Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, Tề Phong Bắc dẫn Bùi Nam tiến vào sàn nhảy và nhảy một vũ điệu khiêu vũ tao nhã. Khiêu vũ được chia thành ba bước, giống như sự phát triển của một mối quan hệ yêu đương nam nữ vậy. Đầu tiên là thăm dò và trêu chọc từ xa, sau đó là gần gũi trìu mến và cuối cùng là một cái ôm kéo dài. Thật ra không có tiếp xúc cơ thể với nhau quá nhiều. Ngay cả khi họ ôm nhau thì đầu và vai của họ cũng chỉ hơi sát vào nhau chứ phần dưới cũng không chạm vào nhau.
Người nhảy bước nhảy nam sẽ nắm một tay của đối phương, từ từ sẽ nắm hết hai tay và cuối cùng là vòng tay qua eo nhau.
Họ khiêu vũ được hơn nửa bài trong sự theo dõi của mọi người, ngày càng có nhiều người tham gia hơn nên đầu óc căng thẳng của Bùi Nam cũng thoải mái hơn rất nhiều. Lúc này cậu mới nhận ra Tề Phong Bắc đang mỉm cười nhìn cậu, tựa như trêu chọc khiến cậu nhớ đến những lời phán xét của mình trước đó khiến mặt đỏ bừng cả lên.
Cậu không khỏi trừng mắt nhìn đối phương, môi mấp máy, thấp giọng nói: "Ngài cố ý trêu em!"
Tề Phong Bắc ôm chặt lấy cậu, dùng lòng bàn tay to rộng ôm trọn lấy eo cậu, cúi đầu ghé sát vào tai cậu, khẽ cười: "Bước nhảy của tôi có chuẩn không?"
Bùi Nam mắc cỡ muốn đào một cái hố để chui vào luôn cho rồi.
Cậu xấu hổ nên bước nhảy của cậu cũng rối loạn cả lên, thậm chí còn giẫm phải chân đối phương. Tề Phong Bắc hừ một tiếng, dùng lòng bàn tay vỗ vào eo cậu: "Em giẫm nát chân tôi mất."
Mặt Bùi Nam càng đỏ hơn, cậu vội vàng xin lỗi. Phải mất một lúc sau cậu mới quay trở lại nhịp điệu quen thuộc được. Cậu rất căng thẳng, nhìn Tề Phong Bắc ở khoảng cách gần và ngửi thấy mùi hương của trên người hắn như vậy khiến cậu luôn có cảm giác không thể cưỡng lại được mà muốn ngã vào vòng tay của hắn, muốn hắn ôm thật chặt và hôn cậu... Bùi Nam cố gắng hết sức để dời sự chú ý của mình đi, tầm mắt của cậu rơi vào chiếc kẹp cà vạt của người đàn ông, trong lòng lại loạn cào cào: "Ngài cố tình."
Mọi thứ dường như đã được sắp xếp từ trước như thế khiến cậu càng ngại ngùng và ngày càng khó có thể kiềm chế được nữa.
"Tại sao không nói cho em biết trước? Nói cho em biết ngài là người tặng vật tư, người trường học mời chính là ngài."
Ánh mắt Tề Phong Bắc quét quanh người cậu một vòng rồi tập trung lên chiếc váy hồng nhạt trên người cậu, tuy rằng trên mặt không hề có ý cười nhưng ngữ khí lại rất nhẹ nhàng, "Nên đây là muốn tạo bất ngờ sao?"
Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy thì Bùi Nam mới sực nhớ ra mình đang mặc đồ nữ. Cảm giác xấu hỗ chưa từng có dâng lên mãnh liệt, hận không thể ngồi xổm xuống để che giấu dáng vẻ ấy lại. Tề Phong Bắc nhìn cậu, thấp giọng nói, "Mặc như vậy là muốn dụ dỗ ai?"
Rõ ràng là hắn đã giữ bí mật trước thế mà bây giờ lại quay ngoắt sang vặn hỏi Bùi Nam. Bùi Nam không nhận ra bẫy mà còn rơi tọt vào, vội vàng giải thích: "Em không cố ý mà, trường học mượn nhầm quần áo nên tất cả đều là quần áo nữ, em nào biết phải làm sao...
