Tôi sẽ kể cho các bạn những gì đang xảy ra!
Sau khi dịch chuyển từ Làng Elf đến guild ở kinh đô Vương quốc Alsara, ossan đang kêu lên như hải cẩu trong khi quXy tXy với tư thế cây cầu trên cái bàn làm việc của ông ta.
“Ou, ou, ou”
“Kyaaaaaaaaaaa!?”
Tira thét lên kinh hãi.
“Ou, ou, tte, nuooo!? M, mấy người chui từ đâu ra vậy hả!?”
Ossan, chủ guild, đã chú ý đến chúng tôi, la lên giận dữ.
Nhưng, chuyển động của bàn tay phải lão vẫn tiếp tục. Này, trước tiên ông phải dừng lại đã chứ.
“Wai, dừng lại!”
Tira nhắm chặt mắt lại bắt đầu niệm chú. Ossan hoảng sợ, mất thăng bằng, và ngã dập bàn tọa.
***
“Nghe này, đừng bao giờ dịch chuyển thẳng đến văn phòng của ta nữa, hiểu chưa?”
“Yeah, hiểu rồi. Hiểu rồi.”
Tôi bị ossan, đã mặc quần áo, la rầy, và ngoan ngoãn xin lỗi.
Quả thực, là lỗi của tôi khi đã dịch chuyển thẳng đến văn phòng lão chủ guild vì sự lười biếng của mình.
“Nhưng mà, ông đang làm cái quái gì trong phòng làm việc vậy hả? Nếu bức bối đến thế thì, làm ở nhà, ở nhà ấy.”
“Kh, không được sao! Chỉ có ở đây xúc cảm phóng đãng mới làm ta thấy thỏa mãn! Ta không thể kích thích được như vậy khi ở nhà!”
Lý do còn tệ hơn tôi nghĩ.
[So với Chủ nhân, người đã khỏa thân chạy xuyên mê cung, cũng chẳng khác nhau lắm.]
Đ, đó chỉ là vì ta muốn phá đảo mê cung mà không cần trang bị thôi……?
“Với cả, tư thế đó là cái bất gì vậy? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một người ‘hành sự’ trong tư thế cây cầu đấy.”
Mà, cơ hội nhìn thấy ai đó quXy tXy hiếm lắm đấy.
Đó là một ngày hè ‘nắng cực’. Lớp học kết thúc, và tôi trở về sớm hơn thường lệ. Tuy nhiên, khi về đến nhà, những thanh âm kỳ lạ vang lên trong phòng khách. Nghi ngờ có kẻ đột nhập, tôi mở cửa phòng khách và ở đó, ông già tôi, trong lúc đang xem một bộ AV---- [note4346]
[Tôi không muốn nghe một chuyện như vậy đâu.]
Eh? Sắp đến đoạn hay rồi mà……? [Tôi không muốn nghe.]
“Cậu thấy đấy, là một chủ guild, ta muốn làm một điều gì đó vượt trội hơn các chủ guild đời trước, ta muốn để lại đằng sau một kết quả lớn lao.”
Ossan đột nhiên nói chuyện cực nghiêm cmn túc.
Một lý do bất ngờ. tte, chuyện nghiêm túc như vậy mà lại là lý do để ông qyXu tXy với tư thế cây cầu hả.
“Nhưng, tất cả các chủ guild đời trước đều là quái vật. Dù có làm gì, ta cũng không thể vượt qua họ. Do đó, ta suy nghĩ. Điều ta ngẫm ra, là cần có thứ gì đó mới lạ, thứ gì đó chưa từng được thực hiện!”
Giọng ossan cháy trong nhiệt huyết.
Rồi, lão mạnh mẽ tuyên bố.
“Và đó là phủ đầy trần phòng làm việc với chất lỏng từ cơ thể ta! Sau cùng thì, chưa từng có chủ guild nào làm được điều đó!”
“Hiển nhiên rồi! Với cả, mau quỳ xuống và xin lỗi các chủ guild đời trước đi! Tôi thật ngu ngốc khi chờ đợi lời giải thích của ông mà!”
Liệu guild có ổn không khi mà gã đứng đầu lại như thế này……..
“…….”
Nhân tiện, đến rác rưởi còn nhận được nhiều thiện cảm từ ánh mắt của Tira hơn là ossan.
Ossan lẩm bẩm.
“….. Ánh nhìn đó, ngược lại, là phần thưởng cho ta…..”
“Ông muốn chết à? Ông muốn chết, phải không? Làm ơn chết đi. Chết đi.”
Ngôn từ của Tira đã mất đi sự kính trọng.
“Ch, chờ đã! Đùa thôi, đùa thôi mà. Đừng niệm chú nữa! Hơn thế, không phải đó là phép thuật cao cấp sao!? Ta thật sự sẽ chết đấy!”
