Thánh Nữ Mà Là Con Trai Ư!?

chương 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Em gái Charlie, trông em có vẻ hơi lo lắng? Mặt mày em đỏ chót lên rồi kìa.”

--Tristina lên xe ngựa ngay sau tôi và ngồi xuống cạnh tôi. Nhìn vào cái cách nói chuyện lịch sự của cô ấy, tôi thấy khả năng chuyển đổi của cổ con nhanh hơn cả sách. Các hiệp sĩ và người đánh xe sẽ không bao giờ tưởng tượng ra rằng chỉ mới lúc trước chị ấy còn đang mò mẫm ngực của tôi!

“Đó là do em chưa quen mặc đồ hầu gái” tôi yếu ớt nói.

“Vậy thì hãy làm quen với nó càng nhanh càng tốt nha, tại vì em trông rất dễ thương đó.” Tristina nói cùng với một nụ cười.

“......”

Xấu hổ đến nỗi không thể trả lời. Tôi liếc mắt nhìn chằm chằm vào dải ruy băng trên đôi vớ quá gối. Lát nữa tôi chắc chắn sẽ đi thay sang một chiếc quần tất kín đáo hơn!

Tôi thường mặc một chiếc váy giáo hội màu trắng tượng trưng cho sự linh thiêng và thuần khiết, kết hợp với nó tự nhiên cũng là một chiếc quần tất màu trắng. Lần này, cuối cùng tôi cũng có thể thử một chiếc màu đen và tôi nghe nói nó sẽ làm cho chân của mình trông thon hơn![note24274]

Uh— Ch-chờ một chút.

Tôi đang suy nghĩ cái quái gì thế này! Có vẻ như mười lăm năm mặc quần áo con gái nó đã ăn sâu vào trong tôi. Dù cho bây giờ tôi đã biết mình là con trai, nhưng tôi vẫn không thể bỏ được cái thói quen này.

Cỗ xe từ từ di chuyển và nhanh chóng rời khỏi nhà tôi.

Là thánh nữ, tại sao tôi lại sống bên ngoài giáo hội? Thật ra thì tất cả đều là do sắp xếp của tổng giám mục. Chỉ đến bây giờ tôi mới biết rằng tại sao tổng giám mục lại khăng khăng bắt tôi phải sống một mình như vậy. Chứ nếu tôi sống trong giáo hội, liệu bí mật của tôi có dễ bị bại lộ không?

Ngài ấy còn dùng tới cả “ba bất kì” để tẩy não tôi từ khi còn nhỏ, và cụ thể— Thánh Nữ là hiện thân của sự linh thiêng và thuần khiết, thế nên con không được để bất kì ai trong bất kì hoàn cảnh nào và bất kì lúc nào nhìn thấy được thân thể của mình, con hiểu chưa?[note24278]

Bây giờ nghĩ lại thì, tất cả chỉ là một kế hoạch của ngài ấy.

Lúc đó tôi còn nói lại “Không tính tới chuyện Thánh Nữ, thì cũng sẽ không có cô gái bình thường nào mà lại khoe thân mình cho người khác nhìn đúng chứ?”

Trong thực tế, các quy tắc của những cô gái bình thường sẽ không áp dụng đối với tôi.

Nói cách khác, tất cả là nhờ những lời chỉ dẫn của tổng giám mục quá cố mà bí mật của tôi mới không bị phơi bày trong suốt mười lăm năm!

Và ngoài ra, tôi cũng trông giống như một cô gái, tôi đoán vậy?

Lúc nãy Tristina đã nói với tôi: “Để tôn trọng yêu cầu của anh hùng triệu hồi và cũng để ngăn Quỷ Vương phát hiện ra cậu ấy, thì chị thường không đến thăm trang viên. Nhưng chị hi vọng em có thể giữ liên lạc với chị. Em có thể dùng những con chim đưa thư trong trang viên để truyền tin đấy.”

