Họ bắt đầu một cuộc sống giữa mèo và người.
Dù rằng, hay nói đúng hơn thì không chỉ có anh ta ở cùng tôi.
Mẹ và cha Masaya cũng ở đây. Tuy nhiên, họ không về nhà thường xuyên, và nếu có ở nhà, cả Masaya hay tôi dường như đều chẳng được để tâm. Điều tồi tệ nhất là khi cả cha lẫn mẹ anh đôi co nhau, sẽ có một trận cãi vã gay gắt nổ ra.
Những lúc như vậy, Masaya thường ôm tôi trong vòng tay và đợi cho mọi thứ qua đi. Anh ấy thu mình trong căn phòng, không nhích lấy một ly. Thật khó khăn khi thấy anh ấy phải chịu đựng như vậy. Nhưng điều đó cũng khiến tôi cảm giác mình như được cần đến nên vẫn có chút vui mừng.
Đã hai năm (tính theo tuổi người) kể từ khi tôi gặp Masaya, cuộc sống giữa một người và một mèo đã trở thành cuộc sống giữa hai người và một mèo.
Có hôm nọ, Masaya đã mang một người về nhà khi không hỏi ý kiến cha mẹ. Cậu ta trông không giống ai mà tôi từng gặp trước đây.
“Riku”, Masaya gọi tên cậu ta như vậy. Cậu ta nhỏ hơn Masaya 2 tuổi, tên đầy đủ là Nomura Riku. Một học sinh năm nhất.
So với Masaya, cậu ta nhỏ con hơn. Sở hữu mái tóc nâu xoăn cùng đôi mắt tựa như loài mèo..
Cậu ta tỏ vẻ khó chịu khi gần ở tôi. Lẽ nào cậu ta không ưa động vật? — nhưng mà không cần nói tôi vẫn có thể hiểu rằng anh ta muốn nhích lại đây.
Thật khó để đoán định suy nghĩ của anh dựa trên sắc mặt hay giọng nói . Lúc được ôm vào lòng, cảm xúc duy nhất mà tôi thấu hiểu anh ta đó là sự cô đơn.
Trước tình cảnh này, Riku thì ngược lại. Nét mặt cậu ta thay đổi nhanh chóng, tất cả những điều cậu ta đang nghĩ đến đã biểu lộ hết trên mặt. Cũng bởi thói quen đó tôi mới biết rằng kể từ khi gặp Riku, cậu ta đã thích Masaya.
Và điều mà Masaya nghĩ… Tôi thật sự không dám chắc.
Thế nhưng, tôi biết chắc một điều. Đó là khi Masaya ở cùng Riku, anh trông rất hạnh phúc. Ít ra khi có Riku ở gần, Masaya không còn nhìn vào hư vô nữa. Thi thoảng điều đó “đè nặng” lên tôi, rằng tôi không thể làm được gì vì chỉ là một con mèo, nhưng bỏ qua tất cả, tôi yêu cái cách mà Masaya biểu lộ khi ở cùng Riku. Vì vậy mà sự thất vọng của tôi đã trở nên vô nghĩa.
Từ tận đáy lòng con tim, tôi nghĩ rằng, kể từ giờ, chúng tôi sẽ mãi mãi ở bên nhau, hai con người và một chú mèo.