Ta tu luyện như thế không khoa học

chương 8: hảo tâm nhà tài trợ đưa tặng tài nguyên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chính là đang nhắm mắt ngủ Cố Minh Nguyệt, đột nhiên nghe được the thé tiếng hầm hừ, chớp mắt tỉnh dậy, tốc độ ánh sáng cầm theo cốt phủ nhảy ra, tên tay cầm theo chưa cháy hết cây củi.

Lợi dụng khí huyết bốc lên từ nghỉ ngơi trạng thái sang chiến đấu chỉ trong mấy hơi, mấy bước công phu đã nhìn thấy âm thanh chủ nhân.

Xấu xí nhăn nheo trụi lủi nâu đỏ da, to lớn cùng kinh khủng như hổ, phóng đại bản linh cẩu đầu lâu, nhìn phi thường quen mắt, còn không phải là buổi chiều trước miệng hắn cướp con mồi tặc tử.

“Thù dai loại?” Hơi nheo mắt lại từ ánh sáng lấp lóe của cây củi nhìn thấy nó một cái chân đạp phải một thứ từ nhiều cây gỗ vót nhọn nối lại thành quả cầu, vừa rồi tiếng kêu hẳn là do đạp phải đau nhịn được mới bại lộ.

“ Ban đêm tập kích.” Nhanh chóng não bổ ra căn nguyên trong lòng một cỗ khí, rõ ràng hắn là người bị hại, bị cướp thức ăn còn ăn một đòn vào má mất đi độ đẹp trai, vì ổn thỏa mà không truy theo nhưng bây giờ tự đưa mình tới, lấy Cố Minh Nguyệt tiểu nhân bụng dạ tự nhiên không bỏ qua trả thù cơ hội.

Cừu nhân gặp nhau không cần thả ngoan thoại, có thả nhìn cái kia lão hổ tạp giao chắn chắc không hiểu Cố Minh Nguyệt ngoan thoại.

Làm chủ nhà tự nhiên ra cái đòn phủ đầu lấy ưu thế. từ trong người trên tay củi lửa một thanh liền ném về lão hổ tạp giao nhưng chỉ một trảo đã bị đập bay.

Cố Minh Nguyệt cũng không xem trọng củi lửa có thể gây tổn thương đối phương mà chỉ câu giờ thôi, trong một trảo quá khứ hắn đã chạy nước rút tiếp cận lão hổ tạp giao bên người.

Cánh tay cơ bắp căng cứng cốt phủ trọng lại thêm trọng bổ xuống, lão hổ tạp giao lại một trảo đến chặn, chỉ là rìu này lực lượng so với vừa nữa cốt thứ lớn hơn nhiều lắm, vẽ lên một trên tay nó một vết thương sâu hoắm, nâu đỏ máu tươi từ đó như suối đổ ra.

“ Lớp da dai có thể mức độ nào đó chống lợi khí.” Cố Minh Nguyệt cũng không ăn chỗ tốt bị một trảo vừa rồi đánh bay mấy bước, chỉ là ổn định đáp đất chứ không phải lăn lông lóc, dùng huyết khí chấn rơi cảm giác tê rần trên tay do phản lực .

Tuy chỉ là một vết thương sâu chứ không phải hoàn toàn đứt lìa khiến hắn âm thầm nuối tiếc, bất quá cái chân đó uy hiếp giảm đi đó là.

Máu tươi cùng cơn đau như kích phát lão hổ tạp giao hung tính, phóng đến mở ra đến một trăm độ huyết bồn đại khẩu muốn cho Cố Minh Nguyệt một phát cắn ngang lưng.

Cố Minh Nguyệt làm sao không biết bọn này dã thú chuyên gia vật lộn, bản thân lực lượng so bất quá đối phương sao có thể ngốc ngốc đến, bị quấn lên thì căn bản mất đi đòn phủ đầu lợi thế, ban nãy chỉ là đòn phủ đầu chỉ là để nó cùng hắn đánh mà không bỏ chạy thôi chứ thật ra chân chính ý muốn không phải cùng nó vật tay mà là diều chết nó.

Đã hai bên là sinh tử đại địch nên hắn cũng không nuông chiều đối phương, từ trong người móc ra một cây cốt thứ tàn bạo đâm thủng nó bên má, co bụng lấy cốt thứ làm điểm tựa nhảy lên lưng, cũng xé rách một bên má để lộ xương hàm.

Lão hổ tạp giao ánh mắt tinh hồng, không biết là điên cuồng vẫn là bị xuất huyết gây nên, chỉ biết là bây giờ nào có lúc chiều xảo quyệt âm người mà chỉ còn triệt để điên cuồng súc sinh mà thôi.

