Ngày thứ tư sau khi Rimuru tẩu thoát.
Diablo và Souei sửa soạn rời khỏi vương quốc Ingracia.
Họ đang tính điều tra ở các nước phương Tây, nhưng vì đã chọn không dùng『Dịch chuyển』nên trước mắt đành tạm gác lại một bên.
Bởi vậy, Souei đành tạo và phái các『Phân thân』đến từng quốc gia để tiết kiệm thời gian.
Và trên hết, anh đã huy động những thuộc cấp của mình.
「Thường thì, đáng lẽ chúng ta nên tập trung vào cuộc điều tra――」
「Phải. Nhưng chẳng phải chúng ta đã nắm được manh mối về kẻ chủ mưu rồi sao?」
「Ừm, đúng là tôi có một phỏng đoán. Có lẽ chúng ta chỉ phí thời gian ở phương Tây thôi. Ngoài ra thì cũng rất phiền toái nữa, Souei à.」
「Không hẳn. Đây là sơ suất của bộ tình báo vì thiếu thông tin chính xác.」
「Kufufufufu. Nhưng chúng ta vốn chẳng phải chuyên gia kinh tế, nên sẽ chắc không bị trách cứ vì không nhận tầm quan trọng của thông tin. Song――」
「Chà, có lẽ anh nói đúng. Tôi nghĩ, dù cho chúng ta có bỏ sót thì ngài ấy vẫn sẽ nhận ra thôi.」
「Chính xác. Thế cho nên không sao cả. Thay vào đó, việc cần làm bây giờ là lên đường càng sớm càng tốt.」
「Đúng vậy.」
Với Diablo và Souei, chưa lần ra được kẻ giật dây cũng chẳng thành vấn đề.
Bởi chỉ cần họ xác định được dòng tiền bất thường và ai hay tổ chức nào đứng sau thì việc tóm đuôi thủ phạm chỉ là chuyện nhỏ.
Lệnh Rimuru đưa ra cho hai người là diệt trừ những thành phần tham nhũng ở học viện.
Nghĩa là họ phải điều tra xem học viên nào có kẻ tham ô và lập tức loại trừ.
Rất may là trước nhất, họ không thấy dấu hiệu tham nhũng nào ở Học viện Phát triển Nguồn nhân lực Tempest. Nên cả hai kết luận họ không nhận tiền hối lộ.
Đương nhiên.
Nếu Tempest dưới quyền của Rimuru mà bị phát hiện có nhúng tay vào những việc bất chính, thì đây sẽ là một vụ bê bối rất lớn mà dư luận quốc tế nhất định không dễ dàng để yên.
Còn ở Học viện Ingracia, chỉ có một số ít quý tộc dính vào tham nhũng.
Mức độ không nhiều nên tự thân học viện cũng giải quyết được.
Hai người đã lập danh sách những kẻ nhận hối lộ, và các phân thân của Souei đang theo dõi động tĩnh của chúng để truy ra nguồn gốc của dòng tiền.
Sử dụng tất tần tật mọi phương thức: vũ lực, quyền hành, tiền bạc, nhân lực, vật chất để dồn kẻ địch vào chân tường.
Đây chính là một cuộc "chiến tranh kinh tế" đúng nghĩa.
Tuy nhiên...
Diablo nghĩ dòng tiền này không đến từ các nước phương Tây.
Mà xuất phát từ Đế chế phương Đông―― từ đám dư đảng của cựu hoàng đế. Diablo nghi là vậy.
Và rồi mối nghi ngờ của anh đã được sáng tỏ.
Sáng hôm đó, Moss gọi đến thông báo với họ rằng tình thế đã thay đổi.
Các học viên vẫn an toàn, nhưng có một nhóm người tự xưng là "Liên minh Giải phóng Nhân loại" đã tách ra khỏi đoàn và bỏ mặc mọi người.
Và chúng đã thẳng tay loại bỏ bất kỳ giáo viên hay học sinh nào dám cản đường...
Dưới tình hình này, việc cần làm trước mắt đã quá rõ ràng.
Souei để các thuộc cấp tiếp tục điều tra ở các nước phương Tây để phòng hờ.
Họ hoàn thành các thủ tục, lấy hai vé đi phi thuyền.
Thế là, Diablo và Souei hướng đến Đế quốc Liên hiệp Thống nhất phương Đông Nasca Namrium Ulmeria.
◇◇◇
Và――
Ngày thứ sáu kể từ khi Rimuru tẩu thoát.
