Sau tiếng gầm lâm trận của Su-hyeun, một trận chiến đẫm máu giữa một con người và bè lũ quái vật đã nổ ra. Đêm đã tối, nay lại càng tối hơn.
Xào xạc, xào xạc—
Trận chiến giống như một cơn lốc chết chóc, càn quét qua cả khu rừng.
Nhéo—!
Lũ Shayres nhéo mạnh dây cung trong khi hống lên một tiếng chói tai gai mắt. Và trong khoảnh khắc mũi tên bay ra:
Tách Tách—
Su-hyeun lập tức thi triển một động tác giống với khinh công trong truyền thuyết. Lấy một vài cành cây làm điểm tựa, anh lăng ba vi bộ hết từ cây này tới cây khác.
Vút—!
Những mũi tên như có mắt, chúng liên tục bắn trúng những cành mà Su-hyeun nhảy qua. Nhưng do anh quá lắt léo, không một mũi tên nào có thể trúng đích.
Mỗi lượt nhảy của Su-hyeun sẽ kéo theo tiếng rắc của một vài cành cây, thân ảnh của anh liên tục bật về phía trước.
Plat—
Một con Shayre trong đàn cuối cùng cũng thành công tiếp cận Su-hyeun, đủ gần để giáng cho anh một đòn đau điếng. Nhưng...
“Không được đâu sói à”
Su-hyeun kích hoạt kĩ năng Nhảy, vọt lên trên đầu con quái vật trước khi nó kịp sơ múi anh. Động thái bất ngờ của Su-hyeun khiến nó bối rối ngửa cổ lên, tạo đủ khoảng trống cho lưỡi kiếm của Su-hyeun khứa nhẹ một phát.
Chém—!
[Bạn đã đạt được 20 điểm thành tích]
Cái cổ của con Shayre giờ như một cái rãnh sâu hoắm, ứa máu ra như vòi nước chảy mạnh, cái chết là một hệ quả tất yếu.
Woosh—
Plat plat—
Su-hyeun chạy và nhảy nhanh thoăn thoắt, nếu có thể bỏ qua khung cảnh kinh hoàng xung quanh thì những động tác của anh trông rất nghệ thuật, giống như là đang khiêu vũ dưới ánh trăng vậy. Với kĩ thuật điệu nghệ của anh cùng với Mana được dồn vào chân, việc di chuyển tự do trong địa hình phức tạp của khu rừng chỉ là chuyện cỏn con. Ngay cả Shayre, những kẻ thống trị khu rừng, cũng không thể bắt kịp anh trong trò mèo vờn chuột này.
Quạc quạc—!
Các Shayre hoảng sợ khi thấy những mất mát thê lương mà bọn chúng phải gánh chịu khi truy đuổi con người quái dị này, hơn một nửa đã bị chặt đầu hoặc cắt cổ. Nhận thức được rằng sóng đã đổi chiều, chúng định giả vờ đuổi theo Su-hyeun xong từ từ rút lui, nhưng ôi thôi…
Leng keng—
“Muốn đem con bỏ chợ ạ? Trò đó xưa rồi diễm ơi” Su-hyeun nói khi anh ta chỉ ngón tay vào chiếc vòng cổ anh đang đeo với ánh mắt giễu cợt. Các Shayre lại trở nên giận dữ khi nhìn thấy chiếc vòng cổ. Mặc dù chúng không hiểu anh ta nói gì, nhưng nhìn biểu cảm của trêu ngươi của anh cũng đủ khiến chúng càng thêm sôi máu.
Những Shayre còn lại đồng loạt lao về phía Su-hyeun. Chúng có lẽ đã nhận ra rằng cung tên sẽ không có tác dụng với Su-hyeun, người có khả năng né tên như né thính.
“Các con vội thế. Cứ từ từ, ai cũng sẽ có quà thôi”
Bụp—!
Ngọn giáo vẫn còn hơi dính dịch não của con đầu đàn lại lần nữa găm đầu một Shayre đang lao tới xuống đất.
Su-hyeun lần nữa xác nhận số lượng của lũ Shayre, cảm thấy có chút hài lòng. Đúng là không uổng phí 200 năm kinh nghiệm của anh, chiến lược Hit and run[note61240] đã thành công mĩ mãn.
“Thời cơ đã chín muồi, mình cũng nên giải quyết cho nhanh gọn, kẻo bỏ lỡ thiên cơ thì chết dở”
Chém—!
Su-hyeun chém hai con Shayre gần mình nhất và nhảy tới chỗ những Shayre ở đằng xa.
