The Editor Is the Novel’s Extra

chương 11 : nghĩa vụ của học sinh (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi Kleio về lại ký túc xá, trời đã tối.

Cậu ấy không thèm ăn mà đi tắm rồi lao thẳng lên giường.

Behemoth đang ngồi liếm cái đĩa còn sót lại một ít xương chim. Có vẻ Nebo là người đã chăm sóc cho nó.

"Vậy là ngươi đã có thể trở về từ buổi giáo huấn của Zebedee? Bữa tối nay đồ ăn cũng không quá tệ... Nhưng đối với ngài mèo này thì ăn chim cút với nấm mà không có rượu ngon thì vẫn tính là quá tệ."

'Có lẽ sẽ tốt hơn nếu như mình là một con mèo. Dù cho đang ở trong một cuốn sách, nhưng làm một con người thật không dễ dàng chút nào.'

Cậu ấy đến bên cạnh con mèo và ôm lấy cơ thể ấm áp và mềm mại của nó.

Sau khi xoa bụng nó một hồi, cậu ấy cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhưng Behemoth lại gầm gừ rồi chạy ra ngoài cửa sổ.

'Chà...'

Lần đầu tiên khi đến thế giới này mà cậu cảm thấy không thể ngủ được. Có quá nhiều thứ đã xảy ra trong buổi chiều ngày hôm nay.

'Hãy sắp xếp lại công việc nào.'

Kleio ngồi lên cái bàn của mình, rồi lấy cuốn sổ tay và cây bút máy trong hộc bàn ra.

1. Nơi này là thế giới bên trong tiểu thuyết. Cuốn tiểu thuyết này vẫn đang được viết tiếp trong thế giới thực.

2. Bản thảo hiện tại đang được viết lại lần thứ 9.

2-2. Vì bị xóa và viết lại quá nhiều lần trên cùng một tờ giấy, nên bản thảo hiện đang trong tình trạng không ổn định. Nếu mình tiếp tục sử dụng 'Thẩm quyền của biên tập viên' thì có thể nó sẽ bị trộn lẫn với nội dung trước đó.

2-3. Hiện tại, mình không biết thứ gì đã bị trộn lẫn.

'Đúng vậy, Thẩm quyền của biên tập viên không thể lúc nào cũng điều chỉnh mọi thứ theo ý mình. Mình đã may mắn vào lần đầu tiên. Nếu mớ hỗn độn xảy ra mỗi lần mà mình sử dụng kỹ năng thất bại, mình khá sợ phải sử dụng nó. Ngay cả bản thân mình cũng bị ảnh hưởng bởi hậu quả của kỹ năng.'

Nhìn xuống vết thánh mờ trên mu bàn tay mình. Có vẻ như Arthur cũng bị thương khi cậu kích hoạt vết thánh, nhưng Kleio lại không chắc lắm vì không thể kiểm tra nó.

Vua Stephen từng nói ' Viết là việc của con người, còn chỉnh sửa là việc của thần thánh'. (To write is human, to edit is divine.)

Câu đó có vẻ đã sai. Sau khi trải nghiệm việc này, cậu cảm thấy cực kỳ đau lòng vì nó. Đó là vị thần của câu truyện lại chính là tác giả.

'Trước đây mình đã suy nghĩ quá nông cạn. Hiện giờ mình đang ở trong tình huống không thể ngủ được dù cho rất buồn ngủ đi nữa.'

Cho dù là trước khi cậu ấy gặp gỡ Arthur, cậu ấy cũng không thể tìm ra quá nhiều điểm khác biệt giữa bản cậu đã đọc và bản hiện tại. Các nhân vật và các sự kiện xảy ra gần như tương đồng.

Cậu đã từng nghĩ rằng bản thân có thể sống vô lo mà không dính dáng gì đến các sự kiện xảy ra xung quanh nhân vật chính nếu cậu trở thành một nhân vật quần chúng không quan trọng trong câu truyện.

Không phải là bình thường khi một con người chọn con đường an toàn nhất cho bản thân sao?

'Đối với những người như Arthur, chắc chắn cậu ta sẽ trở thành anh hùng trên chiến trường, nhưng đối với mình, mình chỉ muốn bảo vệ niềm vui nho nhỏ của mình là uống rượu và ngủ ở hậu phương.'

