ?」
Cậu thiến niên với thân hình mảnh khảnh —— Ryotaro Nogami cắt lời.
「Không. Đầu tuần này đã có thông báo bắt đầu mùa mưa rồi đó ——」
Đang nói, bỗng họ chợt nhận ra một điều.
Yuuto và Ryotaro sống ở những thời điểm khác nhau. Việc bàn luận các mùa trong năm thật vô nghĩa.
Ngay từ đầu, nơi này —— Denliner không tồn tại thứ gọi là thời gian. Ở đây, những khái niệm như『hôm nay』hay『mùa』đều không tồn tại.
Denliner là con tàu thời gian.
Băng qua sa mạc thời gian trải dài bất tận.『Bất tận』ở đây không mang nghĩa ẩn dụ. Đường ray đằng sau kết nối quá khứ, con đường phía trước trải dài tới tương lai, vượt qua cả khởi đầu và kết thúc của vũ trụ.
Tất nhiên, sa mạc hay đường ray chỉ là phép ẩn dụ. Nó không tồn tại trong thực tế.
Nhưng phép ẩn dụ này hoạt động rất hiệu quả.
Bản thân Yuuto, thông qua con tàu của mình —— Zeroliner có thể tự do di chuyển bên trong một thứ trừu trượng như thời gian.
Một trong những phương pháp để xử lý dữ liệu điện tử trừu tượng là Desktop Metaphor.
Màn hình máy tính là Desktop, các khối dữ liệu được gọi là tập tin và tài liệu được sắp xếp vào các thư mục.
Tập tin hay thư mục đều không tồn tại thực thể, chúng chỉ là thứ mô phỏng lại những đồ vật tương ứng trên một chiếc bàn trong thực tế. Đó là một phép ẩn dụ phi lý, nhưng nó giúp chúng ta dễ hình dung hơn về thế giới phức tạp của các số nhị phân. Đại loại là như vậy.
Tuy nhiên.
Trong đó cũng tồn tại một số cạm bẫy.
Một trong số đó là hành khách và nhân viên trên chuyến tàu thời gian sẽ mất đi cảm giác về thời gian.
Nếu tiếp tục lênh đênh『bên trong thời gian』, họ sẽ mất đi phương hướng giống như đang ở trong không gian của một chiếc máy bay. Một khi đã mất điểm chống đỡ giữa không trung, rơi tự do là không thể tránh khỏi, họ sẽ trở thành những kẻ lang thang mãi mãi lạc lối trong thời gian.
Để ngăn chặn điều này ——
(Cần phải tạo một điểm tham chiếu phải không. Đó có lẽ là thời gian của Nogami)
Đó có lẽ là lý do họ lại chú trọng sự kiện nhỏ『nhập mai』này như vậy.
Trên DenLiner này không có『khi nào』. Không thời gian, không mùa, không gì cả.
Vì vậy, họ quyết định thiết lập một thời điểm『bây giờ』ảo dựa trên thời gian Ryotaro sinh sống,『bây giờ』—— có lẽ là ngày 10 hay 11 tháng 6 năm 2008.
Nogami Ryotaro.
Bên ngoài trông chẳng ra gì nhưng bên trong nội thất tiện nghi cũng đủ đầy. Cậu ta là nhân viên lâu năm của DenLiner, là điểm tham chiếu của chuyến tàu thời gian đồng thời là chủ thể của bốn đến năm Imagin.
「Mùa mưa có thực sự tồn tại ở đây hay không không quan trọng. Dù sao nó vẫn ở trên lịch đấy thôi」
Owner bình thản gạt đi sự nghi ngờ của Ryotaro, sau đó kiếm một chỗ ngồi yên vị, Yuuto ở một bên cũng gật đầu đồng ý.
「Mà tôi nghe nói có một bức thư mới được gửi tới phải không」
「Đúng vậy. Đó cũng là lý do tôi gọi Sakurai-kun tới」
Owner trở lại vẻ nghiêm túc.
Có điều khuôn mặt ông khi chuyển sang chế độ nghiêm túc lại giống như đang giễu cợt người ta.
「Sakurai-kun. Con tàu của cậu có đang gặp rắc rối gì không? Hay sắp có chuyện gì xảy ra không ?」
「Hả?」
「Tôi chỉ hỏi cho đúng thủ tục thôi. Chúng tôi vừa nhận được một bức điện khẩn cấp từ đường sắt」
Owner mở tờ giấy trong tay ra.
Ten’ou Shisuka Shitake Sera[note58655]
Nó được viết bằng Katakana.