Sau một hồi chém giết thỏa thích, hầu hết các Shayre đã bỏ mạng, chỉ có một vài con là chạy trốn thành công nhờ lợi dụng sự hỗn loạn trong đàn. Anh cũng không buồn truy tìm chúng nữa vì anh không phải là tỷ phú thời gian.
Bảo vệ và trân trọng đồng minh, nhưng tuyệt đối tàn nhẫn với kẻ thù. Đến bây giờ, anh vẫn cảm thấy ghét cay ghét đắng bản thân trong quá khứ vì đã để xổng chuồng quá nhiều kẻ thù chỉ vì cái tính đạo đức giả khốn nạn. Để rồi một vài trong số chúng đã quay lại và thậm chí còn làm liên lụy đến những người anh quan tâm.
[Bạn đã đạt được 20 điểm thành tích]
[Sức mạnh của bạn đã tăng 1 điểm]
Dù đã thành công tiêu diệt cả một đàn nhưng Su-hyeun cũng không lấy gì làm vui mừng, đêm vẫn còn dài lắm. Trong khu rừng rộng lớn này, tồn tại nhiều bộ lạc Shayre, và mỗi bộ lạc sẽ có một con đầu đàn, hay còn gọi là tù trưởng. Su-hyeun lại lần nữa vác kiếm chìm vào bóng đêm của khu rừng.
***
Nhỏ giọt, nhỏ giọt—
Cơ thể anh dính đầy máu, có cả máu của anh và của quái vật. Anh nằm xuống đất một chút để làm dịu tâm trí vẫn tràn đầy sự căng thẳng. Một lúc sau, khi cơ bắp và suy nghĩ được thả lỏng, một cảm giác mệt mỏi ập đến, khiến hai hàng mi của Su-hyeun trĩu nặng.
“Huuu—”
Anh không còn đếm được mình đã giết bao nhiêu con Shayre hay xóa sổ bao nhiêu bộ lạc nữa. Số lượng quái vật thì vẫn ngày càng tăng, chỉ có tình trạng cơ thể của Su-hyeun là đang lao dốc không phanh.
Mặc dù đây là thử thách cấp độ 10, nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ gặt hái được phần thưởng tương đương với công sức bỏ ra. Đời là thế, anh chỉ có thể lựa chọn chấp nhận hay từ bỏ mà thôi. Dù thế thì anh vẫn sẽ chọn tin vào tính công tâm của Tháp thử thách, rốt cuộc thì không ai cho không ai cái gì.
Su-hyeun đã nghĩ đến điều đó khi anh bắt đầu thử thách ở tầng hai tại đây. Nếu mục đích là chạy trốn khỏi Shayres và sống sót mà không mất kho báu thì...
Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu tất cả Shayre bị tiêu diệt, bất kể mất bao lâu. Phần thưởng của anh cũng nhờ đó mà sẽ trở nên phong phú hơn nhiều. Để làm được điều đó, Su-hyeun đã không chạy trốn, anh lùng diệt từng con một. Cứ gặp là va, chạm là đập.
Quyết tâm là thế nhưng anh cũng cảm thấy mình đã đến giới hạn rồi. Ngay cả trong các bộ tộc Shayre cũng có sự phân tầng về giai cấp. Đứng đầu là tù trường, kẻ mạnh nhất, theo sau là các thuộc hạ và cuối cùng là các Shayre bình thường. Tất cả tạo thành một sơ đồ kim tự tháp dựa trên nền tảng là sức mạnh và sức chiến đấu.
{Hôm nay dừng ở đây thôi}
Độ mệt mỏi của anh đang tăng dần đều. Không chỉ sức bền của anh đã đạt đến giới hạn, mà Mana cũng đã sắp cạn khô.
Đây không phải là một thử thách có thể hoàn thành trong một hoặc hai ngày. Người ta cũng cần biết khi nào nên dừng lại và nghỉ ngơi để hoàn thành cuộc chạy marathon dài hơi này.
Su-hyeon bước vào một hang động mà anh tìm thấy gần chân núi. Anh có thể thấy ánh sáng chiếu qua trần hang khi đứng ở cửa hang .