Nhưng chắc chắn không có lý do gì để tác giả trao sự giàu có và khả năng cảm nhận ether vô tận cho một nhân vật chẳng làm nên tích sự gì được.

'Vậy chính xác thì ý định của họ khi tạo ra Kleio là gì? Tác giả đang suy tính việc gì cơ chứ?'

Tất nhiên, cậu không có được câu trả lời cho câu hỏi đó.

Đó là điều hiển nhiên. Đã bao giờ có việc một vị thần đáp lại lời khẩn cầu của cá nhân nào đó chưa?

Kleio thở dài rồi tiếp tục viết.

3. Tác giả không thể giải quyết các vấn đề xảy ra trong bản thảo tiểu thuyết của họ, và tới tận bây giờ, họ chỉ có thể trả lời 'đồng ý' hoặc 'từ chối' khi mình sử dụng kỹ năng độc nhất.

Sau đó, cậu kẽ một đường và viết thêm mục bổ sung.

* ‘□□□□’ của Palimpsest.

Lời hứa của ‘□□□'.

Cái tên 'Palimpsest' đã xuất hiện khi kỹ năng 'thẩm quyền của biên tập viên' sử dụng thất bại. Cũng giống như từ 'Lời hứa', cậu đã không thể thấy được những chữ đã bị che khuất của 'Palimpsest'

□□□□ và □□□.

Chiếc nhẫn này có thể kết nối tới các chiều không gian khác nhau.

Văn bản gốc của bản thảo cũng có viết ' Viết nên thế giới'.

Cả hai thứ đều có liên quan đến tác giả, và không có vẻ gì đây là những vật phẩm ở trong câu truyện này.

Rất có thể manh mối về thân phận của tác giả được giấu trong nội dung của cốt truyện.

'Nó nói rằng mức độ can thiệp vào câu chuyện của mình vẫn còn thấp, nên các chức năng của Lời hứa vẫn chưa được mở hết, vậy nên những từ kia bị che đi vì mình chưa đủ mức độ can thiệp vào câu chuyện?'

Nhưng việc cố can thiệp sau vào nội dung câu chuyện để tìm được danh tính của tác giả quá nguy hiểm.

Thành thật mà nói, cậu ấy cũng không muốn biết lắm.

Việc biết danh tính của tác giả cũng không chắc sẽ đem lại cho cậu ấy lợi ích nào đó.

'Không phải là dù cho câu chuyện có diễn ra như thế nào thì Arthur vẫn sẽ trở thành vua sao?'

Thật khó để đi ngược lại với ý định đưa Kleio tiến vào nội dung của mạch truyện chính, vậy nên cậu ấy không thể chỉ ngồi yên và để bản thân bị lợi dụng như thế này.

'Jungjin' chưa bao giờ nói là sẽ giúp sửa chữa lại bản thảo này. Bạn có thể dẫn con ngựa ra sông, nhưng bạn không thể bắt nó uống nước được... (Một câu thành ngữ của Hàn).

'Arthur và mình đều đã giới thiệu bản thân cho nhau. Mặc dù cậu ta nghi ngờ mình...Chà, mình không phải là bạn của nhân vật chính, hay một người đồng hành cùng trải qua sinh tử, vui buồn cùng cậu ấy, hay một người hầu trung thành sẵn sàng hi sinh. Miễn là mình không vướng vào một trong ba vị trí này, mình sẽ không phải quá lo lắng về việc mất mạng."

Kleio quyết định, cậu sẽ không bao giờ dính líu với Arthur.

Cuộc sông kiếp trước của cậu chỉ toàn đau khổ. Lại phải sống siêng năng ở kiếp này là quá mức đối với cậu.

Cậu vẫn chưa từ bỏ cuộc sống ăn bám của một đứa út bất tài của gia đình giàu có mà cậu vô tình được ban tặng.

'Mặc dù có một nghịch lý là mình phải cố gắng để có thể có được cuộc sống đó.'

Cậu ấy kẻ thêm một đường thẳng, và viết những gì cậu cần phải làm vào phần sau của cuốn sổ.

1. Phải tránh việc nhập ngũ.

2. Phải giải băng cho tài khoản ngân hàng.

'Mình có thể làm được việc này bằng việc học. Vậy, tiếp theo.'

