Ba ngày sau buổi lễ.
Tôi chuẩn bị để rời đi sau khi dành vài ngày ở lại Làng Elf.
“Ta sẽ rất cô đơn đấy.”
“Phải. Dù chỉ là một thời gian ngắn, nhưng giống như chúng ta có thêm vài đứa con vậy.”
Mama và Papa của Tira đến tiễn biệt chúng tôi nói những lời tiếc nuối.
“Nhờ có cậu, các trưởng làng đã đồng ý dàn xếp một mối quan hệ ngoại giao với Vương quốc Alsara. Ta thật sự không thể diễn tả nổi lòng biết ơn của mình.”
“Cháu phải báo cáo với guild về mê cung, và còn có công việc trong cung điện, nên cháu sẽ chuyển lời giúp bác. Sau cùng thì cháu cũng có vài mối quan hệ mà.”
Tất nhiên, tôi đang nói về Ellen.
Tuy nhiên, sau khi xuất hiện như một nhân vật nữ chính ở chương 3, cô ấy đã biến mất……
[Làm ơn, đừng nói những lời sặc mùi death-flag [note3881] như vậy, Chủ nhân.]
Papa Tira gật đầu,
“Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều đấy. Cậu đã cứu vợ ta và giờ còn quan tâm đến mọi thứ giúp chúng ta……”
“Xin đừng bận tâm. Cháu chỉ làm vì bản thân mình thôi.”
Tôi cũng được quan tâm chăm sóc bởi những skill của mình mà, ha, ha, ha!
[Ngài chỉ là một tên đồi trụy tầm thường nếu không có các skill, nhưng ngài lại là tên đồi trụy tệ hại nhất nhờ có các skill.]
Iyaa, xấu hổ quá. [Tôi đâu có khen ngài.]
“Rồi, chúng ta nên đi sớm thôi, Filia.”
“Ơ, còn Mama? Mama không đi cùng sao?”
Nghe tôi gọi, Filia nhìn lên với một biểu cảm khó nhọc.
Tira định sẽ ở làng lại.
Em ấy thậm chí còn chẳng đến để tạm biệt chúng tôi.
Tại sao em ấy không tới……?
Ah, là vậy sao?
Hẳn là em ấy thấy xấu hổ nếu bị nhìn thấy đang khóc.
Un, hẳn là vậy!
Tôi nghĩ đã bị tránh xa sau khi liếm tai em ấy, nhưng có vẻ đó chỉ là tưởng tượng thôi!
[Đó chắc chắn là lý do cho dù ngài có chối bỏ thế nào đi chăng nữa.]
Ngh, nghĩ thử xem, ngươi đâu thể nói không với người mà ngươi đang yêu đâu đúng chứ?
[Đó là lý thuyết của kẻ bám đuôi xấu xa nhất, thưa Chủ nhân.]
Thiệt hả……
“Ổ, ổn mà. Chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi!”
“…… Mama, hãy bảo trọng……?”
Filia nức nở như sắp khóc.
Dĩ nhiên, tôi cũng buồn lắm.
Nhưng, đây là nhà Tira. Nơi chôn rau cắt rốn của em ấy.
Em ấy có một ngôi nhà để trở về.
Tôi cũng đã nghĩ đến việc sống tại ngôi làng này.
Đây thực sự là một nơi thoải mái để định cư.
Nhưng mà, tôi muốn nhìn ngắm cái thế giới khác này bằng chính mắt mình.
Khao khát ấy sẽ không thể thực hiện được nếu tôi tiếp tục ở lại đây.
Chọn vợ, hay là chọn công việc đây?
Thật quá khó khăn mà.
[Chủ nhân, ngài còn chẳng có vợ hay là công việc nữa.]
Naviko-san, thỉnh thoảng đối xử tốt với ta một chút không được sao?
“Uu…… mama……”
“Đừng khóc mà, Filia.”
“Papa cũng đang khóc kìa!”
“T, ta đâu có khóc! Mồ hôi đấy thôi!”
Mà, vì có ma thuật dịch chuyển nên tôi có thể tới thăm em ấy mỗi ngày.
Nhưng mà, ly thân bởi khoảng cách vật lý cảm giác khá là cô đơn đấy.
“Nghiêm túc chút đi, nếu cứ cư xử như vậy, anh sẽ không hợp làm Otou-san của Filia-chan đâu.”
Rồi, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Mama!”
Là Tira.
Filia chạy tới và nhảy vào lòng em ấy.
(Katsu: déjà vu, Yui và Asuna)
“Mamaa~ Filia yêu Papa, nhưng cũng rất yêu Mama……. Con ghét việc chúng ta không được ở bên nhau……”
“Rồi, rồi, mọi chuyện ổn rồi, Mama sẽ ở bên Filia-chan mà.”