Tôi gật đầu và đột nhiên nghĩ tới một vấn đề rất nghiêm trọng. Anh hùng triệu hồi đã đuổi hết những người hầu của trang viên, vậy thì còn những con ngựa và vườn nho thì sao? Ai sẽ chăm sóc cho chúng?

“Ngoài ra, Charlie em không cần phải duy trì các cơ sở khác trong trang viên làm gì, em chỉ việc chăm sóc thật tốt cho anh hùng triệu hồi là được rồi”

“Nhưng em cũng không thể chỉ đứng nhìn mà không làm gì cả...”

Tôi mỉm cười đáp lại, chị ấy thực sự là một người chị tốt khi lo nghĩ đến sức khỏe của tôi. Làm tôi càng cảm thấy hổ thẹn hơn nữa vì đã lừa dối chị ấy trong suốt khoảng thời gian này.

Do đó, tôi sẽ coi nhiệm vụ này là một phần trong hành trình chuộc tội của của mình.

Nghĩ như vậy sẽ làm tôi cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Trong khi đó, cỗ xe đã đi qua con con phố nhộn nhịp và bắt đầu tiến về phía Trang viên Red Maple ở ngoại ô thành phố.

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên tôi đi trên một cỗ xe hoàng gia với Nữ Hoàng, nhưng mà lần này tôi thực sự rất lo lắng. Có phải là do tôi đang mặc đồ hầu gái không? Uwaaa... Mình muốn cỗ xe nhanh tới một nơi vắng vẻ hơn một chút.

Hơn nữa, tôi còn phải gặp anh hùng từ lời tiên tri trong khi ăn mặc như thế này sao! Tôi hoàn toàn chưa có chuẩn bị tinh thần gì hết! Tôi thậm chí còn không biết khi gặp anh hùng thì nên nói cái gì trước nữa kìa.

Xin chào, em là hầu gái mà ngài đã yêu cầu – như thế chăng?[note24275]

Khi nghĩ tới việc phải đối mặt với tình huống khó xử như vậy, tôi thầm mong cỗ xe có thể đi chậm hơn một chút nữa thì tốt hơn.

Nói tới anh hùng triệu hồi, tôi trầm ngâm suy nghĩ một lúc xem cậu ta là loại người gì?

Như Tristina đã nói thì cậu ta khó hiểu, nhưng khó hiểu như thế nào? Liệu có phải do cậu ta đưa ra những yêu cầu kì lạ nên mới được gọi là khó hiểu?

Tuy nhiên từ phân tích của bản thân, tôi thấy anh hùng triệu hồi là một người nhìn xa trông rộng. Cậu ta yêu cầu một biệt thự không phải muốn hưởng lạc mà là để ẩn trốn trong dân chúng. Cậu ta đuổi hết người hầu cũng vì lí do đó. Rốt cuộc những tin đồn có xu hướng lan ra nhanh hơn khi có nhiều người, và chỉ một phút bất cẩn có thể làm thông tin về anh hùng bị lan truyền nhanh như một đám cháy.

Trên hết, nếu người đó biết anh hùng triệu hồi từ lời tiên tri đã xuất hiện, chắc chắn hắn ta sẽ đến đây để giết anh hùng ngay lập tức.

Thật bất ngờ vì anh hùng lại nhìn xa tới mức này. Nếu so với những tên ngốc nóng nảy thì loại anh hùng này làm tôi tôn trọng nhiều hơn.

Tôi đã suy nghĩ về những điều như vậy trong suốt chuyến đi. Do quá xấu hổ khi mặc đồ hầu gái, tôi lúng túng nhìn ra cửa sổ và nhìn chằm chằm vào đùi mình. Thỉnh thoảng, tôi cũng đã nói chuyện một chút với Tristina.

Khoảnh một giờ sau, cỗ xe dừng lại và một hiệp sĩ mở cửa ra.

“Thưa Nữ Hoàng Bệ Hạ, Ngài Thánh Nữ, chúng ta đã đến Trang Viên Red Maple.”

