Tensei Oujo To Tensai Reijou No Mahou Kakumei

chương 02: hôm nay nhà vua lại đau dạ dày

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lâu đài hoàng gia Palettia, bên trong văn phòng của quốc vương, nhà vua Orfans Von Palettia hiện đang tao nhã thưởng trà giữa hàng núi công việc bộn bề.

Việc triều chính đối với nhà vua là rất vất vả. Những giây phút thảnh thơi như giờ đây có thể nói là quý giá hơn tất cả. Mặc dù vất vả là vậy, điều quan trọng đối với một vị vua còn phải là giữ cho tâm hồn luôn được thư thái.

……Chỉ với tâm thế như vậy thì ông mới có thể làm việc nổi. Không chỉ có mỗi chính trị là luôn khiến ông đau đầu, ông còn đau đầu vì đủ thứ khác nữa.

Đặc biệt, thứ hiện ra đầu tiên trong đầu ông chính là gương mặt của công chúa, ông lắc đầu nguầy nguầy như muốn gạt phăng dòng suy nghĩ đó ra.

Đứa con gái suốt ngày bày ra những chuyện của ông dạo gần đây lại có vẻ im hơi lặng tiếng. Ông thầm nghĩ rằng có lẽ cuối cùng con bé cũng biết nhận thức, thế nhưng đó chắc chắn là chuyện không thể.

Thời gian này trông chỉ như là một khoảng bình yên nhỏ trước cơn bão lớn mà thôi, nghĩ tới đó khiến ông cảm thấy lo lắng không dứt được.

(......Không thể gạt ra khỏi đầu nổi mất)

Ông cố gắng quay lại làm việc trong khi cầu nguyện rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Dẫu vậy, mong ước của ông liền ngay lập tức bị đạp bay đi.

「Bẩm bệ hạ. Xin thứ lỗi cho thần! Thần xin được khẩn báo! Công chúa Anisphia……!」

「............Hầy, lại nữa hả! Lần này lại là cái gì đây!? Cái con nhóc này lại gây ra chuyện gì rồi!?」

Nghe xong người hiệp sĩ đang đứng ngay trước cửa khẩn báo, nhà vua gắng nén lại cơn đau dạ dày đang bắt đầu quặn lên.

Ngẩng mặt lên trời mất một chút, Orfans giục gọi người hiệp sĩ báo cáo tiếp.

「Công chúa Ainsphia vừa sử dụng ma cụ bay ghé qua Lâu đài hoàng gia ạ! Ngài ấy mong được yết kiến bệ hạ, với lại……」

「Với lại cái gì! Báo cáo rõ ràng xem nào!」

「Vâng~! Công chúa Ainsphia mang theo tiểu thư nhà Công tước Magenta tới đây, nhưng, nhìn từ bất kỳ góc độ nào thì cũng giống như là bị bắt cóc ạ……!」

「Cái con nhóc bất trị này, nó đang làm cái quái gì vậy~!?」

Euphyllia, tiểu thư nhà Công tước và cũng đồng thời là hôn thê của con trai ông, nghe thấy cái tên đó khiến Orfans cảm thấy xây xẩm mặt mày và gần như gục xuống tại chỗ.

Chính xác thì hôm nay là ngày mà học viện quý tộc tổ chức tiệc mừng. Thế nhưng chẳng hiểu sao mà Euphyllia đáng ra phải ở đó nhưng giờ lại có mặt ở đây.

Nếu hiệp sĩ đã báo cáo lại là bắt cóc, rất có thể nó chính là nghĩa đen. “Nếu con nhóc ngu ngốc đó thì chắc chắn là vậy rồi”.

「Dẫn đến chỗ ta ngay! Cả Euphyllia nữa!」

「Th, thần tuân lệnh!」

Orfans thở dài trong lúc người hiệp sĩ bắt đầu chạy đi, ông kéo hộc bàn và lấy từ trong đó ra một lọ thuốc.

