Nữ tử có tên là dì Thanh đi tới đó với những bước chân nhẹ nhàng
Nữ tử váy trắng cụp mi, than thở nói: “Ta có lỗi với hắn.”
“Nếu không có ngài thì cũng sẽ không có hắn, hắn cũng chưa từng oán trách ngài.”
Dì Thanh nhẹ nhàng an ủi, hư ảnh trên bầu trời được tạo nên từ ký ức của nàng ta.
“Hắn đã phải trải qua rất nhiều đau khổ, mà ta chính là kẻ ác độc đã đoạt hết khí vận của hắn…” Nữ tử vẫn áy náy như cũ.
Những người mẹ trong thiên hạ này có lẽ đều như thế, chẳng bao giờ quan tâm đến những gì mình đã phải trả giá, mà chỉ buồn phiền vì đã không che chắn mưa gió cho con
Dì Thanh đột nhiên chau mày, tại sao nàng lại cảm thấy cuộc sống của Từ Bắc Vọng rất thoải mái dễ chịu.
Hắn ắt hẳn đã sống rất xuôi chèo mát mái, chưa từng chịu qua khổ đau, thì mới có thể tỏ ra bình thản ung dung không sợ hãi, phong thái khí độ bình tĩnh tự nhiên đến như vậy.
“Tám lão già kia đã tạo nên người con gái đại đạo trong kỷ nguyên trường hà sắp tới, nàng ta nhất định chính là đại nạn khó khăn nhất của hắn, nhưng ta lại không thể làm gì hơn.”
Nữ tử có dung mạo hoàn mỹ không tì vết, gương mặt tinh xảo đến mức rung động lòng người, nhưng mỗi khi nhắc đến con trai, thì khí chất lạnh lùng không ai bì nổi mới chuyển thành biểu cảm ôn nhu dịu dàng.
Dì Thanh cũng không nói thêm, những sứ đồ của kỷ nguyên thứ nhất đều đã bắt đầu chuẩn bị bố cục cho tương lai.
Lấy công lực suốt đời để tạo ra một kẻ thống trị tương lai, hy vọng có thể phá vỡ được con đường ngăn cách ở kỷ nguyên thứ ba.
So ra mà nói, con trai của chủ nhân không hề có một ưu thế nào, hắn cũng chưa từng được vận mệnh chiếu cố.
Dì Thanh than thở một tiếng: “Chỉ có quá khứ mới là chúa tể của tương lai, hắn nhất định sẽ bình an đi vào thời đại Thủy Khư, tái tạo trật tự vũ trụ.”….
….
Bùm bùm!
Bầu trời đầy sao trong vũ trụ đang dần dần vỡ vụn, đặc biệt là khu vực gần cực bắc.
Hàng trăm triệu sinh linh đều nhìn thấy một vết nứt đáng sợ đang lan rộng theo hình xoắn ốc.
Ánh sao mênh mông dâng trào, năng lượng hỗn độn trở nên tinh thuần giống với thời điểm thuở Hồng Hoang, hào quang vĩnh cửu mở ra một cổ lộ thần bí khó tả.
Tám toà vương toạ ở trên đó đều đang phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt, thậm chí còn phản chiếu khắp thiên địa, vô số ngôi sao cũng vì thế mà chấn động ầm ầm.
“Tinh Không Bỉ Ngạn mở ra rồi!”
Các lão quái vật ở trong vũ trụ sâu thẳm lập tức biến sắc.
Cơ duyên lớn nhất của cả thời đại đã lộ diện!
Hiện tại chính là kỷ nguyên của sự đột phá, bởi vì sự xuất hiện của một phương vũ trụ khác, những anh hùng hào kiệt từng làm chao đảo chư thiên vạn vực từ xưa đến nay đã lần lượt trùng sinh với hy vọng có được một tấm vé tiến vào Tinh Không Bỉ Ngạn.
Nhìn qua lịch sử vũ trụ, đây có lẽ chính là cuộc tranh đấu Tinh Không Bỉ Ngạn tàn khốc và thú vị nhất, vậy ai sẽ là người có thể trổ hết tài năng, ai sẽ là kẻ buộc phải nuốt hận vào bụng?