Diablo một mình bước vào Học viện Nghiên cứu Khoa học và Ma thuật NNU.
Souei cho các phân thân thâm nhập vào đế quốc thu thập thông tin.
Anh đã tìm hiểu được rất nhiều trong hai ngày qua, bởi đây là lần đầu tiên họ tiếp xúc với Học viện NNU nên đây là việc cần thiết.
Mặc dù Souei không muốn để Diablo đi một mình nhưng cuối cùng anh đành miễn cưỡng chấp nhận.
「Đừng có phát rồ lên đấy nhé?」
「Kufufufufu, cậu cố chấp thật đấy, Souei――」
Sau một hồi đôi co tranh cãi, Dialo đã giành được vai trò ấy.
Anh ngồi xuống chiếc sô pha đơn sơ nhưng dễ chịu, thư thái nhấp tách hồng trà.
Anh bắt chuyến đầu tiên của buổi sáng, nên giờ chỉ tầm giữa trưa.
「Ngài ắt hẳn là Diablo đại nhân. Ma Thần Vương trong lời đồn, thuộc cấp được kính trọng bậc nhất của Đại Ma Vương Rimuru... Thật là vinh hạnh cho chúng tôi.」
「Kufufufufu. Rất vui được gặp. Có lẽ tôi không cần tự giới thiệu nữa nhỉ. Chắc hẳn ông là hiệu trưởng?」
「Vâng! Tôi là Godama Silver, người đứng đầu học viện này.」
Người vừa xuất hiện là một quý ông đậm người và thanh lịch.
Ông như từng có một thời trai tráng huy hoàng song rốt cuộc vẫn không thoát được tuổi già, và các ngấn mỡ phình ra nơi vòng bụng.
Nhưng đôi mắt ông vẫn toát lên vẻ tinh tường, cơ thể tràn trề sung mãn.
Cây gậy ông mang theo không phải để chống, mà là một cây ma pháp trượng cao cấp.
Vẻ ngoài của nó rất tầm thường nhưng bét nhất cũng phải cấp Độc nhất.
Nghĩa là, hoặc ông ta rất giàu có, hoặc rất mạnh. Cũng có thể là cả hai.
(Dám chắc ông ta không ngờ rằng lại bị phát hiện...)
Diablo thoáng bối rối song không thể lộ ra ngoài.
Diablo thắc mắc tại sao đối phương lại vác theo vũ khí đến gặp mình.
Nếu cẩn trọng đôi chút thì còn hiểu được, nhưng một khi đã cầm vũ khí thì chỉ có thể đã sẵn sàng giao chiến và tin vào chiến thắng của bản thân.
Anh không nghĩ ông ta ngu xuẩn đến nỗi tưởng có thể múa rìu qua mắt thợ, song nếu là thật, thì ông ta đã phạm phải sai lầm lớn.
Bởi vì thế chẳng khác nào để cho một kẻ ngu muội quản lý một trong ba đại học viện mà Rimuru hết mực quan tâm.
Dù sao đi nữa, cầm vũ khí đứng trước mặt Diablo đã là một đòn khiêu khích rồi...
Song cuối cùng, Diablo kiềm nén ý nghĩ đó và bắt chuyện.
「Vâng, ông đã vất vả rồi. Rimuru-sama rất nóng lòng chứng kiến sự trưởng thành của thế hệ trẻ.」
「Thật vinh dự cho tôi quá. Nhân tiện, hôm nay ngài hạ cố tới đây là có việc gì ạ?」
「Phải. Chà, tôi nghe đồn rằng trong nội bộ học viện có tư tưởng sùng bái quý tộc.」
Diablo mỉm cười, nhìn thẳng vào Godama.
「Tôi biết. Quả đúng là vậy, Học viện Ingracia đã trình lên một đề xuất. Rằng các học viên nên tập cách cư xử với quý tộc trước khi bước chân ra thế giới. Và chúng tôi nghĩ đề xuất này đáng được đưa vào thực tế.」
「Ồ? Đi kèm với hỗ trợ tài chính? Lợi dụng quyền lực ngang hàng của tam đại học viện khiến cho lý tưởng chung trở nên sáo rỗng. Tôi nói không sai chứ?」
Ánh mắt của Dialo tựa hồ như xuyên thấu cả người ông, song Godama vẫn bình thản đáp lại không chút dao động.
Ông thẳng thắn trả lời.