Đây là thứ có tác dụng giúp ông chống lại những cơn đau dạ dày do đứa con gái cứ bất thình lình là lại quậy phá và không bao giờ chịu để ông yên.

Chẳng phải quá khi nói rằng thứ thuốc này cũng là thứ duy nhất có thể cứu giúp ông hiện tại. Điều nực cười ở đây nằm ở việc tác giả của thứ thuốc này cũng chính là tác giả của đủ thứ chuyện ầm ĩ ngoài kia, Anisphia.

Orfans nhớ lại cái lúc mà mình đã suýt đổ gục khi phát hiện ra sự thật đó.

Hít lấy một hơi, ông trở về chỗ ngồi. Bên ngoài là người hiệp sĩ đang cất giọng vừa phải xin vào phòng yết kiến.

Khi ông vừa đồng thuận, cánh cửa mở ra cùng hai người đang bước vào phòng.

「Phụ vương trông có vẻ thư thái quá nhỉ! Con xin lỗi vì đã đột ngột ghé thăm nha!」

Tehepero~! [note49260] Giọng nói nhẹ nhàng, thanh cao của Ainsphia khi bước vào phòng cứ như ảo giác dội vào tai Orfans, khiến ông cảm thấy đau đầu và nheo mắt lại.

Trên lưng cô ấy hiện tại chính là Euphyllia với đôi mắt dường như đang quay mòng mòng. Chỉ khi hạ xuống từ lưng và bị lắc vai, Euphyllia mới định thần trở lại, và gương mặt cô trở nên tái nhợt đi khi nhìn ra xung quanh.

「B, bệ hạ! Thần rất xin lỗi! Xin hãy tha thứ cho thần!」

「Được. Chắc hẳn mọi chuyện đều là do con nhóc ngu ngốc này gây ra rồi. Giờ thì, Anis?」

「Dạ, thưa phụ vương!」

「Báo cáo nhanh. Lần này mi lại gây ra chuyện gì……?」

「Thưa phụ thân, có điều này con muốn được nói trước, toàn bộ lỗi lần này không phải chỉ có mỗi mình con đâu ạ!」

「Ta sẽ phán quyết khi nghe mi báo cáo sau…… Thế chuyện là gì?」

「Con bị “lạc hướng đôi chút” trong lúc thử nghiệm bay đêm bằng “chổi phù thủy”. Kết quả là con đã bất ngờ lao vào giữa buổi tiệc mừng của học viện quý tộc ạ!」

「......Cái con……~NGU NÀY~!!」

Orfans đứng phắt dậy và nện thẳng quả đấm xuống đầu Anisphia.

Anisphia ôm đầu cúi xuống và hét lên theo cái cách chẳng hề nữ tính chút nào.

「Mi đó! Chính là cái kiểu như mi đó! Bao nhiêu sai lầm rồi mà mi không rút ra nổi cái gì hay sao! Cái đầu mi có chỉ để trang trí thôi à!?」

「Phụ vương à, run sợ trước thất bại thì thành công sẽ

không tìm đến đâu!」

「Ta đã dặn mi bao lần là phải có biện pháp an toàn rồi! Còn mi cứ cố lặp đi lặp lại mấy chuyện đó mới là đại ngu đấy, cái con ngu này!!」

Ông thụi tiếp quá đấm nữa xuống. Anisphia lại tiếp tục khuỵu xuống với hai tay ôm đầu. Còn Orfans thở hổn hển đang cố điều chỉnh nhịp thở lại.

(Nếu chỉ đơn giản là con nhóc lập dị này thì không có gì đáng nói, nhưng vấn đề ở đây lại nằm ở sự xuất hiện của Euphyllia. Tại sao con bé lại có mặt ở đây nhỉ?)

「Euphyllia, sao con lại đi cùng Anis vậy?」

「D, dạ thưa……」

Euphyllia tỏ ra ngập ngừng khi nghe Orfans hỏi, cô cắn lấy môi và cúi gằm mặt xuống. Trông thấy cảnh đó khiến Orfans căng mắt ngạc nhiên.