Đại diện của các Thần tộc Hoàng Kim và đạo thống đỉnh cấp, và cả những hóa thạch đã biến mất nghìn vạn năm cũng lần lượt lộ diện.
Trong nhân gian có câu nói mỗi khi mưa giông sắp giăng kín núi non: trước cơn giông tố luôn là một khoảng lặng chết chóc.
Không một thiên kiêu cái thế nào dám chủ động bước ra để phá vỡ sự cân bằng vi diệu này.
Đột nhiên.
Màn sương đen tối mênh mông quét qua, che lấp cả những lằn ranh trong vũ trụ, mọi sinh linh có mặt tại đó có thể nhìn thấy chính là một mảng ánh sáng mặt trời rộng lớn trong bóng đêm chập trùng.
Bạch y tuyệt thế, sáng chói nhân gian.
Áo bào trắng cấm kỵ, kẻ đã sáng lập nên vô số kỳ tích huyền toại, hạt giống số một của Nhật Bất Lạc, người được xưng tụng là thiên kiêu sở hữu thiên phú khó lường nhất của mọi thời đại.
Hắn đến rồi!
Nam tử áo trắng thánh khiết xuất hiện giữa tinh không, khuôn mặt anh tuấn lấp loé một nụ cười hời hợt, hắn bình tĩnh nói: “Xin lỗi, đường này không thông.”
Một lời nói nhấc lên hàng vạn gợn sóng!!
Đường này không thông?
Hắn muốn thống trị cả Tinh Không Bỉ Ngạn, nắm quyền quyết định toàn bộ tám vị trí này?
Phong thái không ai bì nổi đến nhường này, quả thực đã khiến chư thiên vạn vực rung động kịch liệt, vô số sinh linh nghẹn họng trân trối, gần như bất động.
Tất cả mọi người đều biết rằng áo bào trắng cấm kỵ hoàn toàn có thể chiếm được một trong tám vị trí.
Nhưng ngàn vạn không thể ngờ, hắn ta lại muốn độc chiếm tất cả, chắn ngang ở phía trước với bộ dáng cường thế vô song, không muốn cho những người trùng sinh kia bất kì cơ hội nào.
Trừ Nhật Bất Lạc ra, những người của các Thần tộc lập tức lạnh mặt, tên điên Thái Sơn đó quả thực là khí thế ngút trời!
“Hóa ra là như vậy, ỷ nhiều hiếp ít cũng được tính là hợp lệ.”
Luân âm đ*o đạo ù ù vang lên, ba toà vương toạ màu xanh lơ lửng trên đỉnh tinh không, những người trùng sinh của Vô Miện Chi Vương đồng thời xuất hiện.
Oành
Từ Bắc Vọng lẳng lặng đứng đó, vẻ mặt bình thản không một gợn sóng, chỉ giơ một cánh tay ra.
Vô số những ngôi sao xuất hiện xung quanh bàn tay của hắn, từng Sinh Mệnh Cổ Tinh ù ù chuyển động, mỗi một tinh cầu ngập tràn năng lượng hỗn độn.
Càng đáng sợ hơn hơn nữa, Tinh Không Bỉ Ngạn dường như rất thân cận với Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, các tinh tú bên trong cổ lộ cũng bắt đầu ngưng tụ theo cùng một tiết tấu.
“Các người cảm thấy có thể giết chết ta sao?”
Nam tử áo trắng khẽ cười, ánh mắt hiện lên một tia khinh bỉ.
Kết giới tinh thể bao phủ lấy ba người trùng sinh, bóp nát ba toà vương toạ bằng phương thức ngang ngược bá đạo nhất, một luồng khí tức của thời tiền sử bao trùm tất cả rồi rơi xuống chỗ bọn họ.
Các sinh linh trong vũ trụ không khỏi sợ hãi, trơ mắt nhìn ánh sao sáng chói không ngừng bạo tạc về phía ba người trùng sinh, bọn họ nặng nề diễn hóa pháp bảo cường đại, nhưng tất cả đều tựa như trâu bò xuống biển, căn bản khó lòng ngăn cản sức công kích ánh sao vô tận.
Đại đạo bi ai, tất cả dị tượng đang dần sụp đổ, ba người trùng sinh của Vô Miện Chi Vương đã từng lưu danh sử sách đã bị nghiền nát như một con kiến hôi, thần hồn đều tiêu tán.