Ngày 21 tháng 6
Ở phòng hội học sinh lúc tan trường.
“Rồi, Hội trưởng-san muốn nói với tôi chuyện gì?"
Tôi ngoan ngoãn đến phòng hội học sinh theo đúng chỉ thị lúc ban trưa.
Sự kiện của Shiori là một trong những sự kiện dã man nhất mà các nữ chính phải đối mặt. Mới đầu xem nó xong, tôi đã bị ám ảnh một thời gian.
Thế nên, doom flag của Shiori chắc chắn phải bị phá vỡ. Lần này tôi định âm thầm giải quyết mọi thứ… Nhưng trước mắt cứ nghe xem Shiori nói gì đã.
“…Mấy ngày qua, tôi nghe nói cậu đang khá thân thiết với một đàn em khóa dưới.”
“À… là về chuyện đó hả?”
“Phải, Cho đến tuần trước, hai người không hề có biểu hiện gì... Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”
Ra vậy, chắc cô ấy cho rằng, tôi đã làm gì đó để đe dọa Akari đây mà. Bị nghi ngờ như vậy cũng không có gì lạ. Chỉ mong tôi lừa được cô ấy thôi...
“Lần trước tôi có tình cờ ngồi cạnh em ấy khi đi xem một trận bóng chày. Thế là chúng tôi nói chuyện rồi trở nên thân thiết thôi.”
“.......Vậy sao.”
Lý do này đã được tôi và Akari thống nhất với nhau từ trước. Mặc dù em ấy cứ nài nỉ tôi phải tìm lý dò nào “lan tỏa được những điểm tốt của Senpai!” thì mới chịu, thành ra mất cả tiếng đồng hồ mới thuyết phục được em ấy cái lý do kia.
Giờ cô ấy nghe xong mà thấy thuyết phục luôn thì lại dễ quá...
“.........Hiểu rồi. Xin lỗi đã nghi ngờ cậu.”
“À, vâng.”
Biết ngay mà, đúng là không thể trao đổi với cô nàng này về chuyện đó được. Người ta nói gì cô ấy cũng tin sái cổ, khù khờ đến thế là cùng.
“Cũng tại tôi trông giống người xấu quá, nên chị đừng bận tâm.”
“…..Tôi không bao giờ đánh giá ai qua vẻ bề ngoài cả…”
Thay vì muốn biết lý do vì sao cô ấy lại hỏi chuyện giữa tôi và Akari, tôi đi thẳng tới một câu hỏi cá nhân khác.
“Mà hội trưởng-san nè. Dạo này chị có cần tâm sự gì không? Như kiểu về chuyện em nữ sinh năm hai nào đó ấy?”
“……..Không có.”
“Vậy sao….”
Không được rồi, Shiori vốn dĩ không muốn nói về chuyện này. Nhưng vẻ mặt cô ấy đang lộ rõ sự sốt ruột và tức giận, tay thì run, mắt nãy giờ nhìn tôi thì lại đang hướng hẳn sang một chỗ khác.
“……Đó là những gì cậu muốn nói à?”
“Phải, chỉ thế thôi.”
“…….Được. Xin lỗi đã làm phí thời gian của cậu.”
Shiori cúi khẽ đầu chào rồi mời tôi ra khỏi phòng.
Tôi đặt tay lên nắm cửa, khựng lại rồi nói với Shiori.
“Chị đừng có mà tin người khác quá.”
“……..Ý cậu là gì?”
“Không có gì, chỉ là xã hội này không phải ai cũng tài giỏi và đứng đắn như chị đâu.”
Dứt lời, tôi bước ra khỏi phòng.
“Xem nào…”
Tiếp theo tôi có hai việc chính cần làm.
Một, là ngăn chặn sự cố xảy ra.
Đây là điều quan trọng nhất, khi mức độ nghiêm trọng của sự kiện lần này khác xa của Akari. Dù tôi có cố can thiệp vào giữa chừng như lần trước, thì cũng đã quá muộn. Tôi bắt buộc phải bẻ gãy flag trước, không được để sự kiện đó xảy ra.
