Diệp Hạo Phong từng bước nặng nề lại gần Minh Nhã. Anh quỳ xuống với gương mặt vô tội "Tiểu xinh đẹp à mình vô tội mình không biết cái gì hết".
"Hay cho câu không biết gì hết". Không làm gì hết mà để nhà cháy.
"Mình... mình lúc đó ở cùng chỗ với cậu mà. Cậu không cho mình nấu ăn, nên cậu đã kéo mình lên phòng với cậu mà". Oan uổng quá tiểu xinh đẹp cậu phải suy nghĩ cho thật kỹ a.
"Ờ ha... quên xin lỗi nha tiểu Phong thương thương. À khoan lúc cháy nhà cậu đâu có gọi minh dậy. Nói chung là tội cậu nặng hơn việc cậu làm cháy nhà". Xém chút cô đã quên người chỉ biết bản thân mà bỏ cô lại.
"Mình... mình bấn loạn quá tưởng cậu đi rồi nên mình mới chạy. Nếu biết..." anh chưa nói xong liền bị cô cắt ngang lời nói.
"Thôi không cần nói nữa, tạm thời tôi không truy cứu cậu nữa". Cái tên này luôn tìm đủ mọi lí do để trốn trách nhiệm. Nếu cô cứ nói hoài như vậy thì biết bao giờ mới xong. Nên chuyện cô đến phá coi như khép lại với hắn.
"Cảm ơn tiểu xinh đẹp, sau này mình sẽ hết lòng phục vụ cậu". Diệp Hạo Phong mừng rỡ. Vì cuối cùng mình cũng thoát nạn.
Cô nàng Diệp Dao nãy giờ ngồi nhìn cô và anh của cô nàng nói cái gì ấy. Làm cho cô nàng bị rối não cả lên. " người đang nói cái gì thế".
"Không có gì mình có việc, hôm nào rảnh mình và cậu sẽ đi shopping hả". Cô đứng lên lấy túi xách đi ra ngoài.
"Ok để mình tiễn cậu". Cô nàng cũng đi theo cô.
Sau khi Diệp Dao tiễn Minh Nhã xong vô nhà ngồi ghế salong cười. "Anh họ à, thì ra Nhã Nhã là bạn gái của anh. Nhà Nhã Nhã bị cháy rồi nên anh mới quay về đây chứ gì. Thôi qua đây gia thương thương ngươi". Cô giang rộng tay ra chuẩn bị ôm Diệp Hạo Phong. Gần đây cô nàng xem phim cổ trang nên thành nghiện.
"Em họ à" Diệp Hạo Phong xích lại gần cô nàng. Anh ôm cô em họ thắm thiết.
"Này anh, hãy mau buông vợ sắp cưới của em ra". Dạ Lãnh Nam từ trong bếp bước ra trên tay là đĩa trái cây, thấy cảnh anh em ôm nhau. Lòng anh chàng nổi lên cơn ghen.
"Không buông". Diệp Hạo Phong từ chối.
"Anh..." Dạ Lãnh Nam đặt đĩa trái cây xuống bàn. Bay lại tách anh em họ Diệp ra.
"Haizzz... chuyện tình tay " Mẫn Nhi cùng Mặc Lâm từ trong bếp bước ra.
"Mẫn Nhi em ngồi xuống đây uống chút nước rồi xem phim thực tế đi". Mặc Lâm và Mẫn Nhi cùng ngồi xuống ghế gần đó xem diễn biến phim.
"Hết phim rồi hạ màn". Diệp Hạo Phong đột nhiên thấy có chút ngượng vội bỏ em họ ra.
"Anh cố lên em luôn ủng hộ anh. Cho dù đối thủ của anh là ai, em sẽ giúp anh hết lòng". Diệp Dao vỗ ngực như vị nữ anh hùng.
"Đúng anh vợ em cũng sẽ ủng hộ anh". Dạ Lãnh Nam nếu không nói như vậy, lỡ như có ngày anh rễ bị thất tình vậy vợ sắp cưới của anh sẽ lo dỗ anh rễ thì chính mình sẽ bị ra rìa.
"Cảm ơn đứa" Diệp Hạo Phong xúc động xen lẫn với xúc động ấy là sự tự tin.
Còn Mặc Lâm và Mẫn Nhi chỉ cười không nói gì. Vì họ biết mình chỉ là người ngoài. Cứ để cho thời gian trôi qua đi, bọn họ cứ việc giành hết tình cảm cho đối phương là được.
"Nè người này ở đây còn có chúng tôi đấy nha" cô nàng ho nhẹ cái.
"À... ừ..." Mẫn Nhi và Mặc Lâm ngại ngùng đến đỏ cả mặc.
"Thôi anh đi chơi cho tâm trạng tốt lên đây". Diệp Hạo Phong muốn đi học nấu ăn. Về sau anh sẽ dỗ ngọt Mih Nhã dễ hơn.
"Ừ bye bye". cặp đôi đồng thanh lên tiếng chào anh. Rồi họ nhau ngồi lại tán ngẫu với nhau.