Có vẻ mọi người đều đã nắm được bài giảng của tôi.
Thú thực, tôi cũng chẳng bất ngờ khi lũ dư đảng của Đế quốc cũng biết kỹ thuật đó.
Mặc dù vậy, nó vẫn không bì được với bí thuật chân chính....
Nhưng cũng không phủ nhận rằng kỹ thuật đó ổn định và có tính khả thi.
Ngoài ra....
Cũng không hẳn là hợp nhất hoàn toàn với Ác ma. Và ý tưởng đó cũng khá thú vị, bởi ta có thể dùng đến khi cần.
Chẳng hạn, thử nhìn lại sức mạnh mà Guy đã trao cho thuộc hạ của Leon―― "Bí thuật Thánh Ma Hợp Linh", là sự hợp nhất với một Ác ma mang sức mạnh tương đương.
Bí thuật này cho phép kẻ có ý chí mạnh hơn nắm giữ trọn vẹn sức mạnh. Nó như một liều độc dược ngấm sâu vào tâm trí.
Đây là cấm thuật. Và tất nhiên một khi đã thực hiện, ta sẽ không thể quay đầu.
Tất cả hoặc không gì cả.
Được ăn cả ngã về không, ta phải có quyết tâm đánh cược chính linh hồn của mình.
Mặc khác, kỹ thuật mà Đế quốc đã nghiên cứu, Hợp thể Ác ma, lại dựa trên việc lập ra những khế ước bắt Ác ma phải tuân phục.
Một khi đã đảm bảo an toàn, ta có thể tiến hành『Hợp nhất』khi muốn.
Khác với Hợp thể Tinh linh, ta không cần phải bỏ công sức tu luyện linh thể mà vẫn dễ dàng có được sức mạnh.
Thoạt nghe có vẻ rất tiện dụng.
Tuy nhiên――
Sử dụng Ác ma là một sai lầm.
Cái giá phải trả là một lượng ma lực nhất định mỗi ngày. Nhưng nếu chỉ có thế thì ít ra còn vui vẻ chấp nhận sức mạnh của ác ma.
Nếu ta vi phạm khế ước, ác ma sẽ rời đi.
Nói cách khác, ta không thể đối đấu với kẻ địch mạnh hơn mình.
Rất tiện dụng để xử lý kẻ địch yếu hơn... song, cách này cũng không thể tin cậy hoàn toàn.
Thêm nữa, khi cạn kiệt ma lực, ác ma cũng rời đi nốt.
Thậm chí, những ác ma tính khí thất thường có khi còn quay sang hại chính kẻ triệu hồi.
Trong trường hợp của Magnus thì đã có khế ước ngăn chặn... nhưng một khi hết sạch ma lực thì ta không thể kìm hãm ác ma nữa.
Muốn giao kèo với ác ma thì phải trả giá.
Nếu là vậy, tôi đã có kế đánh bại chúng rồi.
◇◇◇
Nghe tôi giải thích, nét mặt mọi người tối sầm lại.
Họ đang tuyệt vọng cùng cực, cho rằng cơ hội chiến thắng chỉ là con số không tròn trĩnh.
Này, mấy người bỏ cuộc sớm thế.
「Sao có thể....」
「Tên Magnus đó, sở hữu thứ sức mạnh khủng khiếp như thế.... Chúng ta phải liều mạng chống lại Thượng cấp Ác ma ư...」
Julius và Karma lẩm bẩm với vẻ đau khổ.
Dẫu biết cách biệt thực lực của hai bên nhưng chúng vẫn muốn nghiêm túc đối chiến. Chả trách chúng lại bi quan đến thế.
――Tuy nhiên, chẳng cố ai ép buộc phải đối đấu trực diện với kẻ địch cả.
Nhưng ấy vậy mà hai đứa này dường như vẫn muốn đánh nhau một cách quang minh chính đại với đối thủ. Thật không biết phải gọi là chính trực hay ngu xuẩn nữa.
