Teisou Kannen ga Gyakuten shita Uchuujin no Guntai de Ace Pilot no Ore dake ga Yuiitsu Otoko na Hanashi

chương 36: chiến trận leboir ⑥

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Chiếc cuối cùng rồi hả…?”

Nấp sau những tảng đá, Kisei thay đạn cho khẩu blaster của mình. Những băng đạn hình hộp chứa những hạt năng lượng trông chẳng khác gì loại băng đạn thường dùng cho những khẩu súng trường trong quân đội, mục đích của chúng cũng không khác gì nhau là mấy.

“Xin lỗi, nhưng cô còn băng đạn nào không? Tôi dùng hết cả rồi.”

Câu hỏi của cậu hướng về chiếc [Claymore] bên cạnh. Hiện tại, chiến sự bên họ đã được cải thiện nhưng phần lớn vẫn rơi vào bế tắc. Với thành công đến từ Kisei và đồng đội, phía Calencia đã thiết lập lại được tiền tuyến. Nhưng, mọi chuyện không hẳn đã tốt. Đó là vì Kisei đã bay qua bay lại giữa vị trí của ta và địch mà không có lấy một phút nghỉ ngơi.

“Tôi cũng hết băng đạn rồi, nhưng mà thôi…”

Phi công của [Claymore] lưỡng lự đáp lại. Chiến trường nơi đây vẫn khốc liệt không kể xiết. Không ai dám đưa đạn dược của mình cho người khác dùng.

“Lấy của tôi này. Dù sao thì những phát đạn của cậu luôn ý nghĩa hơn của tôi.”

Nói vậy, cô ấy nhét một băng vào trong bao chứa đạn của [Caliburn-Revive].

“….. Cảm ơn. Nhưng cứ quanh quẩn trên chiến trường mà không có đạn là tự sát đấy. Cô nên lui về để hồi lại đi.”

Kisei không từ chối sự giúp đỡ. Cậu biết là cô ấy đã suy nghĩ kĩ rồi mới đưa cho cậu băng đạn của mình.

“Cho tôi xin đi, thà làm bia tập bắn cho địch còn hơn là để quân ta thiếu người. Nếu để chúng lọt qua trận địa này, phòng tuyến của chúng ta sẽ tan tành hết.”

Cô phi công nói xong, chiếc [Claymore] cũng rút ra một thanh gươm ánh sáng.

“May cho tôi là địa hình ở đây phức tạp kinh khủng. Cầm mỗi thanh gươm này chắc tôi vẫn dư sức cầm cự được.”

“Gan lì đấy. Tôi sẽ trông đợi vào cô.”

Sau khi vỗ lên vai của [Claymore], chiếc [Caliburn-Revive] nhảy lên. Dùng bộ phản lực để nhảy qua lại giữa các mỏm đá, cậu hùng hục lao thẳng về phía địch.

Như mọi khi, hoả lực ào ào bay tới nhưng đã bị cậu né sạch.

“…..Whoa!”

Đùng một phát, Kisei nổ súng về khoảng không trên đầu cậu. Tia sáng xanh mét bay vào bầu trời đêm và sau vài giây ngắn ngủi, một vụ nổ đột ngột xuất hiện. Vài giây sau, có nhiều vụ nổ xảy ra cùng lúc ở vùng trời xung quanh. Đó chính là những phát bắn gián tiếp[note56198] từ chiến hạm địch..

“Phù… đáng sợ quá. May là mình đã đưa đạn cho cậu ta.”

Viên phi công trước đó ngồi lẩm bẩm trong buồng lái. Khu vực của cô đã không bị pháo kích tàn phá là vì Kisei đã bắn nổ những quả bom từ trên trời rơi xuống.

“[Wicked Star] sao? Phải là [Lucky Star] mới đúng.”

Cô phi công của [Claymore] nở một nụ cười đắng chát.

“Địch đông quá! Chúng cứ kéo đến không ngừng thôi!”

Tuy nhiên, Kisei không được lơ là ở hiện tại. Địch đang bủa vây cậu ở mọi phía. Né với đỡ được bao nhiêu thì cậu đã làm hết và chỉ lăm le thời cơ để lao đến phản công. Từ những gì quan sát được, cậu nhận thấy kẻ địch không có võ nghệ cao cường và rất dễ để bắn rơi. Đến giờ, phần lớn chúng vẫn chưa làm quen được với kiểu bắn không khoá-tự-động của Kisei nên từng đứa cứ lũ lượt rơi xuống.

“Tiến lên, tiến lên, tiến lên!”

“Nếu rút lui thì sẽ bị ăn đạn từ phía sau đấy! Mau tiến lên phía trước!”