Đối với Orfans, Euphyllia cũng giống như là con gái. Đối với một người mà sẽ trở thành hoàng hậu tiếp theo, thái độ bất thường của cô ấy khiến ông cảm thấy không ổn.

Chắc hẳn là phải có chuyện gì đó, chính cái trực giác đã được trui rèn qua đủ thứ vấn đề mắc phải giờ đang dấy lên trong ông một linh cảm xấu.

「Thưa phụ vương, Al-kun tuyên bố là sẽ hủy hôn ước」

「Hả?」

「Đúng đấy ạ, Al-kun muốn hủy hôn ước」

「............Hả?」

「Hủy hôn ước, ạ」

「Nhưng mà ai với ai cơ?」

「Là Al-kun với tiểu thư Euphyllia đó」

「Nhưng ai là người nói? Chẳng nhẽ là Algard sao?」

「Thì là Al-kun đó!」

Nghe báo cáo từ Anisphia vừa mới đứng dậy trong khi vẫn đang ôm đầu, Orfans trở nên hoàn toàn bất động suốt một hồi lâu.

Ông cần thời gian để tiêu hóa hết toàn bộ những lời mà Anisphia mới kể.

Đến khi ông hiểu hết được tất cả, Orfans gào lên vì đau như thể dạ dày bị siết chặt lại, trông như ông đang chuẩn bị gục xuống tại chỗ tới nơi.

Chỉ có niềm kiêu hãnh và ý chí của một vị vua mới có thể giúp ông nén chịu được, Orfans hướng mắt về phía Euphyllia với phần miệng co giật liên hồi.

「Ta xin lỗi. Hãy nói với ta rằng đây chỉ là một cơn ác mộng đi, phải vậy đúng không? Euphyllia」

「......Dạ. Thần rất xin lỗi bệ hạ, nhưng điều này là quá sức với thần ạ」

Euphyllia cúi đầu xuống như muốn khẳng định tính xác thực của câu chuyện. Tông giọng quá đỗi nặng nề khiến ông cảm tưởng như sắp nôn ra máu.

「T, tại sao!? Hủy hôn ước, giữa buổi tiệc sao!? Tại sao ta không hề hay biết gì về chuyện này? Nếu không thì ta đã có thể trách phát nó trước rồi!!」

「Hình như là do thằng bé thích một cô gái khác ngoài tiểu thư Euphyllia đấy phụ vương」

「Đó là ai!?...... Chẳng lẽ nào, là đứa con gái Nam tước đó sao!?」

Lướt qua tâm trí Orfans hiện tại là những tin đồn về việc Algard có cảm tình với con gái của một Nam tước thấp kém.

Nếu chỉ là có tình cảm không thôi thì không sao. Thế nhưng nếu muốn trở thành hôn thê và cũng như là cười làm vợ hợp pháp thì lại thành một vấn đề khác.

「Nghe nói rằng gần đây chúng nó có quan hệ gần gũi với nhau…… Thế nhưng hủy hôn với Euphyllia!? Như vậy có nghĩa là nó định rước con gái Nam tước mà người ta đồn thổi về làm vợ hợp pháp hay sao!?」

「Chúng ta cũng cần phải xác nhận lại xem có đúng là Al-kun nói vậy không không đã, cơ mà trường hợp này thì chắc là đúng rồi nhỉ. A, tiếp theo chúng ta sẽ có một buổi họp gia đình đó! Con báo với phụ vương rồi đấy nhé!」

Không hiểu sao Anisphia lại vừa báo cáo vừa dơ bàn tay nắm lại với ngón cái dựng lên và cười lớn, trong vô thức Orfans đã vung tiếp quả đấm thứ ba xuống.

