「Nhân dịp này, ta xin tuyên bố. Ta sẽ hủy hôn ước với Euphyllia Magenta」Trong Vương quốc Palettia, có một học viện cho phép không chỉ hoàng gia và quý tộc mà còn cả những thường dân có triển vọng theo học.
Nơi đó có tên là Học viện quý tộc Vương quốc Palettia. Bao gồm cả những học viên từ những vương quốc khác, nơi đó hình thành lên một nơi có thể được coi như một xã hội thu nhỏ.
Tất nhiên, mục đích chính của nó vẫn là một trường học. Một nơi với khẩu hiệu xóa bỏ phân biệt giai cấp, mặc dù thực tế là gần như vẫn chẳng thay đổi gì.
Một nơi ưu tiên đánh giá năng lực thay vì địa vị. Mặc dù việc này có mục đích chủ yếu chỉ là để khuyến khích học tập, rốt cuộc địa vị vẫn là thứ chiếm ảnh hưởng lớn.
Những người ở thượng tầng tự tập hợp lại với nhau, khiến những người ở hạ tầng buộc phải tìm cách kết thân hay nịnh bợ họ. Không làm vậy thường sẽ chỉ khiến cho những người đó tự đánh mất vị trí của mình trong học viện.
Vả lại, mọi người đều hiểu rằng học viện đại diện cho một xã hội khép kín, việc cha mẹ can thiệp vào những tranh chấp của con cái e là chỉ khiến phát sinh thêm các tranh chấp khác.
Chính học viện quý tộc đó hôm nay đang tổ chức một buổi tiệc mừng. Toàn bộ học viên chuẩn bị tốt nghiệp đều đã hoàn tất kỳ thi cuối, đây chính là buổi tiệc để chúc mừng cho cả những nỗ lực và thành tích của họ.
Dàn nhạc bên trên cất lên những bản nhạc thanh tao, còn những học viên bên dưới thì đang giao lưu cùng nhau. Bên trong bữa tiệc lung linh này là vô vàn những dự định ấp ủ của mỗi người, một nơi tuyệt vời để tận hưởng những khoảnh khắc đẹp nhất nếu chỉ nhìn từ bên ngoài…… Đúng, đáng ra thì nó là vậy.
Sau đó, bối cảnh chuyển sang phần thông báo khai mạc.
Người vừa mới dõng dạc tuyên bố, không phải ai khác mà chính là người đứng đầu trong danh sách kế vị, thái tử Algard Von Palettia.
Lời tuyên bố hủy hôn ước cũng được nói ra bởi chính miệng thái tử. Bên trong bữa tiệc lung linh này, quang cảnh chẳng mấy chốc mà đã chuyển từ nơi ăn mừng thành phòng luận tội.
Ở phía đối diện, cô thiếu nữ vừa mới bị hủy hôn ước, Euphyllia Magenta mở căng mắt ra, thế nhưng cô chỉ biết căn môi mà không nói nên lời. Đôi mắt cô giờ đây đang hướng thẳng về phía Algard đang đứng ở vị trí cao hơn cô.
Euphyllia là tiểu thư thuộc gia tộc quý tộc được cho là hùng mạnh nhất Vương quốc Palettia, gia tộc Công tước Magenta, một cô gái xinh đẹp và duyên dáng vô cùng.
Mái tóc dài thướt mang màu bạch kim đung đưa, cùng một ý chí mạnh mẽ ẩn dưới đôi mắt hồng. Đôi mắt đầy nghị lực đó đôi lúc tưởng chừng sắc như dao cạo, thế nhưng ánh mắt đó đối với cô lại chẳng phải là bất lợi chút nào.
Thay vào đó, chính ánh mắt sắc lẹm đó mới là thứ tạo nên vẻ quyến rũ của cô ấy. Ở vị trí hôn thê của thái tử cũng đồng nghĩa rằng cô sẽ trở thành hoàng hậu trong tương lai, chính cái dáng vẻ trang nghiêm đó khiến cho cảm nhận của người ta về cô lại càng không thể sai được.
