Đối với cảm xúc khác thường đang biến hóa trên gương mặt của Huyền Dạ lúc này , cũng may tất cả mọi người đã bị Tuyệt Tình Thủy thu hút nên không ai để ý tới chuyện này.
Huyền Dạ cũng nhanh chóng thu lại cảm xúc , biểu cảm trở lại vẻ lạnh lùng xa cách như mọi ngày.
"Trác Bái Từ , Trẫm hiện tại mới biết nữ nhi Trác Gia các ngươi có gan to lớn mật đến như vậy.
Quyến rũ nam nhân ở đâu không làm lại đi lửa chọn trong cung.
Có phải cảm thấy Trẫm còn nhỏ không dám động tới mấy quan lại từ thời Tiên Đế hay không ?"
"Thần...thần tuyệt đối không có ý đó ! Bệ Hạ , Thu Nhi luôn đoan trang hiền thục , không mấy khi ra cửa , trước nay chưa từng qua lại với nam nhân , sao có thể không biết tốt xấu làm ra chuyện này.
Chắc chắn là có kẻ gièm pha, muốn hãm hại Trác Gia nên mới đây điều.
Kinh xin Bệ Hạ suy xét !"
"Suy xét ? Ngươi bảo Trẫm suy xét cái gì ? Chính mắt Trẫm nhìn thấy , ngươi còn dám biện minh cho Trác Thiếu Thu.
Có phải ý ngươi là đang muốn nói , Trẫm chỉ mới có mười lăm tuổi đầu mà mắt đã mù rồi không ?"
Tuyệt Tình Thủy đập mạnh xuống long ỷ.
Không ai nghĩ , vị Hoàng Đế vắt mũi còn chưa sạch , lúc nào cũng ham chơi này cũng có lúc đáng sợ như vậy !
Ngoại trừ Huyền Dạ một bộ dáng không quan tâm tới ra thì ai trong đại điện cũng sợ tới mức không dám thở mạnh.
Đều nói gần vua như gần hổ , quả là không sai !
Người được chọn làm Hoàng Đế thì có ai thực sự ngây thơ.
Cho dù sự lựa chọn Tuyệt Tình Thủy chỉ là bất đắc dĩ nhưng sau ngày hôm nay chắc không ai còn dám coi khinh Tuyệt Tình Thủy nữa.
Hơn nữa, cho dù tính tình có ngây thơ đi chăng nữa , làm Hoàng Đế rồi bản tính đó có thể giữ được bao lâu ?
"Bệ...Bệ Hạ , ngươi...ngươi vừa mới...nói..."
"Sao ? Không nghe rõ ? Vậy để Trẫm nói lần hai cho ngươi nghe.
Chính mắt Trẫm nhìn thấy , nữ nhi ngươi quyến rũ nam nhân ngay trong hoàng cung này !"
Trác Bái Từ cảm thấy cả bầu trời như sụp đổ.
Những lời nói biện minh cho Trác Thiếu Thu giống như một cái tát giáng xuống mặt hắn.
Xong rồi !
Tiền đồ sau này của hắn coi như xong rồi !
"Ngươi vừa mới nói muốn muốn lôi Trẫm ra ngoài đánh một roi rồi phế bỏ bàn tay Trẫm , sau đó muốn đầy Trẫm tới biên cương ?!"
"Thần...không...thần không dám !"
"Vậy sao ? Vậy thì những gì ngươi vừa nói liền dùng với Trác Gia đi.
Lập tức hạ thánh chỉ , tức bỏ chức vị Trác Bái Từ , tịch thu toàn bộ tài sản của Tịch Gia !"
Tuyệt Tình Thủy vừa mới dứt lời , một viên quan đã lập tức đứng ra.
"Bệ Hạ , thần thấy chỉ vì nữ nhi Trác Đại Nhân làm ra chuyện kia mà sử phạt cả Trác Gia thì quả thật không ổn thỏa !"
"Ngươi đang phản đối lời Trẫm nói ?"
"Vi thần chỉ muốn nói , Trác Đại Nhân dù sao cũng đã cống hiến sức mình cho Thanh Hạm Quốc bao năm , có không ít công lao.
Nếu chỉ vì một chuyện nhỏ mà xử cả một gia tộc thì quả thật không ổn , lòng dân không yên.
Xin Bệ Hạ suy xét !"
"Xin Bệ Hạ suy xét !"
Ngươi kia vừa nói xong , những người khác cũng theo hắn quỳ xuống xin miễn tội cho Trác Bái Từ cùng Trác Gia.
Gương mặt Tuyệt Tình Thủy trầm xuống.
Bây giờ nàng mới biết , lời nói của bản thân ở trong triều lại chả có tí quyền lực nào.
"Vậy cái này đã đủ để xử lý Trác Gia hay chưa ?"
Không biết từ đâu Tuyệt Tình Thủy lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ bằng quyển sách ném xuống bên dưới.
Hộp gỗ va chạm mạnh xuống đất khiến cho nắp hộp bị bung ra , những thứ bên trong lộ ra trước mắt mọi người.