“Ku….. đó luôn là chỗ của mình mà…… Cảm giác như vừa bị NTR [note4347] vậy…..”
“Anh ganh đua làm quái gì chứ hả!?”
Trong khi người lớn đang công chuyện, Filia hỏi ossan với ánh mắt cực tò mò.
“Nee, nee, Ojisan, vừa nãy ông làm gì vậy?”
Ossan cực rét.
“Này, chờ đã! Đừng nhìn ta bằng đôi mắt trong sáng ấy! Bị một bé gái nhìn như vậy……………… ta nứng mất.”
Ngay lập tức, Tira “thưởng” cho ossan một đòn phép hệ sấm sét.
“Gyaa!?”
[…… Còn trên cơ Chủ nhân nữa.]
Chứ còn gì, lão này rõ ràng đồi trụy hơn ta nhiều.
Un, vậy ra từ điểm nhìn của mọi người, đồi trụy là như thế này. Từ giờ mình phải cẩn trọng hơn mới được.
[Xin hãy, làm vậy bằng mọi giá.]
Tira ném một cú lườm đến ossan đang cháy đen từ đầu đến chân và bảo Filia.
“Filia-chan, con là một cô bé ngoan nên hãy quên hết những thứ vừa nhìn thấy đi nhé. Vờ như chưa thấy bất cứ thứ gì cả.”
“Eeh!, nhưng mà”
“Không nhưng nhị gì cả. Con chưa thấy gì cả. Hiểu chứ? Con chưa thấy gì cả. C o n
c h ư a
t h ấy
g ì
c ả!”
“…… U, un, Mama…….”
Như dự đoán, Filia không thể chống lại áp lực của Tira và phải ngoan ngoãn gật đầu.
“…… V, vậy, cô cậu tìm ta có việc gì?”
Ossan, vừa phục hồi sau đòn sát thương, hỏi. …… Lão có vẻ hơi thỏa mãn.
“Ah, phải, phải. Chúng tôi đã chinh phục [Ngọn tháp của Nhà Hiền Triết] nên tới đây để nhận phần thưởng.”
“….. Ha?”
Ossan ngờ nghệch nhìn tôi với các mồm ngoác rộng.
Tôi liệng tài liệu của Owen về phía ông ta để chứng minh.
“Ngh, nghiêm túc hả……. Nhắc mới nhớ, ta có nghe chuyện [Ngọn tháp của Nhà Hiền Triết] đã sụp đổ, nhưng…… là thật sao……?”
“Chuyện là vậy đó, chúng tôi tới để nhận phần thưởng.”
Nhanh gọn rẻ tiền, ossan, u, umu, gật đầu,
“T, ta hiểu rồi. Nhưng, ta phải chuyển cái này cho chuyên gia ở cung điện để xác nhận nếu nó là thật trước đã. Vậy nên, phiền cậu phải đợi thôi.”
“Thế thì, sẽ nhanh hơn nếu tôi tới thẳng đó nhỉ. Dù sao thì, tiếp theo tôi cũng định sẽ tới cung điện mà.”
“Eh?”
“Tôi có vài mối quan hệ với lâu đài.”
Tất nhiên, tôi đang nói về cô nàng hiệp sĩ công chúa đã được tôi giải cứu khỏi lũ orc.
Đã một thời gian trôi qua kể từ lúc cô ấy bảo tôi tới lâu đài để có thể trả ơn.
Chính vì thế, chúng tôi chia tay với ossan, và quyết định mang những nghiên cứu của Owen tới cho các chuyên gia ở cung điện.
“Liệu Ellen có đang ở lâu đài không nhỉ?”
Tôi sử dụng .
Bán kính hoạt động là khoảng 3km. Cung điện nằm trong phạm vi đó.
Và tôi quét cung điện.
Ellen ở…… đó.
“Yosh, đi thôi.”
Tôi nắm tay Tira cùng Filia và sử dụng ma thuật dịch chuyển.
Sẽ khá phiền phức nếu đụng mặt đám lính gác, nên tôi quyết định dịch chuyển thẳng tới chỗ Ellen luôn.
“Này, anh quên chuyện vừa xảy ra rồi à?”
Tôi nghe thấy lời phê bình của Tira ngay trước lúc dịch chuyển, nhưng đã quá trễ.
Ngay sau đó, hơi nước bốc lên quanh chúng tôi.
Tầm nhìn khá tệ, ngột ngạt ghê.
“Đây là đâu……?”
Ngay sau khi Tira lẩm bẩm, chapon, tiếng nước đọng vang lên.
Rồi một cô gái tóc đỏ xuất hiện từ trong làn hơi nước.
Là Ellen.
“Cái….. sao anh lại ở đây!? Tte, gyaaaaaaa!”
-----hoàn toàn khỏa thân, như vừa mới sinh ra vậy.