Phương pháp hướng dẫn cho các học viên ma thuật đã được thống nhất.
Cùng lúc đó, bọn họ cũng vừa quay trở lại, bộ dạng hết sức mệt mỏi.
Khoảng một giờ đồng hồ đã trôi qua, một cuộc chạy đường trường hẳn là rất kiệt sức đối với những học viên thiên về ma thuật, vì thể lực của chúng vốn không cao.
Bởi muốn sử dụng ma thuật đòi hỏi phải có chút thể lực, nên mong chừng đó là đủ.
Giao phần còn lại cho các giáo viên như đã bàn bạc, tôi hướng về phía những nhân vật chủ chốt, các học viên chiến đấu.
Và rồi――
「Nhấc chân, co giò mà chạy đi! Như thế này thì có đừng mơ đánh bại được bè lũ Magnus!」
Giáo viên chiến đấu Brown nhiệt tình hò hét, trông cứ như một người khác vậy. Gương mặt của ba giáo viên bên cạnh trông khá xấu hổ. Động lực của Brown thật mãnh liệt.
Một trong số đó, Peter,
「B-Brown-sensei, t-thầy không cần phải sung sức thế đâu――」
Nói lên tiếng lòng của những người xung quanh.
Nhưng ý kiến của vị đồng nghiệp Peter――
「Trật tự! Chúng ta làm là để chiến thắng! Lẽ nào chúng ta không được phép để tinh thần bùng cháy? Có gì sai? Cứ thế này thì anh mãi không bao giờ được nhận phần thưởng của Rim―― Satoru-sensei đâu!」
Đã bị Brown gạt phăng đi.
Nhưng mà, tên này....
Mục đích của gã đổi sang cái khác rồi á?
Còn nữa, hồi nãy gã suýt nữa thì gọi tên tôi đúng không? Thật đáng quan ngại.
「Phải, tôi đã lầm rồi. Rimu―― ý tôi là Satoru-sensei đang dõi theo chúng ta. Chúng ta không được phép tỏ ra ẻo lả―― tất cả, nhiệt tình lên nào!」
「Phải đấy, Peter-sensei! Chúng ta không thể phụ lòng mong mỏi đó được! Mấy đứa, vắt chân lên cổ mà chạy―― dù ngày mai trời có sập cũng phải chạy!」
「「「Vâng!」」」
Ư, ưm....
Giờ Peter cũng bị lây nốt.
Tại sao mấy ông tướng này hăng khiếp vậy?!
Mấy người bỏ các học viên lại luôn rồi kìa.
Mà cũng tốt.
Ừ thì cũng tốt.... có điều, đám học viên, chúng nó đã bị tẩy não gì trong một giờ vừa qua thế?
Ánh mắt chúng hừng hực khí thế, và chạy như điên.
Như thể chúng đang dốc hết sức bình sinh ra mà chạy thục mạng.
Phân bổ tối ưu ma thuật khắp cơ thể nhằm giảm bớt mệt mỏi và tăng cường thể chất.
Thứ gì đã khiến các học viên cuồng nhiệt đến mức này vậy?
Đừng bảo là... họ đang nhắm vào phần thưởng của tôi... đấy chứ?
Mong rằng việc họ thèm thuồng phần thưởng còn hơn cho đám người Magnus ăn hành chỉ là tưởng tượng của tôi thôi.
◇◇◇
Bọn họ đã chạy marathon đến tận đêm muộn.
Đúng như dự đoán, mọi người hoàn toàn kiệt sức.
Bọn họ hết sạch ma lực, thậm chí còn không cựa quậy tay chân nổi nữa.
Nhưng họ đã lấy lại được chút sức sau khi nhấp một ngụm đồ uống, pha thuốc hồi phục, mà tôi làm.
Một phát thể lực!
Dù không chứa taurin[note20392] nhưng vẫn rất hiệu quả.
Nó không chỉ chữa lành vết thương mà còn hồi phục cả thể lực.
「Satoru-san, cái này là....?」
「À, món đồ uống phỏng theo công thức bí mật của tôi. Tiện đây có đầy đủ nguyên liệu nên tôi chuẩn bị cho mọi người đỡ khát.」
Tôi tươi cười đáp lại.