3. Sau khi tài khoản được giải băng thì sẽ rút toàn bộ tiền.

4. Trốn khỏi trường. Nếu trong 2 tháng mà không bị bắt, mình sẽ tự động bị đuổi học.

Bổ sung: Cần chuẩn bị một nguồn quỹ khác ngoài phần tiền trợ cấp của cha.

Lúc đầu, cậu không thể phân biệt nhiều thứ của thế giới này, nhưng sau một khoảng thời gian tiếp xúc với Nebo, cậu đã có thể phần nào hiểu được cách hoạt động ở đây.

Cậu ấy đã biết được cách thuê một căn phòng, cách để đi một chuyến xe, v.v.

Trong một thế giới không có camera giám sát, sẽ không khó để một người nào đó có thể che giấu bản thân.

'Hãy lên một kế hoạch để có thể kiếm được một nguồn tiền bổ sung.'

Cảm thấy bản thân đã lên một kế hoạch hoàn hảo, Kleio chiềm vào giấc ngủ dưới ánh bình minh.

~~~

Cái kế hoạch hoàn hảo kia chỉ là một thứ nhảm nhí.

Kleio ngã xuống đất, không thở ra hơi.

Cậu đã bắt chước theo những học sinh khác và tập vung kiếm. Tay cậu ấy đang rung lẩy bẩy và trên bàn tay có những vết phồng rộp.

Cậu đã biết các tư thế cơ bản khi đọc từ sách hướng dẫn.

Nghĩ rằng việc này đến cả con gái cũng có thể làm được, cậu cố gắng hết sức mình khi tập theo cả lớp, để rồi cuối cùng gục ngã như bây giờ.

'Cái thân thể chết tiệt này, nó quá tệ...'

Cuốn sách 'Kiếm kỹ cơ bản' toàn là lý thuyết, nên cậu không biết được mình có thể qua được bài thi thực hành hay không.

Từ lúc đầu, cậu không biết rằng lên năm 2 mới bắt đầu phân lớp theo tiềm năng kiếm sĩ hoặc pháp sư. Còn năm 1 thì chỉ dạy chương trình tích hợp.

Sau lưng Kleio có những tiếng bàn tán và giễu cợt, nhưng cậu đã quá mệt mỏi để có thể quay đầu ra đằng sau.

Giáo sư đi về phía Kleio đang nằm sấp.

"Này, mọi người tụ tập đằng kia đang làm gì thế? Nhóm 1 và nhóm 2, luyện tập các động tác mà cô đã hướng dẫn vào tuần trước và lặp lại nó 3 lần. Trợ giảng, trông coi nhóm 2 hộ tôi."

Giáo sư Rosa Fehite của lớp kiếm kỹ cơ bản là một bậc thầy về kiếm thuật, đó là một kiếm sĩ hạng cao với cấp độ ether là 8.

Kiếm sĩ già, người đã dành một khoảng thời gian dài để làm Giáo sư của Học viện kể từ khi giải ngũ khỏi chức vị Đội trưởng đội hiệp sĩ của Quân đoàn Phòng thủ Hoàng gia, là một giáo viên đối xử rất dịu dàng với các học sinh.

Vấn đề chính là thể chất của Kleio thậm chí còn không thể chịu đựng được các bài tập cơ bản của bà ấy.

"Ôi trời, Kleio. Cô nghĩ là em cần phải cải thiện thể chất trước khi tham gia vào lớp Kiếm kỹ cơ bản. Bắt đầu từ ngày mai, hãy chạy quanh trường 2 vòng vào mỗi buổi sáng."

Rosa, người có chiều cao ngang với Hiệu trưởng Zebedee và trông còn mạnh mẽ hơn ông ấy, dễ dàng nâng thân thể nằm gục của Kleio lên và đặt cậu ngồi xuống.

Dù mặc một chiếc áo trắng và quần đen, bên ngoài là bộ giáp nhẹ với đôi bốt, thân hình cơ bắp của Rosa vẫn lộ rõ, đến mức không thể nhận ra bà ấy đã bước qua tuổi trung niên nếu không nhìn vào khuôn mặt của bà.

Sau khi xem xét đôi tay đỏ bừng và phồng rộp của Kleio với một con mắt còn lại của bà, Rosa nói.