「Này này. Hai cậu có nghe gì không hả? Hai cậu không thể ngầm hiểu rằng đường đường chính chính mà đánh thì không bao giờ có cửa thắng được hả hai thằng ngốc này? Nghĩ cách khác đi! Đầu toàn óc bã đậu chắc? Chịu khó động não đi!」
Tôi lớn tiếng quở trách.
Nghe những lời đó, gương mặt u ám của các học viên dần tươi tỉnh hơn.
Thế rồi, mọi người bắt đầu bàn bạc biện pháp đối phó.
「Thông thường, việc triệu hồi Tinh linh hay Ác ma đòi hỏi rất nhiều ma lực. Theo như mình được biết, ngay cả triệu hồi sư thượng cấp cũng chỉ có thể triệu hồi một Ác ma Thượng cấp khoảng mười phút là cùng!」
「Tớ cũng nghe thế. Mặc dù vậy, người ta nói rằng một tinh linh thuật sĩ lập khế ước có khả năng duy trì Tinh linh triệu hồi lâu hơn...」
「Tôi chưa bao giờ đồn chuyện Ác ma công nhận một con người bao giờ. Nếu ra mệnh lệnh trái với ý muốn của chúng, có khi thời gian triệu hồi còn ngắn hơn ấy chứ――」
「Khoan? Chẳng phải thế nghĩa là sức mạnh của Magnus cũng có giới hạn thời gian sao?」
Hừm. Hừm.
Cuộc tranh luận bắt đầu nóng lên rồi đấy.
Hơi ngoài lề tí, thật ra cũng có một vài Ác ma cấp cao như Venom công nhận con người như Masayuki.
Các học viên đã nhận ra năng lực của Magnus cũng có những hạn chế nhất định.
Và mọi người bắt đầu bàn luận sôi nổi.
「Dù sao đi nữa, chúng ta cần phải câu giờ. Sau khi chắc chắn rằng đối phương đã phát động sức mạnh của ác ma, chúng ta cần tránh giao chiến càng lâu càng tốt.」
「Hiểu rồi. Hóa ra vụ rèn luyện thể lực là để dành cho chuyện này, nhỉ Satoru-sensei!」
Đâu?
Cái đó là để trả đũa ai kia mà.
Đừng tưởng chạy bộ ngày một ngày hai là mạnh lên được.
Chỉ tổ đau mỏi cơ bắp.
「Lộ mất rồi sao. Thế là các trò đã tiến bộ rất nhiều đấy!」
Kìm nén cảm xúc thật trong lòng, tôi gật đầu.
Chỉ thế thôi mà――
「「「Satoru-sensei!」」」
Một số đứa la lối om sòm.
Đầu óc đơn giản thật.... cơ mà cái tính đó cũng rất dễ thương.
Sau đó, mọi người lại hăng say thảo luận. Và cuối cùng họ hoàn thành phác thảo những nước đi cụ thể.
「――Tóm lại là thế. Đội chiến đấu sẽ hành động theo nhóm và cầm chân Magnus. Trong khi đó, đội ma thuật sẽ hỗ trợ đội tiên phong từ xa và quấy phá Magnus cùng đồng bọn. Thầy nghĩ sao ạ?」
Julius đại diện cho toàn thể mọi người đứng ra trình bày chiến thuật với tôi.
Sau khi hỏi ý kiến các giáo viên, bọn chúng đã lập ra kế hoạch này.
Chúng tin rằng đây là phương án khả thi nhất hiện thời. Và tôi cũng thấy sắc mặt Julius đã phần nào tự tin hơn.
Tôi hiểu rồi.
Chà, chúng nghĩ ra được luôn.
Đại khái cũng xêm xêm kế lược của tôi.
《Không ổn chút nào. Đặc biệt là chiến lực đối đầu trực diện với Magnus quá yếu. Khả năng thành công của kế hoạch này gần như bằng không. Họ sẽ không kịp làm phân tâm Magnus. Nếu nghiêm túc, Magnus có thể giết sạch đội tiên phong chỉ trong mười giây.》
Phải.
Suy nghĩ của tôi quá đỗi ngây thơ.
「Không được. Làm theo kế hoạch đó chỉ chuốc lấy kết quả tất cả bị Magnus tàn sát thôi.」
Tôi không nghĩ Magnus máu lạnh đến mức đó. Bởi vậy nên mới tin tưởng kế hoạch đó sẽ có cơ may thành công....