「Hahahaha, đúng thực chúng tôi có nhận tiền, nhưng đấy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thú thực, tôi thấy rất xúc phạm khi nghe người khác kiến nghị là bị mua chuộc. Xin đừng phỉ báng chúng tôi thêm nữa. Tôi cho rằng học cách ứng xử của giới quý tộc là cần thiết. Đó là lý do nó được thông qua!」
Godama giãy bày. Khuôn mặt ông hơi đỏ nhưng vẫn giữ được nét điềm tĩnh.
Đại khái ông ta nhấn mạnh rằng: đúng là quý tộc Ingracia có hỗ trợ kinh phí cho nghiên cứu, nhưng nó chẳng dính dáng gì đến cuộc đối thoại giữa ba học viện cả.
「Hừm.」
Diablo gật gù.
Sau khi dùng『Ma Nhãn』anh cũng chẳng nhận ra điểm gì khác thường trong nhịp thở hay nhịp tim của Godama.
Một là ông ta thật lòng nghĩ vậy, hai là ông ta có động cơ nào đó.
Chẳng hạn như―― đổ hết mọi tội lỗi lên đầu đám quý tộc vương quốc Ingracia, vân vân và vân vân.
Diablo đã xem qua tài liệu của Souei, có thể khẳng định rằng Godama không hề túng thiếu tiền bạc.
Dường như phần nhiều nghiêng về giả thiết sau hơn.
Tiếp tục chất vấn Godama sẽ chẳng moi được gì thêm, Diablo liền hỏi câu cuối cùng.
「Lần tới chúng ta sẽ thảo luận kỹ lưỡng hơn. Tôi chỉ muốn hỏi một điều nữa thôi. Chuyện là, có một vụ cố đã xảy ra――」
Rồi Diablo bắt đầu cái kịch bản mà anh và Souei đã bàn bạc từ trước.
Một màn kịch từng được dựng lên ở Học viện Phát triển Nguồn nhân lực Tempest và Học viện Tổng hợp Ingracia.
――Bề ngoài, đó chỉ là một trò vui của Đại Ma Vương Rimuru, nhưng thực chất là chuyến đào tạo học viên.
Các học viên vẫn an toàn, vậy nên mọi người hãy an tâm.
Nhưng giờ đây tình hình đã khác.
「Chúng tôi đã liên lạc từ trước nên chắc ông đã biết rồi. Nhưng hiện tại, chúng tôi đã mất liên lạc với họ.」
Dứt lời, anh kích hoạt『Ma Nhãn』quan sát Godama.
「Ngài nói sao――!? Có thật không?」
Godama bàng hoàng thốt lên.
Nhưng trái với giọng điệu bề ngoài, Godama vẫn rất bình tĩnh.
(Hắn không mảy may dao động. Vậy ra, hắn đã biết từ trước. Hiểu rồi――)
Diễn xuất của ông ta có thể qua mặt được ai chứ riêng Diablo thì không.
Godama là một cựu binh từng kinh qua không biết bao nhiêu trận mạc, bởi vậy tinh thần ông rất khó bị lung lạc.
Bản tính ông là vậy, nhưng vừa rồi, ông đã mắc phải một sai lầm nghiêm trọng.
Nếu đã chẳng quá bất ngờ thì nhẽ ra ông nên thuận theo tự nhiên mà hành xử.
Nhưng chính cử chỉ ấy đã khiến Diablo sinh nghi.
Đó chính là giới hạn của người đàn ông mang tên Godama.
Vào lúc này đây, Diablo đã nghĩ rằng Godama nếu không phải kẻ chủ mưu thì chí ít cũng thuộc Liên minh Giải phóng Nhân loại.
◆◆◆
Sai lầm của Godama là tưởng rằng có thể đánh lừa được Diablo.
Ông ta sẽ bảo vệ mình bằng một món ma cụ đắt tiền, sau đó vờn Diablo bằng kỹ thuật được rèn giũa qua bao trận mạc. Ông âm mưu khiến anh nghĩ rằng đám quý tộc của vương quốc Ingracia mới là kẻ thù. Diablo nghĩ bụng, và cuối cùng sẽ dẫn đến thất bại thảm hại của ông ta.
「Ông có vẻ chẳng ngạc nhiên mấy nhỉ. Phải chăng ông đã biết được gì đó?」
Diablo nhoẻn cười, hỏi.
「Haha, hahaha. Diablo đại nhân, ngài đang nói――」
Godama thoáng bối rối.