[Bạn đã vào vùng an toàn]
[Bạn đã an toàn trước kẻ địch]
Anh đã tìm thấy một vùng an toàn, hay còn được gọi là vùng trung lập. Đó là nơi được thiết kế để các Awakener có thể nghỉ ngơi thoải mái mà không cần lo đến hiểm nguy. Ở mỗi thử thách mà Awakener không thể hoàn thành trong một sớm một chiều, thường sẽ có một số vùng an toàn. Tất nhiên là vẫn có trường hợp đặc biệt, một số thứ thách sẽ bắt buộc Awakener phải liên tục chạy trốn hoặc chiến đấu mà không có chốn dung thân. Ngoài ra, các vùng an toàn cũng được coi là những không gian riêng biệt, tách biệt hoàn toàn với thử thách, vậy nên các Awakener hoàn toàn có thể ra vào Tháp thử thách. Nói không ngoa khi nó hoạt động giống như checkpoint, nơi người chơi có thể lưu tiến trình game của mình
"Bảng trạng thái"
[Kim Su-hyeun]
[Mana: 16] [Cấp độ ma thuật: 3]
[Sức mạnh: 32] [Nhanh nhẹn: 31]
[Máu: 30] [Phản xạ: 35]
[Độ mệt mỏi: 79]
So với khi anh ở tâng 1, lượng điểm chỉ số anh nhận được là tương đối ít, nhưng Su-hyeun nghĩ rằng như vậy là đủ nhanh rồi, không nên dục tốc bất đạt. Ngoài ra, có một sự thật là chỉ số càng cao thì tốc độ tăng trưởng của nó càng chậm, nhưng bù lại thì mỗi một điểm chỉ số khi đó sẽ đại diện cho một bước đột phá nhỏ, nới rộng khoảng cách giữa các Awakener.
Chậm là mượt, mượt là nhanh. Một người không nên quá tham lam, thay vào đó thì nên tích tiểu thành đại, rồi dần dần cũng sẽ đạt được mục tiêu thôi.
Su-hyeun cần phải nghỉ ngơi ngay bây giờ. May mắn thay, thử thách này không yêu cầu thời gian cụ thể. Su-hyeun có thể tiếp tục làm kiểm lâm sau khi nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đầy đủ.
“Về thôi” Không có lý do gì để anh phải nghỉ ngơi trong cái hang này, chăn ấm nệm êm vẫn luôn chờ đợi anh ở nhà. Su-hyeun lại giơ tay nắm chặt khoảng không
Xé-!
Một lần nữa, Su-hyeon mở cánh cửa trở về thực tại.
* * *
Khi Su-hyeun bước ra từ cánh cửa thì mặt trời đã lặn được khá lâu rồi. Chưa kịp xem giờ hay kiểm tra tin nhắn, anh vội vã chạy biến về nhà. Mặc dù đã khá kiệt sức do phải chiến đấu và chạy nhảy cả ngày, đến mức tất cả những gì Su-hyeun muốn làm lúc này là đặt tạm lưng mình ở đâu đó rồi đánh một giấc cho đã, nhưng anh vẫn ép bản thân phải chạy thật nhanh.
11 giờ tối. Đã gần đến giờ thư viện đóng cửa. Vừa chạy, Su-hyeun vừa móc chiếc smartphone ra và bật nguồn máy lên. Ngay khi màn hình chờ sáng lên, hoàng loạt thông báo cuộc gọi nhỡ xâm chiếm tầm nhìn của anh, điều này càng khiến anh khẩn trương hơn, tốc độ của Su-hyeun lại một lần nữa tăng nhanh.
Bà ấy hẳn đã rất lo lắng. Anh đã nói với mẹ rằng anh có thể ở lại qua đêm ở nhà bạn để phòng ngừa trường hợp bản thân quá đắm chìm vào thử thách mà quên luôn lối về, nhưng tất nhiên, chỉ vài lời nói suông cũng chưa bao giờ là đủ để dập tắt bản năng làm mẹ của Shin Su-yeong.
Click-
Su-hyeun mở khóa cửa khi anh về đến nhà. Đèn trong phòng khách vẫn bật, nhưng căn nhà rất yên tĩnh.
“Con về rồ...” Su-hyeun chỉ biết đứng đờ ở cửa trong khi giọng nói của anh nhỏ dần. Đồ ăn đã được bày sẵn trên bàn ăn, và Shin Su-yeong thì đang ngủ gục ở bên bàn. Mẹ đã phải đợi mình bao lâu rồi? Su-hyeun nhẹ nhàng tiến đến và khẽ lay bờ vai cô đơn của bà.
“…Con chào mẹ”
“Mm… Ừm… Su-hyeun?… Con về rồi à?” Shin Su-yeong vừa hỏi vừa dụi mắt và duỗi lưng.
“Vâng, mẹ chưa ăn à?”
“Mẹ đã ăn trước rồi, con cũng nên ăn đi, đi có mệt không con?”