Tuy nhiên, cái tương lai đó đang sắp bị bóng đen bao phủ. Dẫu vậy, câu chuyện này cũng không phải mới mẻ gì. Xung đột giữa Algard và Euphyllia vốn đã là một câu chuyện nổi khắp học viện.
Algard chính là quốc vương kế nhiệm của Vương quốc Palettia, còn cha cậu, quốc vương không chỉ muốn cậu được giáo dục tại nơi này, mà còn là để tạo dựng quan hệ với các quý tộc có ảnh hưởng.
Người được chọn để sát cánh cùng cậu chính là Euphyllia. Những người đại diện cho vị trí lãnh đạo đất nước thế hệ tiếp theo như hai người họ luôn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Mối xung đột giữa hai người chỉ bắt đầu khi một tiểu thư nhà Nam tước xen vào giữa hai người họ.
Cô tiểu thư nhà Nam tước đó có tên là Lainie Cyan. Cô gái đó hiện đang đứng cạnh Algard như thể được cậu bao bọc.
「......Algard-sama. Tại sao, ngại lại hủy hôn ước?」
Euphyllia cố gắng hỏi một các từ tốn, nhằm không làm lộ ra vẻ run rẩy trong lời nói của mình. Bàn tay cô hiện đang siết chặt lại tới mức tưởng như da thịt cô sắp bị rách toạc và ứa máu tới nơi.
Algard chỉ đáp lại Euphyllia với một ánh nhìn lạnh lùng và trả lời thắc mắc của cô.
「Ta đã quyết định rằng cô không còn thích hợp để làm hôn thê của ta. Toàn bộ những hành vi ác độc ma cô đã làm với Lainie Cyan, cô đừng mong trốn tránh được!」
Lainie là một cô gái vô cùng đáng yêu dưới thân hình hoàn toàn trưởng thành. Mái tóc đen óng cùng đôi mắt xám ướt át khiến cho người ta nảy sinh cảm giác muốn che chở.
Dáng vẻ run sợ như sắp ngã gục tới nơi của của cô gái ấy trái ngược hoàn toàn với hình ảnh như muốn chọc thủng ý chí người khác của Euphyllia.
Vốn dĩ, quan hệ giữa Algard và Euphyllia cũng chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, dựa trên ý thức đoàn kết chung vì nghĩa vụ quốc gia.
Và cũng vì vậy, mối quan hệ giữa hai người họ cũng chỉ dừng lại ở đó mà chưa bao giờ tiến triển thêm.
So với Euphyllia như vậy, Lainie lại mang tới một sức hút hoàn toàn đối lập.
Cô gái đó dường như đã dễ dàng chiếm được trái tim Algard. Không chỉ Algard, Lainie còn chinh phục được cả những chàng trai khác, cô gái đó chính là người được bàn tán nhiều nhất học viện hiện tại.
không chỉ vậy, Lainie còn là tiểu thư nhà Nam tước. Dù có nghĩ thế nào thì địa vị của cô cũng không hề xứng đôi với Algard. Do đó, Euphyllia quyết định cô phải lên tiếng.
Điều đó khiến cho Euphyllia và Algard vốn đã chẳng tiến triển chút nào, nay lại càng xa rời nhau hơn.
Đối với một người luôn nghiêm khắc với bản thân và cả những người khác, Euphyllia thể hiện thái độ rất cứng rắn đối với Lainie, điều đó khiến cho thái độ của Algard đối với cô càng gay gắt hơn.
Thêm vào đó, việc những công tử quý tộc khác cũng bị Lainie thu hút đã vô hình chung kéo theo sự ghen tị từ các tiểu thư quý tộc về phía Lainie.
Mối quan hệ giữa hai người họ nay đã ở ngưỡng không thể hàn gắn lại. Chuyện ồn ào ở đây cũng chỉ là kết quả của một chuỗi các sự kiện khác.
Để mà nói thật lòng, bản thân Euphyllia không hề có tình cảm đối với Algard.
