Chư thiên không khỏi khiếp sợ, vô số sinh linh đều đang run rẩy, khó lòng tin được cảnh tượng trong tấm gương.
Ba vị trùng sinh của Đế thị, ai nấy đều là những nhân vật vĩ đại vang dội cổ kim, từng tạo nên rất nhiều truyền thuyết trong lịch sử vũ trụ.
Nhưng bây giờ, không một ai chịu nổi một kích của áo bào trắng cấm kỵ.
Bọn họ yếu như thế sao?
Sao yếu đến nhường này?!
Bọn họ vốn dĩ đã là Đạo Quân trong kiếp trước, cho dù đã hủy hoại bản thân để sống lại, chỉ mới tu luyện đến cảnh giới Thiên Đế, nhưng cũng đã quá đủ để rung chuyển đại năng Tranh Độ!
Tuy nhiên, bọn họ đang đối mặt với nam nhân kia, sự tồn tại một tay che trời của thời đại này!
Chư thiên tĩnh mịch giống như hầm mộ, những ánh sao xán lạn kia vẫn đang lan tràn từng ngóc ngánh, nam tử áo trắng thánh khiết chậm rãi dạo bước trong tinh không.
“Tránh né cũng vô dụng, các ngươi đã cam tâm tình nguyện từ bỏ tu vi Đạo Quân chỉ để tranh giành cùng đám hậu bối, vậy thì sớm muộn gì cũng phải gặp ta.”
“Trốn chạy như một kẻ hèn nhát, hoặc là tự tay phá hủy rào cản, tóm lại cũng phải đưa ra một trong hai lựa chọn này.”
Từ Bắc Vọng bình tĩnh quan sát toàn bộ tinh vực vũ trụ, cất giọng với tư thái bất khả chiến bại.
Chư thiên im lặng phăng phắt, tất cả mọi người dường như đều vô cùng chấn động trước cái khí thế thẳng tiến không lùi của áo bào trắng cấm kỵ.
Đừng nói đến những phôi thai thiên đạo trong kỷ nguyên này, ngay cả những cường giả trùng sinh tiếng tăm lẫy lừng một thời cũng không dám xuất đầu lộ diện.Ba cỗ thi thể Vô Miện Chi Vương đã trực tiếp nhắc nhở với bọn họ rằng tiềm lực của tên điên Thái Sơ đã khủng bố đến mức độ nào.
Hắn chỉ vừa vận dụng Kỷ Nguyên Bất Diệt Thể, vậy mà đã có thể tiêu diệt ba vị kiêu hùng một cách nhẹ nhàng, đó chẳng qua chỉ là một phần nhỏ thực lực của hắn.
“Các ngươi tự nhận mình hèn nhát sao?”
Thanh âm rộng rãi vang lên, ánh sao quanh thân nam tử áo trắng cuộn trào rồi bốc lên.
Các tộc nhân thuộc Thần tộc Hoàng Kim bỗng cảm thấy cực kỳ nhục nhã, đám hóa thạch sống gần như không thể kiềm nén cảm xúc, sắc mặt tái xanh, khí tức đằng đằng sát khí.
“Hoặc là, cùng lên đi?”
Giọng nói lười biếng rơi xuống, nam tử tuấn mỹ dùng tay nâng một khối Sinh Mệnh Cổ Tinh, chân đạp lên Toà cốt tháp Địa Ngục ngưng tụ từ táng khí, mái tóc vàng óng lượn lờ năng lượng hỗn độn nhảy múa trên bầu trời đêm tối.
Oành!
Từng đạo thân ảnh mơ hồi lần lượt xuất hiện tại biên giới vũ trụ, bọn hắn đều là những kẻ thống trị trẻ tuổi kiêu ngạo, cứ như vậy đi về mọi hướng.
Hoãng!
Tuyệt Đại Thần Chủ!
Thiên Mệnh tôn giả!
Vạn cổ đạo nữ!
….
Mỗi một người trùng sinh từng để lại ấn tượng sâu đậm trong lịch sử vũ trụ đứng sừng sững với phong thái lạnh lùng vô song.
