Ta tu luyện như thế không khoa học

chương 6: hồ lớn, linh ngư

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“ Thật là nước a.” Cố Minh Nguyệt cảm xúc vỡ oà, miệng lớn uống vào một ngụm, tươi mát dòng nước mà dịu cổ họng khô khan, không kịp quan tâm có hay không sạch sẽ .

Sau hai ngày đi đường cũng đã đi đến mảnh trống trãi không cây cối mà lúc trước nhìn thấy nhìn thấy, đi lâu đến mức chính hắn còn hoài nghi mình do mệt mỏi hay quang học tạo ảo giác nhìn lầm, nên dọc đường phải liên tục xác nhận thật giả thấy vẫn ở đó, ban đêm còn hơi phát sáng long lanh mới phủ định hoài nghi đi tiếp.

“ Không nhầm thì đã gần hơn tháng rồi ta chưa tắm đi.” Đột nhớ lại một sự kiện quan trọng là từ lúc truyền tống tới đến nay thì nước uống đều khó khăn chứ nói gì đến tắm rửa.

Mà hắn mỗi lần tu luyện đều là mồ hôi nhễ nhại, mặc dù đã cởi áo ra nhưng không chịu được thời gian lâu a, lại săn giết dã thú máu tươi nhiễm lên cái kia lúc trước đạo bào, bây giờ so với cái giẻ lau cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Đây là lâu ngày sống chung nên mũi cũng thích nghi tốt với mùi nên mới quên béng đi mất việc này, bây giờ nhớ lại lập tức tốc độ ánh sáng thanh tẩy đạo bào.

Mặc dù ở dã ngoại sinh tồn cồng kềnh như vậy y phục là thứ đầu tiên nên vứt bỏ, bất quá không chịu được hắn thực lực tăng nhanh a, chớp mắt mấy ngày y phục đã không còn cản trở hắn hành động chứ tuyệt đối không phải với hắn hài tử chín tuổi dáng dấp kết hợp đạo bào là tuyệt phối siêu cấp đẹp trai, một bộ tiên gia đạo đồng phong thái.

Nhìn qua là không thấy bờ bên kia chỉ thấy những hàng cây chạy dọc theo hai bờ mở rộng dần đến chân trời, đều là ngang dọc nhìn không thấy tận cùng.

Xuống dưới mặt nước càng thêm đáng sợ, mặt dù nước rất trong trẻo nhưng mang theo ánh sáng vậy mà không soi tới tận cùng chỉ thấy rất sâu bên dưới một lớp thâm thúy tấm sương che đậy.

“ Vịnh ? Biển ? Không nên nha nước rõ ràng là nước ngọt nên là hồ lớn đi .” Quỷ dị là mặc dù diện tích tạm thời chưa đo đếm được nhưng không hề có một cơn sóng đã vậy gió là ngừng thổi, chim thú ngừng kêu, không gian yên tĩnh dị thường.

Tuy có hơi bất an bất quá cũng kích hoạt mạo hiểm dây thần kinh nên cũng có chút phấn khích.

Ngâm mình xuống đều cảm giác muốn bay lên, thanh lãnh nước hồ rửa trôi toàn bộ suốt hành trình buồn bực các loại tiêu cực cảm xúc, thậm chí tu vi bình cảnh còn có ẩn ẩn lỏng ra xu thế.

Ân. . .tu vi thứ này hắn không có, đã vậy bình cảnh cũng càng không, bình cảnh lỏng ra đơn thuần chỉ là hắn tưởng tượng.

Dù sao hắn thực lực là do luyện thể chứ không phải do tâm cảnh, nếu ở một cái duy tâm thế giới thì có thể tâm bình cảnh giới tăng lên thật.

Đơn giản bởi vì đối với Cố Minh Nguyệt cái này đã từng người hiện đại, được tắm như lần nữa lấy được tân sinh, tâm tình đều thư thái không ít, đây là bình thường thói quen trước đó đến khi trò chơi hệ thống xâm nhập hắn thế giới chính hắn đều không bỏ được.

Cố Minh Nguyệt không phải giống như tiên hiệp huyền huyễn sống trăm ngàn lão quái, nếu cẩn thận tính toán thì hắn tuổi thật có khi còn không bằng Nguyên Anh kỳ bên phàm nhân tu tiên đâu, a bây giờ chín tuổi có lẻ một vạn tháng hài tử ,vì thế tâm tình dễ xúc động, đại hỷ đại bi là điều rất bình thường.