「Kh, không thể nào…… con gái nhà Nam tước ấy hả!? Đến ngay cả một chút giáo dục để trở thành hoàng hậu cũng không có nữa!? Việc rước một người như vậy về làm vợ hợp pháp, chẳng lẽ Algard còn không hiểu điều đó sao!?」

「Al-kun ấy, thằng bé luôn ám ảnh chúng ta bởi cái tính hấp tấp với hay gây rối của nó nhỉ……」

「Mi không có quyền nói vậy đâu!」

Ông vừa quát vừa lấy hai ngón tay ghì mạnh vào thái dương của Anisphia vừa mới thở ra điều gì đó ngu ngốc. Chuyện này không đơn thuần chỉ là tệ thôi đâu. Nó còn xâu chuỗi với hàng tá các sự kiện khác nữa.

Vấn đề trước mắt chính là đối với thân sinh của Euphyllia, Công tước Magenta.

Vốn chuyện đính hôn với Euphyllia là được phía hoàng tộc chủ động đề xuất. Sớm bộc lộ tài năng thiên bẩm, Euphyllia lúc đó được mời gia nhập hoàng tộc, với mục đich trở thành người phò tá Algard lãnh đạo vương quốc trong tương lai. Chính nhà vua là người đã phải đích thân liên lạc với Công tước Magenta nhằm đi đến thuyết phục thành công.

Orfans từ nhỏ đã là bạn thân với Công tước Magenta, đồng thời ông cũng luôn được Công tước tương trợ nhiều.

Công tước Magenta vốn rất yêu quý cô cô gái tài năng của mình, từ đầu ông chỉ chấp nhận lời đề nghị này một cách khá miễn cưỡng. Sau đó là đủ thứ chuyện phức tạp và rồi cuộc đính hôn cũng đã thành công.

Hay nói cách khác, việc hủy hôn ước từ phía hoàng tộc là một hành động ngu xuẩn như đang phỉ nhổ vào thiện chí và lòng trung thành của Công tước Magenta.

Orfans vốn cũng đã biết mối quan hệ giữa Algard và Euphyllia chẳng mấy êm thắm gì. Có khi nào chính Euphyllia cũng suy nghĩ đến việc hủy hôn ước không? Hai bên cũng đã có trao đổi về vấn đề này.

Dẫu vậy, họ vẫn tiếp tục đặt niềm tin vào Euphyllia rằng cô có thể hoàn thành nghĩa vụ bản thân để phò trợ vương quốc, phía hoàng tộc quyết định sẽ không hủy hôn…… Ít nhất thì đó là những gì mà thân sinh hai bên đã bàn trước.

(Chuyện này mà để Grantz biết thì…… T, tệ rồi đây……!)

Công tước đương nhiệm Grantz Magenta, một người bạn thân của Orfans mà đến ông cũng không thể ngẩng cao đầu lên được.

Đối với Orfans, ông ấy chính là cánh tay phải đắc lực và đáng tin cậy nhất. Mặc dù Grantz vô cùng nghiêm khắc với đứa con gái Euphyllia của mình, thế nhưng thâm tâm ông ấy lại là một người rất cưng chiều con gái, Orfans hiểu rõ điều đó.

Ông ấy tỏ ra nghiêm khắc với Euphyllia là vậy, nhưng tất cả cũng là vì lo lắng cho con gái mình.

Đứng ở vị trí Công tước, để làm tấm gương cho giới quý tộc noi theo về lòng trung thành với hoàng tộc, ông đối xử với con gái mình dưới tư cách là một Công tước chứ không phải là một người cha.

Mong muốn của ông chỉ vì để Euphyllia sẽ không phải hổ thẹn khi trở thành một hoàng hậu. Do đó nên ông mới giáo dục con gái mình một cách nghiêm khắc đến vậy.

Bạn thân của nhà vua là một người rất nghiêm khắc.

Lúc Orfans chưa lên ngôi vua mà vẫn còn là một hoàng tử, chính sự nghiêm khắc đó đã cứu giúp ông vô số lần, chỉ là giờ đây, ông lại thấy run sợ trước cảnh tượng như thể bầu trời đang sắp đổ sập xuống đầu.

