Quá trình xây dựng phải gọi là khí thế ngút trời, may mắn hắn đã nhập luyện thể tầng hai, ngạo nghễ cấp 11 nam nhân, chỉ là bên kia « Luyện Khí Thiên» vẫn chưa tìm được khí cảm, dù sao 1 với 1.5 chỉ là ví dụ tỉ lệ chứ không phải thực tế.
Vì cái này khí cảm khiến Cố Minh Nguyệt lần nữa tổ hợp thân pháp động tác chia nhiều giai đoạn tốc độ khác nhau mò lấy khí cảm cùng bổ sung động tác nhằm mở rộng phạm vi tìm kiếm, liền tâm pháp cùng khẩu quyết đều nấu lại một lần, phải gọi là hao hết tâm tư,thiên tân vạn khổ.
Bất quá vận khí có thể tính kém, sắp luyện ra sợi thứ mười hai rồi nhưng vẫn chưa có tìm được, dù sao có thân pháp, tâm pháp, khẩu quyết ba cái tham số, tần số khác nhau nhưng muốn chúng ra cùng kết quả cùng lúc không phải bình thường khó khăn.
Việc này giống như ba quả bóng lớn nhỏ khác nhau, thả ra lúc thì cùng rơi vào một lỗ vậy, đã vậy rơi cùng một chỗ còn muốn cùng lúc.
Rớt môn xác suất thống kê nhưng Cố Minh Nguyệt đều hiểu được đây đơn thuần là đang cược vận.
Hắn đều loe ngoe muốn động « Luyện Thần Thiên » trước, mặc dù không ưu hoá tốn 4 tiếng nhưng bây giờ hắn đã có nhất định thực lực không cần cố chấp hai thiên trước nữa, mà thiên về hỗ trợ luyện thần tốt hơn một chút, tinh thần đủ mạnh trực tiếp nội thị đi kéo khí cảm cho nhanh.
Mặc dù không theo ban đầu kế hoạch là cái thuần túy võ tu nhưng kế hoạch không chịu được hắn khí vận a.
Bất quá phải có gian nhà chui vào tu luyện hẳn nói.
Đã tránh đi bất an cảm giác phạm vi, Cố Minh Nguyệt dùng không biết tên sinh vật xương bả vai cùng xương đùi hợp thành cây rìu chặt củi.
Tuy không phải linh thú nhưng sinh vật ở đây sản xuất ra sản phẩm nhất tuyệt, vài thứ còn có thể thay thế sắt thép đến sử dụng miễn đi rất nhiều khí lực.
Xây nhà quá trình nhảy ra quá nhiều vấn đề nên hắn phải một bên xây một bên chế tạo hỗ trợ công cụ như bánh xe đến vận chuyển những khúc gỗ.
May mắn là ở đây không có kiểm lâm sẽ không có ai ngăn hắn ta tuỳ ý tai hoạ khu rừng.
Cố Minh Nguyệt có ý định dựng nhà theo kiểu những khúc gỗ sẽ có khớp để khi đặt lên chúng sẽ bằng những khớp đó liên kết với nhau như chơi xếp hình một dạng, sẽ có kết cấu giống như một chỉnh thể thống nhất.
Chỉ cần chỉnh đến một gian nhà nhỏ để ngủ nên cũng không tốn quá nhiều thời gian để xây dựng, bất quá sẽ không phải trong hôm nay liền xong đó là.
Bởi vì hắn không thể toàn dùng thời gian cho việc xây dựng, cho phải đi săn tìm thức ăn bỏ bụng nếu tập trung toàn tinh lực có nhà nhưng bù lại sẽ đói, dù sao ngủ bụi lâu cũng quen, hắn võ giả thân thể có thể chịu lạnh nhưng chịu đói thì không được a.
Tiện tay vơ đi vừa nãy rìu chặt củi , cái này một rìu đi xuống coi như không chết cũng phải rớt lại cái chân, mặc dù chín tuổi hài tử dáng dấp thêm đạo bào khi cầm rìu rất không cân đối, cầm kiếm đều chỉ miễn cưỡng phù hợp, nhưng cốt phủ thắng ở lực lớn gạch bay, không cần kỹ thuật cứ toàn lực vung là được.