「Cái này」
「Cái này là điện tín……phải không」
「Cậu dường như không quen với điện tín lắm nhỉ. Cũng phải, dù sao cả DenLiner lẫn ZeroLiner có mấy khi gặp nạn đâu. Các con tàu thời gian đều có hệ thống gửi tin nhắn bằng điện tín như thế này phòng khi trường hợp khẩn cấp」
Yuuto đọc đi đọc lại bức thư,
「Đọc mà chả hiểu nổi nó đang viết cái gì nữa.『Ten’ou』là cái gì?」
「Chắc là nói『Den-O』đấy」
「Den-O? Rõ ràng ở đây viết là『Ten’ou』mà」
「Trong điện tín đường sắt, các chữ không thể viết dấu. Cần phải giảm số lượng ký tự. Ngay cả khi cậu có nhập dấu vào, hệ thống sẽ tự động xóa chúng」
「Den-O, Shisuka[note58660].......」
「Den-O đã chết[note58661], là vậy sao!?」
Con quỷ đỏ đang bị Bì Sa Môn Thiên trấn áp, nghe thấy lời ấy, hắn bắt đầu chửi ầm lên.「Này, đùa éo vui đâu nhá」
「Vì trong điện tín không thể viết dấu, nên không loại trừ khả năng đó là một chữ khác, từ Shisuka tới Jizuga」
「Ryotaro, cậu có biết có bao nhiêu tổ hợp hoán vị ở đó không?」
「Ờ thì……」
「Có tám kiểu. Hai mũ ba」Yuuto nói, giọng bực bội. Trông vậy thôi nhưng anh là dân kỹ thuật đấy.
「Đại khái, tôi đã hiểu vụ dấu má này rồi. Thế còn trường âm thì sao?」
「Trường âm?」
「Thay vì『Shitake』[note58656], người viết muốn nói『Shiitake』[note58657]chẳng hạn」
(Nấm hương[note58658]?)
Deneb đang lắng nghe câu chuyện trong đầu Yuuto, đột nhiên phản ứng lại.
(Có khi là nấm hương đấy)
「Không giống như dấu chữ, hệ thống vẫn chấp nhận trường âm. Nhưng cũng có khả năng là người viết cố ý lược bỏ. Tuy nhiên, trong trường hợp này, tôi nghĩ 『Shitake』là một từ viết tắt」
「Từ viết tắt?」
「Từ viết tắt trong điện tín. Những từ này được sử dụng trong điện tín nói chung,
ví dụ như Nito là viết tắt của cụm từ『Chất vấn người gửi hàng, hay hỏi và trả lời người gửi hàng』. Choriza là viết tắt của『Số lượng dự trữ lương thực』. Hasari là『Năm mới đến rồi, chúc mọi người tài lộc đầy nhà. Chúc cho mọi nhà sức khỏe dồi dào, vạn sự hanh thông』—— giống như vậy đó」
「Chịu, tôi không hiểu. Mà chuyện này thì liên quan gì đến tài lộc」
「Đó là ví dụ trong điện tín hàng hải. Trong điện tín đường sắt mà chúng tôi sử dụng, 『Shitake』mang nghĩa『cứu trợ khẩn cấp』. Và『Sera』, nếu đặt trong đường sắt thông thường thì đó là ga Sekigahara, nhưng trong trường hợp của đoàn tàu thời gian, đó là viết tắt của『ZeroLiner』[note58659]. Là con tàu của cậu đó, Sakurai-kun」
「Vậy ra đó là lý do ông hỏi tôi ZeroLiner có đang gặp chuyện không đấy à. Mà có khi nào từ『Shisuka』này cũng là một từ viết tắt không?」
「Không có từ nào như vậy hết」
「Vậy thì, chúng ta sẽ có các tổ hợp là……」
Yuuto bắt đầu liệt kê trên giấy.
Den-O
Shisuka
yêu cầu cứu trợ khẩn cấp
ZeroLiner.
Shisuga[note58663]
Shizuka
Shizuga
Jisuka
Jisuga
Jizuka
Jizuga
Sau khi viết ra, anh nói tiếp,
「Chỉ có『Shisuka』và『Shizuka』là nghe có vẻ hợp lý. Nhưng tôi vẫn không hiểu được……」
「Cậu không hiểu sao. Vì đây là tin nhắn đến từ ZeroLiner, tôi nghĩ tốt hơn hết là trực tiếp hỏi người đã gửi nó đi, thế nên tôi mới gọi cậu tới」
「Thế nó được gửi khi nào」
「Chắc vào khoảng nửa sau thế kỷ 12」
「Hả」
Thật không ngờ, thứ này đã được gửi đi từ rất lâu về trước.