Hàng vạn vạn sao trời rung chuyển, sinh linh chấn động đến chết lặng, chỉ biết trơ mắt chiêm ngưỡng những nhân vật huyền thoại trường tồn của vũ trụ.
Mỗi một trang sử mỏng manh, chính là cuộc đời hào hùng vĩ đại của bọn họ!
Nhưng hiện tại, bọn họ lại buông bỏ tư thái kiêu căng, liên thủ tấn công một người.
Bọn họ là truyền kỳ.
Vậy áo bào trắng cấm kỵ là gì?
Diễn Hóa Trường Khanh, Vô Thiên Yếm Vãn, Thần Đồ Mộng Chi của thời đại này cũng lần lượt lộ diện, ai nấy đều mang theo sắc mặt phức tạp mà nhìn chằm chằm nam tử áo trắng thánh khiết.
Thế cục Tinh Không Bỉ Ngạn đi đến bước đường này, bọn họ bắt buộc phải giải quyết mối uy hiếp lớn nhất đầu tiên, chính là tên điên Thái Sơn!
Gió lớn mênh mông, triều cường cuồn cuộc, từng nấc từng nấc tinh không sụp đổ, chiến ý mãnh liệt dâng trào, huyễn hóa ngàn vạn dị tượng.
Toàn bộ sinh linh trong chư thiên phấn khích đến mức muốn vỡ tung lồng ngực, những cảnh tượng chưa từng xuất hiện xuyên suốt hàng tỉ năm tuế nguyệt, nay đã nằm trọn vẹn trong tấm gương.
Mặt trời đỏ mới nhú lên lên, thánh quang đại đạo tràn ngập khắp Cửu Thiên Thập Địa, thương hải sát phạt trút xuống những vùng đất hoang vắng trong vũ trụ, mọi nơi trong chư thiên đều bị tác động bởi chiến ý mãnh liệt của những người này.
“Giết!“
Sức mạnh mênh mông không thể tưởng tượng nổi đang dần dần hội tụ, huyết quang của những người trùng sinh đang bắt đầu nuốt chửng nam tử áo trắng, cộng với áp lực rộng lớn hùng vĩ của vô số đạo pháp, thiên địa dường như đang đi theo xu hướng vỡ nát bất kỳ lúc nào.
Từ Bắc Vọng vẫn tỏ ra hờ hững như mọi khi, hắn từ từ nhắm mắt lại, mái tóc vàng óng dần dần nhiễm đỏ, màn sương máu tươi ở quanh thân bắt đầu lan tràn khắp bầu trời đầy sao, bộ dáng giống như Diêm Vương đang đứng trên một tế đàn đẫm máu.
Luồng khí hủy diệt đáng sợ ầm ầm kéo tới như một cơn đại hồng thuỷ.
Toà cốt tháp Địa Ngục dưới chân hắn từ từ cất cao vạn vạn trượng, mỗi một tầng lầu đều chất chứa vô số đầu lâu của chúng sinh, từng đôi cánh tay lốm đốm thối rữa đang quờ quạng bắt lấy khí tức của những người trùng sinh.
Bùm bùm!
Bầu trời đầy sao đột nhiên tối sầm, năng lượng âm dương đối lập phá vỡ hết thảy, một bức đạo đồ càn khôn lướt qua trên đỉnh vũ trụ.
Cảnh tượng kinh hãi đến mức xưa nay chưa từng có, ngay cả các hóa thạch sống và vô số lão quái vật cũng lo lắng đến mức tim đập thình thịch.
Trước đó, toàn bộ sinh linh trong chư thiên, bao gồm cả Nhật Bất Lạc, đều đang suy đoán sức mạnh của tên điên Thái Sơn, ai nấy đều muốn biết hắn ta rốt cuộc đã mạnh đến mức nào.
Rất nhiều người cho rằng dù tên điên đó có phá vỡ kỷ nguyên thế nào, cũng không thể vi phạm quy tắc đại đạo a?
Nhưng mà bây giờ, ngay cả Chí Cao Bất Hủ cũng không thể không khuất phục dưới chân hắn.
Cảnh tượng như vậy, ngay cả tổ tông tóc vàng của Nhật Bất Lạc cũng phải kinh ngạc.