Tôi bước xuống xe và nhìn ra bãi cỏ xanh tuyệt đẹp trước mắt mình, trang viên màu trắng tinh được nhìn thấy rất rõ ràng.

Tôi lặng lẽ nhìn về phía trước, và thầm cầu nguyện rằng, ngày mà tôi rời khỏi đây sẽ là ngày mà người dân vương quốc không còn sống trong nỗi lo sợ với người đó nữa.

Sau khi nói lời tạm biệt với Tristina, tôi đi qua bãi cỏ để đến trang viên.

......

“Xin thứ lỗi, tôi vào đây...”

Tôi khẽ nói rồi đẩy cửa ra, phòng khách hoàn toàn trống không, hình như không có ở đây cả.

Và cuộc gặp mặt đầu tiên với anh hùng mà tôi hình dung đã không thành hiện thực.

Cậu ấy không ở trong phòng khách, mà bây giờ vẫn còn quá sớm để ngủ, thế thì cậu ta đi đâu rồi?

Tôi nhìn vào hành lang rộng rãi kéo dài, rồi nhìn vô số cánh cửa hai bên. Trang viên rất là lớn, vậy thì tôi nên tìm cậu ta ở đâu đây? Nếu cậu ta không ở trong trang viên thì tôi sẽ ra vườn nho, chuồng ngựa hay thậm chí là cả hầm rượu để mà tìm cậu ta!

Do đó, tôi cứ nói “Xin thứ lỗi.” trong khi mở hết cánh cửa này đến cánh cửa khác, nhưng lại không có ai trong đó cả.

Có thể là cậu ta thực sự không ở trong trang viên?

Với ý nghĩ muốn thử một lần cuối cùng, tôi đẩy cánh cửa ra, và rồi một màn sương trắng phả vào mặt tôi.

Hm? Đây là một phòng tắm à?

Rồi trong giây tiếp theo, tôi nhìn thấy một người nào đó.

Mái tóc đen ngắn, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp và cũng như thân hình trần trụi của cô đều đã bị tôi nhìn thấy hết.[note24279]M-một c-cô gái?!

Tổng Giám Mục đã nói cho tôi biết sự khác nhau giữa con trai và con gái trước lúc qua đời, vì vậy tôi chắn chắn 100% cô ấy là con gái.[note24276]

Tôi sững sờ nhìn cô ấy, và cô ấy cũng nhìn lại tôi như vậy. Thời gian dường như đã dừng lại trong vài giây.

“Tôi... xin lỗi, tôi bước vào mà không gõ cửa, xin thứ lỗi...”

Tôi cúi đầu rồi lặng lẽ rời khỏi phòng tắm và chắc chắn mình cũng đã đóng cửa lại.

OH MY GOD!

Tôi dựa vào cánh cửa với trái tim đập thình thịch như điên!

Tôi thực sự đã nhìn thấy một cô gái thỏa thân!

Có lẽ cô ấy sẽ nghĩ tôi là con gái, nhưng cổ có nổi giận hay không????

Nhưng nhưng nhưng— tôi rõ ràng là một tên biến thái mặc đồ phụ nữ, nhưng lại lấy ra một cái cớ như vậy để trốn tránh tội lỗi của chính mình, thật là đáng hổ thẹn!

Đợi— đợi đợi đợi đã!

Tôi hít một hơi thật sâu.

Chẳng phải họ đã nói anh hùng triệu hồi đã đuổi hết người hầu rồi sao???

Thế thì cô gái vừa nãy là ai?

Một khả năng chợt đến trong ý nghĩ của tôi, đừng có nói với tôi đó là......[note24277]

-------------

Lua: thôi tôi lại lặn tiếp đây, giờ tập trung qua pj kia thôi.

Ps: hai tuần nữa tôi thi giữa kì rồi mà kì trước 5B 5C và 1 con F to đùng nên giờ phải ráng học lại sấp mặt đây. Nên có khi lặn hơi lâu đấy.

Truyện Chữ Hay