Đã vậy hắn cũng không phải trải qua khô toạ tu luyện, trăm năm cảm ngộ thứ gì càng không có lịch luyện phàm trần, chưa hưởng qua nhân tình thế thái mà chỉ là làm nhiệm vụ, đánh phó bản lên cấp, đã vậy còn có không ít thời gian vô nghĩa .

Một cái người chơi cần cái quỷ gì tâm cảnh? Chỉ cần người thao tác cùng năng lực đủ tao còn lại cái gì ngộ tính, kiên định cứ để sanity, trí tuệ v.v các loại thuộc tính, kỹ năng lo là được.

Về cơ bản thì là nếu hắn đi đường đạp phân cũng sẽ thấy xúi quẩy, bị người trào phúng vẫn tâm khí bất bình, có người mắng cũng sẵn sàng cùng đối phương cọ võ mồm phun mặt đầy hảo ngôn một phen, không có tâm tính siêu nhiên không chấp nhỏ nhặt, ngược lại là nhỏ bụng đến cực hạn bị gì đều muốn đem đối phương cả nhà đưa tiễn.

Chính là một cái sống lâu một chút cùng có một chút thực lực phàm nhân thôi a, nhiều lắm thì xem là biết chút kiến thức cùng tâm chí ở một số phương diện hơi cứng cỏi thôi.

“ Khặc khặc có hay không lúc ta tắm sẽ có trong huyền huyễn thần thoại cẩu huyết kịch bản sẽ có một mỹ nữ, vô cùng lạnh lùng như băng sương nhưng có sở thích tắm tiên bất ngờ cùng ta đối lưng , sau đó băng sơn tan chảy đâu.”

Nghĩ đến đây Cố Minh Nguyệt có chút mong chờ, dù sao nhiều lần xem tiểu thuyết gặp có cái cẩu huyết tình tiết miệng phun tác giả thì phun, nhưng khi xảy ra với mình thì chính là thèm nhỏ dãi.

Sau một hồi chờ đợi vẫn là khiến Cố Minh Nguyệt thất vọng, thật là mẹ nó cầm nhầm kịch bản đến tận nhà, ngâm nước lâu đến đại bàng đều nhanh muốn thu cánh đóng băng, đừng nói băng sơn mỹ nữ liền người bình thường đều không có.

Cuối cùng vẫn đau lòng thừa nhận bản thân không phải nhân vật chính mô bản, ngoại trừ thoát ra khỏi hệ thống rất giống nhân vật mới có thể làm hành động nên làm hắn có chút ảo tưởng thiên mệnh tại thân.

Đột nhiên hạ thân dòng nước tiểu khuấy động, liếc xuống thì thấy một con ánh mắt linh động cá chép đang tò mò nhìn hắn.

Mắt to nhìn mắt nhỏ khung cảnh có chút không nói nên lời.

Cố Minh Nguyệt trong đầu xoẹt qua một chút ngắn ngủi cố sự về con cá, lập tức chịu không nổi, cánh tay như ưng trảo xuyên thủng mặt nước, mặc kệ lực cản vẫn nhanh đến con cá chưa kịp phản ứng đã bị nhấc lên khỏi mực nước.

“ Cái này gọi là cứu vật vật trả ơn, ta yêu cầu không nhiều một bộ công pháp hay thư tịch là được .”

Linh ngư cũng bị lời nói của hắn ta làm chấn kinh đến.

Cứu vật? Là cứu nó khỏi chết đuối vẫn là muốn lại đến một câu: ”Lão nạp độ ngươi khỏi bể khổ.” rồi rưng rưng cắm que nướng miệng lớn ăn.

Vậy mà tạm thời quên cả vùng vẫy mà há hốc mồm trừng to mắt nhìn Cố Minh Nguyệt, cũng có thể cái này hàng do là cá nên giao diện căn bản mặc định là vậy, nhưng với hắn ta trong mạch não kín lại cho rằng linh ngư chê giá cao muốn hạ một chút.

Lần này hắn ta thế mà phi thường biết đều, lấy thân báo đáp đây chỉ có nhân vật chính đãi ngộ, hắn ta chỉ muốn một chút bí tịch tu tiên tham khảo một chút không quá phận a.

“ Không thì có linh vận đồ vật hay người sống vết tích cũng được.” Đại hạ giá một phen vẫn không được đáp lại khiến Cố Minh Nguyệt tâm tình có chút thất lạc thuận theo kỳ kèo trả giá ý định bị dập tắt trong trứng nước.