Vấn đề trong câu chuyện này chắc chắn sẽ không chỉ dừng lại là hủy hôn ước thôi.

Với tư cách là người trị vì vương quốc, cái kết quả đáng thất vọng này là thứ mà ông không thể chấp nhận được, và cho dù ông có bị trách cứ thì cũng không thể phản bác lại được.

Giả sử như Algard muốn kiến nghị hủy hôn ước, sẽ không có chuyện Orfans chấp thuận điều đó.

Nếu như cậu chuyện chỉ dừng lại là hủy hôn ước không thì cũng khó mà tránh khỏi được. Dẫu vậy, nhất quyết ông không thể cho phép cái lý do như là nảy sinh rắc rối tình cảm được.

Thế nhưng phía bên kia lại là cô gái đó. Chỉ là con gái của một Nam tước. Thực sự đó không phải là một người đủ phù hợp cho vị trí hôn thê của hoàng tộc được.

Vấn đề ở đây là nằm ở thành tích, chỉ cần có một thành tích thôi thì mọi chuyện có thể đã khác, thế nhưng Lainie Cyan lại chẳng có bất kỳ thành tích hay là giai thoại nào.

Euphyllia đã được giáo dục để trở thành một hoàng hậu từ khi còn nhỏ, cô lớn lên cùng với giá trị quan đó.

Nhưng ngược lại, dường như Lainie Cyan sẽ chẳng thể có suy nghĩ như vậy. Nếu cô gái ấy vốn ý thức được điều đó, mọi chuyện có lẽ đã chẳng xảy ra rồi.

Hay nói cách khác, một khi mọi chuyện trở thành như vậy, vì những vấn đề căn bản đó mà Lainie Cyan không thể được chấp nhận trở thành hoàng hậu hợp pháp được.

Nói như vậy thôi chưa đủ, vị trí của Euphyllia vốn còn là để phò trợ cho Algard nữa. Hay nói trắng ra là chỉ một mình Algard thôi là chưa đủ.

Ông không thể biết được đã có bao nhiêu người đã chứng kiến tận mắt chuyện này rồi. Câu chuyện này cũng không thể nào giấu đi được nữa.

Dù là nhìn từ bất kỳ góc độ nào, câu chuyện hoàn toàn đi vào bế tắc mà không tìm ra được bước đột phá. Mà vốn thì Orfans cần phải lo cho cái mạng của mình trước đã, còn chuyện đột phá để sau.

Nhất là khi ông nghĩ tới người người bạn tri kỷ và rất cưng chiều con gái của mình, Công tước Magenta.

「Mugu, guoo~......!」[note49261]

Cơn đau dạ dày chạm đỉnh, Orfans chống tay lên bàn với cái lưng khom hẳn xuống.

Ông đau đớn do cái dạ dày bị đủ thứ căng thẳng hành hạ, thế trạng của Orfans đang ngày càng suy kiệt hơn.

「Phụ vương!」

「B, bệ hạ! Người cố đứng vững ạ!」

Ainsphia và Euphyllia thấy vậy liền lao tới giúp Orfans.

Hai người đỡ lấy Orfans và dìu ông về ngồi tựa lưng lại vào ghế.

「Tại sao, Algard? Tại sao con lại hành động như vậy……」

Thâm tâm Orfans không hề có suy nghĩ rằng Algard là một đứa bất tài.

Để mà nói rằng thằng bé có thể trở thành vĩ nhân đi vào sử sách thì không. Dẫu vậy, ông tin rằng nó sẽ trở thành một người trị vì vương quốc tốt. Đó mới là điều ông hằng mong mỏi. Thế mà giờ đây sự thật lại đập vào mắt ông như vậy.

「......Tất cả đều là do ta quá bất tài, ta thực sự xin lỗi……」

Orfans ôm đầu cúi gằm mặt xuống, Euphyllia cũng đang quỳ xuống xin lỗi vì sự bất lực của bản thân. Bờ vai cô run lên bần bật trong đau đớn, khiến ai ai nhìn thấy cũng phải rơi nước mắt.