Tuy nhiên Ciel là người công tư phân minh. Không để cảm xúc ảnh hưởng đến lý trí.
Cô ấy bao giờ cũng tính đến trường hợp tồi tệ nhất, luôn lường trước được mọi chuyện.
《Thiệt tình. Sao họ không chịu vận dụng cái đầu chút đi, ít nhất là nghĩ cách thu phục Độc Hổ chẳng hạn.》
Ể, cô làm được ư?
Mà "ít nhất" là sao? Ý là họ còn có thể nhắm vào mục tiêu cao hơn nữa á?
Chà, với tôi thì dễ rồi cơ mà....
《Chủ nhân, ngài đã sai Laplace xoay xở để đàm phán với những kẻ cai trị hòn đảo.... Nhưng khả năng tư nông cạn của đám học viên này thật đáng hổ thẹn. Ngài có nghĩ vậy không, chủ nhân?》
À, ừm.
Thế ra chuyện là....
Ủa, tôi ra lệnh cho Laplace làm thế hồi nào nhỉ?
Tôi nhớ mình có kêu Laplace tạt qua chào hỏi Nham Sơn Tượng ở trung tâm đảo một chút và dặn là đừng có hành xử thô lỗ....
Nhưng dường trong mắt Ciel, hình tượng của tôi hoàn toàn khác.
Ciel như đang ngầm bảo rằng tôi đã dự trù trước mọi chuyện.
Thú thực thì tôi có biết cái khỉ gì đâu. Mà tốt nhất là cứ giữ trong lòng thôi.
Và rồi――
(Rimuru-sama. Xin nhỗi vì hơi muộn. Zấn đề đã được giải quyết! Kẻ cai trị hòn đảo, Thạch Tượng xem ra cũng có tí não chứ hông hẳn là ngốk. Mà củng chưa đến mức bình thường. Tui fải tốn kha khá thời gian giải thích cho nó hỉu. Tuy nhiên cuối cùng, nó đã chấp nhận cho chúng ta xây căn cứ bí mật dồi ạ. Mọi chuyện đâu vào đấy cả ròi!)
Tôi nhận được tin từ『Truyền dẫn suy nghĩ』của Laplace.
Gượm đã Laplace? Ngươi đàm phán tới tận đâu rồi thế?
Tem tém lại chút được không?
Hình như Laplace đã diễn giải mệnh lệnh của tôi theo cách hiểu của bản thân.
(Cái gì! Ngươi thậm chí còn đem vụ xây căn cứ bí mật ra thương lượng nữa hả?)
(Vâng ạ! Và đã được chấp thuận lun ròi. Chòi oi, ngài hông biết tui mắc công thế nào đâu? Tui fải phô diễn sức mạnh cho nó thấy, zồi bỏ ra bốn ngày zạy nó nữa.『Truyền dẫn suy nghĩ』thặc là hữu dzụng. Nhớ đó mà Nham Sơn Tượng đã học hỏi thêm nhiều kiến thức mới!)
Laplace cao hứng kể lể.
Ý tôi đây phải "chào hỏi" kiểu đó.... giờ thì muộn mất rồi.
Dù sao, mọi chuyện vẫn tốt, theo một cách nào đó.
(Nếu thế, giờ ngươi có thể lệnh cho tất cả lũ quái vật trên đảo ngừng tấn công mọi người đi được không?)
(Dễ ợt! Jờ chúng giống như thuộc hạ của tui ý, tuyệt đối zâng lời lun.)
Đùa nhau à?
Tôi chẳng hề phát hiện sự xáo trộn ma tố bất thường nào, nên ắt hẳn Laplace đã biểu diễn thực lực trong thầm lặng.
Công nhận cũng tài đấy, chắc thế?
Hay là hắn mê cái căn cứ bí mật này quá rồi?
Mà sao cũng được.
Nếu được phép xây dựng căn cứ bí mật thì cái dự án khu giải trí của tôi có cơ hội thành hiện thực rồi.
Úi, tổ lái quá.