Ý thức đoàn kết chung vì nghĩa vụ quốc gia, đó là nhận thức về sứ mệnh duy nhất nằm trong trái tim cô. Do vậy nên ý thức của cô về nửa kia chỉ như tâm hữu lại chiếm phần áp đảo. Đối với cô, chỉ cần tương hỗ nhau mà sống đã là đủ. Euphyllia dành xúc cảm của mình cho Algard theo cái cách hoàn toàn khác biệt.
Viễn cảnh đẹp nhất là mọi thứ sẽ chuyển hóa thành tình yêu vào một ngày nào đó. Sau đó, Euphyllia nghĩ rằng việc mà mình cần làm là tự cải thiện bản thân, trong khi trở thành bệ đỡ và hỗ trợ cho hôn phu cô, Algard gánh vác đất nước.
Do vậy nên viêc nhận được thông báo hủy hôn ước lại càng khiến cô sốc nặng. Euphyllia bị sốc tới như vậy cũng bởi vì chính thái độ của Algard.
「Em sẽ hoàn toàn không có ý kiến gì, cho dù ngài có bảo em là ác độc. Nhưng thưa Algard-sama, ngài đã được bệ hạ chấp thuận về chuyện này chưa ạ?」
「Ta sẽ xin phụ vương chấp thuận sau」
「Tại sao, ngài lại tự ý hủy hôn ước đã được đấng sinh thành quyết định như vậy……! Ngài có hiểu là mình đang làm chuyện gì không!?」
“Chuyện này tệ quá rồi”. Euphyllia thầm hét lên trong lòng như không muốn tin đó là sự thật.
Do bản chất đây chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, nếu có nói là không mong muốn thì Euphyllia cũng sẽ không phủ nhận.
Nhưng cũng chính vì vậy, Algard càng không thể tự ý hủy hôn ước do chính đấng sinh thành dựng nên được.
Hơn nữa, hôn ước giữa hai người vốn được quốc vương thỉnh cầu với gia tộc Công tước Magenta, do vị trí của mình mà chuyện đính hôn là chuyện mà được phía Algard chủ động đưa ra trước.
Dù là nhìn từ dười bất kỳ góc độ nào, chỉ có vấn đề và vấn đề tồn tại trong tuyên bố của Algard.
「Ta sẽ không nghe bất cứ phàn nàn nào từ phụ vương và mẫu hậu cả! Ta có quyền tự bước đi trên con đường mình chọn!」
「Thế nhưng đây là điều mà cần phải được chấp thuận! Xin ngài hãy xem xét lại, Algard-sama! Từ khi nào mà ngài lại trở nên mù quáng như vậy!?」
「Cô lấy tư cách gì để nói ta mù quáng!? Người bị mù quáng ở đây chính là cô đó Euphyllia! Người bị lòng tham với vị trí hoàng hậu che mờ mắt như cô không xứng để làm hoàng hậu đâu!」
「Em không hiểu ý ngài đang nói là gì……!」
「Bạo hành Lainie, trộm cắp và phá hoại tài sản, thậm chí là còn âm mưu ám sát nữa! Toàn bộ tội ác do cô giật dây đều có chứng cớ rành rành hết rồi!」
「Chúng tôi có thể làm chứng về chuyện này. Chúng tôi thường xuyên chứng kiến những hành vi sai trái mà cô ấy gây ra cho Lainie!」
Nhiều nam sinh khác đứng xếp hàng bên cạnh Algard. Đứng ở đó đều là những công tử đến từ những danh gia vọng tộc. Không chỉ vậy, Euphyllia còn nhận ra tất cả bọn họ đều là những người thường hay đeo bám Lainie.
Sự thật là Euphyllia luôn bị đám nam sinh hiềm tị. Lý do chính là bởi điểm số luôn xuất sắc của cô. Không chỉ là học tập hay ma thuật, mà thậm chí còn là cả võ thuật.
