Chẳng lẽ anh hùng triệu hồi không phải là con trai?
Tại sao Tristina không nhắc tôi việc này?
Nhìn vào tình hình hiện tại thì tôi đã làm hỏng cuộc gặp mặt đầu tiên của mình với anh hùng triệu hồi.
Tôi, Thánh Nữ của Thánh Quang Giáo Hội.
Cô ấy, người anh hùng đến từ thế giới khác.
Cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng tôi là tôi đã vô tình nhìn lén vào cơ thể trần truồng của cô ấy trong khi tắm. Tôi rốt cuộc còn tồi tệ đến mức nào nữa đây?
Tôi chủ động buông cánh cửa rồi hồi hộp đứng bên cạnh chờ xem. Ngay sau đó, cửa phòng tắm được mở và cô ấy đi ra. Lúc này cô ấy đã mặc vào một bộ quần áo kì lạ của thế giới khác, màu xanh tương phản với màu trắng và có vẻ khá vừa vặn.Hm-? Phía bên trái của khóa kéo gần vùng ngực, có bốn chữ nhỏ được thêu ở đó.
Trường... Trung học... Thực... Quang?
Là kí hiệu của một tổ chức nào đó ở thế khác ư?
Sau khi nhìn kỹ, cô ấy trông như một cậu bé xinh xắn với mái tóc ngắn. Cùng với bộ quần áo khó phân biệt giới tính, thì không có gì lạ khi Tristina nhầm cô ấy là một chàng trai.
Tristina thậm chí còn không nhận ra tôi là một đứa con trai mặc đồ con gái. Vì vậy thật dễ hiểu nếu cô ấy còn không phân biệt nổi một cô gái đang mặc đồ con trai! [note24495]
Quay trở lại với tình hình hiện tại - thật là khó xử khi chúng tôi cứ nhìn nhau thế này.
"Tôi xin lỗi... Tôi đã tự ý bước vào mà không chịu gõ cửa." Tôi thành thật xin lỗi trước.
"Đi theo tôi." Cô ấy nói ra câu đó với thái độ bình tĩnh.
Tôi lặng lẽ đi theo cô ấy và trở lại phòng khách. Liệu có phải là tôi đã biến lần gặp mặt đầu tiên của chúng tôi trở thành nơi hỏi tội tôi mất rồi sao?
Cô ấy ngồi xuống ghế sofa, nhưng tôi vẫn đứng.
"Cô... đã biết rồi."
"Đ-Đừng lo lắng, tôi sẽ giữ kín chuyện này cho ngài!"
Tôi vội vàng nói với cô ấy.
Với tất cả sự chân thành của tôi.
"Eh? Cô......"
Cô ấy có vẻ ngạc nhiên nhưng không bỏ lỡ cơ hội, tôi nói tiếp "Mặc dù tôi không biết vì sao ngài lại giả làm con trai, nhưng điều đó không quan trọng, tôi hiểu tình cảnh của ngài mà."
"H-hả? Cô hiểu được cái gì..." Cô ấy hơi choáng váng bởi những lời liên tiếp của tôi.
"Tôi thực sự có thể hiểu ngài." Tôi nói một cách chân thành. Tựa như việc tôi phải giả gái thì cô ấy cũng giống như tôi.[note24496]
"Ngài không cần nói cho tôi biết lí do, nhưng tôi sẽ giúp ngài giữ kín chuyện này!"
"Cô... Cô là người được nữ hoàng đó gửi tới đúng không?"
Đúng như dự đoán, cô ấy sẽ không dễ dàng mà tin tưởng tôi được.
"Bây giờ tôi đã được chọn làm hầu gái cho ngài, nên tất nhiên là tôi phải phục vụ ngài rồi. Hơn nữa, ngài còn là anh hùng từ lời tiên tri, tôi còn phải trông cậy vào ngài để đánh bại Quỷ Vương. Vậy thì tất nhiên là tôi phải đứng về phía ngài, không phải sao?"
Thực ra tôi không bận tâm đến việc cô ấy là con gái. Vì Thánh Nữ được Thánh Quang tiên đoán - cũng chính là tôi, là một đứa con trai. Thì không có gì lạ khi anh hùng trong lời tiên tri lại là một cô gái mặc đồ con trai.
Cứ coi như đây là một trò đùa của Thánh Quang đi...
Thấy cô ấy vẫn còn đang do dự, tôi đặt tay lên ngực và nói với một nụ cười chân thành "Xin hãy tin tôi, Thánh Quang là đức tin của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ nói dối."
"Thánh Quang...? Y như mình nghĩ, sẽ có một vài tôn giáo kì lạ ở thế giới khác mà." Cô ấy lẩm bẩm một mình.
