「Trong bài này, cậu cần phải thay số vào trước. Và rồi bằng cách đó, nó sẽ trở thành biểu thức ngắn gọn? 」
.
[Mình tự hỏi tại sao…… từ nãy giờ mình có cảm giác Asakura-san đang cố gắng đâm vào người mình có chủ đích…… Mình chỉ tưởng tượng thôi đúng không? Nhưng mình đã trong tình cảnh hiểm nghèo này vô số lần rồi. ]
(Andou-kun… câu ta ghê gớm phết đấy chứ? Bằng cách nào đó, cậu ấy có thể khéo léo tránh hết mọi nỗ lực tiếp xúc cơ thể của mình từ nãy giờ. Nhưng ngoài ra…)
.
「Chờ một chút! Andou-kun, sao cậu viết ngay đáp án ra và nói ‘nó sẽ trở thành biểu thức ngắn gọn?’ Còn phương trình……」
「Ể, không phải viết phương trình rất rắc rối sao? 」
「Cậu… đang nói gì thế? Khi cậu tính toán, bộ cậu không viết phương trình ra hả?? 」
「Không, cậu nhìn này. Đầu tiên, nhìn qua đề bài.」
「Được rồi」
「Tìm phương trình cần để giải bài toán」
「R-rồi」
「Sau đó hình ảnh đáp án hiện lên trong đầu cậu? 」
「Rồi? 」
「Rồi viết đáp án đó ra giấy. Thế nên, vì tớ đã tìm ra đáp án, thêm tính toán làm chi nữa cho lằng nhằng……」
「Khoan khoan khoan đã? Cái gì cơ Andou-kun? Cậu giải tất cả câu hỏi trong bài kiểm tra bằng tình nhẩm? 」
「Đúng rồi」
「Hả? Chờ chút, Andou-kun, cho mình xem bài kiểm tra của cậu! 」
「Bài kiểm tra cửa tớ á? Ừm…… a! Nó đây. 」
「Xem nào ~~~ uwaa……」
.
(C-cậu ấy nói đúng. Bài kiểm tra toán của Andou-kun…… tất cả các bài trừ câu cuối, cậu ta chỉ viết ra đáp án thay vì lập phương trình ở bước đầu tiên.)
.
「Cậu giỏi tới nỗi không mắc lỗi trong lúc tính toán luôn…」
「Đúng rồi. Cậu thấy đấy, trong môn toán, khi cậu đã lập được phương trình, công việc còn là chỉ đơn thuần là công trừ nhân chia. Nhưng với câu hỏi cuối bắt buộc phải viết phương trình ra dù mình thấy nó phiền phức thật」
「Thật ra, lời hướng dẫn cho câu cuối luôn là 『viết phương trình đã dùng』
--- Từ từ đã, ý cậu là……?
「Nn, hình như thầy dạy toán đã nói 『Vì Andou luôn đạt điểm tối đã dù không viết phương trình, câu hỏi cuối sẽ phải cựcccccc kì khó để phù hợp với trình độ của Andou. Đương nhiên, nếu không ghi phương trình tương ứng sẽ bị trừ điểm』
và ra câu hỏi đó. 」
「Heeeee…… Thì ra cậu là một trong những lí do mình không thể đạt điểm tối ra trong môn toán bởi vì mình mất một điểm ở câu hỏi cuối siêuuuuuu khó đó hả? 」
.
(Nói cách khác, mình không thể đạt điểm toán tối đã là vì Andou-kun! Không thể tha thứ được! Andou-kun, mình sẽ không để chuyện này ------)
.
「Không sao! Đó là lí do tớ dạy môn toán cho cậu mà! Tớ nhất định sẽ giúp cậu đạt điểm tối đa! 」
「Ừ! 」 *zukyuuuun!*
.
(Không thể nào… Andou-kun quá ngầu! Ể…… không được! Cứ như kiểu mình bị Andou-kun quyến rũ ý. Thế này, tim mình đang đập là bởi Andou-kun, không công bằng! Sớm thôi, mình chắc chắn thành công trong nhiệm vụ tiếp xúc thân thể với Andou-kun và khiến tim cậu ta đập vì mình…… Được rồi, nghỉ một chút dành thời gian liên lạc với lớp trưởng và bàn kế hoạch tác chiến.)
.
「Andou-kun, mình có thể dùng phòng vệ sinh của cậu một chút không? 」
「Nn, cậu sẽ thấy nó khi cậu ra ngoài hành lang」
「Thế thì cho mình----a」
.
(O-oái… Mình đang cố ngồi dậy nhưng chân mình đang tê, tê hơn mình tưởng… th-thăng bằng của mình……)
.
「Kyaa! 」
「Ể, Asakura-san------guh! 」
.
(Auu… tại sao mình lại trượt chân và ngã xuống…… e-ể? Dù mình ngã nhưng không đau chút nào?)
.
「Auuu….」
「Ể-------- Andou-kun!? 」
.
(Không thể nào! Mình ngã và ghìm chặt cậu ấy xuống!? A, nhưng, đây cũng tính là tiếp xúc thân thể nhể? Được rồi! Trong trường hợp này, mình đã hoàn thành nhiệm vụ đã đề ra của lớp trưởng!)
[Chuyện gì---vừa xảy ra? Asakura-san hình như ngã xuống……aa, đó là lí do mình bị cô ấy ghì chặt…… không sao, miễn là Asakura-san an toàn-----]
.
*Monyu*
.
[(Monyu…… là cái gì?)]
.
「…………?」
「…………?」
.
[Tay mình-----]
(Ngực mình-----)
.
「Khôngggggggggggg! Andou-kun biến thái! 」
.
[Đậu má! Đây không phải là ngực Asakura-san hay sao! Ăn c*t rồi… Mình không thể kéo tay ra khỏi ngực Asakura-san vì bản năng của mình đang chống lại lí trí…… Sức hút tuyệt cmn vời như Dy*n [note6504] !]
.
「T-tới lúc này cậu còn định tiếp tục sờ nó hả! 」
「Cám ơ-…… ừm, cậu hiểu lộn rồi! Asakrua-san-----gah! 」
.
(Ôi khôngggggg! Andou-kun đang làm trò bậy bạ với…… với ngực mình! Ngực mình bị, bởi A-A-A-Andou-kun! Mình xấu hổ đến nỗi lỡ tay tát cậu ấy rồi……)
.
「M-mình vào phòng tắm đây」
「……… ừ」
.
(Làm chuyện đó……… Còn quá sớm!)
[M-mềm vl……]
========================================
Các bác đọc chương tiếp theo ở đây ~ suy nghĩ của nhân vật được đổi màu nên đọc đỡ lag mắt hơn :v
Chương 32: Chịu trách nhiệm
(chịu khó copy hoặc lướt xuống dưới phần comment nhé)