Võ thuật được Eupyllia sử dụng như vũ khí tự vệ ưa thích, cô cũng trở nên nổi tiếng vì năng lực đó của mình. Và khi kết hợp cùng ma thuật, cô lại càng nổi tiếng hơn khi được biết đến là một trong những người mạnh nhất vương quốc.
Và với một người cực kỳ nghiêm khắc với bản thân như Euphyllia, cô bị đánh giá là không thân thiện khi nhìn từ bên ngoài. Chính vì tính khí tự cao ngút trời của Euphyllia đã khiến cô ấy chuốc về đố kỵ từ phía mọi người.
Đó là lý do tại sao Euphyllia bị một số các học sinh khác sợ hãi và xa lánh.
Tuy nhiên, với một người vốn được nuôi dạy nghiêm khắc để trở thành hình mẫu cho hoàng hậu tiếp theo như Euphyllia, cô có thể tự mình chống chọi là giữa môi trường như vậy.
Càng vì vậy mà Euphyllia càng không hiểu cảm xúc mà mọi người hướng về cô là gì. Vì vậy nên có thể nói rằng là cô không hề quan tâm đến người khác.
Điều đó khiến cho Euphyllia cảm thấy đau buồn. Không chỉ Algard, ngay cả những người khác cũng đang đứng ra luận tội cô.
(Công lý đáng ra phải đứng về phía mình, nhưng tại sao)
「Xám hối về những hành động trước nay của cô và xin lỗi Lainie đi! Euphyllia Magenta!」
Nhưng cô phải xin lỗi vì điều gì, Euphyllia không biết. Thậm chí cô còn chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình. Đây là điều mà cô chưa từng trải qua trong đời.
Cô muốn đính chính lại, cô muốn phản bác chuyện này. Dẫu vậy, cổ họng Euphyllia cứ như căng cứng lại khiến cố không thốt nên lời.
Chẳng ai tin vào cô, và bản thân cô cũng chẳng thể nói ra. Ngay cả những lúc như này, kết quả rồi cũng sẽ đến nếu cô chịu tin và hành động theo lẽ phải của mình. Chỉ là, thực tế quá đỗi khác biệt.
Bản thân cô vẫn thường hay gặp trắc trở như vậy. Đây cũng chẳng phải lần đầu cô phải chống lại ác ý từ kẻ muốn gài bẫy hãm hại cô.
Tuy nhiên, lần này thì khác. Cô không cảm nhận được ác ý từ phía họ. Suy nghĩ của cô không thể tránh khỏi rằng họ hành động dựa trên niềm tin của chính mình.
Càng vì vậy nên cô mới càng không thể hiểu nổi. Đôi chân cô lảo đảo trước thực tại tưởng chừng như sụp đổ trước mắt, cuối cùng cô khuỵu hẳn xuống.
――……Vào lúc đó, Euphyllia chợt nghe được một âm thanh lạ.
「......N?」
Và Euphyllia không phải là người duy nhất để ý đến âm thanh đó. Algard cũng dỏng tai lên nghe với vẻ ngờ vực, mắt cậu hướng thẳng về phía cửa sổ sảnh tiệc nơi mà âm thanh vọng tới.
Thứ âm thanh giống như của một thứ đang lao xé gió tới, và nó cứ như thể là hòa cùng tiếng hét của một ai đó.
「aaaAAAAAAAAAAAAAAAA~~~!?!?!?」
――Không, đây chắc chắn là tiếng hét.
Cửa sổ bị đập cho tan tành. Một vật thể lao thẳng vào với quán tính như đang muốn giết người, thứ đó lăn huỵch vào đúng giữa Euphyllia và Algard.
Bầu không khí luận tội đã bị phá hỏng, không chỉ bởi những người mới đứng ngay gần cửa sổ phải tránh đi, toàn bộ mọi người khác đều chết trân với tầm nhìn của họ tập trung hết về thứ vừa mới lăn vào đó.