"Nó không có phải là một tôn giáo kì lạ, Thánh Quang là có thật." Tôi đã rất nghiêm túc khi nói câu đó. Là Thánh nữ thì đương nhiên là tôi phải ủng hộ đức tin của mình rồi!
"Xin lỗi, tôi không có ý xúc phạm. Thật ra, thế giới của tôi cũng có rất nhiều tôn giáo, nhưng cái lớn nhất vẫn là cái này..."
Tôi thấy cô ấy lấy ra một vật hình vuông và phẳng từ trong túi quần.
"Hình như là nó đã hết pin luôn rồi, bây giờ thì nó chỉ còn là cục sắt vụn khi đem qua đây mà thôi."
Rồi cô không nói gì nữa.
Cô ấy ít nhất cũng nên đưa ra gợi ý để cho tôi biết cô ấy có tin tưởng tôi đi hay không chứ? Quả thật... Cô ấy thật sự khó hiểu y như họ nói...
Ngay sau đó cô ấy nhìn tôi.
"Cô nói Thánh Quang là có thật, vậy có ma pháp trong thế giới này không?"
Tôi nhẹ gật đầu "Có."
"Thật sự có sao?"
Trong một khoảng khắc, tôi nghĩ rằng mình đã mơ hồ nhìn thấy một tia sáng lóe lên trong đôi mắt của cô ấy.
"Đúng vậy, ma pháp và ma pháp sư rất phổ biến ở đây."
"Cô... có thể dùng được ma pháp không?"
Tôi cười áy náy "Xin lỗi, tôi cùng chỉ dùng được một ít phép màu của Thánh Quang mà thôi."
"Như vậy cũng được, cô cho tôi xem với được không?"
Tôi cho rằng thỏa mãn sự tò mò của anh hùng cũng là một phần nhiệm vụ của tôi, vì vậy tôi sẵn sàng đồng ý.
"Ngài cho tôi mượn món đồ trong tay được không?" tôi lịch sự hỏi.
"Cô muốn cái điện thoại này à?"
Cô ấy có vẻ bối rối, nhưng vẫn đưa cho tôi món đồ.
Tôi cầm lấy vật thể hình khối và gõ nhẹ vào nó để truyền một ít thánh thuật vào trong.
Sau đó, với một tiếng nhạc dễ nghe, bề mặt của nó chuyển từ đen sang trắng và hiện lên hình một quả táo có một vết cắn.
"Cô có thể bật điện thoại lên được sao???"
Cô ấy ngạc nhiên tới nổi bật dậy từ ghế sofa. Tôi đưa món đồ trả lại cho cô ấy.
"Cô sạc lại pin cho nó được à?" Cổ nhìn món đồ trong tay với vẻ mặt khó tin rồi nhìn lại tôi và hỏi "Cô tên gì?"
"Charlotte."
Ban đầu tôi muốn dùng tên giả để tránh cho cô ấy biết tôi là thánh nữ chứ không phải là hầu gái. Tuy nhiên do quá trung thực mà vô tình nói ra tên thật của mình.
"Vậy thì Charlotte, cô lại gần hơn một chút được chứ?"
"Hm?"
Tôi chưa kịp làm gì, cô ấy đã chủ động sáp lại đứng gần làm hai vai chúng tôi chạm vào nhau, và cô giơ món đồ trên tay lên một góc 45 độ.[note24520]
"Chúng ta hãy selfie một tấm làm kỉ niệm nào!"
Khi cô ấn vào món đồ, hình ảnh một cô hầu gái tóc trắng và một cô gái tóc đen đã được ghi lại.
"Ồ, rõ thật đấy nhỉ."
"Eh? Sao cô lại phản ứng như vậy, không phải quá bình tĩnh quá rồi sao?"
Cô ấy hạ tay xuống, cau mày liếc nhìn tôi.
Có phải do không thấy tôi bất ngờ khi nhìn món đồ này ghi lại được hình ảnh, nên cô ấy mới cảm thấy thất vọng?
Tôi đoán cô ấy muốn làm tôi bất ngờ với thứ mà tôi chưa từng thấy trong lần gặp đầu tiên đây mà.
Tôi cười nói lại với cô ấy rằng "Đó là do tôi đã từng nhìn thấy một món đồ tương tự như cái này rồi."
-----------------
Lua: tôi mới mò qua raw và thấy một cái tên chap ở arc gần cuối mà méo thể nhịn cười được. Do cái chap này là chap vip mà ở tận đẩu đâu nên chỉ nói ra mỗi cái tên chắc không ảnh hưởng gì đâu nhỉ.
Tên chap đây: "Để cho bả xem thằng rể tương lai của bả mặc đồ tắm đáng yêu cỡ nào."(đồ tắm nữ)
Thấy mà tội cho bà mẹ vợ, tự dưng lại có thằng rể xinh gái và nữ tính còn hơn cả con gái của bả nữa.