Nếu đã điên lên vậy thì chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo hắn tiết tấu.

Điên cuồng vẩy mạnh muốn đem Cố Minh Nguyệt trên lưng rơi xuống, biết con hổ này da không tốt bám, phủ là quá dài không thể bổ xuống được, chỉ có tiếc nuối từ trong áo lấy theo một cây cốt thứ cắm thẳng vào mắt, có thể lực đạo có lớn nên trực tiếp phá đi lớp xương, đâm đến não.

“ Hống”

Rống lên quái khiếu, lần này không phải giận mà thống khổ, đau đớn quét tan ý chí khiến triệt để điên cuồng, bắt đầu lộ ra liều mạng tư thế, bất quá Cố Minh Nguyệt cũng đã từ lưng nó nhảy xuống, không phải đối cứng mà là bỏ chạy, đã vậy bỏ chạy còn tặc nhanh, đến cốt phủ cũng vứt lại.

Điên cuồng lão hổ căn bản là bất chấp tất cả phải giết Cố Minh Nguyệt, hắn ở lại cùng nó chơi làm gì, lấy đâm vào não thương tích cho dù lại dã thú trâu bò cũng chết không phải nghi ngờ, nhiều lắm là chống được lâu một chút thôi.

Ở cùng nó đánh không chừng xảy ra bất cẩn lại được không bằng mất, lần trước bị đánh trúng một lần Cố Minh Nguyệt liền có ám ảnh tâm lý quyết định sau này không thể để cho mình tiểu thân bản chịu tổn thương.

Lại thuần thục leo lên cây, chỉ là cảnh tượng kém lại hắn hai mắt trừng rơi ra ngoài, là lão hổ không chỉ không khó khăn mà trái lại cực kì nhanh nhẹn leo lên, vô cùng không hợp lý với nó trọng lượng.

Nhưng không hoảng hốt nhảy sang cành khác như hầu tử một dạng, nhưng lão hổ lại không đồng dạng lấy nó kích thước nhảy theo căn bản là không thực tế, liền nó đang bám lên cành cây đã gãy xuống.

Trầm đục rơi xuống đất, não xuất huyết càng nghiêm trọng, bắt đầu có các bộ phận mất tín hiệu, Cố Minh Nguyệt cũng không vội lại xem mà đứng xa xa quan sát.

Buổi chiều xúc tu thỏ trả thù cơ chế đã triệt để hù hắn sợ, ai biết được cái này như hổ tạp giao có cái gì bất ngờ hộp quà muốn cho hắn đâu, không chừng nổ tung phát tán Z viruss cũng không chừng, mặc dù hiện tại là tu tiên họa phong nhưng chưa kiểm nghiệm thì tất cả đều có khả năng.

Muốn chắc chắn một chút lại móc ra một căn cốt thứ nhắm chính xác còn găm vào hốc mắt cốt thứ đem nó càng cắm sâu vào.

Thân thể nó giật mạnh một cái mới chết để mất đi sinh tức.

Thở phù nhẹ nhõm bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm, may mắn cách nhà không xa, chạy mấy lần là có thể ăn trọn cái này không biết điều đại gia hỏa.

. . .

“ Làm sao cảm giác tên này sao với xúc tu thỏ còn muốn yếu đâu.” Cảm nhận được lần nữa no bụng Cố Minh Nguyệt không khỏi thầm nghĩ.

Ngoại trừ to lớn cùng vẻ ngoài dữ tợn căn bản không có gì đặc biệt có thể nói, chỉ đơn thuần là thể chất cường hóa, không có xúc tu, độc, cánh bay, hay cái gì kì hoa biến hóa vì thế nếu đặt ở bên cạnh trước giờ của hắn đối thủ lộ ra có chút thường thường

Dù sao hắn suốt cuộc chiến là chưa bị trúng chiêu nào nên đối với hổ tạp giao có chút đánh giá thấp, người ta là chuyên phục kích đánh lén, tuy nhiên trực diện cũng không yếu, phàm chỉ dính một chiêu không chết cũng ngũ lao thất thương, tiếc là không trúng thôi.

Chính là sầu não giữa xây nhà cùng tìm thức ăn hai cái công việc, đột nhiên xông ra một cái nhà tài trợ, cho dù ăn không hết có thể đem hong khô để làm lương thực dự phòng, vì vậy đã không còn tác nhân nào khiến hắn chậm xây nhà được nữa.

Nhà tài trợ kia không chỉ cung cấp đồ ăn còn cung cấp cho hắn một đống nguyên vật liệu, chống lợi khí da có thể làm giáp, đã vậy còn đóng góp cao hổ, hổ tiên các thể loại đại bổ, hắn luyện bì kiếm cái đầu tiên kỹ năng có hy vọng!