「Đau a…… Nhìn qua là cũng biết do thất bại trong khâu kiểm soát, do mình vẫn chưa nghiên cứu đủ mất rồi」
Phủi đi mảnh kính vỡ trên người và đứng dậy, ở đó chính là một cô gái xinh đẹp tràn đầy sức sống.
Ngay cả bồ hóng nhếch nhác trên gương mặt cũng không làm cô gái ấy mất đi chút phẩm giá nào. Đôi mắt mang màu lục nhạt ấy toát lên cái vẻ vừa ngờ nghệch vừa quyến rũ.
Và rồi, tất cả mọi người đều phải nín thở khi nhìn thấy màu tóc đó. Thứ màu tóc giống như Algard, mái tóc mang màu hoàng kim như là minh chứng cho hoàng tộc.
Trông thấy cô gái ấy nhặt cái thứ giống như cây chổi lên rồi chăm chú quan sát, người phản ứng đầu tiên chính là Algard
Cậu chỉ thẳng vào cô gái ấy với đôi tay khẽ run. Mặc dù bản thân cậu như đang có điều muốn nói, thế nhưng cơn giận đã khiến cậu chẳng thể thốt nên lời.
Trông thấy Algard như vậy, cô gái vừa mới gây huyên náo kia thoải mái dơ tay lên chào cậu.
「Ủa, Al-kun nè! Chị vừa mới làm phiền em sao?」
「Hoàng tỷ~!!」
Hoàn toàn lạc lõng giữa một rừng người trong căn phòng, người được mệnh danh là “đứa trẻ có vấn đề nhất toàn bộ Vương quốc”, công chúa Anisphia Wynn Palettia sảng khoái cười.
Vương quốc Palettia có một “công chúa nọ”.
Một công chúa với vô số biệt danh như “Đứa trẻ có vấn đề nhất lịch sử Vương quốc”, “Kẻ lập dị nhất Vương quốc”, “Hội tụ của ác quỷ trong Vương quốc Palettia”. Đó chính là Anisphia Wynn Palettia.
Theo thời gian, những hành động lập dị của cô ấy càng tăng theo cấp số nhân. Hiện tại, cứ mỗi khi mà cô lại gây ra chuyện ồn ào nào, người ta lại nói rằng “Lại là do công chúa Anisphia làm đấy à?”.
Người ta kể rằng, có lần cô đâm sầm vào bức tường lâu đài vì sử dụng phong thuật đẩy mình bay lên trời.
Người ta kể rằng, có lần cô bị bỏng khắp người vì đun nước để “tắm”.
Người ta kể rằng, cô đã tự mình tiêu diệt toàn bộ quái vật tấn công cô trong lúc đang cố gắng mở một đường mới từ Thủ đô hoàng gia.
Người ta kể rằng, chỉ vì cô không muốn kết hôn nên đã làm đi làm lại những hành động lập dị cho đến khi nhà vua hoàn toàn suy sụp mới thôi.
Giai thoại về những trò lập dị của cô nhiều tới nỗi như “không vạch lá cũng tìm ra sâu”, cô đích thị là một “Công chúa quái dị”.
Một kẻ lập dị đơn độc, ngạo mạn chạy trên lằn ranh mỏng như tờ giấy giữa kẻ ngốc và thiên tài.
Ngoài ra, còn một cách khác để người ta có thể miêu tả về cô.
“Một thiên tài yêu ma thuật hơn bất kỳ ai, nhưng người đó lại bị chính ma thuật ruồng bỏ”.
Một cô công chúa chẳng thể dùng ma thuật tồn tại trong một thế giới nơi hoàng gia và quý tộc biết dùng ma thuật đã là lẽ thường, cô cũng chính là người đầu tiên khởi xướng ra “Khoa học ma thuật”, hay còn được viết tắt là “Ma học”.
***
(――Tình huống này chẳng phải trông tệ lắm sao?)
Tôi, Anisphia Wynn Palettia đang nghĩ.
Đám nhóc hiện đang ăn vận sang trọng trước mặt tôi gần như chắc chắn là những công tử, tiểu thư thuộc các gia đình quý tộc. Ánh mắt họ đều hướng về phía tôi cùng với cái nhìn kỳ lạ.