Tề Phong Bắc nói: "Có rất nhiều nam sinh nhìn em."
Bùi Nam căn bản không thèm để ý ánh mắt của người khác, chỉ nhìn chằm chằm Tề Phong Bắc, "Ngài thích không?" Hai má cậu nóng lên, "Thích em mặc như vậy không?"Tề Phong Bắc không hề trả lời, lúc Bùi Nam không nhịn được muốn hỏi tiếp thì bản nhạc mở màn đã ngừng lại.
Khiêu vũ chỉ là phần mở đầu của buổi tiệc, khi kết thúc còn có nhiều điệu nhảy hơn nhưng hầu hết đều là những sinh viên trẻ tuổi. Tới giờ này thì Tề Phong Bắc đã có thể rời đi, những vị khách khác được trường mời đến cũng lần lượt nói lời tạm biệt. Bùi Nam nhân cơ hội nắm lấy tay Tề Phong Bắc, nhỏ giọng nói: "Chờ em một lát, em thay quần áo xong sẽ quay lại ngay."
Cậu buông tay ra nhưng Tề Phong Bắc lại nắm chặt tay cậu. Hắn mỉm cười với hiệu trưởng đang đi tới ở cách đó không xa nhưng miệng lại nói với Bùi Nam: "Không cho phép thay ra."
Lúc hiệu trưởng đi tới trước mặt hắn thì Tề Phong Bắc đã thả ngón tay của Bùi Nam ra, trao đổi vài câu với hiệu trưởng rồi đột nhiên hỏi: "Cho tôi hỏi nhà vệ sinh của trường ở đâu vậy?"
Hiệu trưởng vội vàng nói: "Ở toà văn phòng khoa gần đây có, tôi dẫn ngài qua nhé?"
Tề Phong Bắc mỉm cười nói: "Ngài còn có khách cần phải tiễn đúng không? Để em sinh viên này dẫn tôi đi là được rồi."
Hiệu trưởng liếc mắt nhìn Bùi Nam, gật gật đầu, "Được." Rồi dặn dò Bùi Nam: "Bạn học này, dẫn đường cho tốt nha."
Hội trường cách tòa văn phòng khoa không xa lắm, nhưng lại có hơi xa những nơi khác. Không có nhiều đèn đường nên có một đoạn thì sáng rồi có một đoạn thì tối mịt.
Bùi Nam ngốc nghếch nghĩ rằng Tề Phong Bắc muốn đi vệ sinh thật nên đã xách váy lên rồi dẫn đường. Tuy nhiên, khi cậu mới cua vào một góc thì đã có người ôm lấy thắt lưng cậu rồi dẫn cậu đến nơi tối tăm hơn cách đó mười mấy bước, ép sát cậu vào tường.
Ánh đèn đường không đủ sáng nên bóng người trước mặt cũng mờ mịt, chỉ có thể nhìn thấy những đường nét. Nét nào của Tề Phong Bắc cũng thật hoàn hảo, xương quai hàm góc cạnh và đôi lông mày sắc sảo tạo nên vẻ đẹp trai vô cùng nổi bật.
Kính mắt của hắn không biết đã bị lấy xuống tự lúc nào, nhưng rất thích hợp để có thể hôn môi.
(WordPress: )
(Wattpad: caudocmoc1823)
Khi hắn hôn cậu, toàn thân Bùi Nam run nhẹ từng cơn, còn phát ra tiếng rên khe khẽ như tiếng mèo con kêu meo meo. Nụ hôn của Tề Phong Bắc rất mãnh liệt như muốn ăn thịt cậu cậy, đầu lưỡi len lỏi vào tách viền môi của cậu ra rồi đưa vào trong. Hắn móc chiếc lưỡi mềm mại của cậu ra rồi mạnh mẽ mút lấy, mút đi hết nước bọt trong miệng.
Bùi Nam bị hôn tới mơ màng, cậu thở gấp, đôi mắt đã đong đầy nước mắt, cả người như nhũn ra. Chất liệu váy cậu mặc trên người không tệ lắm, sờ rất thích, có cả dây buộc eo nhưng làn váy rất rộng, nhiều tầng váy chồng lên nhau. Tề Phong Bắc mò mấy lần mới đưa tay được xuống dưới làn váy, sờ tới từng tấc. da thịt nhẵn nhụi mềm mại của Bùi Nam.