Chém gió toàn tập, cơ mà tôi không thể nói huỵch toẹt ra là "Tôi pha nước này bằng thuốc hồi phục" được.
Sở dĩ tôi phải nói dối là vì hoàn cảnh ép buộc chứ không phải sở thích gì đâu.
.... Mà, nó cũng đâu hẳn là nói dối, nhỉ?
Trên góc độ khách quan thì những cụm từ "công thức bí mật", "đầy đủ nguyên liệu" hay "chuẩn bị cho mọi người", chẳng có cái nào sai sự thật cả.
Cái phần "đầy đủ nguyên liệu" chính xác hơn phải bổ sung thêm "ở trong『Kho không gian』" mới chuẩn.
Mà, cũng chả quan trọng lắm.
Sau khi tu sạch ly nước và giảm được phần nào mệt mỏi, bụng mọi người bắt đầu biểu tình.
Thế là, nhóm ở lại lập tức dọn bữa tối cho mọi người thưởng thức.
Nhóm phụ trách nấu nướng dường như đã rất nỗ lực, bữa ăn khá là ngon miệng.
Buổi trưa, tôi cho các học viên ma thuật bắt đầu thực hành "tạo hợp kim bằng ma thuật đất" rồi "tôi và rèn bằng ma thuật lửa".
Thành phẩm là mớ dao nĩa mà mọi người dùng vào tối nay.
Vài món có hình dáng hơi thô kệch song vẫn mang một nét cuốn hút riêng.
Cứ như vậy, chúng tôi đã đánh chén một bữa ngon lành vào đêm ngày thứ năm.
Hiện giờ, sau khi đã ních đầy bụng đói....
Là khoảng thời gian tâm trí bọn họ bình ổn lại và sự bất mãn lên ngôi.
「Thầy―― Satoru, cho em mạn phép hỏi chút được không.」
Julius đứng dậy, nói.
Cậu ta có chút miễn cưỡng gọi tôi bằng "thầy", nhưng đã kiềm nén lòng tự tôn lại và đánh tiếng hỏi.
Cậu ta chân thành hơn tôi nghĩ.
「Chuyện gì vậy?」
「Cả ngày hôm nay chúng em không làm gì khác ngoài chạy và chạy, có thật chúng em có thể đánh bại bọn chúng bằng cách này không?」
Julius lo sợ bản thân không đủ sức giành chiến thắng.
Khổ chủ còn đứng đối diện mà thú nhận với tôi nữa.
「Liệu em có thể mạnh lên bằng cách chạy――」
「Cậu bị ngu à? Đương nhiên chỉ cắm đầu chạy còn khuya mới giúp cậu mạnh lên. Chừng đó mà giúp cậu chiến thắng được thì mọi người đã không phải lao lực thế này rồi.」
「Gì cơ――!?」
Lời của tôi có lẽ đã chạm vào lòng tự ái của Julius, cậu ta trông như sắp nổi đóa lên.
Chúng tôi vừa bắt chúng chạy nguyên một ngày trời không kịp nghĩ suy. Rồi chính miệng tôi còn bảo rằng đó là việc hoàn toàn vô ích.
Chẳng khác nào ném cả một ngày vào sọt rác.
Như thể Julius vừa bị đem ra làm trò hề.
Nhưng chỉ cần tỉnh táo một chút là sẽ nhận ra ngay.
Không đời nào con người ta có thể mạnh lên bằng cách chạy.
Đó là bằng chứng cho thấy chúng đã dính phải cú sốc nặng nề đến độ không thể giữ cái đầu lạnh để mà bình tĩnh suy xét.
Trái lại, cũng nhờ chạy suốt một ngày mà lý trí và óc phán đoán của chúng đã trở lại.
「――Hóa ra, trò này là để bọn tôi tĩnh tâm lại à, Satoru?」
「Ừm, cách đó hiệu quả lắm đấy. Với lại, gọi tôi bằng "thầy" đi, Mondo.」
「Ưn, vâng. Đã rõ, thầy Satoru.」
「Hừm.」
Tôi gật đầu.