Cũng đa lâu rồi tôi mới phạm phải một sai lầm lớn như này. Tôi thử đi bay đêm đôi chút để kiểm tra về ma cụ bay, và trong lúc giữ lấy suy nghĩ về những điều lãng mạn như bắt sao trên trời cao, tôi lại lao thẳng vào cái cửa sổ, chẳng lẽ đây là điều không thể tha thứ được sao?
Tôi nhặt ma cụ bay “chổi phù thủy” lên và kiểm tra tình trạng của nó, ừm, không bị hỏng hay gãy gì cả. Chứ nếu mà nó lại bị gãy nữa là tôi sẽ khóc mất đó.
Vậy có nghĩa là ngoài thanh danh của tôi ra thì không có thứ gì chịu tổn thất cả! Được rồi, vậy thì không sao hết!
Trong tôi ngước nhìn lên không gian xung quanh lần nữa, ở đó chính là đứa em trai Al-kun của tôi. Cũng do mấy chuyện chẳng hay mà tôi thường làm trước giờ nên đâm ra tôi bị thằng bé ghét.
(Ủa, cơ mà Al-kun nè, sao em đang ôm cô nhóc nào mà chị không hề hay biết thế kia?)
Còn về hôn thê của Al-kun, chẳng hiểu sao mà Al-kun đang nhìn về phía cô ấy với vẻ khinh bỉ như vậy. Nn? Cái tình huống gì thế này?
「Đợi đã nào Al-kun, đã có tiểu thư Euphyllia rồi mà em vẫn tham dự cùng một cô gái khác sao?」
「......~, Đó không phải là chuyện của chị!」
Thằng bé nổi khùng lên rồi. Mà không, nó giận cũng là phải thôi. Thế nhưng nó có nhất thiết cần phải lùi lại một bước và tỏ ra thận trọng như đang sợ hãi thế không.
Hừm, có lẽ thằng bé bị tổn thương vì tôi khiến nó vướng phải chuyện này chuyện kia trong quá khứ rồi, đúng là không tránh được thật. Dẫu vậy, khi đó và hiện tại đã là hai câu chuyện khác hẳn.
Dù có nói tôi là “làm ô uế hoàng tộc” cũng chẳng sao, tuy nhiên với một người sẽ trở thành quốc vương tương lai như thằng bé, việc không đứng cạnh hôn thê của mình tức hoàng hậu tương lai là cái thể loại gì đây?
「E~to, tiểu thư Euphyllia? Chuyện này là sao thế? Cô gái ấy là ứng cử viên phi tần hay gì sao?」
Tôi rời mắt khỏi Al-kun và quay sang hỏi tiểu thư Euphyllia đang ngồi chết lặng phía bên này. Và ngay khi tôi vừa mới dứt lời, cô cúi gằm mặt xuống cùng với biểu cảm trên gương mặt tối sầm lại.
「? Có chuyện gì sao?」
「Dạ không, cái đó……」
Ủa, thế rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với tiểu thư Euphyllia vậy? Một cô nhóc mạnh mẽ biết nói lên suy nghĩ bản thân mà còn chẳng e dè người lớn, tôi luôn nghĩ rằng cô ấy chắc chắn sẽ trở thành một hoàng hậu lộng lẫy trong tương lai.
Thế nhưng hiện tại cô ấy trông như đang sắp khóc tới nơi vậy, ủa, em khóc thật luôn rồi sao? Đùng một cái chị đạp vỡ cửa sổ lao vào khiến em sợ sao?
Mà không, tôi có cảm giác không đúng. Cả vị trí đừng lẫn cái tình huống này, chẳng hiểu sao mà dòng ký ức tôi lại đang lộn xộn kiểu gì……?