Mặc dù hơi khác một chút nhưng cũng miễn cưỡng tính làm hổ đi.

Xây nhà chỉ coi là việc vui mà tu luyện mới là chính sự, đã ở đây đã có tài nguyên hỗ trợ tu luyện, Cố Minh Nguyệt bắt đầu tu luyện cái thứ nhất kỹ năng « da dày» tương ứng là võ hiệp luyện bì cảnh giới.

Cái này luyện bì cũng không khó khăn, chỉ cần chịu khổ một chút là luyện thành, đem da lặp lại tổn thương cùng hồi phục cho khi đến thích nghi với tương ứng chịu đòn cường độ.

Cái này « Luyện Thể Thiên» quan trọng đối với cơ thể tự ngược, nếu không làm sao gọi là ngạnh công.

Mà bên trong nguyên lí rất đơn giản, chính là Cố Minh Nguyệt đặc biệt chuyên chạy đến chép «Thiết Bố Sam », « Kim Chung Tráo» cùng «Đồng Tử Công » ba cái chủ chốt lại thêm vô số luyện thể công pháp, mỗi thế giới mượn đến một ít,đem về sửa chữa nên có thể gọi là đo thân làm.

Nếu luyện nhập môn cái này tam kiện bộ đừng nói xúc tu thỏ liền hổ tạp giao một vuốt đi xuống để lại máu đều là do hắn nghèo không đủ tài nguyên luyện không đến nơi đến chốn chứ không phải công pháp vấn đề.

Sau khi qua tay hắn chỉnh sửa ba kiện công pháp đã hòa làm một, kế thừa những ưu điểm cùng bị hắn ưu hóa những nhược điểm.

Giống như «Kim Chung Tráo» không cần thiên tư cảm ngộ cái gì, chỉ cần nạp năng lượng tăng lên là được, không chỉ riêng nó mà còn là hắn tất cả liên quan công pháp trong tu luyện tiến trình đều không cần cảm ngộ chỉ cần tương ứng năng lượng đến thuế biến là được.

Dù sao đừng nhìn xoạt xoạt tùy ý dung luyện, thôi diễn công pháp là hắn ngộ tính cao, trái lại là cực thấp, cùng người bình thường đồng dạng.

Hắn chính là một cái người hiện đại bị trò chơi hệ thống dung nhập hiện thực, trải qua giáo dục cùng sinh sống, tam quan đã định nên đối với những cái về thứ này duy tâm đồ vật luôn bảo tồn tương đối xa lạ cùng cách ứng thái độ.

Có thể dung luyện công pháp là bởi vì hắn đủ kiến thức, từ kinh mạch, nguyên lí hồi phục, cơ chế thích nghi, gen phân tích bên trong tách ra được hạch tâm tri thức, đem nó gộp lại thành công pháp của mình.

Vì thế mỗi môn công pháp nên là đại lượng liên quan tri thức chèo chống, hắn hiểu rõ mình làm gì cùng cần làm gì, mỗi cái là logic cùng số liệu chất lên thành lũy vì thế không phải một ngày trong lòng có sở ngộ liền làm ra.

Cảm ngộ là từ không thành có, bỏ qua quá trình mà có kết quả, dùng kết quả nghịch thôi diễn lại quá trình.

Mà hắn làm ra tu luyện phương pháp giống như giải toán, phải từng bước giải từng bước giải theo quá trình, có lý luận cùng thử lỗi ra số liệu, chất lên mà đến được kết quả, tuy so với cảm ngộ lâu hơn rất nhiều nhưng được một cái rắn chắc vả lại cho hắn làm bao nhiêu lần đều cũng sẽ chỉ ra được một kết quả trừ khi hắn nửa đường thay đổi quá trình nếu đổi lại cảm ngộ chắc chắn sẽ không được .

Đây là đồ làm ra được chứ không phải đạt được tự nhiên có thể theo ý muốn điều chỉnh, giống như một tòa tháp, hắn có thể tùy ý thay đổi các tầng, đây không phải hoàn toàn bỏ đi tầng nào đó, mà dùng càng rộng, càng đầy đủ kiến thức bao trùm tầng đó.

Giống như là hỏa thuật là bị ngũ hành bao trùm luyện ngũ hành không có nghĩa là không chơi với hỏa thuật nữa, do đó cái gì ngọc bì, thiết bì, đồng bì đều là cường hóa da cả thôi, và thế bao trùm lại quy về một môn luyện da.

Truyện Chữ Hay