Cố Minh Nguyệt mặc dù rất thích bạch y kiếm tiên hình tượng nhưng cũng nhận thức rõ bản thân đối với kiếm nhất khiếu bất thông, trước khi bị bóc nhân vật số liệu có thể làm cái vạn kiếm quy tông nhưng bây giờ thì cầm kiếm chỉ sợ không bằng cầm hoả côn đến vụt người thoải mái, vả lại rừng núi đi đâu tìm được kiếm, từng đống xương động vật không thành, tự nhiên cũng không thể một cây gậy chơi gây kiếm khí đến.
Không làm bạch y kiếm tiên cũng phải là bạch y phủ tiên, lúc đó bạch y phất phớ tiên khí tung bay, rút rìu bảy bước một phủ bêu đầu địch.
Vừa nghĩ đến liền thấy không đúng đắn.
. . .
Có lẽ cỗ kia bất an khí tức không phải là do tưởng tượng mà thực tồn tại vì Cố Minh Nguyệt đi nửa canh giờ vẫn chưa thấy tối nay lương thực, giống như tất cả sinh vật cũng đều muốn tránh hồ nước kia.
Tuy biết nhưng cũng đành chịu, hắn cả tháng nay sửng sốt không tìm được cái khác nguồn nước, liền theo dõi bọn này dã thú cũng không tìm được bọn này uống nước cảnh tượng, căn bản vô lí đến tận cùng chỉ là thực lực hạn chế nên cũng không truy tra được ra căn nguyên.
Phải đi hơn nửa nén hương mới thấy lác đác vài con côn trùng, bất quá bọn này cũng không như bình thường kêu loạn mà yên tĩnh một bên ngoan ngoãn gặm lá.
Cuối cùng cũng nghe được một cái dị thường âm thanh, xột xoạt như đang hút gì vậy, vội vàng núp vào một bụi cây ló mắt ra nhìn.
Nhìn thấy một cái . . . hình dáng rất giống thỏ, chỉ là chi này thỏ to lớn bằng một con chó lớn, khác biệt là trong miệng tách ra xúc tu đang hạnh phúc mút vào thịt thừa trên một bộ xương của loài nào đó.
Hắn có không loạn động mà tại chỗ súc thế, mặc dù không biết làm sao con thỏ này có thể lớn lên như vậy xấu, nhưng hắn biết được có thể tồn tại rừng rậm nội bộ sẽ không phải tùy tiện đợi kẻ khác hái làm đồ ăn, bắp đùi huyết khí sôi trào, năng lượng đã tích trữ chờ phát động.
“ Vụt!”
Thân ảnh như tên bắn lao ra, trên tay cốt phủ thế đại lực trầm bổ xuống, con thỏ cũng bị kinh động vội vàng chưa kịp chuẩn bị né tránh đã bị cốt phủ sinh sinh bổ đôi.
Huyết nhục cùng nội tạng tràn ra, Cố Minh Nguyệt không có sau chiến thắng vui mừng, mà ca đột nhiên hụt người khom lưng cúi xuống đất.
Sau lưng một đạo kinh khủng gió rít lao qua, chưa kịp đổ xuống xác thỏ đã bị cái này một vồ đến xương cốt nghiền nát, nội tạng bị đánh thành bùn nhão, mà đánh lén đối tượng vồ hụt cũng rơi xuống không xa.
Hai tay bật lên, cầm lên cốt phủ tranh thủ chưa đối phương chưa hồi thần lại đến một phủ, chỉ là bên tai truyền đến có tiếng xé gió Cố Minh Nguyệt cũng giật mình, bản năng cúi người lần nữa tiếc là không kịp.
Đau đến buốt óc từ bên má phải làm hắn suy nghĩ hơi choáng váng ngưng lại một chút mới vội vàng mở rộng khoảng cách nhìn xem cái tài năng nào có thể nhanh như vậy đánh hắn cái trở tay không kịp.
Chỉ hai bước đã lui ra mười mét, lúc này mới kịp định hình lại nhìn xem đánh hắn đầu lĩnh.
“ Chạy?”
Một con như linh cẩu cùng lão hổ tạp chủng, không lông da nhăn nheo nâu đỏ đang phi nước đại chạy.
Mà bị bổ đôi con thỏ cũng bị cướp đi một nửa, để lại là còn ngoe nguẩy xúc tu trên mặt đất, trên má cũng bị xúc tu này rút một roi thịt lưu lại một đường đầy tiên huyết, may mắn lại chết rồi mới có sát thương như vậy nếu còn sống chỉ không phải một vết sẹo đơn giản vậy.