Trông thấy Euphyllia với lòng chính trực và phẩm giá chẳng bao giờ thay đổi, Orfans cắn môi.

Orfans hiểu, ông hiểu rằng phần nào đấy trong Algard có sự mặc cảm. Nguyên nhân đều là do đứa con gái bất trị Anisphia này!

Ông đột nhiên quay sang lườm Anisphia, làm cô nghệt mặt ra trong bối rối.

Con bé quá tài giỏi, mặc cho đủ thứ vấn đề mà nó mang lại, thậm chí con bé còn là người gây dựng cho một học thuyết chưa từng ai khám phá ra nữa. Và khi ở bên một người chị như vậy, Algard đã cảm thấy gì với mọi chuyện trước mắt?

Có một điều mà ông có thể chắc chắn là sẽ chẳng có bất kỳ ảnh hưởng tích cực nào. Ông nghĩ rằng chính bản thân Ainsphia cũng đã nhận ra điều đó. Do đó nên con bé mới chủ động giữ khoảng cách với Algard.

“Nếu Anisphia không bất thường và là con trai thì”. Nếu chuyện đó mà là sự thật thì trước giờ ông đã không bị hành hạ đến vậy.

Mặc dù Anisphia là một thành viên hoàng tộc, cô tự đặt sự hiện diện của mình ra khỏi việc quốc chính. Sự thật là Anisphia đã từ bỏ quyền kế vị ngai vàng của mình.

Tuy vậy, cô lại gây chú ý bởi vì cô là người đầu tiên khởi xướng “Ma học”.

Ma học do Anisphia khởi xướng đem đến một làn gió mới cho Vương quốc Palettia.

Và làn gió đó chính là “Ma cụ”. Một thứ công cụ có khả năng mô phỏng ma thuật.

Những thứ này đang dần dần truyền đi và đem lại lợi ích cho khắp vương quốc. Chính vì vậy nên Anisphia là một phần không thể thiếu của vương quốc.

Sự thật là Anisphia chẳng giống hoàng tộc chút nào. Mà được nhận định như là một thất bại của hoàng tộc hóa ra lại là điểm tốt cho cô.

Tuy nhiên, những ý tưởng về ma học lẫn ma cụ có thể trở thành một thành tựu làm chấn hưng vương quốc.

Và càng vì vậy, Orfans càng hiểu Algard cảm thấy mặc cảm vì Anisphia thế nào, ngay cả là bản thân Anisphia cũng vậy.

Do đó, Anisphia tự giả khùng giả điên như một đứa trẻ có vấn đề nhằm không làm đe dọa tới vị trí của Algard.

……Tốt nhất nên là như vậy, Orfans nghĩ.

「......Nhưng, ta phải làm gì bây giờ. Chẳng lẽ ta lại hủy hôn ước thật…… Ta phải làm gì đây……」

「A~, vậy thế này nhé phụ vương! Xin hãy nghe con nói chuyện này! Anisphia này biết một cách để giúp phụ vương thoát khỏi tình huống khó xử hiện tại đấy ạ!」

「......Gì cơ?」

Bất thình lình Anisphia nói ra một điều gì đó ngây thơ khiến cho Orfans phải nghi ngờ nhìn sang cô.

Anisphia vòng ra phía sau và đặt tay lên vai Euphyllia vẫn đang đứng yên mà không nói lời nào.

「Vốn dĩ hôn ước giữa hoàng tộc và Công tước Magenta là để thể hiện tình gắn kết đôi bên phải không, phụ vương?」

「Ừ, đúng. Mục đích chính ban đầu là vậy, nhưng mong ước của ta là Euphyllia sẽ trở thành người phò trợ cho Algard trong tương lai」

「Đã vậy! Đã vậy thì chúng ta vẫn còn một cách để hủy hôn ước trong yên bình trong vẫn tiếp tục duy trì quan hệ đôi bên đấy!」

「......Mi nói vậy khiến ta chỉ thấy có dự cảm xấu thôi, mà để ta nghe thử xem đã. Thế kế hoạch ở đây là gì?」

Anisphia được hỏi liền bắt đầu cười toe toét và nói.