「Aa, giờ thì hiểu rồi. Không những chỉ bị buộc tội mà em còn bị hủy hôn ước nữa đúng không?」
「――~!?」
Tiểu thư Euphyllia ngước mặt lên như đang muốn hỏi tại sao. Đôi mắt cô rưng rưng trong kinh ngạc, biểu cảm bất định như băng trên gương mặt cô giờ cũng đã bị phá vỡ.
(......Ế~? Thật luôn đấy hả. Chỉ là mình dựa theo những “câu chuyện” có từ “kiếp trước” thôi mà……)
Có thật là việc hủy hôn ước có thể xảy ra trong thực tế hay không? Cái thế giới này thỉnh thoảng cứ bất thường sao sao. Sẽ có hơi tự phụ nếu tôi nói điều này, nhưng.
「Xem xét tình hình hiện tại, dường như tiểu thư Euphyllia đang cảm thấy lạc lõng nhỉ?」
「Ế, ano, tại sao」
「Ừm~...... Được, chị quyết định rồi!」
Xúm lại bạo hành một cô gái không phải là việc hay đâu.
Công lý nằm ở bên nào ư, tội chịu, thế nhưng tạm thời hãy khiến cho đôi bên cùng có lợi nào.
Do đó, tôi sẽ bảo vệ người mà không có nổi một đồng minh như tiểu thư Euphyllia. Còn chuyện ai đúng ai sai thì để sau đi.
「Tiểu thư Euphyllia, đi thôi nào. Chị sẽ bắt cóc em」
「......Dạ?」「Tiểu thư Euphyllia không phải chịu trách nhiệm đâu, bởi vì chính chị là người sẽ bắt cóc em mà! Nào, đi với chị thôi nào! À mà nè, Al-kun! Để chị về kể lại chuyện này hộ em nhé! Tiếp theo là chúng ta sẽ có một cuộc họp gia đình đó!」
Tôi áp sát tiểu thư Euphyllia và bế em ấy lên vai. Chị xin lỗi nhé, đã mất công bắt cóc em rồi thì chị muốn được bế em theo kiểu công chúa cơ, tuy nhiên một tay của chị không dùng được mất rồi nên là chịu thôi!
「Ế, ano――」
「Đợi đã, hoàng tỷ――」
「――Cáo từ nhé, Al-kun~!」
Trông tôi cứ như một siêu đạo chích vậy. Tôi cười ngạo nghễ trong khi vác Euphyllia và lao thẳng ra hướng cửa sổ.
Tôi phóng mình lên không trung, vụt qua khung cửa sổ mới bị tôi đập vỡ, thân người giật bắn về sau vì bị trọng lực ghìm lại. Và rồi ngay cả tiểu thư Euphyllia cũng bắt đầu thật lực hét lên.
「I―――IyaaaAAAAAAAA~~!?!?」
「Ahahaha~! Thích cái cảm giác đột ngột đó chứ! Chào mừng em đến với bầu trời!」
Tôi đổ thêm ma lực vào “chổi phù thủy” cầm một bên tay, chúng tôi vọt lên trên cao sau khi đã gần như chạm xuống mặt đất.
Tiểu thư Euphyllia vẫn cứ không ngừng hét, cơ mà tạm thời gạt chuyện đó sang một bên đã! Còn giờ thì cứ thế thẳng tiến đến gặp phụ vương thôi nào!
** *
Ma thuật chính là thứ mà cả hoàng tộc lẫn quý tộc đều có thể thành thạo mặc dù có giỏi hay không, chỉ riêng cô là không thể sử dụng ma thuật. Do đó người ta mới gọi cô là.
“Nàng công chúa bị ma thuật ruồng bỏ”.
Dẫu vậy, tình yêu ma cô dành cho phép thuật vẫn không hề đổi thay. Kết quả là cô gái đó đã thành công tạo ra “ma cụ” với hiệu suất ngang ngửa hay thậm chí còn vượt trội cả ma thuật.
Lịch sử sau này sẽ còn nhắc nhiều tới truyền thuyết về những thành tích và cả những hành động quái dị mà nàng công chúa đó để lại, với câu chuyện này cũng chính là một phần trong số đó.