Đây cũng là một màn trả đũa tôi dành cho Julius vì tội bố láo dạo trước.
Thật sự thì, những người khác chỉ vô tình bị cuốn vào thôi.
Mà, mọi người có vẻ cũng chấp nhận câu trả lời, cho nên tôi sẽ giữ nó trong lòng.
「Giờ chắc mọi người cũng đã làm nguội cái đầu lại rồi. Vậy nên, bắt đầu họp bàn chiến thuật thôi.」
Sau bữa tối, chúng tôi tụ tập quanh lửa trại bày mưu tính kế.
Julius và Karma dường như cũng bằng lòng và không phàn nàn gì thêm.
Nói thật, tính tình chúng đơn giản thật đấy.
Mà thôi, vào việc nào.
「Trước tiên, phải bàn đến sức mạnh của Magnus. Có ai phát hiện ra bí mật gì đằng sau không?」
Nghe câu hỏi đó, toàn bộ mọi người trông có vẻ kích động.
Không chỉ các học viên, mà cả các giáo viên.
「Các giáo viên cũng thế, nếu nhận ra được gì thì xin cứ lên tiếng.」
Tôi thúc giục các giáo viên rồi quan sát họ.
Có ai thấy gì lạ không?
「Ngẫm lại mới thấy... Magnus quả thật rất ưu tú, nhưng cậu ta chẳng có vẻ gì là che giấu thực lực cả...」
Karma, một người khá thân thiết với cậu ta, khẽ thì thầm.
Tôi cũng đoán vậy.
Nếu một người nắm giữ sức mạnh như thế, kiểu gì cũng bị lộ phần nào tại học viện.
Ít nhất, dù bạn bè không nhận ra thì thầy cô cũng sẽ chú ý tới.
Nếu không thì họ đã thất bại trong vai trò giáo viên rồi.
「Không phải bào chữa hay gì đâu, nhưng tôi thực sự không ngờ rằng trò ấy lại mạnh mẽ đến nhường ấy.」
「Đúng... vậy. Cậu ta chẳng giống che giấu năng lực chút nào, mà có cảm giác như sức mạnh đột nhiên tăng vọt―― kiểu, vay mượn sức mạnh ấy.」
Jiddah, vị giáo viên chiến đấu đến từ NNU lẩm bẩm.
Heinrich, đã chứng kiến từ đầu chí cuối, cũng gật gù đồng tình.
Không hổ là nghiên cứu viên của NNU, mắt quan sát rất tinh tường.
「Cậu nói là vay mượn sức mạnh ư? Nghe có vẻ giống――」
「Nghe có vẻ giống Hợp thể Tinh linh?」
Tôi ngắt lời William.
Và mọi người nhất thời rơi vào trầm mặc.
Không ngạc nhiên lắm, cũng bởi Hợp thể Tinh linh là――
Bí thuật tối thượng của tinh linh thuật sĩ, điều khiển cả một tinh linh thượng cấp.
―― như thế đấy.
Đúng vậy.
Nó chính là bí thuật mạnh nhất mà loài người sáng tạo ra, vốn chỉ anh hùng chân chính mới có thể lĩnh hội và luyện thành.
Nhóm người duy nhất được biết đến có thể sử dụng kỹ thuật này chỉ có hội thánh kỵ sĩ, những chiến binh tối cường của nhân loại.
「Không, nhưng――」
「Không đời nào một học viên lại có thể thực hiện được Hợp thể Tinh linh!」
「Những người duy nhất làm được điều đó chỉ có vị anh hùng huyền thoại "Kẻ thống trị bạo hỏa[note29859]", và thế hệ tân anh hùng, Kenya cùng các đồng đội!」
「Đúng thế. Nó không phải thứ mà một học viên bình thường có thể bắt chước!」
Cuộc tranh luận dần trở nên gay gắt.
Nó đã biến thành một màn phản đối kịch liệt thì đúng hơn.
Cứ lời qua tiếng lại thế này thì sẽ chả đi đến đâu cả.
