“Ngươi sướng thật đấy Sora. Ngươi có thể ở bên cạnh Masaya mãi mãi.”
Có hôm khi Masaya bước xuống tầng lầu, thấy tôi đang ở chung với Riku. Cậu ta dần bắt chuyện với tôi. Riku là một người lúc nào cũng tươi vui và trang nhã. Tuy nhiên, ngày hôm ấy lại trở nên buồn chán lạ lùng. Nó làm tôi gợi nhớ đến Masaya sau khi đưa Riku về.
“Tao sẽ nhớ mày lắm.”
Tôi không hiểu cậu ta đang nói gì.
Tại sao lại nhớ tôi chứ?
“Tao đã phải lòng Masaya khi còn ở trường. Khi lên cao trung, tao tỏ tình anh ấy và bọn tao bắt đầu hẹn hò. Thế nhưng rõ ràng là do hoàn cảnh đặc biệt của hai đứa. Cả hai chúng tao đều là học sinh cao trung của trường nam sinh. Khi anh ấy tốt nghiệp và lên đại học, anh ấy sẽ được các cô gái xúm lại. Khác với tôi, Masaya không phải “gay”. Và anh ta thực sự ưa nhìn, các cô gái sẽ không để anh ta yên đâu.”
Riku không nói gì mà chỉ cười, gương mặt tỏ vẻ bất lực.
Masaya thi thoảng cũng lộ cái mặt ấy. Nó thể hiện khi mẹ anh đưa tiền và nói rằng “đây là tiền sinh hoạt tháng này.” Hoặc khi cha anh xem xét dự định sau khi tốt nghiệp của anh, không một sự để tâm đến, ông chỉ nói qua loa rằng “cũng được”.