“ Xúc tu thỏ khi chết có báo thù đặc tính, lão hổ tạp giao xảo nguyệt chuyên phục kích đánh lén cùng cướp mồi.”
Âm thầm ghi nhớ lại chi tiết này cũng không có đuổi theo trả thù, hắn không biết mình trực diện có bao nhiêu phần thắng tự nhiên không dám mạo hiểm.
Cầm lên tối nay thức ăn, không phải hắn yếu mà là ở càng sâu rừng rậm sinh vật cũng một bước mạnh lên mặc dù chưa đến linh thú hay yêu hoá trình độ nguy hiểm, chỉ xem như mỗi lần đi săn chỉ là nguy hiểm chứ không đến mất mạng nguy cơ bất quá khi không đem mình vào nguy hiểm làm gì.
Nửa con thỏ này nhìn ít nhưng cũng đã đủ để hắn no bụng cùng một nửa tu luyện yêu cầu dinh dưỡng.
“ Đáng hận phải về chỉnh sửa một chút « Luyện Thể Thiên», sớm một cái luyện bì mới được nếu không mỗi lần ăn đòn đều khổ như vậy ta soái ca nhan trị chỉ sợ chịu không nổi tiêu hao đến khi tìm được lão bà.”
Hận hận ghi thù vào tiểu bổn bổn trong lòng, cam đoan có đủ thực lực về sau sẽ cho biết cái gì một cá thể tai họa cả chủng tộc khái niệm.
Cố Minh Nguyệt cũng nhận ra điểm yếu có mình, mỗi lần ăn đòn đau điều muốn suy nghĩ ngưng trệ chỉ sợ sao này chết không chỗ chôn đi, cường giả giao chiến trong tích tắc, buốt óc một thoáng chốc chỉ sợ hồi thần vừa trở về thì đầu lâu đã dọn nhà đi đã vậy còn là sớm viết thư cùng nhắn nhủ trước khi đi đâu , gặp ác thêm một chút chỉ sợ đã xong phục vụ một con rồng, còn hậu mãi phục vụ đem tro cốt đi giương.
Đó đã là hắn sau khi nỗ lực tiết chế cơn đau lấy bình tĩnh chứ trước giờ cảm giác đau với hắn chỉ là một cái mặt trái giảm thuộc tính trạng thái mà thôi, lúc số liệu hóa thứ đầu tiên hắn nghĩ đến là hạn chế những tiêu cực cảm giác từ cơ thể vì thế sẽ học kháng đau đớn kỹ năng, do đó thật lâu ròi không có người thật việc thật trải qua đau đớn chân chính cảm giác.
Nhanh chóng trở về nhóm lửa cùng xử lý vết thương, nếu chậm để sẹo là tốt nhất tình huống, còn có hoại tử, nhiễm trùng một loại không mạng tệ nạn, đến lúc đó băng bó đều không thể, chỉ có nước nhân công dùng dao cắt thịt.
Quen tay nhóm lên lửa nên nướng, hôm nay gặp được hồ nước nên vẫn chuyên ra sơ chế một lần, tuy vẫn là mùi vị rất tệ hại chỉ là tập mãi thành quen nên cũng có thể nuốt trôi xuống bụng.
Về phần cái kia xúc tu, hắn dự định để lại phơi khô rồi chế tác một cây trường cung đến chơi, dù sao cận chiến quá khổ, không cẩn thận đều muốn cắm ở chuyến săn bên trong.
Còn ban đầu dự định chơi độc âm người ta đã sớm bị đào thải đến mấy đời.
Cũng bởi vì đa phần phi tiêu là bất phá phòng, độc ngoài trừ tiểu hình sinh vật ra liền vô tác dụng, nếu có tác dụng thì hạ miệng ăn lúc nhiều mấy phần lo lắng.
Mặc dù săn được nhiều ít mấy con cũng đã nâng cấp một đợt công cụ nhưng vũ khí dùng hơi thở đúng thật là không phù hợp độ biến thái của bản địa sinh vật.
Nhưng đổi thành ống thụt bằng tay, thậm chí kết hợp chênh lệch áp suất hay khí nén có thể thay thế được sức thổi của Cố Minh Nguyệt, dù sao hắn hiện tại vẫn chưa có dự định cầm kiếm đi diệt quỷ nên hơi thở trừ mạnh hơn người thường chút chưa không có gì quá siêu phàm nên đổi một cái phương thức đi săn chứ sao.