“…… Thật ạ?”
“Thật.”
Tira cười với Filia và rồi quay sang cha mẹ em ấy.
“…… Con sẽ đi sao, Tira……”
“Ta cô đơn lắm……”
“Ổn thôi ạ. Con sẽ trở về sớm thôi.”
Rồi, Tira quay sang tôi, đang ngây người nhìn.
“…… E, em cũng muốn ngắm nhìn thế giới này. Kh, không phải em đi cùng là vì Karuna-san đâu đấy, biết chưa?”Tsu, tsu, tsu, tsundereeeeee [note3882] !?
“Vâ~ng, Mama, con yêu mẹ!”
Nghe rằng Tira sẽ đi cùng chúng tôi, nước mắt của Filia hoàn toàn biến mất.
Tôi thử ôm Tira trong khi dàn dụa nước mắt.
“Dame desu.”
Từ chối ngay lập tức. Sự phòng vệ của cô ấy vẫn cao như thường lệ.
Nhưng mà, sau cùng……. cự tuyệt cũng là một phần của tình yêu nhỉ, chắc chắn……
[Rõ ràng, đó là suy nghĩ của một kẻ bám đuôi, thưa Chủ nhân.]
Trong lúc tôi đang tiếc nuối, Filia vùi mặt vào ngực Tira và bắt đầu cọ cọ.
“Con yêu mùi hương của Mama.”
“Cảm ơn con, Filia-chan. Nhân tiện, Papa với Mama, con thích ai hơn?”
“Lúc này, con yêu Mama nhiều hơn!”
Filia trả lời ngay lập tức.
“Filia phũ quáááááááá!?”
Papa thực sự sốc đấy.
Kh, không thể nào……
[Rõ ràng là vì cô bé đã ở cùng với Tira-sama suốt những ngày vừa qua.]
Mối liên kết giữa họ đã trở nên sâu sắc hơn trong khoảng thời gian đó…..
Ku, tôi thực sự nên ngủ cùng họ mới phải!
“Sao anh lại khóc nữa vậy hả? Đi thôi!”
“Uu…… Những giọt nước mắt vui sướng xen lẫn đau khổ……”
Tôi lau nước mắt và nắm chặt tay hai người.
Rồi, tôi để ý thấy.
Những người elf đang vẫy tay từ trên cây.
Sau tối hôm ấy, tôi trở lại hình dạng con người ban đầu, nhưng họ vẫn thân thiện với tôi.
Cứ thế này, cuộc nói chuyện với Vương quốc Alsara sẽ tốt đẹp đây.
Thêm nữa, vô số ánh sáng xanh lơ lửng giữa những người elf.
Các Mộc Linh.
Chúng cũng đến tạm biệt chúng tôi.
“Vậy thì, bọn con đi đây.”
Tira cúi đầu với cha mẹ, và tôi niệm ma thuật dịch chuyển.
Tôi kéo dài câu chú ra hết mức có thể.
Ngay từ đầu cũng chẳng cần phải niệm, chỉ là tôi cảm thấy nó sẽ phù hợp với bầu không khí chia tay.
Nhân tiện, Papa Tira đang nói “Không đâu, ta không muốn thế~ Tira phải ở bên cạnh ta~” những điều vô lý một lần nữa.
Dịch chuyển đến guild ở kinh đô Vương quốc Alsara.
Tôi phải báo cáo về việc chinh phục mê cung và nhận phần thưởng.
Tôi quyết định nhảy đến ngay chỗ văn phòng chủ guild của ossan.
Mê cung đó thuộc rank S, nhất định sẽ rất phiền phức nếu tôi báo cáo cho quầy lễ tân.
Tôi vào phòng ông ta trong một ngày không phải buổi kiểm tra.
Cuối cùng, vòng tròn phép thuật hoàn thiện, chúng tôi chìm trong ánh sáng.
Và, chúng tôi gửi lời chào đến Làng Elf.
Thật xúc động khi được tạm biệt bởi nhiều elf và tinh linh như vậy.
Nhưng rồi, nó ngay lập tức vỡ vụn.
Bởi ở địa điểm dịch chuyển tới-----
“Ou, ou, ou”
----Ossan đang kêu như con hải cẩu trong khi quXy tXy với tư thế cây cầu.
[Một tên đồi trụy ngang hàng với Chủ nhân……]
“Ta đâu có tệ đến thế!?”
Tôi nhất định sẽ trốn thật kĩ khi quXy tXy trong tư thế cây cầu.