Trước tiên, phải xử lý cho xong tên Magnus này đã.
(Được rồi, Laplace. Ngươi cứ chờ đó. Ta còn một món nợ cần phải giải quyết.)
(Rõ!)
Hiện giờ, Magnus mới là ưu tiên hàng đầu, tôi bảo Laplace tạm án binh đợi lệnh.
◇◇◇
Tôi lướt qua phản ứng của các học viên.
Đúng như tôi nghĩ, không dễ gì mà tìm ra đối sách mới ngay.
Biểu cảm mọi người đều rất u tối, như thể tương lai phía trước cực kỳ mù mịt.
Bị tôi bác bỏ thẳng thừng khiến chúng càng thêm bi quan.
「Thế thì Satoru-sensei, chúng em phải làm gì bây giờ!」
「Nếu không chút cơ hội thằng nào thì vùng lên chống trả cũng có ích gì chứ?!」
「Lẽ nào chúng ta sẽ phải phục tùng Magnus và bọn chúng...?」
「Ôi không――」
Tiếng than khóc dần vang lên.
Chúng cư xử thế cũng chẳng lạ. Nếu lâm vào tính cảnh tương tự thì tôi cũng sẽ òa khóc thôi.
Tôi cứ đinh ninh câu giờ là chiến thuật tối ưu....
Ciel thì đề xuất thuần phục Độc Hổ――
「Độc Hổ, hở....」
Nói bao giờ cũng dễ hơn làm, bắt lũ trẻ này đi choảng nhau với một con quái vật cấp Bán Ma Vương thì quá sức điên rồ.
Bất khả thi, liều lĩnh và vô lý. Hội đủ cả ba thứ, không sót cái nào.
Nhưng, đột nhiên.
「――Sensei vừa nói là Độc Hổ ư...?」
Tiếng lầm bầm của tôi đã lọt vào tai Marsha.
Cô nàng la lên như vừa vỡ lẽ.
「Có lẽ nào....! Satorun―― à sensei vừa gợi ý là chúng ta nên đi bắt con quái vật đó phải không?」
「Cậu mất trí à, Marsha? Không đời nào chúng ta làm được đâu~」
Aina trấn an Marsha.
Công nhận, chuyện đó gần như là không thể.
「Nhưng, chẳng phải Độc Hổ yếu hơn Magnus sao? Mọi người không nghĩ nó sẽ là đối tượng lý tưởng để kiểm tra khả năng phối hợp của chúng ta à?」
Tôi cũng nghĩ vậy, và Marsha vẫn khăng khăng với đôi mắt sáng rực.
Mỗi người vặn lại mỗi câu, nhưng chung quy đều có ý phản đối.
「Tớ đã là không thể được rồi mà, Marsha! Ừ thì nó yếu hơn Magnus đó, nhưng cậu có biết rằng cả một kỵ sĩ đoàn mới đủ sức chế ngự nó không hả?」
「Đúng đó Marsha. Chưa kể liên lạc mà bị gián đoạn thì chỉ tổ tăng thêm gánh nặng cho đội tiên phong. Cách đó chẳng câu giờ được nhiều.」
「Trước tiên phải kể đến, sức mạnh của Magnus ít ra còn có giới hạn thời gian, nhưng Độc Hổ thì không. Có cần phải nói trắng ra bên nào mới nguy hiểm hơn không?」
Là thế đó.
Thật tốt khi mấy đứa này đã nói ra hết tiếng lòng của tôi.
Nhưng Marsha vẫn quyết không lùi bước.
「Chúng ta có rất nhiều thịt ở đây còn gì. Chúng ta có thể làm quen với nó bằng cách cho ăn mà? Thêm nữa, nếu kết hợp mấy tấm thẻ ma thuật này tớ có thể điều khiển được quái vật.」
Cô nói.
Đúng là vậy, nếu cô ấy biết cách ghép thẻ thì việc cưỡng chế điều khiển quái vật cũng là chuyện hoàn toàn có thể.
