Tiểu thư phản diện thì nên làm quái gì cho ổn nhỉ?

chương 16 : bữa trưa

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 16: Bữa trưa

--------

Labra-chan và tôi đang ăn trưa trong căn tin.

Tất nhiên là Catherine-chan cũng ăn chung cùng chúng tôi nữa.

"Công chúa Bara! Tại sao ngài lại ăn trưa cùng với những người bình thường như chúng tôi vậy ạ?"

"Ể…? Có gì không được sao? Tớ đã luôn mơ ước là một ngày nào đó sẽ được ăn chung vui vẻ với bạn bè như thế này đó. Chả lẽ tớ không được ngồi đây sao?"

"Đ- Đó không phải là ý tôi muốn nói!! Làm ơn hành tha thứ cho hành vi sai trái của tôi ạ!"

Có phải, đấy là một lời cảnh cáo ư?

Có lẽ mình đã làm phiền cả Labra-chan rồi chăng?

"Tốt hơn là tớ nên đi chỗ khác nhỉ?"

"Không cần đâu ạ. Chúng ta ăn cùng nhau thôi nào!!"

Catherine-chan thực sự là một người tốt bụng.

Có vẻ mặt của Labra-chan vừa nãy hơi nhăn lại thì phải.

Mình thực sự xin lỗi.

"Này, ta có thể tham gia cùng không?"

"A~ Biến thái."

"Dừng lại! Ta đã xin lỗi rồi mà, nên làm ơn đừng gọi ta thế!"

Hoàng Tử bỗng nhiên xuất hiện làm hai người bên cạnh tôi hóa băng hết.

"Gần đây, sao mỗi lần ta gặp Cardinal nàng đều ngó lơ ta hết vậy? Mà thôi, nghe nói nàng sắp gặp Kokoru hả?"

"Công chúa Kokoru là thiên thần có thể chữa lành tâm hồn cho tôi! Em ấy siêu dễ thương luôn!"

"Nàng biết mà, nếu nàng cưới ta, em ấy cũng sẽ trở thành em gái nàng thôi."

"Ngài không cần lo về cái đấy. Sẽ có cách khác biến em ấy thành em gái tôi thôi."

"Cách gì, nói ta nghe xem nào?"

Rồi nghe vậy, tên Hoàng Tử đó đến ngồi sát gần tôi mà chả quan tâm cái gì cả.

"Chỉ cần Yard với Công chúa Kokoru kết hôn thôi là em ấy sẽ trở thành em gái của tôi liền à. Với cả nếu như vậy tôi cũng không phải cưới Hoàng Tử biến thái nữa. Đúng là một mũi tên trúng hai con chim!"

"À, há… Em nghĩ Yard với Kokoru là mối quan hệ kiểu vậy à?!!"

"Không phải… Nhưng Kokoru cũng khá thích Yard mà… rồi 'lửa gần rơm lâu ngày cũng bén' thôi!"

"Và nàng sẽ can thiệp vào chuyện này…?"

"Sao thế được? Tôi chỉ mong đứa em trai bé bỏng của mình sẽ tìm được một tình yêu đích thực thôi."

"Nàng nói dối. Chả lẽ nàng ghét ta đến thế luôn sao?"

"... Nếu ngài hỏi tôi, có ghét ngài hay không thì…"

"Dừng. Nàng là người chuyên gia vùi dập ta một cách không thương tiếc. Cặp anh em nhà này đúng thật là y hệt nhau mà!!"

Tôi cười toe toét rồi đáp lại cậu ta.

"Nếu ngài dám nói xấu Onii-sama, tôi sẽ chọc thủng hai mắt ngài."

Hoàng tử nhìn chằm chằm vào tôi một lúc rồi ngoảnh mặt ra chỗ khác.

"Lúc nào cũng Vert."

"Bởi vì anh ấy chính là Onii-sama yêu quý của tôi… Mà, Onii-sama đi đâu rồi?"

"... Đấy, lại là Vert."

Mặt cậu ta đột nhiên khó chịu rồi quay ra nhìn Labra-chan.

"Chắc phải khó khăn cho mấy cậu lắm khi phải làm bạn với Cardinal nhỉ?"

"Kh- Không ạ…"

Labra-chan nhìn có vẻ đang rất lo lắng.

"Labra-san là một người bạn quan trọng của tôi, nếu ngài làm gì kì lạ hay nói gì linh tinh với cô ấy, tôi sẽ giết chết ngài."

"Em với gia đình em nói về việc giết Hoàng tộc dễ như đi chơi ấy nhỉ?"

"... Nhưng tôi sẽ không bao giờ nói thế với Broud-sama!!"

"Nàng lại có một ngoại lệ với Hoàng thúc hả? Đấy chính là một vấn đề đấy!"

"...Thì sao? Tôi đã cầu xin ngài là đừng bao giờ nói chuyện về việc đính hôn của chúng ta rồi cơ mà?"

"Tại sao ta phải làm thế?!!"

"Tại sao lại không làm? Tôi thực sự không hiểu nổi ngài!! Xin hãy nhanh chóng đi đính hôn với người khác đi. Nhà tôi cứ mong việc đấy mãi đó!!"

"Đó là những gì nàng muốn trong suốt thời gian qua sao?"

Trong khi Hoàng tử và tôi đang cãi nhau, Labra-chan nhỏ giọng ngắt lời chúng tôi.

"Đính hôn ạ?"

"Cậu chưa nghe chuyện này hả? Cardinal với ta vốn là đã định đính hôn với nhau rồi, nhưng đột nhiên nàng ý nói [Ngài là một tên Hoàng tử ngu ngốc, thế nên, tôi xin rút khỏi lễ đính hôn này.] Và rồi cứ từ chối nó suốt thôi."

"Tôi không rảnh để trói mình vào một đính ước với một kẻ ngu ngốc."

Tôi đang cười toe toét đáp lại cậu ta thì anh trai tôi từ đâu xuất hiện trước mặt chúng tôi.

"Có vẻ như em đang nói chuyện rất vui vẻ nhỉ?"

"Vâng!! Onii-sama!!"

"Một chút vui vẻ với ta cũng không có!"

Thấy Hoàng tử nói vậy anh trai cười toe toét rồi xoa đầu tôi.

Rồi tất cả chúng tôi, sau đó đều ngồi ăn trưa chung một bàn.

Truyện Chữ Hay