“Không sao đâu mẹ, con ổn mà, mẹ cứ vào nghỉ ngơi trước đi”
“Không được, mẹ còn phải rửa bát với lau sàn nữa…”
“Không cần đâu mẹ, dăm ba mấy cái việc cỏn con, phút mốt là xong ngay ấy mà, nên mẹ cứ an tâm mà ngủ, nhé?” Su-hyeun kiên quyết đẩy Shin Su-yeong vào phòng. Mặc dù Su-hyeun cũng không cảm thấy đói do anh đã nhồi nhét đống lương khô và ngũ cốc vào bụng rồi, nhưng có ai lại đi quay lưng với cơm mẹ nấu chứ?
Cứ như vậy, Su-hyeun ngồi thưởng thức bữa ăn tràn đầy tình thương của mẹ một mình, thức ăn vẫn còn hơi ấm. Vừa ăn, anh vừa mỉm cười hạnh phúc, thật tuyệt vời khi vẫn được ăn cơm mẹ nấu. Sơn hào hải vị hay 3 sao Michelin cũng không thể nào sánh được một góc so với những món ăn bình dị trước mặt anh lúc này. Ăn xong, Su-hyeun rửa bát rồi quét sàn, lau nhà thật sạch trước khi trở về phòng.
Kình kịch—
Anh thật sự cạn lời khi bật cái máy tính cũ trong phòng mình lên. Bản thân Su-hyeun không phải là người kén cá chọn canh khi nhắc đến đồ công nghệ, nhưng riêng cái case máy tính này thì bó tay chấm com. Nếu có ai đừng ngoài phòng anh thì chắc chắn người đó sẽ nghĩ rằng anh đã mang cả một cái máy cày vào.
Click-
Su-hyeun mở Chrome lên và tìm kiếm “Abyss Online.” Đó là một trang web đại diện cho những Magical Awakener, nó có hơn một triệu thành viên. Tất nhiên, hầu hết trong số họ là những người bình thường. Trên thực tế, trang web này được dựng nên nhằm mục đích giúp công chúng cập nhật tin tức liên quan đến những Awakener.
Su-hyeun cười toe toét sau khi xem một số bài viết trên được đính kèm trên trang nhất. Chỉ từ việc đọc tiêu đề của chúng, anh có thể dễ dàng xác nhận ngay chủ nhân của những bài báo này là một Awakener thực sự hay chỉ đang cố ra vẻ ta đây.
Tháng 10 năm 2018
Su-hyeun lấy ra một cuốn sổ tay được kẹp ở góc bàn. Anh ấy cầm bút và ghi lại những trải nghiệm của mình ngày hôm nay. Cuốn nhật ký bao gồm:
Những gì anh phải thay đổi
Những gì anh không được thay đổi
Những gì anh phải đạt được
Những suy nghĩ phức tạp tràn ngập tâm trí anh. Trong tháng qua, anh đã không hề lãng phí thời gian khi nằm viện. Anh đã tận dụng khoảng nghỉ đó để sắp xếp các kế hoạch tương lai, sau đó viết lại vào cuốn nhật ký này. Việc phải vắt óc sắp xếp từng sự kiện, móc nối chúng vào nhau rồi tìm hướng giải quyết, thậm chí còn chuẩn bị hàng chục đối sách trong trường hợp kế hoạch thất bại rất rất hao sức. Đó là còn chưa kể đến việc anh còn phải dự đoán xem hệ quả của mỗi hành động của bản thân, hiệu ứng cánh bướm[note61241] không bao giờ nên bị xem thường. Nhưng dù anh có thay đổi bao nhiêu sự kiện, cứu sống hay giết bao nhiêu người, thì mục tiêu tối cao của Su-hyeun vẫn sẽ luôn là Fafnir.
Hiện tại, đạt đến tầng thứ tư sẽ là đích đến của chặng thứ nhất. Vào năm 2018, sự xuất hiện của những người thức tỉnh ma thuật đã không còn là gì quá đặc biệt nữa rồi, nó gần như đã trở thành lẽ thường. Các dungeon xuất hiện và được những Awakener chóng xử lý, và các tài nguyên được khai thác trong đó sẽ được coi là nguồn năng lượng mới và nguyên liệu thô để phát triển xã hội.
Nhưng theo thời gian, quái vật trong dungeon sẽ ngày càng mạnh hơn, điều này khiến rất nhiều Awakener phải gồng mình chống đỡ, đằng sau lưng họ không chỉ là cánh cổng dungeon, mà còn là an nguy của người thân họ.
“May mắn thay… bây giờ tình hình vẫn còn có thể kiểm soát được” Không khí trên Abyss Online rất náo nhiệt. Có rất nhiều bài đăng với mục đích là gây cười, cũng có một số bài liên quan đến những Awakener được xếp hạng. Thậm chí còn có một bài viết về sự thức tỉnh của một người nổi tiếng trên bảng tin.