Tuy nhiên, muốn làm được điều đó thì bản thân cần sở hữu một lượng tri thức thâm sâu cùng nguồn ma lực khổng lồ――
Nói mới nhớ, lượng ma lực của Marsha tương đối cao. Và hình như cô ấy vẫn còn giữ bộ thẻ gốc thì phải?
Nghe có vẻ bất khả thi, nhưng giả sử cô nàng thực sự hiểu thì sao? Nếu chuyện đó là sự thực, thì cô ấy không những là thiên tài xuất chúng, một ngày nào đó sẽ trở thành người đứng đầu cho cả thời đại.
Mà là, một Anh hùng.
《Cuối cũng cũng có người thực sự hiểu ý định của chủ nhân.》
Ciel hài lòng nói.
Ciel nói vậy thì có nghĩa Marsha――
Cô nàng đã hành động đúng như dự tính của Ciel. Bởi vậy, tôi quyết định tin tưởng vào Marsha và im lặng quan sát.
Những lời của Marsha đã làm đám đông dậy sóng.
Mọi người tranh luận xem liệu kế hoạch đó có khả thi hay không, xác suất thành công là bao nhiêu. Rồi phân công nhiệm vụ trong trường hợp tiến hành chiến lược đó.
Vân vân và mây mây.
Cuối cùng, nét mặt của các học viên đều hừng hực khí thế khi bọn chúng quay sang tôi.
「Sensei――」
Julius thay mặt mọi người phát biểu.
Tôi gật đầu bảo cậu ta tiếp tục.
「――Đây là chiến thuật mới của chúng em. Sensei có thể cho ý kiến được chứ?」
Một kế hoạch tổng hợp vô cùng ấn tượng.
《Căn bản là khá tốt, nhưng tôi có thể gợi ý thêm chút nữa――》
Rồi tôi truyền đạt lại ý tưởng của Ciel.
Nhìn ánh mắt đầy sùng bái và ngưỡng mộ của bọn chúng, tôi bỗng thấy lòng đau nhói.
Tôi đang ngượng chín cả mặt, cũng may là có cặp kiếng che bớt.
Cái cảm giác nhận vơ ý tưởng của người khác là của bản thân thật hết sức áy náy.
Sau này tôi phải cẩn trọng hơn.
◇◇◇
Chi tiết chiến lược đã được bàn bạc cụ thể trong buổi tối đó, ngày thứ sáu sẽ tiến hành.
Mọi người ra khỏi kết giới Magnus dựng quanh khu lều trại, và nấu thịt trộn cùng thứ thảo mộc thu hút quái vật.
Chẳng bao lâu sau, mục tiêu đã xuất hiện.
Quái thú Độc Hổ.
Khí chất của nó vẫn tương tự như cuộc tập kích đêm qua, nhưng sự hoang dại trong đôi mắt đã không còn.
Tôi thấy nó thậm chí còn đang vẫy đuôi phe phẩy.
May phước là Laplace đã thuyết phục được Nham Sơn Tượng chuyển lời cho nó.
――Và.
Kế hoạch thu phục quái thú của đám nhóc đó đã thành công mỹ mãn.
Lúc này, điểm của tất cả học viên đã vượt qua con số 100.
Cũng bởi, chúng không chỉ đối chiến với một con quái vật hạng A mà còn thu phục nó.
Nên hiển nhiên là dư điểm đậu.
Trước ngày diễn ra trận chiến quyết định, mọi sự chuẩn bị đã hoàn tất.
Giờ, đã đến lúc thanh toán mọi ân oán với Magnus――
-----
Q&A
Q: Milim-sama có ăn diện không?
A: Có chứ! Sẽ chỉ có duy nhất một gothic loli.
Q: Màu tóc của Milim-sama?
A: Từa tựa màu hồng bình thường, thiết lập ngoại hình là màu anh đào bạch kim.
Thực ra, tóc bạc khá đẹp, nhưng ngắm hoài cũng hơi chán....
Vả lại đã có nhiều nhân vật tóc bạc rồi.
Q: Thế còn trang phục của Milim-sama――
A: Thay đổi liên tục. Sẽ có nhiều kiểu dáng!
Là vậy đó.
Hết rồi. Xin lỗi vì đã tốn thời gian của mọi người.