Không phải cái này kịch bản là đâu đó long vương quý nữ gặp nạn được tốt bụng thư sinh cứu giúp sao.

Mặc dù gặp nạn cùng cứu giúp đều là hắn một vai tự biên tự diễn. . .

Vả lại cho dù long tính bản dâm, nhưng người ta Long vương chứ không phải mã vương a, cũng sẽ không nên như Cố Minh Nguyệt tưởng tượng đại trà, không phải tùy tiện một cái linh động thủy tộc liền phán long chủng, thì đem hết long tộc ra cũng không đủ lắp kịch bản.

Nhưng nếu long tộc có được san hô đặc tính thì cũng không hẳn.

“ Ta đây thật là muốn cứu giúp, nhìn linh ngư ngươi ấn đường có màu đen hẳn là sắp chết đuối chi tướng.”

Mở miệng liền dùng vô lí lý luận, vừa nhìn liền biết ngụy biện muốn thuyết phục linh ngư tin tưởng đồng dạng, đặc biệt là ngươi dùng nhân tướng học đi xem cá tướng thì đàng hoàng là vô căn cứ chứ sao.

Linh ngư như hiểu tiếng người, trái lương tâm biểu thị ta tin tưởng ngươi thuyết pháp, không tin nhìn nó đang điên cuồng vùng vẫy hẳn là không kịp chờ đợi cùng đồng bạn chia sẻ Cố Minh Nguyệt là người tốt tin tức.

Cố Minh Nguyệt triết lý là giúp thì giúp cho chót nên tiện tay đem nó nhốt lại chờ điều dưỡng mấy ngày lại nói.

“ Tê vừa rồi có phải ta vừa nói chuyện một mình, đúng là ngàn năm độc thân cẩu quả thực đáng sợ, không có hệ thống ai cho ta cấp thuốc bây giờ ! .”

Nhìn xem ánh mắt linh động con cá chỉ là hơi mang theo sợ hãi, Cố Minh Nguyệt đột nhiên như bấu víu vào cọng rơm cứu mạng một dạng.

“Nhìn ngươi linh tính như vậy hẳn là hiểu tiếng người, cái này là không tính ta nói chuyện một mình đi.” Hài lòng tự an ủi , hắn cảm giác mình chưa đến mức phát bệnh phải đi điều trị.

Mà một bên ở dạng một cái lá Nhật Nguyệt Quân âm thầm hít khí lạnh : “ Tê ~đây là độc thân cẩu đỉnh phong đại viên mãn lại cho hắn độc thêm vài chương một chút không phải sẽ nửa bước vào bệnh viện tâm thần chứ?”

Nhịn không được bạo nổi da gà tại chỗ biến mất tại hư không, đem tin này về truyền bá một chút, về sau có cái để uy hiếp.

Mặc lại quần áo, vào tay làm một cái bình gỗ chuyên để nhốt linh ngư đến dùng, tuy dụng cụ thiếu thốn như không chịu được Cố Minh Nguyệt lực lớn nên rất nhanh đã có một chậu gỗ.

Không thể mò được chỗ tốt từ chỉ trong tưởng tượng long vương tiểu quý nữ thì cũng phải bằng cách khác ép khô giá trị linh ngư, dù sao hắn cũng đã từ tư bản thế giới học qua một khoá cấp tốc đào tạo, liên tục đổi mới cùng phát triển một vạn cách bóc lột, nghiền ép giá trị thặng dư là tư bản chân lí.

Nếu không mò được long vương chỗ tốt thì chỉ còn đem nướng hoặc phóng sinh?

Quá phí phạm, con cá này tiểu thân bản, cho dù là linh ngư nhưng dinh dưỡng có bao nhiêu đáng kể?

Trùng hợp là đến giờ hắn chỉ mới gặp hai con linh thú là nữa yêu hoá gấu lớn cùng trích linh ngư này, nên hắn đối phàm cùng linh một mực tò mò đây.

Nếu có thể từ linh ngư tìm ra cách khiến phàm thú thành linh thú không phải hắn tương lai nông trại vô cớ tăng lên một cấp bậc.

Nhưng trước hết phải có chỗ an cư lạc nghiệp rồi mới đến nông trại kiến thiết, đặc biệt là tránh xa một chút cái biển hồ này, luôn có gì đó khiến hắn bất an tuy không biết từ đâu nhưng tránh tránh một chút cho an tâm.

Truyện Chữ Hay