Chính các giáo viên cũng không thực sự hiểu rõ Hợp thể Tinh linh rốt cuộc là như thế nào nữa.
「Yên nào. Để tôi giải thích cho mọi người hiểu Hợp thể Tinh linh thực chất là gì.」
Khi tôi vừa dứt lời, đám đông ồn ào tức thì lặng thinh.
Tất cả đồng loạt quay về phía tôi.
Nhóm giáo viên khẽ liếc sang các học viên ngồi cạnh.
Có khi, chúng ta sẽ tiến gần hơn đến bức màn sự thật―― hẳn là họ đang nghĩ vậy trong đầu.
Chà, cũng được thôi.
Suy cho cùng, đây không phải là thứ chỉ cần hiểu là thực hiện được.
「Hợp thể Tinh linh là――」
Và rồi, tôi bắt đầu bài giảng.
◇◇◇
Ví dụ tiêu biểu nhất là Shizu.
Cô ấy đã『Hợp nhất』với Khổng Lồ Lửa Ifrit và trở thành Hỏa Ma nhân.
Mặc dù trường hợp của Shizu là nhờ vào kỹ năng độc nhất『Biến Chất Giả』, nên có thể xem là ngoại lệ.
Người bình thường rất khó『Hợp nhất』với tinh linh.
Ifrit, tinh linh lửa thượng cấp, sở hữu mức năng lượng ngang ngửa với cấp Bán Ma Vương.
Hợp nhất với thứ đó đồng nghĩa với nắm sức mạnh tương đương với Bán Ma Vương trong thân xác người phàm.
Xếp theo bảng xếp hạng của con người thì vào tầm hạng A+.
Hạng S là dành cho các Ma Vương, cấp bậc cao nhất.
Trên nữa thì chỉ có thể là, Anh Hùng.
Tồn tại đối lập với Ma Vương, kẻ được ca tụng là dũng sĩ phi thường nhất của loài người, cũng được xếp hạng S.
Ở cái đỉnh cao ấy, Anh Hùng có khả năng『Hợp nhất』với những tinh linh thuộc vào hàng tối thượng, quang tinh linh.
Cái này khác hoàn toàn với Anh hùng Thức tỉnh.
Để thức tỉnh thì cần phải sở hữu『Trứng của Anh hùng』và thỏa mãn nhiều điều kiện khác, nói chung là rất phức tạp.
Ít nhất, tôi chưa nghe về chuyện『Trứng của Anh hùng』của Kenya đã nở bao giờ. Dù cậu nhóc đã có được nó.
Cái "chúc phúc" Ramiris nói đó thực chất là một nghi thức nhắm xác định mức độ tương thích với tinh linh.
Kẻ có thể điều khiển và tận dụng triệt để sức mạnh của tinh linh, được tôn là đệ nhất thuật sĩ.
Giờ đến những người xếp dưới một bậc....
Điển hình như Thánh kỵ sĩ hạ cấp.
Họ có thể mượn một phần sức mạnh của tinh linh tương thích với bản thân.
Sức mạnh kỳ bí mà tinh linh nắm giữ.
Bọn họ dù là con người nhưng lại sử dụng được nguồn sức mạnh có bản chất giống như ma thuật.
Thoạt nghe thì tưởng đơn giản nhưng thực chất để đưa nguồn năng lượng đó vào cơ thể không hề dễ chút nào.
Đối với một người bình thường thì gần như bất khả thi.
Bởi vì vậy, họ phải trải qua đào tạo để biến cơ thể mình thành một vật chứa phù hợp, đồng thời phải rèn luyện tinh thần và tu dưỡng linh thể của bản thân.
Ma Vương Ruminas đã tìm cách tối ưu hóa những điều đó và thành lập một nơi sản sinh ra những Thánh kỵ sĩ tinh anh.
Song dẫu vậy, ngoại trừ những tài năng thiên bẩm, những người khác chỉ tiến được đến đẳng cấp『Hợp nhất』tinh linh hạ cấp là hết cỡ.
Ngoài ra, còn có giới hạn thời gian.