Tuy nhiên, dù có bắn hạ được bao nhiêu thì kẻ địch vẫn không ngừng kéo đến. Bọn chúng sẽ xuất hiện từ hậu phương và lấp vào chỗ trống của những kẻ đã ngã xuống. Hiện tại, thì đây là một tình thế “tiến thoái lưỡng nan” cho cả hai bên.

“Kisei, cậu có thấy chúng hơi lạ không?”

Saki hạ cánh xuống bên cạnh, cô vừa nói vừa bắn yểm trợ.

“Chúng đang lái [Giro]. Cái mẫu striker này lỗi thời từ lâu lắm rồi. Tôi không nghĩ một quốc gia giàu nứt đố đổ vách lại cho quân dùng thứ hàng phế phẩm này đâu.”

Đúng như Saki nói, ngoài [Jetta] ra, cậu cũng để ý thấy nhiều loại striker độc lạ có mặt trên chiến trường. Chúng cũng dùng camera loại ba mắt nhưng những bộ phận cơ thể to cồng kềnh khiến chúng có phần chậm hơn với [Jetta]. Chúng là loại striker thuộc hàng cổ, [Giro].

Chúng đáng nhẽ đã được rút khỏi tiền tuyến và cho đi làm những công việc lặt vặt khác ở hậu phương như điều khiển pháo di động hay vận chuyển quân nhu.

“Có lẽ là chiến thuật của địch đấy…! Chúng đang dùng những đơn vị thấp kém để giảm thiểu tổn thất đồng thời làm suy kiệt chúng ta!”

“Thế à, vinh dự cho tôi quá, không ngờ chúng đánh giá tôi cao như vậy. Hahahaha!”

“Không phải lúc để cười cợt đâu!”

Những chiếc [Giro] này tuy cũ kĩ nhưng vẫn được trang bị súng ống đầy đủ. Nếu bất cẩn thì một Zenith vẫn có thể bị chúng bắn hạ. Tình hình như vậy là không ổn.

“Ý tôi là… có bao nhiêu quân thì chúng kéo ra đây hết rồi, như vậy thì lực lượng của chúng sẽ mỏng hơn ở những vị trí khác. Và vì tôi vẫn đang làm tốt nhiệm vụ của mình, nên mọi thứ vẫn ổn đấy thôi!”

Cùng lúc đó, Kisei lại khai hoả với nòng súng hướng vào bầu trời. Những vụ nổ nối tiếp nhau khiến cho bầu trời đêm trở nên sáng rực. Dù cho không bị làm sao, việc bị những mảnh vụn rơi trúng với tốc độ cao quả thực không dễ chịu gì.

“Nhưng mà bọn chúng bắn yểm trợ nhau ghê quá! Chúng ta có thể làm gì không, thưa Điện Hạ?”

“Tôi đã yêu cầu viện trợ từ tàu tên lửa rồi. Họ sẽ sớm tấn công chiến hạm địch cho mà xem!”

Nghe thấy Schleer trả lời, Kisei thoáng có chút cau mày. Cậu đặt một chân lên bàn đạp rồi nghĩ ngợi trong chốc lát, tai vểnh lên nghe ngóng xung quang. Đột nhiên, trước khi cậu kịp trở tay, một cột lửa bốc lên dữ dội ở gần đó.

“Ặc….!”

Kisei tắt mic đi theo phản xạ rồi kêu lên đầy đau đớn. Vầng trán cậu nhễ nhại mồ hôi, chúng chảy không ngừng, chảy xuống cả đầu gối. Cậu nghiến răng ken két một lúc xong mới lấy lại được nhịp thở.

“Không kịp rồi! Chết tiệt!”

Nhận thấy chuyển động của [Caliburn-Revive] có phần khác lạ, Schleer quan sát nó mà lòng đầy lo lắng.

Saki thì lại không được tinh ý như vậy. Cô ăn mừng.

“Nổ to thế thì chắc họ đã bắn trúng kho đạn dược của tàu rồi! Bắt đầu từ bây giờ là game dễ này!”

“…. có vẻ như xung quanh không còn tàu nào khác. Bây giờ thì đồng đội của chúng ta sẽ được an toàn rồi.”

Kisei bật lại mic và trả lời Saki theo cách bình thường nhất có thể.

“…… nhưng mà vẫn còn nhiều việc phải làm lắm. Giờ hãy nghỉ ngơi đi đã.”

Về mặt thể chất lẫn tinh thần.

Schleer nói một cách dứt khoát khi cô nhớ lại những gì Kisei đã kể trước khi họ đặt chân lên Leboir. Kisei là con át chủ bài của đế quốc Calencia. Họ nên tránh việc bào mòn sức lực của cậu ấy nhiều nhất có thể.

Nghĩ đến việc trận chiến này sẽ rất gian nan, Schleer làm mặt nghiêm trọng.

Truyện Chữ Hay