"Cô rất vui vì em cuối cùng cũng có động lực để tham gia vào lớp học này, nhưng em có vẻ em vẫn không thể đủ sức để tập kiếm trong học kỳ này."

"Vậy thì bài thi cuối kỳ sắp tới..."

Nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Kleio, người nhỏ gấp đôi bà ấy, biểu cảm của Rosa có một chút tiếc nuối. Mặc dù mắt trái có một lớp băng bịt mắt, nhưng biểu cảm của bà ấy vẫn rất dễ đọc.

Không hiểu sao nhưng có vẻ Kleio đã khơi gợi sự đồng cảm của người phụ nữ lớn tuổi này.

"Khóa học Kiếm kỹ cơ bản sẽ được phân chia khác nhau giữa nhóm 1 thiên về Kiếm thuật và nhóm 2 thiên về Ma thuật."

Chắc chắn các kỹ thuật của nhóm 1, nhóm của Isiel và Nebo, trông hoàn toàn khác với với nhóm cậu, dù là trong mắt Kleio, một người không biết tí gì về kiếm thuật.

"Vậy thì cô sẽ cho em một bài kiểm tra đơn giản hơn. Cô sẽ cho em 30 điểm nếu tới ngày kiểm tra em có thể chạy được 4 vòng quanh khu luyện tập trong 5 phút. Và em chỉ cần lấy thêm 10 điểm từ bài kiểm tra viết thì em sẽ không bị rớt môn."

"Cám ơn..."

"Theo cô thấy thì việc này không quá sức đối với thể chất hiện tại của em. Nếu mỗi ngày em chạy 2 vòng như lời cô nói thì việc này sẽ không quá khó đâu."

Kleio mệt mỏi gật đầu.

Nếu đo đạt bằng mắt thường, chu vi của sân tập khoảng 250m. 4 vòng là khoảng 1000m. Cho điểm môn kiếm thuật chỉ bằng việc chạy nước rút là một hành động rất hào phóng.

Cậu ngồi trên cái ghế dài và uống chai nước mà người trợ giảng đưa cho cậu đến hết tiết học.

Mặc dù được giáo sư đối xử đặc biệt, nhưng vẻ mặt nhăn nhó của cậu cũng không mất đi.

Điểm của môn Kiếm kỹ cơ bản được chia thành 80 điểm thực hành và 20 điểm lý thuyết. Dù cho cậu có thể chạy được 1000m và đạt được điểm cao trong bài lý thuyết, thì vẫn chỉ có thể được 50 điểm.

'Khóa học cơ bản này gồm 4 môn là: Kiếm kỹ cơ bản, ma thuật cơ bản, lịch sử, nghệ thuật. Kết hợp cả 4 môn học, thì tối đa sẽ được 400 điểm. Nếu có cùng một điểm số thì sẽ được xếp vào cùng một hạng.'

Trong suốt cuối tuần, cậu ấy đã đọc toàn bộ sách giáo khoa một lần. Cậu đã dành thời gian ra để tóm tắt lại toàn bộ. Nhờ vậy, dù không quen thuộc nhưng cậu vẫn thấy nó không quá khó hiểu và cảm thấy nhẹ nhỏm sau khi hiểu sơ nội dung của chúng.

Bây giờ, cậu đã xác định là mình sẽ bị điểm kém trong môn kiếm thuật, vậy nên cậu cần nhanh chóng đổi chiến thuật.

Sau cuộc nói chuyện trước đó với 'cha'.

Cậu không thể chỉ đạt mức điểm trung bình. Cậu cần phải đạt được mức điểm cao.

'Mình cần một vài phương pháp học tập đột phá'.

~~~

"Thưa quý ngài mèo thông thái và cao quý, Quý ngài Moth, xin hãy chỉ dẫn cho tên ngu ngốc này."

"Hmm, ta sẽ không bị nịnh bợ bởi mấy lời của ngươi nữa đâu. Ngài mèo đây biết toàn bộ chương trình dạy học của ngôi trường này trong suốt một thế kỷ, nhưng ta không có ý định dạy nó cho ngươi miễn phí đâu."

Cậu đã tìm được đúng người.

Chắc chắn là con mèo đã sống ở trường này hàng trăm năm phải biết nhiều thứ hơn một học sinh.