「Tôi đã đặt chân đến thời đại đó bao giờ đâu…… Mà『khoảng』là sao. Ông không có con số chính xác à?」
「Điện tín đường sắt khẩn cấp sử dụng cộng hưởng Schumann của Trái Đất làm sóng mang để thực hiện truyền dẫn băng tần sóng đơn trong không-thời gian, giao tiếp sóng Cực cực cực cực cực cực cực cực kỳ Siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu siêu dài. Phải mất những mười năm mới có thể nhận được một ký tự」
「Mười năm cho một cái ký tự?」
「Và phải mất 150 năm để nhận được toàn bộ bức điện tín này」
「150 năm!?」
「Thêm một cái dấu thôi cũng khiến thời gian gửi tăng thêm mười năm. Mà mười năm đó cũng chỉ là ước chừng thôi, thời gian để thư đến tận tay có khi còn dài hơn nhiều」
「Rốt cuộc là chuyện khẩn cấp gì chứ……」
「Hiện tại, bọn tôi không gặp chuyện gì bất trắc, cũng không có ý định tìm rắc rối trong tương lai. Chúng tôi đến thế kỷ 12 để làm gì」
「Xin lỗi vì đã gọi điện làm phiền cậu」
Khi Yuuto đứng dậy chuẩn bị rời đi, Ryotaro đột nhiên lên tiếng.
「Chờ chút」
「Cái này......biết đâu là một người nào khác đang cần chúng ta giúp thì sao」
Yuuto chợt dừng bước.
Ryotaro nói có lý. Nếu đúng như vậy, anh phải cẩn thận suy xét lại.
Ryotaro hỏi Owner.
「Ngài có chắc bức thư này là ZeroLiner gửi đến không?」
「Cũng không hẳn. Chỉ là trên bức thư đó có ký tên ZeroLiner thôi. Điện tín đường sắt có thể gửi tới từ bất kỳ con tàu thời gian nào, thậm chí từ các trạm thời gian」
「Nếu không phải ZeroLiner gặp nạn, vậy có khi nào?『Sera』không phải viết tắt của ZeroLiner mà là tên của một người. Một người tên Sera ở thế kỷ 12 gửi thư khẩn cấp từ trạm thời gian, nhờ chúng ta cứu lấy người tên Shizuka. 『Den-O, mau tới cứu Shizuka
Người gửi: Sera』chẳng hạn......」
Nhất thời, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm cả toa.
Người phá vỡ sự im lặng là hình tượng của Bì Sa Môn Thiên —— Hana.
「Tôi thấy cũng có lý đấy」
「Nếu đây đã là thư khẩn cấp. Vậy chúng ta mau tới giúp họ thôi!」
Sinh vật màu đỏ đang nằm bên bẹp dưới chân cô nhân cơ hội này định vùng chạy thoát, nhưng chưa kịp làm gì đã bị Hana cho ăn thêm vài phát đạp.
「Lại còn muốn phá nữa đấy!」
「Ơ đâu, tôi là định đi cứu người trong thư khẩn cấp mà……」
Mặc kệ cái đám loi nhoi kia, Yuuto quay sang hỏi Owner.
「Ông nghĩ những gì Ryotaro vừa nói có khả năng xảy ra không?」
「Gần như bằng không」
Owner thẳng thừng phủ nhận.
「Chưa nói việc những người ở thế kỷ 12 không thể vận hành đường sắt. Ngay cả thiết bị thu âm hay chụp hình lúc đó còn chưa xuất hiện. Điều quan trọng là trước đây, người ta không gọi hay viết Den-O là『DenŌ[note58664]』như bây giờ. Thực ra, trong tiếng Nhật, âm『N o[note58665]』chỉ xuất hiện sau thời kỳ Edo khi cách phát âm của『O[note58666]』 đã thay đổi từ ‘Wo’ sang ‘O’[note58667]. Ví dụ như 『N o』[note58668]trong câu ——『Lấy cho tôi đĩa cơm chiên』[note58669]. À mà đấy, Naomi-kun, lấy cho tôi một đĩa cơm chiên luôn nhá」
「Có ngay đây」
Naomi ngay lập tức phản ứng[note58670]lại.
Dường như cô ấy đã lấy lại được tâm trạng sau khi Hana cho đám Imagin một trận thừa sống thiếu chết, những bước chân của cô đi tới quầy bếp cũng nhẹ nhàng hơn hẳn. Mà kể cũng lạ, từ『phản ứng』cũng được phát âm là『Han'nō』thay vì『Hanō』[note58671].
「Khó có khả năng cái tên Shizuka là lời giải」
「Nhưng mà」
「Có cưỡng ép giải mã nó cũng chẳng ích gì. Nếu nói vậy, 『Shitake』cũng không phải là từ viết tắt, mà có thể đọc là『Shiitake』phải không?」
Khi cuộc trò chuyện bắt đầu xuất những từ cấm[note58672], Yuuto quyết định rời đi.
「Naomi-kun, hôm nay dùng hai lá cờ nhé. Sắp tới sẽ có một cuộc thi đấu cơm chiên đấy」
「Dạ vâng」
Dường như Owner đã hoàn toàn chuyển sự chú ý sang đống cơm chiên.
Khi Yuuto rời khỏi toa ăn, giọng nói của Hana vẫn còn vang vọng sau lưng anh.
「Nhưng nếu thực sự có người cần giúp đỡ như lời Ryotaro nói thì sao nhỉ?」