「――Xin hãy giao tiểu thư Euphyllia cho con!」

Một sự im lặng đau đớn chiếm lấy đôi tai. Cả Euphyllia lẫn Orfans đều nhìn Anisphia với khuôn mặt như không hiểu nổi cô đang nói gì.

「......Mi có ý gì ở đây?」

「Con sẽ lấy tiểu thư Euphyllia về làm vật thí nghiêm, gohon~!...... Con muốn tuyển em ấy về làm trợ lý nghiên cứu!」

「Cái con này! Mi mới vừa nói cái gì cơ!? Phun ra!! Phun hết ra!!」

「Gee~!? T, tiểu thư Euphyllia là một pháp sư xuất sắc đó! Dù sao thì em ấy cũng có thiên phú về nhiều thuộc tính ma thuật mà, chẳng phải là một nhân tài hiếm có trong lịch sử sao! Nếu em ấy không còn là hôn thê của Algard nữa, con mong em ấy có thể trở thành vật thí nghiệm, ấy chết nhầm, mong em ấy có thể giúp sức con trong nghiên cứu ấy mà……!」

Quả thực, Euphyllia là một pháp sư xuất chúng. Tuy nhiên, ông không hiểu sao một đứa cắm đầu vào nghiên cứu “ma thuật” lại muốn tuyển Euphyllia về làm trợ lý làm gì.

「Như vậy thì làm sao mà ta thuyết phục nổi Công tước Magenta được chứ……!」

「Chuyện tiểu thư Euphyllia bị hủy hôn ước chắc hẳn giờ đã bị lan truyền rồi, chúng ta không còn cách nào để đảo ngược điều này đâu! Vậy nên dù chuyện này có phần liều lĩnh, chúng ta cần phải hướng sự chú ý sang một vấn đề khác! Nói gì thì nói, con gái phụ vương cũng chính là đứa trẻ rắc rối số một vương quốc mà!」

「Lại còn dám ưỡn ngực ra nói vậy nữa……! Ý của mi là bảo ta bán Euphyllia cho mi à!?」

「Bị hoàng tộc ép hủy hôn ước, phụ vương thử nghĩ xem thanh danh quý cô của tiểu thư Euphyllia trong tương lai có bị tổn thương không! Có khả năng trong tương lai sẽ khó mà tìm được bất kỳ cuộc đính hôn hạnh phúc nào với một quý tộc tử tế đó!」

「Gu, gununu~......!」

Những lời nói khiến Orfans cảm thấy bị tổn thương. Trở thành một cô gái bị phía hoàng tộc ép hủy hôn ước như vậy sẽ ảnh hưởng lớn tới hôn nhân của cô ấy trong tương lai.

Mặt khác, Euphyllia sở hữu tài năng quá lớn để có thể gả sang nước khác. Còn bị trói buộc với quý tộc nghèo thì chẳng khác nào gánh nặng đối với cô ấy.

Euphyllia hiện đang vừa đúng tuổi để kết hôn. Nếu bỏ qua giai đoạn này, cô sẽ bị chê là già, kết quả là càng chỉ nhận về thêm thương tổn.

「Về chuyện này, con thấy rằng chúng ta có thể tìm lại danh dự cho tiểu thư Euphyllia nếu em ấy tham gia hỗ trợ nghiên cứu và phát triển “Ma học”! Như vậy thì em ấy sẽ không phải lo bị kết hôn muộn nữa! Để cho em ấy thêm thời gian là em ấy lại có thể tìm được đối tượng thích hợp với mình ấy mà!」

「Nói tốt đấy. Ta hiểu rồi, điều này có thể nói là tuyệt vời đây…… Thế, ý định thật sự của mi là gì?」

「Làm gì có chuyện con lại bỏ lỡ một người xuất sắc như em ấy cho vị trí trợ lý chứ!?」

「Fungaa~!!」[note49262]

「Thiết trảo~!? M, mặt con bị bóp nát mất……!」

Orfans dùng tay bóp lấy mặt Anisphia và nâng cô lên cao.

