Chương 17: Em gái đáng yêu
(Theo góc nhìn của Vertemic)
--------
Em gái tôi chính là một thiên thần.
Ngay cả cha và em trai tôi cũng công nhận điều này.
Em ấy chắc không thể tưởng tượng nổi, tôi đã cô đơn và lo lắng cho em ấy thế nào trong suốt hai năm học ở trường nội trú mà không có em ấy đâu.
Cứ mỗi khi đến kì nghỉ là tôi luôn tức tốc chạy về nhà để gặp em ấy sớm hơn một chút.
Em gái của tôi là một đứa trẻ không những thông minh lại còn rất giỏi võ thuật.
Nếu tôi mà đấu với em ấy, chắc tôi sẽ phải chịu thua sau vài phút mất.
Cho dù mạnh thế, em ấy vẫn nói [Em ghét thua cuộc lắm, thế nên em không đấu với anh đâu!]. Đấy, thấy em gái tôi dễ thương chưa?
Hơn thế nữa, có rất nhiều người muốn đến để cầu hôn em gái bé nhỏ của tôi.
Thôi, dù sao em ý cũng là một thiên thần nên tôi hiểu mà.
*******
"Hime"
"Sao thế?"
Sau khi ăn trưa xong cùng với em gái, bạn của em ấy và Hoàng tử [ước gì tên này không tồn tại] thì thành viên của đội tình báo đang làm việc cho em ấy đến thông báo.
"Đã có báo cáo về dự án mà ngài với em trai của Hoàng đế về việc phát triển đá ma thuật rồi ạ. Dự án cuối cùng đã hoàn thành rồi, thưa ngài."
"Thật sao?? Ta sẽ đến đó ngay lập tức."
Em gái tôi nhanh chong phi qua cửa sổ rồi rời đi.
Tôi chỉ kịp tiễn em ấy bằng đôi mắt tha thiết của mình.
Đối với em gái tôi, việc nhảy qua cửa sổ dễ như hít thở vậy đó.
Em ấy đi là mấy quý cô ở căn tin bắt đầu hét loạn lên vì sợ.
"Vert!"
"A~ Mặc dù em ấy đang vội cơ mà việc nhảy ra khỏi cửa sổ thế cũng không nên nhỉ?"
Mặt tên Hoàng tử bỗng tái nhợt trong khi tôi thảnh thơi húp ngụm trà mà không màng tình thế.
"Thưa cậu chủ, để cô ấy đi như vậy có được không ạ?"
Cùng với tiếng nói đó là một thành viên trong đội tình báo, làm việc dưới trướng của tôi, đang mặc đồ đen toàn thân xuất hiện.
"?"
"Đá ma thuật mà Công chúa với em trai của Hoàng đế phát triển, là một thứ cần cho dự án của họ đúng không ạ? Dự án mà ngài ấy cố gắng để vô hiệu hóa tác dụng của bùa mê ấy ạ."
"..."
"Nhỡ đâu Công chúa muốn thử sử dụng bùa mê ấy lên người mình để thử xem dự án đấy đã hoàn thành chưa thì sao ạ...?"
Yanma cười khúc khích khi thấy mắt tôi mở to ngạc nhiên khi anh ta nói.
"Chả phải tốt nhất là Cậu chủ phải đến đó càng nhanh càng tốt trước khi những chuyện tồi tệ xảy ra sao ạ?"
"Ngươi nên biết là ngươi nên ngăn em ấy lại chứ!!"
"Không được đâu ạ, bởi vì, hiện tại, tôi thuộc về ngài, Chủ nhân của tôi."
"Vậy, hãy nghe lệnh ta, đuổi theo em ấy và ngăn em ấy lại."
"Mặc dù tôi là thành viên của Đội tình báo thì ngài có nghĩ tôi đuổi kịp tốc độ của Công chúa không ạ?"
Tôi tức giận nắm lấy cổ Yanma rồi ra lệnh cho cậu ta.
"Cứ chạy đi, chạy như thể cuộc sống của ngươi phụ thuộc vào nó. Mau!"
"Dạ, vâng ạ!"
Sau đó, Yanma chỉ thì thầm với một giọng nhỏ mà chỉ tôi mới nghe được.
"... Thưa Chủ nhân, liệu lúc ngài ấy chưa uống thuốc kích dục thì có được coi là an toàn không ạ? Hay là nó vẫn an toàn ngay trước khi em trai của Hoàng đế đưa nó vào?"
"Ngươi muốn chết ngay lập tức à?"
"Vậy tôi xin phép."
Yanma nhanh chóng biến mất ngay sau đó.
Vì phải gấp rút sắp xếp cho những việc tiếp theo, tôi đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.
"Oi, Vert!"
"Tôi phải đến chỗ Broudo-sama ngay bây giờ."
"Ta sẽ đi theo anh."
"Vì ngài không có gì ngoài vô dụng nên thôi, ngài ở lại đây cho lành."
"Oi!"
Tôi coi như Hoàng Tử không tồn tại.
Bây giờ, tôi đang rất vội vì phải đuổi theo Cardinal.
***********
Ngay khi chạy được đến chỗ của Broudo-sama, tôi phi ngay vào phòng thí nghiệm.
"Cana!"
Ngay khi hùng hổ mở cửa ra, tôi có thể thấy được hình dáng của Broudo-sama đang kiệt sức nằm dài trên bàn làm việc, còn em gái tôi thì đang cầm một viên đá quý hình hoa hồng đỏ.
"Onii-sama, cuối cùng nó cũng đã hoàn thành rồi! Em sẽ ngay lập tức sản xuất hàng loạt rồi tặng anh một cái."
"À… Ừm."
Tại sao Broudo-sama lại trông kiệt sức thế kia?
"Broudo-sama, cảm ơn ngài vì đã làm việc chăm chỉ!! Ngài có thể giữ lại cái này."
Broudo-sama hét lên một cách tuyệt vọng khi ngẩng mặt lên khỏi bàn làm việc rồi mạnh mẽ đưa viên ngọc lại cho em ấy.
"Làm đợi một chút!! Bây giờ phải chờ cho thuốc hết tác dụng đã. Vậy nên, tốt nhất em nên giữ lấy nó. Xin em đấy!!"
Ch- Chuyện gì đã xảy ra vậy?
"Vâng ạ! Nhưng… Em thực sự rất hạnh phúc vì viên đá này được hoàn thành. Vậy là em có thể tặng nó cho cả Onii-sama và Yard rồi."
Em gái tôi, em ấy đang mỉm cười một cách hạnh phúc, em ấy nhất định chính là sinh vật dễ thương nhất trên đời.
Rõ ràng, em ấy làm ra những viên ngọc này là để giúp đỡ cho chúng tôi, anh trai và em trai của em ấy.
Em ấy đúng là một thiên sứ!!
Tôi vừa xoa đầu em ấy vừa suy nghĩ như vậy.
------
Đây là chút giải thích dành cho bạn nào chưa kịp load nha! Nữ chính đã uống thuốc kích dục thật, nhưng chắc không có gì xảy ra đâu. :D