Hai, là đảm bảo Shiori không phát hiện ra tôi đã làm việc đó.
Dù chỉ mới là suy đoán, nhưng e rằng mối quan hệ ngang trái của tôi và Akari hiện tại, bắt nguồn từ việc tôi đã để Akari biết mình là người giúp em ấy. Đồng nghĩa đây cũng là một thử thách dành cho tôi, nếu bị Shiori phát hiện…
Mà với kiểu tính cách của cô ấy, nói dối chắc sẽ dễ thôi.
Như vậy, việc đầu tiên cần làm, đó là tìm thủ phạm.
Làm sao để tìm ra nữ sinh cấp hai đó… trong khi ả chỉ là một NPC trong trò chơi? Vài ngày qua tôi đã không ngừng tìm kiếm manh mối, nhưng không đem lại kết quả nào. Không ai muốn nói chuyện với tôi cả. Điều đó làm việc điều tra gặp rất nhiều khó khăn.
Đang ưu tư đứng trước cửa phòng hội học sinh, đột nhiên một nữ sinh lại gần tôi với vẻ mặt hệt như đã chờ đợi từ lâu.
“Nè anh trai. Vừa mới nói chuyện với ả kia à?”
“Ả kia?”
“Không cần giả ngu thế. Vị hội trưởng hay cằn nhằn á.”
“À… Thế hả.”
Cái gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã… chính là khoảnh khắc này đây. Nhiều khả năng ả là đứa đã gây ra mọi chuyện.
“Phải ha, anh vừa bị nó giảng một bài xong.”
“Phiền nhờ, ả kiêu ngạo lắm.”
“Em có nghe danh anh từ lâu rồi, tụi mình cùng phe đó.”
“…….Được em.”
Chuyện đó xưa rồi. Giờ tôi đã khác.
Nhưng mà, đây chính là lúc để lợi dụng sự tai tiếng đó.
“Giờ em đang tính đi bàn với anh em xử đẹp ả nè. Anh thấy sao?”
“….Thú vị đó chứ. Mà em bị nó làm gì thế?”
“À… cũng chẳng có gì… Em ghét ả thôi… Kiểu trang điểm đi học là không được này nọ. Ả lên mặt vì nghĩ mình đẹp đó mà. Bực mình nhờ?”
Có mỗi thế……
Chỉ vì cái lý do ngớ ngẩn đó, mà Shiori đã….
“……Chậc….. phải ha, mẹ kiếp.”
Tôi cố nén lại cơn nóng giận để tán thành với thứ rác rưởi này.
Nếu được giải quyết bằng nắm đấm với con khốn này ngay tại đây, tôi sẵn sàng tẩn cho ả thừa sống thiếu chết.
Nhưng làm vậy chỉ khiến tôi bị đình chỉ học. Chẳng may trong thời gian đó xảy ra chuyện gì, thì tôi biết tính sao? Đã phải lo chuyện của Akari rồi, giờ lại còn……..
“....Bao giờ em tính bắt đầu?”
“Càng sớm càng tốt, haha. Tuần sau, Em sẽ dụ ả tới công viên vào lúc nửa đêm... Lúc ấy tất cả sẽ lao ra giữ chặt lấy ả rồi nhét vào trong ô tô... Sau đó chắc là, chích cho ả tí thuốc, rồi để anh em thích làm gì thì làm thôi.”
“Tuần tới em sẽ nói cho anh biết địa điểm và thời gian chính xác, Haha, vậy hẹn anh lúc đó nha.”
Ả cười tự mãn rồi bỏ đi.
...Thái độ của một con người, khi muốn hủy hoại cuộc đời người khác là như vậy sao?
Giải quyết nửa vời với những loại này thì không ăn thua, vì chúng sẽ chẳng bao giờ biết hối cải.
Cho dù xong được vụ này, tương lai có thể sẽ tới những người khác trở thành nạn nhân của chúng.
Tội phạm là một lũ không cần bao dung và thương hại.
Có thể tôi không đánh một mình ả kia.
Nhưng gom bọn chúng vào một chỗ... Tôi sẽ nghiền nát tất cả.