Ban đầu Anisphia còn dùng hai tay bóp lấy bàn tay đang nâng mình lên, còn đôi chân thì đang vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhưng sức chống cự của cô càng yếu dần đi sau đó.

Lườm Anisphia cùng vẻ mặt tức giận, Orfans nghĩ rằng đứa con gái này chỉ đưa ra kế hoạch theo hướng thuận tiện cho mình mà thôi.

Anisphia gần như đang độc lập hoàn toàn ở mảng nghiên cứu ma học hiện tại. Mặc dù cô là một đứa trẻ có vấn đề, Anisphia lại rất kỹ tính để không khiến người khác rơi vào nguy hiểm.

Ngoài những người mà cô tuyệt đối tin tưởng ra, Anisphia không tiết lộ thông tin về quá trình nghiên cứu cho bất kỳ ai khác. Cô chỉ chính thức công bố sau khi nghiên cứu hoàn tất.

Anisphia giới hạn ngay cả số lượng hầu gái, và dù được coi như một thành viên hoàng tộc, cô vẫn cố gắng giữ vững quan điểm tránh xa chuyện chính sự.

Chính vì vậy nên Orfans mới bất ngờ khi Anisphia muốn đưa Euphyllia về làm trợ lý, ông nghi ngờ rằng đứa con gái mình vẫn còn đang che giấu chuyện gì đó.

「Mi còn đang giấu ta điều gì? Anis」

「Thả…… con ra đi…… mặt con nát mất……」

「Bộ mi không biết rút kinh nghiệm à」

Thả Anisphia xuống như muốn quăng đi, Orfans tuôn một tràng thở dài.

Anisphia lồm cồm bò dậy với hai tay đang ôm mặt.

「Mà, cũng phải nhỉ, nếu phụ vương bảo là con đang giấu gì thì đúng là có đó」

「Hồ. Vậy mi nói ra coi」

「Con muốn được làm bạn với em ấy. Hay nói trắng ra là con thích tiểu thư Euphyllia!」

「Dạ?」

「.......Thích ở đây, ý mi là dưới tư cách một trợ lý đắc lực, vật hy sinh cho thí nghiệm của mi, hay là còn ý gì khác nữa?」

「Con thích em ấy như một người phụ nữ, ý của con là vậy đó」

Nghe đến đây khiến Orfans nhớ lại về một chuyện khi trước.

Đúng, cũng đã có lúc ông tính đến chuyện tìm đối tác cho Anisphia như một cuộc hôn nhân chính trị.

Tuy nhiên, chuyện đó cuối cùng không thể xảy ra. Một phần là bởi tài năng độc nhất mà con gái ông đã bộc lộ ra.

Nhưng hơn hết là chính Anisphia đã nói điều này.

『Con từ chối kết hôn với bất kì đàn ông nào! Ít nhất cũng phải là phụ nữ! Con chỉ rung động trước họ thôi! Vậy nên! Là con! Sẽ không! Kết hôn đâu!! Hơn nữa, con sẽ ưu tiên chọn Ilia là của riêng mình!!』

Chính lời tuyên bố đã tạo nên một địa ngục hỗn loạn đó, Orfans đến giờ vẫn còn nhớ như in.

Với hai bên má đang giật giật, Orfans nhận ra Anisphia đang nhìn về phía mình.

Cô nhìn thẳng vào ông với một nụ cười thật lớn.

「Con! Sẽ là người khiến tiểu thư Euphyllia hạnh phúc! Mong phụ vương lượng thứ!!」

Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, Orfans lại tiếp tục bị cơn đau đầu và đau dạ dày hành hạ, nhưng là với một mức độ mà trước nay ông chưa từng cảm nhận được.

Truyện Chữ Hay