"Quần cũng không mặc?" Ánh mắt người đàn ông tối sầm, thanh âm cũng khàn khàn khó chịu.
Bùi Nam nhỏ giọng giải thích, "Các bạn ấy không cho em mặc quần..." Váy xoè bồng bềnh nên mặc quần bên trong thực sự không thích hợp.
Tề Phong Bắc nói cậu: "Dâm." Rồi hôn lên môi cậu, bàn tay vội vàng chạm vào chân của cậu, chẳng mấy chốc đã sờ vào giữa hai chân. Bùi Nam có mặc quần lót, chim nhỏ đã cương lên, hai cái động nho nhỏ cũng đã ướt đẫm nước. Tề Phong Bắc cởi quần lót của cậu ra, sờ phải một tay đầy nước liền cắn môi cậu rồi hoạnh hoẹ: "Sao ướt thế này?"
"Bị ba ba hôn..." Bùi Nam thở hổn hển, chủ động hôn lên môi hắn.
Tề Phong Bắc lạnh giọng nói, "Chỉ trong thời gian ngắn mà đã ướt như vậy sao?"
Ngón tay của hắn đã khéo léo mở ra hai cánh môi âm hộ của Bùi Nam, nơi không ai có thể nhìn thấy, bàn tay mò vào bướm nhỏ của cậu, ngón giữa vừa thuận lợi đi vào thì lập tức đã ộc ra càng nhiều nước hơn.
Bùi Nam thấy mình bị nghi ngờ, tủi thân muốn chết đi được: "Từ khi ba lên sân khấu, em đã ướt rồi. Ba đẹp trai quá, em muốn ba..." Rồi vặn lại: "Sao không thể? Ngài nghi ngờ em?"
Tề Phong Bắc nói: "Cái người tên Lộ Tân Kỳ kia vẫn luôn ngồi bên cạnh em, em nói xem tôi có nên nghi ngờ em hay không?"
Bùi Nam nghi hoặc, "Làm sao ngài biết?" Lại nói tiếp: "Em và cậu ta chả có gì hết, em không thích cậu ta."
"Vậy em thích ai?"
"Thích ba ba..." Bùi Nam vịn vai hắn rồi nhảy tọt lên người hắn, ước gì có thể thổ lộ được hết tâm tình của mình, bày hết lòng của mình ra trước mặt của Tề Phong Bắc cho hắn xem. Cậu hơi lo lắng nhưng khi nhìn thấy nụ cười trong mắt Tề Phong Bắc thì cậu mới nhận ra là hắn cố ý nói như vậy, lập tức trừng mắt nhìn hắn: "Ngài ác quá đi! Ngài cố ý!"
Chưa kịp lên án tiếp thì Tề Phong Bắc đã lại hôn lên môi cậu, chặn những lời chưa kịp nói ra, đầu lưỡi lần thứ hai duỗi vào, hung hăng mút liếm khiến cậu thở không ra hơi.
Ngoài trời đã mát mẻ nhưng ở góc tối này lại nóng hừng hực, Bùi Nam bị hôn môi, bị mút cổ, quần lót rớt xuống tận mắt cá chân cũng không biết, chờ cho cậu hoàn hồn lại đã bị Tề Phong Bắc đẩy sát tường, váy dài cuốn hết lên eo, để lộ ra cặp đào tròn trịa béo múp.
Nghe thấy tiếng phéc-mơ-tuya kéo xuống, Bùi Nam dường như đã ý thức được chuyện gì, mặt lại đỏ lên, vội vàng quay đầu lại, nhỏ giọng nhắc nhở, "Nơi này là trường học..."
"Ừ, biết rồi." Tề Phong Bắc rất thản nhiên nhưng dương v*t lại cương to nóng bừng khiến Bùi Nam cảm thấy bướm nhỏ của mình cũng sắp bị đốt cháy luôn.
