Hộp gỗ va chạm mạnh xuống đất khiến cho nắp hộp bị bung ra , những thứ bên trong lộ ra trước mắt mọi người.
Bên trong đó có rất nhiều lá thư.
Ai cũng thắc mắc những lá thư này là gì.
Chỉ có Trác Bái Từ khi nhìn thấy đống thư này sắc mặt đã tái đi.
Tuyệt Tình Thủy ngồi trên long ỷ , thần sắc uy nghiêm của một bậc quân vương , hoàn toàn khác xa với bộ dáng ngày thường.
Đây là lần đầu tiên mà bọn họ thấy nàng như vậy.
Xem ra Bệ Hạ thật sự đã nổi cơn thịnh nộ.
Trác Bái Từ chọc giận long nhan , kết cục chỉ sợ sẽ không được tốt !
"Các ngươi muốn cầu xin cho hắn thì nhìn cho kỹ đây là cái gì !"
Một đại thần đã lớn tuổi tiến tới đem từng lá thư mở ra.
Nhìn nội dung bên trong , viên đại thần kia sắc mặt hiện lên vẻ không thể tin được , cả người run rẩy , lắp bắp nói.
"Đây...đây là...!"
Ai cũng tò mò nội dung những bức thư kia.
Có vài đại thần nữa tiến lên xem cùng.
Phản ứng của bọn họ cũng không khác là mấy.
"Trác Bái Từ , ngươi dám có ý đồ mưu phản , dám thông đồng cùng nước khác !"
Cả đại điện trở lên xôn xao.
Bây giờ mới hiểu được , không phải tự nhiên Tuyệt Tình Thủy lại muốn ra hình phạt nặng như vậy.
Tội mưu phản , kết cục bị chu di cửu tộc.
So sánh với hình phạt mà Tuyệt Tình Thủy nói ra quả thực nhẹ không biết bao nhiêu lần !
"Trác Bái Từ , ký hiệu ở mỗi mặt sau của những lá thư đó chính là của Trác Gia các ngươi.
Ngươi nhận tội hay không ?"
Trác Bái Từ cụp mặt xuống , tinh thần trở lên khủng hoảng.
Rõ ràng hắn đã đem những thứ này hủy đi hết , tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đây ?
Không phải ! Chắc chắn đây là giả !
Hắn lao đến dành lấy những lá thư kia từ tay những người khác , bàn tay run rẩy nhìn những nét chữ trên đó.
Đây quả thực đúng là nét chữ của hắn và ấn ký đằng sau đúng là của Trác Gia !
Xong rồi !
Trác Bái Từ lúc này đã ý thực được bản thân cùng Trác Gia xong đời rồi.
Bỗng nhiên hắn cười phá lên , khuôn mặt hiện lên sự điên cuồng.
"Ha ha ha ! Ta mưu phản thì sao ? Còn không phải là vì Thanh Hạm Quốc hay sao ?"
Nói hắn từ trên người rút ra ám khí , phóng tới Tuyệt Tình Thủy.
Thân là người luyện võ , mặc dù võ công không cao nhưng tránh né mấy trò này thì vẫn được.
Thị vệ tràn tiến vào , trấn áp Trác Bái Từ.
Khi chuẩn bị áp giải hắn thì thì một giọng nói lên tiếng ngăn lại.
"Đợi đã ! Trẫm muốn nghe hắn nói tiếp !"
Tuyệt Tình Thủy bước xuống , đi tới trước mặt Trác Bái Từ.
Trác Bái Từ nhìn nàng , ánh mắt lúc này của hắn không còn sự thần phục của một thần tử nên có nữa.
Ánh mắt đó chỉ còn sự tức giận cùng hận.
Hận ? Tại sao lại hận nàng ?
Nàng chưa từng giết ngươi Trác Gia , hắn hận nàng là vì lý do gì ?
"Tuyệt Tình Thủy , ngươi không xứng làm Hoàng Đế Thanh Hạm Quốc !"
"To Gian !"
Giọng nói Tiểu Ngọc Tử phía sau vang lên , Trác Bái Từ bị ghì chặt xuống đất.
Tuyệt Tình Thủy giơ tay ra lệnh cho Tiểu Ngọc Tử không nói.
"Trẫm có xứng hay không chưa đến lượt ngươi phán xét ! Hoàng vị của Trẫm là do Tiên Đế đích thân truyền lại.
Ngươi cảm thấy Trẫm không xứng , ý là đang nói Tiên Đế mắt mù ?"
"Nếu không phải toàn bộ Hoàng Tử , Công Chúa đột nhiên chết hết chỉ còn mình ngươi , hoàng vị cũng chưa đến lượt ngươi ngồi ! Mẫu phi ngươi chẳng qua cũng chỉ là một cung nữ nhỏ bé may mắn đợi Tiên Đế lâm hạnh trong lúc đang say.
Huyết mạch không được thuần khiết mà cũng đòi làm Hoàng Đế ? Hơn nữa , ngươi cũng chỉ là một nữ nhân , chỉ nên ở nhà sinh con , làm công cụ ấm giường cho nam nhân.
Thanh Hạm Quốc rơi vào tay nữ nhân sớm hay muộn cũng bị hủy !"