Vì vậy, Thẩm Dao Chu đã đưa bọn họ cùng những tu sĩ khác được Thẩm Túy An và Yến Phi cứu, vào bí cảnh Hạnh Lâm.
Ba người không kịp nói nhiều, vội vàng đi ra ngoài.
Thẩm Túy An và Yến Phi ở trong ma khí đã lâu, may mà có Tịnh Ma Đan chống đỡ, trong tay Thẩm Dao Chu lại có tiên khí chống lại ma khí, mới miễn cưỡng ngăn cản được sự xâm thực của ma khí.
Ba người thử đi về nơi ma khí loãng hơn, ít nhất cũng phải rời khỏi nơi này trước đã.
Ai ngờ bọn họ dùng phi kiếm bay một khắc đồng hồ mà vẫn không thoát khỏi phạm vi ma khí, dừng lại thì phát hiện mình lại trở về chỗ cũ.
Đây chẳng phải là quỷ đả tường sao?l
Ba người không tin tà, tế ra phi kiếm thử lại lần nữa nhưng kết quả vẫn không thay đổi.Bọn họ thử bay lên trời nhưng dù bay bao lâu cũng không bay ra ngoài được, một khi dừng lại lại trở về chỗ cũ.
Hơn nữa, vì linh lực tiêu hao nên tốc độ bị ma khí xâm chiếm lại càng nhanh hơn.
Yến Phi phẫn nộ, vung kiếm nát một tảng đá bên cạnh, Thẩm Túy An chau mày: "Yến sư tỷ, bình tâm, chớ để tà khí thừa cơ xâm nhập."
Yến Phi lúc này mới nhận ra bản thân bị tà khí khơi gợi lại chuyện cũ, suýt nữa thì tự sinh tâm ma.
Thẩm Dao Chu thần sắc nghiêm trọng: "Xem ra yêu nghiệt kia tuy chưa hoàn toàn phá giải phong ấn nhưng đã có thể sử dụng một phần yêu lực, nhỡ có người đi vào đây, e là sẽ bị hắn dụ vào Thập Phương Thí Huyết Trận."
Thẩm Túy An im lặng, với tình hình hiện tại của bọn họ, chuyện này rất có thể xảy ra.
Bởi vậy, bọn họ phải lập tức rời khỏi nơi này, báo tin ra ngoài.
Nhưng dường như có thứ gì đó trong tà khí này đang quấy nhiễu tâm trí bọn họ, bọn họ lại không thể phóng xuất thần thức, cho nên căn bản không thể rời khỏi đây.
Ngay cả Thẩm Túy An vốn mưu trí hơn người cũng không còn cách nào.
Trước lực lượng tuyệt đối, mưu kế cũng trở nên vô dụng.
Tuy rằng yêu nghiệt kia vẫn chưa lộ diện nhưng yêu lực mà hắn thể hiện đã vô cùng cường đại.
Tứ phía bát phương đều là tà khí, nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn họ chỉ có thể bỏ mạng nơi đây.
Yến Phi và Thẩm Túy An đều đã bị tà khí xâm thể, xuất hiện dị trạng, Thẩm Dao Chu muốn đưa cả hai vào bí cảnh Hạnh Lâm nhưng bị cự tuyệt.
Thẩm Túy An xoa đầu nàng: "Nơi nguy hiểm như vậy, lục thúc sao có thể để ngươi ở lại một mình?"
Yến Phi nhiều năm kinh nghiệm đối kháng với tà khí, vừa nuốt đan dược vừa nói: "Ta cũng không cần, chút tà khí này thì tính là gì, chưa đủ nhét kế răng tai"
Thẩm Dao Chu biết cả hai đều chỉ muốn an ủi mình, nàng muốn cong môi cười một cái nhưng đột nhiên nhớ tới điều gì đó, đưa tay chạm vào đôi khuyên tai Linh Hồ. Năm đó Mộ Thiên Hồ trước khi đã dùng một nửa tu vi của mình hóa thành đôi khuyên tai Linh Hồ này, nói rằng sau này nếu nàng gặp nguy hiểm, có thể triệu hồi Hồ tộc tương trợ.
Hiện tại tuy không phải tuyệt cảnh nhưng cũng coi như là cùng đường bí lối.
Hồ tộc bản tính mê hoặc, ngược lại sẽ không dễ bị quấy nhiễu.
Thẩm Dao Chu làm theo lời Mộ Thiên Hồ dạy, niệm chú ngữ, chờ một lúc lâu, một con linh hồ trắng như tuyết xuất hiện trước mặt bọn họ.
Nó dường như cũng rất kiêng dè tà khí nơi này nhưng vẫn nghe theo chú ngữ đến cứu nàng.