Trong một khoảng khắc, họ có thể vượt qua giới hạn của người phàm để áp đảo kẻ thù.
Điều đó đã biến Thánh kỵ sĩ thành vô địch.
Sức mạnh của tinh linh, kỹ thuật của nhân loại.
Đó chính là bí mật đằng sau sức mạnh.
Một khi ta hoàn toàn làm chủ được sức mạnh của thượng cấp tinh linh và tinh thông mọi thuật thức đỉnh cao mà loài người từng sáng tạo. Ấy chính là chân cảnh Anh hùng.
Shizu『Hợp nhất』bằng kỹ năng, nhưng cũng đã bước một chân vào cảnh giới ấy.
Hồi đó tôi thắng được là do ăn hên thôi.
Thú thực, tôi gần như là khắc tinh của cô ấy.
Sau khi ngồi nghiệm lại trận chiến,『Đại hiền nhân』mới nói cho tôi biết.
Sao không nói sớm! Tôi suýt nữa buột miệng hét lên, cơ mà ngẫm lại thì nghe một tin không mất khả quan như thế giữa trận chiến thì cũng chẳng hay ho lắm. Cũng may cuối cùng tất cả đã kết thúc êm đẹp.
Đám nhóc Kenya thì khỏi nói.
Linh hồn chúng đã dung hợp với thượng cấp tinh linh một cách an toàn.
Cho nên khi lớn lên chúng dần thích ứng với nó.
――Đặt các trường hợp ngoại lệ như Shizu và hội Kenya sang một bên.
◇◇◇
Tôi tiếp tục thuyết trình cho mọi người, dĩ nhiên là không nhắc đến tên chính chủ.
Mà, ngừng ở đây thôi.
Đến lúc chuyển chủ đề rồi.
「Tôi nghĩ giờ chắc mọi người đã hiểu rằng khống chế sức mạnh tinh linh trong thân xác người thường là rất khó. Vậy, để đưa sức mạnh ấy vào cơ thể―― hay đúng hơn là để sử dụng sức mạnh kỳ bí đó, thì phải làm gì?」
Đoạn tôi quét mắt và thấy tất cả đều đang chăm chú lắng nghe.
Khi được hỏi đa số bỗng giật mình lúng túng.
Song, cũng có những người nắm bắt rất nhanh――
「Ý thầy Satoru là―― không phải ta sử dụng sức mạnh của tinh linh, mà là thứ sức mạnh kỳ bí kia. Nói cách khác, nếu là một thực thể cấp cao hơn cả tinh linh mà con người có thể điều khiển được, là vậy chăng?」
Cậu ta đưa ra một phỏng đoán nhắm thẳng vào trọng tâm vấn đề.
Tôi mỉm cười đáp,
「Không hổ danh thần đồng của Học viện Tổng hợp Ingracia. Quả là một nhận định sắc bén, Julius à. Hay vì cậu là hoàng tộc của Ingracia nên vốn đã quen thuộc với các tinh linh? Thế cho phép tôi hỏi cụ thể hơn. Cậu nghĩ nó là gì?」
Chẳng biết tự bao giờ, thái độ cao ngạo của Julius đối với tôi đã không còn.
Cơn giận của cậu ta đã nguôi ngoai trong lúc im lặng nghe giảng.
Cậu ta dường như đã thừa nhận tôi là một giáo viên, không, có lẽ nó còn là một cái gì đó lớn hơn nhiều.
Julius lưỡng lự trước câu hỏi đó.
Song thực sâu trong thâm tâm, cậu đã có sẵn câu trả lời.
Tuy nhiên, cậu ta cứ ấp a ấp úng, nói mãi không thành tiếng. Nhưng cuối cùng, cậu cũng mạnh dạn nói ra.
「Ác ma?」
Và.
Tôi nhoẻn miệng, vỗ tay khen ngợi.
「Chính xác.」
Tôi khẳng định.
Không phải Thiên thần, mà là Ác ma.
Lý do cũng chẳng khó hiểu.