Behemoth luôn tỏ ra kiêu ngạo, nhưng nó vẫn có những khả năng của một con mèo.

Vấn đề là kể từ vụ cậu ấy lén uống rượu Budigala đó, con mèo này vẫn luôn hờn dỗi cậu.

Nhưng không mất quá nhiều thời gian để nghĩ ra biện pháp cho vấn đề này.

Kleio thuê một chiếc xe ngựa và vội vã đi về trung tâm thành phố.

Cậu ấy dừng lại tại cửa hiệu rượu lớn nhất, và khi cậu dùng cái tên Asel, người chủ quán trở nên cực kỳ hiếu khách... nhưng ông ta nói rằng rượu Bishop từ năm 1875 là một loại rượu cổ và hiếm nên không thể mua được ngay. Cậu nghe rằng chỉ còn duy nhất một chai từ năm 1879, và cậu ngay lập tức mua nó.

Trước khi cậu ghé cửa hiệu rượu, cậu ấy đã ghé ngân hàng để kiểm tra một lần nữa để đề phòng, nhưng tài khoản của cậu thực sự đã bị đóng băng.

Số tiền duy nhất cậu còn lại chỉ là 1000 dinar cậu đã rút trước đó.

Mua chai rượu đã tốn hết 2/3 tổng số tiền đó.

Kleio cầm túi đựng chai rượu với vẻ mặt u ám.

'Việc này thật sự điên rồ. 600 dinar cho một chai rượu... Không. mình sẽ mất nhiều hơn nếu chỉ cứ chăm chú vào việc tiết kiệm những khoảng nhỏ.'

Behemoth vẫn đang chợp mắt, bỗng tỉnh dậy và chạy quanh căn phòng như bay khi Kleio đem chai rượu ra.

Meooo~

Cậu mở nắp chai rượu và đổ khoảng 1/3 ra dĩa, Con mèo vội vàng chạy tới.

"Ahh. Mặc dù không tuyệt như 1875... 1879 cũng tạm ổn... Ngươi biết không, mùa hè năm đó rất nóng. Ahh, hương thơm này..."

Thời gian dần trôi qua, rượu vang đỏ cũng dần phát triển. Đây chắc chắn là một loại rượu ngon, đúng như cái giá đắt đỏ của nó.

Khắp căn phòng như đang ngập trong hương thơm của quả mâm xôi và hoa hồng.

Kleio hỏi cậu có thể uống một ly không, nhưng cậu lập tức bị từ chối thẳng thừng.

Tròng vàng của Behemoth đậm lên theo tỷ lệ lượng rượu giảm xuống. Bộ lông của nó dường như cũng lấp lánh hơn.

'Đây chắc chắn là một con mèo nghiện rượu...'

Cuối cùng, chai rượu cũng đã hết.

Con mèo giữ lấy cái chai bằng chân trước và liếm miệng chai trong tiếc nuối. Phải một lúc sau, nó mới quay lại nhìn Kleio.

"Được rồi, bây giờ ta chấp nhận dạy cho ngươi. Nhưng tại sao ngươi lại tự dưng muốn học?"

Kleio giải thích những việc đã xảy ra giữa cậu ấy và 'cha'. Cậu ấy cũng không quên nhấn mạnh rằng tài khoản hiện tại đang bị đóng băng, cậu ấy sẽ không thể mua thêm bất kỳ chai rượu nào cho nó.

Sau khi nghe xong, cái đuôi của con mèo bỗng duỗi thẳng ra và xù lông lên.

"Không! Việc này không thể xảy ra!"

"Nhưng nếu tao có thể vào được hạng 20 và có thể lấy lại số tiền trong tài khoản của mình, thì tao sẽ mua cho mày chai Bishop 1875 mà mày luôn ca ngợi, Moth à."

"Hãy bắt đầu từ ngay bây giờ. Mai nhà ngươi sẽ học lớp nào?"

"Ma thuật cơ bản."

Con mèo bây giờ đang bùng cháy còn nhiều động lực hơn cả Kleio, nhảy lên bàn và ngồi xuống.

"Ngài mèo đây chắc chắn sẽ giúp ngươi nâng cao điểm của mình lên. Hãy cứ đợi đấy."

Truyện Chữ Hay