Hai chân vì nhiệt độ cao mà run lên, mông không khỏi nhô lên cao hơn, hai chân dang rộng ra một chút. Đầu Bùi Nam đột nhiên nhảy số rồi cười: "Ba ơi, em mặc váy nhìn có đẹp không?"
Quy đầu bị ép vào trong bướm nhỏ khiến nó run lên một cái. Xung quanh quá yên tĩnh khiến tiếng thở gấp của Tề Phong Bắc cũng rõ ràng hơn. Bùi Nam có chút đắc ý, "Thì ra ba rất thích nhìn em mặc váy à? Ba thích đến mức lúc khiêu vũ đã không nhịn được rồi, thậm chí còn chơi em ở trường..." Cậu còn chưa dứt lời thì Tề Phong Bắc đã không nhịn nổi nữa mà đâm vào.
Thứ khổng lồ quen thuộc chen vào trong cơ thể, khoái cảm càng trở nên mãnh liệt hơn khi chơi ngoài trời. Bùi Nam sướng đến mức hét lên một tiếng rồi vội vàng bịt miệng lại. Sau khi cậu bình tĩnh lại, Bùi Nam lại bắt đầu trêu chọc: "Ba cứng quá đi... ưm... bướm nhỏ căng quá... còn không có màn dạo đầu...chẳng dịu dàng chút nào..."
Không có màn dạo đầu nhưng không bao lâu sau khi quy đầu đâm vào trong thì bên trong vang lên tiếng nước òm ọp, nước dâm cũng trào ra nhiều hơn bình thường khiến chẳng mấy chốc quần của người đàn ông đã ướt đẫm. Tề Phong Bắc siết chặt eo khiến chiếc váy dài rơi xuống, bao phủ tất cả các bộ phận ngoại trừ chỗ kết hợp. Nhìn qua chỉ có thể thấy hai người đang run rẩy và đầu lưỡi quấn chặt lấy nhau.
Cuộc ân ái mãnh liệt đến mức cả hai đều mất đi lý trí. Mặc dù môi của Bùi Nam bị chặn lại nhưng vẫn phát ra một tiếng rên nhỏ. Mỗi lần hắn thực hiện một cú đẩy hông thì hắn lại thúc vào thật mạnh. dương v*t bự của hắn đâm vào rút khỏi bướm nhỏ một cách tàn ác như muố nghiền nát từng tấc da thịt của cậu. Thịt dâm cũng ngậm chặt lấy dương v*t, từ quy đầu cho đến tận gốc, thịt dâm non mềm lấp đầy từng kẽ hở, hoàn toàn quấn quýt lấy nhau.
Tề Phong Bắc mút sưng đôi môi của Bùi Nam, ánh mắt hắn thâm sâu, trong lời nói còn có ý nhắc nhở, "Sau này không được mặc như vậy cho người khác xem nữa!"
Bùi Nam nũng nịu nói: "Em chỉ cho ba xem thôi."
Cậu quá ngoan, ngoan đến mức mặc cho người đàn ông muốn làm gì thì làm. Tề Phong Bắc hoàn toàn mất đi sự tự chủ, ở trong góc sân trường chơi cậu, chơi cậu đến mức nước dâm chảy ròng ròng, mãi đến tận khi một tiếng "răng rắc" vang lên ở cách đó không xa thì Tề Phong Bắc mới hoàn hồn lại.
Hắn nhạy bén nhìn về một hướng, phát hiện ra một bóng dáng đang hốt hoảng rời đi, nhưng ánh đèn không đủ sáng nên không thể thấy rõ được khuôn mặt của người kia.
Bùi Nam không hề phát giác ra chuyện gì, bảo bối bị làm đến đỏ bừng cả mặt, đuôi mắt phiếm hồng, khoé miệng cũng ứa nước bọt, đôi chân run rẩy như sợi mì, nếu không phải được dương v*t của nam nhân đóng yên tại chỗ thì chắc đã tuột xuống dưới rồi.
Tề Phong Bắc bị cậu hút sướng tê tái, tạm thời đem chuyện vừa phát sinh quăng ra sau đầu, chuyên tâm ma sát điểm mẫn cảm của Bùi Nam, đưa cậu lên đỉnh, sau đó cũng sảng khoái bắn ra trong bướm nhỏ của cậu.