Rồi, ông chợt nhận ra và sốc tột độ.
Đáng lý ra, ông phải được ma thuật ngụy trang hoàn hảo, nhưng trước mặt Diablo, nó bị nhìn thấu dễ như trở bàn tay. Nỗi hoang mang, lo sợ bỗng ập đến trong ông.
Và sự thực là vậy. Đúng như Diablo đoán, Godama đã biết tin từ trước.
Mới sáng nay, hội Magnus đã gửi cho ông một tin nhắn.
Nội dung rất ngắn gọn, nó chỉ bao gồm thông tin về trò chơi sinh tồn, vị trí của hòn đảo và một yêu cầu giải cứu.
Trong vòng bảy ngày―― nói cách khác, là ngày mai, họ sẽ đến giáp mặt với cặp đôi tự xưng là Gánh xiếc Tham lam. Họ sẽ đánh bại chúng và đánh cắp phi thuyền. Tuy nhiên, cũng có thể họ sẽ thất bại hoặc phi thuyền bị hư hại. Không loại trừ khả năng Gánh xiếc Tham lam có nhiều hơn hai thành viên, nên họ cần thêm quân tiếp viện.
Đại khái là vậy.
Trong báo cáo có ghi rằng, họ đã loại bỏ những kẻ cản đường.
Chính vì đã đọc qua nên Godama hiểu rõ ý Diablo nói.
Nếu vụ bắt cóc này được dàn dựng theo mệnh lệnh của Đại Ma Vương Rimuru, nghĩ là Gánh xiếc Tham lam cũng là thuộc hạ của Rimuru.
Chừng nào còn bị đối phương giám sát thì nhất cử nhất động của họ sẽ đều đến tai Đại Ma Vương Rimuru.
Thông tin này đã được tuồn đến chỗ đồng bọn hiện giờ vẫn chưa hay biết gì. Ngay khi ông vừa ngộ ra thì Diablo đột ngột viếng thăm.
(Tệ thật. Hết sức tồi tệ――)
Godama hoảng hốt.
Tuy khả bị phát giác rất thấp, song ông vẫn thủ sẵn vũ khí để phòng hờ. Cây "Hộ Tâm Trượng" yêu quý của ông.
Chừng nào còn mang nó bên người, trái tim ông vẫn tuyệt đối an toàn. Ông chắc mẩm là vậy.
Nhưng bây giờ, hiệu ứng ấy bỗng dưng biến mất.
Khiến cho ông không còn giữ được cái đầu lạnh nữa.
Đúng lúc đó, ông nhận được tin nhắn từ thư ký.
――Mức năng lượng của Diablo ước tính vào khoảng 7,000――
Đọc xong tin nhắn, Godama lập tức lấy lại bình tĩnh.
Con Thượng cấp Ma tướng đã từng gieo rắc nỗi kinh hoàng khắp đế chế năm xưa có mức năng lượng tận 10,000. Bởi vậy, ông đã lén dùng máy đo để ước lượng sức mạnh của Diablo.
Và giờ đã có kết quả.
7,000―― đủ để xem là rất mạnh.
Nhưng cũng không đến mức ông không đánh lại.
Đế quốc vẫn hay rêu rao rằng các cận vệ hoàng gia đủ sức đơn thương độc mã cân Tổng lãnh Ác ma.
(Thì ra cũng chỉ là hạng hữu danh vô thực sao. Ta nghe đồn Thượng cấp Ma tướng còn không bằng một sợi tóc hắn, nhưng hóa ra sự thực lại hoàn toàn trái ngược! Rốt cuộc, ta đây mà lại e ngại kẻ này ư? Hắn chẳng là cái thá gì. Chí ít cũng không đáng để ta phải dè chừng.)
Và rồi, Godama nở một nụ cười tự mãn.
Ông đã tự đâm đầu vào chỗ chết――
「Ngài Diablo, à không, Diablo. Ta nghĩ nơi đây sẽ trở thành mồ chôn của ngươi.」
「Kufufufufu. Quả là một trò đùa khôi hài?」
「Con Slime ngạo mạn dám tự xưng là Đại Ma Vương nay đã lơ là. Chúng ta sẽ thừa cơ chặt bớt vây cánh của hắn. An tâm, ta sẽ dựng lên một câu chuyện cho nên là, ra đi thanh thản.」
Quay về phía đối phương, Godama thốt ra những lời tuyệt nhiên không một ai dám nói trước mặt Diablo.