Bởi Thiên thần là thực thể thuần thiết, chúng khó lòng tồn tại ở bất cứ nơi nào khác ngoài Thiên giới.
Mặc dù tình hình hiện thời có hơi khác một chút.
Trước tiên, Ác ma rất thích hợp cho chiến đấu.
Ngoài ra còn vài nguyên nhân khác nữa....
Những kẻ sử dụng Ác ma rất hiếm.
Đa số đều phải tiến hành nghi thức triệu hồi, song cũng có người triệu hồi Ác ma bằng ma thuật.
Ma đạo sư siêu hạng, thường được biết đến với tên gọi Triệu hoán Quỷ thuật sư.
Thao túng đến Thượng cấp Ác ma là cực hạn, nhưng chừng đó thân xác con người vẫn chịu đựng được.
Trên hết, nếu mài giũa và cường hóa cơ thể....
Ta sẽ có được sức mạnh phi thường, mà không cần rèn luyện linh thể như các Thánh kỵ sĩ.
Hơn thế nữa....
「Bổ sung thêm là có một phương pháp rất hiệu quả nhằm tăng cường sức mạnh cho cơ thể. Chắc hẳn các vị đến từ Học viện Nghiên cứu Ma thuật và Khoa học NNU phải rõ hơn ai hết nhỉ?」
Lập tức, gương mặt các học viên NNU biến sắc và căng thẳng.
Nhưng không một ai dám lên tiếng.
「Binh đoàn Thiết giáp, một trong tam đại quân đoàn của Đế chế cũ. Binh sĩ nhập ngũ đều phải trải qua một cuộc phẫu thuật cải tạo ma thuật đen để biến đổi thành một siêu chiến binh――」
Nói đến đây, các giáo viên cũng đã nhận ra.
「Đừng bảo là....」
「Phẫu thuật cải tạo ma thuật đen là phương pháp cấm vì quá vô nhân đạo.... Ngoài ra, những nhà khoa học còn sống sót đã―― khoan, đừng có nói là bọn chúng....?」
「Không, về mặt lý thuyết là bất khả thi. Ngay cả phương pháp phẫu thuật cải tạo ma thuật đen cũng chỉ tăng cường sức mạnh cơ thể đến hạng A là tối đa.」
Heinrich tuyên bố chắc nịch.
Không ngoài dự đoán, là một nghiên cứu viên ắt hẳn anh ta phải am hiểu hơn người khác.
「Không sai. Theo thông tin tôi thu thập được, chỉ một phần rất nhỏ binh sĩ đạt được đến hạng A. Vẫn thua xa cấp Bán Ma Vương. Nhưng―― cốt lõi ở đây là tăng cường sức mạnh cơ thể.」
Hé lộ đó là đủ đả thông tư tưởng của Heinrich.
「Hiểu... rồi. Ác ma luôn thèm khát một cơ thể mạnh mẽ.... Nếu Ác ma được trú ngụ trong một thân xác mạnh mẽ, thì ngay cả Thượng cấp Ác ma cũng vượt trội hơn cả Thánh kỵ sĩ. Hóa ra, đó là――」
Không nghi ngờ gì nữa, chính là Hợp thể Ác ma.
Kinh nghiệm chiến đấu của Độc Hổ, một trong những bị vua cai trị hòn đảo, quá ít ỏi, không đáng so sánh với một cấp Bán Ma Vương thực thụ.
Trái lại, nếu một kẻ giàu kinh nghiệm trận mạc như Magnus, lại nắm trong tay sức mạnh của Ác ma thì....
Chẳng lạ khi cậu ta dễ dàng áp đảo Độc Hổ.
Thêm nữa, khả năng phương pháp phẫu thuật cải tạo ma thuật đen đạt được tiến bộ mới trong mười năm qua cũng không hề thấp.
Không quá bất ngờ nếu Irina, nhà nghiên cứu có vẻ là kẻ chủ mưu, chính là người dẫn đầu trong cái nghiên cứu đó.
「Chà, vậy là đủ rồi. Điều này cũng lý giải được phần nào sức mạnh của Magnus.」
Đoạn tôi tạm thời khép lại chủ đề này.