Trang web này gần giống như một diễn đàn vậy, đó là nơi mọi người có thể bàn luận, hoặc thậm chí là lôi cả tông ti họ hàng ra để khè nhau về các vấn đề liên quan đến Tháp thử thách, Awakener, và dungeon.
Cho đến nay, sự xuất hiện của dungeon và Awakener chỉ là sự khởi đầu cho một chủ đề mới trong xã hội.
Một cuộc đột kích dungeon do những người thức tỉnh hàng đầu chỉ huy đã được trực tiếp ngay trên sóng và sở hữu số lượng người xem khổng lồ — sự nổi tiếng của nó không hề thua kém với bất kỳ người nổi tiếng hay chính trị gia nào. Abyss Online đã trở thành một nền tảng, một phương tiện thuận lợi để mọi người có cơ hội giao tiếp với các Awakener mà họ yêu thích, giống như một quán cà phê dành cho người hâm mộ vậy[note61242].
Rõ ràng là dungeon vẫn chưa trở thành một vấn đề đáng ngại cho xã hội, ít nhất là cho đến bây giờ
Một trong những lý do khiến Su-hyeun muốn kiểm tra các bài đăng trên Abyss Online là để thu thập thêm thông tin về các dungeon và Awakener trên khắp thế giới, cũng như kiểm chứng tính xác thực của một vài thông tin trong trí nhớ của anh.
Nếu là vào lúc này ở kiếp trước, có lẽ anh vẫn đang bận học đến tối tăm mặt mũi để hoàn thành hết tín chỉ và ra trường. Vì vậy, anh nghiễm nhiên không biết về những gì đã xảy ra trong thời kỳ này; nếu có, thì cũng chỉ là mơ hồ.
“Vẫn chưa có vấn đề nào hiện hữu một cách rõ ràng cả….” Su-hyeun gửi một vài liên kết đến email của anh ấy. “Nhưng vẫn còn một số vấn đề.”
Mặc dù hiện tại không có cách nào để xác minh, nhưng có dấu hiệu cho thấy có gì đó không ổn sắp xảy ra. Khi anh đọc một số tờ báo lá cải và các bài đăng có vẻ uy tín, anh đã bắt đầu nhớ lại một vài sự kiện. Trong khi đó…
[Một vị thần xuất hiện ở tầng thứ hai của Tháp Thử thách]
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh. Một bài đăng mới vừa xuất hiện xuất trên bảng tin, dù tiêu đề trông hơi clickbait nhưng Su-hyeun nhấp vào nó với sự nghi ngờ trong đầu.
Tiêu đề: Một vị thần xuất hiện ở tầng hai
Nội dung: 2.230 điểm lolololololol chat chat is this real? Anh ấy đã làm gì để có được kỷ lục đó ở tầng hai?
—không không làm sao anh ta có được 2.230 điểm ở tầng hai lolololololol
—Mọe ảo thật đấy! Từ bé đến giờ chưa gặp thằng nào mà ló như này
—Bạn có thể kiếm được bao nhiêu điểm từ tầng đầu tiên?
└ Khoảng 940 điểm?
—Các bạn có thể kiểm tra thứ hạng ở quảng trường phía bắc. Một tân binh tên là Kim su-hyeun đã được xếp hạng nhất.
Phản ứng chỉ đơn giản là cháy nổ bùm bùm chíu chíu.
Người ta thậm chí có thể đưa khuôn mặt của anh ấy lên trang nhất nếu phản ứng của công chúng bùng nổ thêm chút xíu. Số mắt của bài đăng trên đã lên tới hàng chục nghìn trong nháy mắt. Và một trong những bình luận dưới bài đăng đó…
—Tôi là Kim Min-soo, một Awakener từ Blue Dragon Guild. Kim Su-hyeun, nếu bạn đang đọc những dòng này, vui lòng liên hệ với tôi tại đây. Chúng tôi tại Blue Dragon…
—Tôi là Yoo Jung-gyu, một Awakener từ Ares Guild. Nếu bạn đang đọc bài đăng này…
Nhìn mớ bình luận này, anh thật sự chỉ muốn uống thật say rồi lấy gạch đập đầu mình cho đến chết thì thôi. Mưu sách chiến lược để làm cái méo gì nữa, rất nhiều kế hoạch anh lập ra đều dựa trên nền tảng là sự ẩn danh. Nhưng nếu danh tính của anh thực sự bị bại lộ vào lúc này thì thứ anh mất sẽ không chỉ là sự tự do đâu, nó còn có thể là sự an toàn trước những con hổ đói ngoài kia...